[Funland] Áp lực của đàn ông

AkiraBin

Xe tăng
Biển số
OF-716299
Ngày cấp bằng
15/2/20
Số km
1,746
Động cơ
118,861 Mã lực
Tuổi
48
Nơi ở
Bắc Sông Hồng
Gấu nhà em nó ngáy to quá đâm ra khó ngủ nên em trốn dậy tâm sự cùng cụ vậy :))
Cụ có nhẽ kém em tầm 1 giáp hoặc hơn chút nhưng em thấy cụ có nhiều điểm cũng giống em! Em cũng phải tự lập từ rất nhỏ, 14 tuổi đã đi học 1 buổi còn 1 buổi chui gầm ô tô rồi.. Lớn lên thì từ việc học hành, đi làm..toàn 1 mình em quyết định và tự lo thế nên cũng như cụ, em sai lầm cũng nhiều nhưng gọi là thất bại thì không vì sau mỗi thất bại hay đơn giản là sau mỗi lần thay đổi công việc, em lại tự rút ra đc 1 bài học cho mình để đi tiếp. Với em, thu được bài học cho mình là thành công chứ không phải thất bại. Sợ nhất là sau mỗi lần vấp ngã mình kg tự biết đc vì sao mình ngã để rồi lần sau lại ngã tiếp.
Hoàn cảnh của em trong gia đình cũng na ná như cụ, là út nhưng em phải lo tất, từ bố mẹ già cho đến mấy ông anh chỉ thấy tồn tại trong sổ hộ khẩu, lo từ kinh tế cho đến chăm sóc các cụ, rồi việc nhà... Hồi xưa kinh tế của em cũng đuối lắm nên không chỉ vài đêm mà có khi cả tháng em mất ngủ vì kg biết phải xoay xở thế nào. Giờ cụ tài chính kg đến nỗi khó khăn là hơn em vạn lần ngày đó rồi.. Hồi năm 99 em mới đi làm cho cty nước ngoài, vay mượn mãi mua đc cái laptop Nec hình như 12 triệu vì em hay đi tỉnh. Mua được 2 tháng thì ông già em ốm mà phải mua thuốc tim khá đắt. Vợ em lúc đó mới sinh đứa đầu, tiền kg có, em phải bán cái laptop đó có 8tr để mua thuốc cho ông già nhưng giấu để ông bà kg biết. Sau các cụ hỏi em bảo bị mất trộm, bị nghe chửi 1 trận banh xác vì tội không cẩn thận :)). Cuộc sống gia đình thời gian đó thực sự căng thẳng bởi cái vòng quay kinh tế - trách nhiệm, giống như cụ. Thêm nữa, khi kinh tế khó khăn và áp lực cuộc sống tăng cao thì mâu thuẫn gia đình tất yếu sẽ xảy ra. Em kể câu chuyện đó để muốn nói với cụ rằng: trong cuộc sống có những thứ trách nhiệm mà mình luôn phải sẵn sàng đón nhận và kg có quyền chối bỏ, vì thế hãy cứ chấp nhận nó như 1 việc cụ phải làm, giống như phải ăn phải uống thôi để giảm bớt áp lực cho chính mình đi. Đến giờ các cụ nhà em hơn 90 rồi, đủ thứ phải lo và em vẫn chỉ có 1 mình đây, chưa kể còn lo cho gia đình của ông anh trai nữa.. Cũng may là gấu nhà em sau nhiều sóng gió thì giờ cũng đứng bên cạnh em rồi :).
Về công việc thì em thay đổi cũng nhiều và cũng toàn tự vận động (nói thật là em đã làm ở đủ các thành phần kinh tế rồi, từ nhà nước, liên doanh nước ngoài, 100% nước ngoài, tư nhân VN.. nhưng em chưa từng mất xu nào xin việc, toàn thi tuyển hoặc được mời về làm) nhưng được cái, lần sau tốt hơn lần trước. Như em đã nói ở trên, sau mỗi lần nghỉ việc ở 1 nơi nào đó, việc đầu tiên là em ngồi nhìn lại và rút ra bài học cho mình: em làm được gì và học được gì trong thời gian qua? Thiếu những gì? Cần những gì để hoàn thiện bản thân? Em cũng nhìn ra bạn bè và những người xung quanh, thành công có, thất bại có nhưng kg phải để so bì mà là để rút kinh nghiệm và học từ chính họ cho cuộc sống tiếp theo của mình. Thái độ tiếp cận công việc cũng rất quan trọng, sự cầu thị, cầu tiến, ham học hỏi và nhiệt tình hết mình trong công việc luôn được đánh giá cao và là bàn đạp để mình phát triển. Trong những năm làm quản lý, em đã gặp nhiều đối tượng bố đời, khả năng thì chả đến đâu nhưng luôn tự nghĩ mình là thiên tài hoặc có những người lại luôn tự ti, chui mình vào vỏ bọc an toàn để tồn tại. Sau gần 30 năm đi làm thuê thì đến năm 45 tuổi em mới phất cờ khởi nghĩa, lập công ty làm riêng dù rằng em kg muốn (nếu muốn tách riêng thì em đã làm từ lâu rồi). Khi tách ra rồi mới thấy áp lực là khủng khiếp, nhiều lúc tưởng kg chịu nổi, muốn buông xuôi hết. Thời gian em mất ngủ lúc này còn nhiều hơn nhiều so với thời gian trước trong khi trách nhiệm với gia đình ngày càng tăng lên, đòi hỏi ở em kg chỉ là sức lực, tiền bạc mà cả thời gian nữa! Có 2 tháng mà em sụt 6kg, eo ót lắm :)). Ơn giời, sau vài năm thì công việc cũng ổn dần nhờ em tháo gỡ đc từng nút thắt, nhờ sự trợ giúp của bạn bè đối tác và cũng nhờ cả vận may nữa. Nói chung về cv và kinh tế, giờ em ỔN, ơn Giời :).
Về gia đình riêng, em lại cũng như cụ, đã có những thời điểm tưởng đứt đến nơi rồi (kg chỉ là 1-2 lần) mà chủ yếu là do em thôi! Áp lực cuộc sống quá lớn làm mình hay cáu bẳn, xa rời gia đình, ít có thời gian và tâm trạng quan tâm đến vợ con. Mỗi lần gần đứt, em lại ngồi cafe 1 mình nhiều giờ để suy nghĩ: mình vất vả lăn lộn thế này vì cái gì? Nếu kg có gia đình vợ con thì có cần phải vậy kg? Tại vợ cố tình kg hiểu hay tại kg thể hiểu do mình kg chia sẻ? Thế rồi em lại nhịn, về rủ vợ đi cafe nói chuyện để cô ấy hiểu về cv mình đang làm, áp lực mình đang phải chịu nhưng quan trọng là để cô ấy thấy mình đang làm tất cả vì gia đình dù sai dù đúng. Dần dần vợ em cũng hiểu được và chung lưng với em để có được ngày hôm nay.

