Câu chuyện về tìm nguồn nước
Những năm cuối thập kỷ 80 người dân đa phần vẫn sử dụng nước mặt truyền thống ( sông , hồ ao , giếng khơi ) Nguồn nước này đang bị ô nhiễm nặng bởi tốc độ phát triển xã hội , sự thiếu hiểu biết của người dân và sự yếu kém trong quản lý . Các chất độc hại cho nguồn nước mặt thường là các chất hữu cơ như phân , thuốc bảo vệ thực vật ,các chất tẩy rửa và hàng loạt các hóa chất nguy hại khác ...vv
Unicef đã tổ chức tài trợ và khuyến cáo sử dụng nước ngầm để tránh nguy cơ đó , và hàng loạt hộ dân bắt đầu làm quen với nước giếng khoan . Tuy nhiên nước ngầm không phải đã hoàn toàn yên tâm , theo phân bổ địa lý , khu vực Hà Tây có lượng Asen cao vượt ngưỡng , đây là loại không mùi , không màu nhưng có nguy cơ gây ung thư
Đầu những năm 2000 , Unicef và WHO đã tổ chức các hội thảo chuyên ngành tìm kiếm các giải pháp và kêu gọi thêm các nhà tài trợ , sau đó chọn được phương pháp xử lý đơn giản và rẻ tiền , phù hợp với người dân là sử dụng đá ong qua sơ chế để xử lý cho khu vực này
Về cơ bản nước ngầm phù hợp hơn cả với điều kiện xã hội trong giai đoạn hiện nay
Khi khai thác nước mặt trở lại , người ta đã đưa ra các lý do về nguy cơ của nước ngầm ảnh hưởng đến cấu trúc địa tầng , để khai thác tài nguyên này phải được cấp phép
Nước sông là nước mặt , nhưng nó có dòng chảy và khối lượng khổng lồ , nguy cơ bị ô nhiễm giảm hơn nhiều vì hoặc nó được pha loãng , hoặc chảy đi hoặc được phân hủy tự nhiên theo thời gian ...
Nhà máy Nước sông Đà khi xem xét thì thực chất là khai thác nước hồ , hồ lại không chỉ tiếp nhận nước sông mà ở cả các khe suối xung quanh chảy vào , nó hoàn toàn không đúng với các tiêu chí của nước sông như tên gọi . Nguy cơ ô nhiễm nguồn nước này hoàn toàn giống như quay lại câu chuyện thời điểm của thấp kỷ 80 , sự cố ô nhiễm dầu từ một xe bồn nào đó phản ánh đầy đủ nguy cơ mà nhà máy này khai thác nguồn nước như vậy để cung cấp cho dân