Hơi dài dòng nhưng em muốn tách bạch ra 3 vấn đề như trên để muốn nói với cụ rằng: đối với hoàn cảnh của cụ bây giờ, cố gắng tách bạch để giải quyết từng vấn đề thuộc phạm trù gia đình (phụ huynh), công việc và gia đình riêng (vợ), trong đó quan trọng nhất với cụ là công việc và gia đình riêng vì phụ huynh đương nhiên là vấn đề tối quan trọng mà mình phải chu toàn rồi! Công việc lại là chuyện kg thể ổn định hay phát triển 1 sớm 1 chiều nên chung quy lại, cụ nên giải quyết bài toán gia đình nhỏ trước. Có thể em là dân kỹ thuật đi làm kinh doanh nên suy nghĩ của em nó luôn rạch ròi thế nhưng nếu cụ cứ mix các vấn đề với nhau nó sẽ thành mớ bòng bong làm cụ mệt mỏi hơn. Cụ thử làm như em, chia sẻ với vợ nhiều hơn, cho vợ thấy cụ đang làm tất cả vì gia đình xem có cách nào giải quyết mâu thuẫn kg? Biết đâu cô ấy hiểu ra lại có thể làm hỗ trợ tốt cho cụ trong cv cũng nên. Thuận vợ thuận chống thì mới đỡ trống lưng để làm được cụ ah! Bản thân em kg có vợ lo cơm nước con cái (tất nhiên là em lo và chăm sóc cho con cũng rất nhiều) thì em kg có được hôm nay :). Còn em nói thật, nếu gấu nhà cụ mà kg chịu hiểu hay đòi hỏi này nọ thì thôi, NEXT. Cũng là yên 1 bề để tập trung vào việc khác. Hồi xưa em cũng xác định thế, may mà chưa đến mức đó :). Với công việc, như em nói ở trên, cụ cần xác định khả năng của mình, xem mình có gì, cần thêm gì và có khả năng làm được gì để có định hướng đúng trong công việc, tránh việc đứng núi này trông núi nọ hoặc đẽo cày giữa đường. Thất bại 1 lần có thể khiến cho mình mạnh mẽ hơn nhưng thất bại nhiều lần thì kg chắc đứng dậy được, nhất là ở tuổi của cụ, chưa già nhưng kg còn quá trẻ, em nói thật!

Trách nhiệm và áp lực trong cuộc sống là điều kg tránh khỏi cho dù cụ thành công hay thất bại. Vì thế, nếu kg tránh được thì chấp nhận nó và chuẩn bị tâm thế để vượt qua thôi cụ! Quan trọng là cụ cần luôn tỉnh táo, có ý chí, nghị lực để định hướng cho con đường của mình. Với nhiều người, trở thành đại gia hay quan chức mới là thành công nhưng với phần đông còn lại trong xã hội, vượt lên chính mình đã là thành công. Dù thành công thế nào thì em cũng chúc cụ đạt được nó :).

Vợ em hết ngáy rồi, em đi ngủ đã :))
Mấy tuần nay cv hơi bận nên chủ yếu tầu ngầm ít còm.
Đọc comment của cụ, câu cú văn tự đâu ra đấy, Em đọc rất kỹ, nội dung vô cùng thấm thía. Thấy đâu đó cũng có hình ảnh của mình trong đó. Em cũng xin được chia sẻ vài điêu cùng cụ và cụ thớt.

Tuổi em chắc kém tuổi cụ nửa giáp, trình độ kiến thức chắc chắn không bằng cụ được. Nhưng có điểm chung là 14 tuổi bắt đầu phải lo cơm áo gạo tiền giúp bố mẹ rồi, 18 tuổi học xong C3 là lao ra ngoài xã hội đi cày làm thuê. Nhà đông anh chị em lại có biến cố khách quan, Ông già ốm nặng nằm viện gần năm trời, ông anh trai kế trên vừa đi thi sỹ quan xong bị dính phốt lại mất đống tiền, bà chị gái đầu là chỗ dựa tài chính lớn nhất thì lại vỡ nợ sau đó không lâu, bà chị nữa vừa học xong cũng thất nghiệp..Tóm lại là năm 1990 lúc em 15 tuổi nhà em đã ôm khoản nợ tín dụng 6tr phải trả lãi tháng, trong khi lương hưu của ông bà già chỉ được vài trăm ngàn, cộng chút tiền chăn nuôi thêm để lo cho mấy chị em ăn học.

Em là con út nhưng trong tâm em lúc nào cũng nghĩ mình sẵn sàng chịu thiệt, anh chị có thể được lo cho đi làm cơ quan còn mình thì sẵn sàng bươn trải miễn sao giúp được kt ho gia đình.

Những khoản nợ của gia đình em luôn lo lắng (em chỉ sợ Mẹ phải khổ vì những khoản nợ) trong khi mấy anh chị trên cảm giác cứ bình chân như vại (tuy họ đều tốt và bọn em rất đoàn kết)..Phải đến năm 1998, em cũng chính là người trả hết những khoản nợ tồn từ những năm 1990 đó..Sau bao cố gắng + may mắn giờ mấy anh chị cũng đã ổn cả, riêng em cũng có căn nhà riêng bằng tiền của chính mình làm ra, chứ không phải tài sản của Bố mẹ chia cho (Mấy năm trước Bố mẹ bán nhà được gần 2 tỏi để chuyển về ở gần các con, có chia cho em vài trăm nhưng em chia cho các cháu hết, chỉ xin giữ lại đúng 100 làm sổ cho hai F1 nhà em gọi là cho có)

Cũng như cụ chủ thớt, là thằng đàn ông, em luôn cảm thấy áp lực lo cho cuộc sống gia đình, đặc biệt là thời điểm bước qua tuổi 40, sau khi 2 thằng F1 bắt đầu đến tuổi đi học..May thay quãng 30~40t mình cày như trâu chọi, gặp thuận lợi tích lũy được chút, qua tuổi trung niên thì thò chân ra ngoài làm thêm, tạm ổn định kt để lo được cho hai nhóc (bà xã thì lương GV tiểu học chỉ đủ chi tiêu vặt). Em vẫn luôn nghĩ phải cày cuốc nghĩ cách này cách kia để cs tốt hơn nữa, chứ thời này mà ngừng nghĩ là tụt hậu cực nhanh.

Ngoài vất vả về kinh tế từ nhỏ, thì lúc lấy vợ em còn vất vả đường con cái mất mấy năm (chắc chắn vất vả hơn cụ và chủ thớt nhiều, thỉnh thoảng cáu bẳn vài ba câu chứ ít khi cãi vã chiến tranh lạnh với gấu )

Em cố gắng dung hòa cs tránh mất ăn mất ngủ, bằng cách chơi vài món đồ nghe nhạc hoặc đọc vài trang sách ưa thích cho ríu mắt vào trước khi ngủ :">. Tạo thói em đặt lưng là ngủ chứ không nghĩ ngợi nữa (kể cả lúc stress, khó khăn nhất em cũng không mất ngủ..) . Chỉ đến năm qua 45t bắt đầu ngủ ít hơn, 11h ngủ thì chỉ 5h sáng tỉnh vì mỏi người, đôi lúc tỉnh giữa đêm..:))

P/S: Không biết cụ sao chứ em còn có ý định viết cuốn tự truyện ngắn thuê in, để cho 2 cu F1 nó hiểu về nhưng vất vả và cố gắng của Bố chúng (khi nào thằng thứ 2 vào C3 em sẽ "PHÁT HÀNH" làm cẩm nang cho chúng..kk.
 

Gacon2012

Xe buýt
Biển số
OF-165557
Ngày cấp bằng
7/11/12
Số km
539
Động cơ
351,146 Mã lực
Đừng so sánh với bạn bè.
Nguy hiểm nhất, mất tinh thần nhất, ngu dốt nhất là so sánh mình với bạn bè xq. Vì cơ bản mình ko bao giờ so với người kém mà chỉ so với người hơn. điều này dẫn đến trạng thái nóng vội, tâm thái tự ti, hành động thiếu sáng suốt.

Cụ hãy làm những việc sau:
1, so sánh với bản thân mình ngày hôm qua.
2, Lập mục tiêu và hành động
3, nếu sai lầm thì thay đổi hành động để ko lặp lại sai lầm lần 2

Thế thôi.
 

RongPhuongBac

Xe điện
Biển số
OF-748686
Ngày cấp bằng
2/11/20
Số km
2,625
Động cơ
-311,090 Mã lực
Số cụ sinh ra để gánh vác trọng trách. Còn có những người sinh ra chỉ để hưởng thụ nhưng nhàn cư vi bất thiện. Em nghĩ số cụ tuy nặng nề gánh vác nhưng vẫn còn hơn khối cụ nhàn quá rồi sinh bê tha. Em thật.
 

Xe gia đình

Xe điện
Biển số
OF-51938
Ngày cấp bằng
1/12/09
Số km
3,522
Động cơ
530,551 Mã lực
Nơi ở
Hà nội
Một vai gánh vác sơn hà.
Một vai gánh vác đàn bà, trẻ con.
:)
 

Jiren198

Xe điện
Biển số
OF-591880
Ngày cấp bằng
25/9/18
Số km
3,083
Động cơ
160,244 Mã lực
Tuổi
31
Nơi ở
Khai sơn long biên
Ô già e năm nay 55t , đi họp lớp về lúc nào cũng vui vẻ, vì bạn bè ngưỡng mộ sức khỏe, bạn làm giám đốc thì già, yếu , lụ khụ bạc đầu, bạn làm quan to thì gan mật đủ thứ, con cái cho đi nước ngoài hết, ko dám cho về , còn bản thân thì lên thớt lúc nào ko biết, tầm phó sở, phó tỉnh ,giám đốc c an đủ cả, ... người thì con hư, ng thì con nghiện... đủ mọi thứ lo trên đời, so về thành công sự nghiệp, ô già e lười nhất, an phận, bù lại quanh quẩn bên bọn e, chia sẻ cho con rất nhiều thứ... đến giờ khi e bọn e trưởng thành , thì ô già e tự do, 5 năm vừa rồi e gạ gẫm các cụ bán đất , mua đi bán lại từ 1 tỷ thành 4 tỷ, e trả các cụ 1 tỷ, cho 1 tỷ 2 tỷ để dưỡng già, e bắt nghỉ luôn... chỉ vườn tược, tập dưỡng sinh... 2 tỷ e tha đi đầu tư...thật sự như các cụ e thấy đều thành đạt, chỉ là chưa cho mình điểm dừng mà thôi, chạy đua cả đời chả đến đích.... sau này bao nhiêu tiền chả q trọng bằng con cái sẽ đi đúng hướng ko, tự lập không, mà ng thầy tốt nhất lại là chính các cụ mợ ở đây.... e nghĩ với từng trải các cụ, cno học chả hết nổi
 

Atlantic 669

Xe tải
Biển số
OF-678166
Ngày cấp bằng
26/6/19
Số km
464
Động cơ
109,567 Mã lực
Tuổi
39
Chia sẻ cùng cụ chủ!
Em hồi 40 cũng từng nghĩ như cụ, thậm chí nhiều hơn.Sau rút ra rằng : mong muốn là vô hạn, sức mình thì có hạn vậy nên hãy viết rs giấy các mục tiêu, suy xét mức độ ưu tiên các mục tiêu theo hướng cái gì cần , cái gì là đích của cs bản thân, gđ..vv, cũng buông bỏ được khá nhiều, giờ hơn 50 thấy đỡ áp lực hơn.
Chúc cụ chủ sức khoe,có lựa chọn đúng đắn và ưu tiên sk cho bản thân!
Cụ đã trải qua nên nói chí lý. Nhưng cái cụ nói ĐÍCH của CS là gì???? em nghĩ xác định ĐÍCH của cuộc đời mình không dễ lắm đâu . Có nhiều người cứ nghĩ đích là NHÀ LẦU XE HƠI và cắm mặt cày cố cho có , Có người nghĩ ĐÍCH phải là ÔNG NỌ BÀ KIA ( Gốc cũng là nhà lầu xe hơi) sau đó cũng Cắm đầu cắm cổ cày để rồi một ngày chạm ngưỡng 50 mới thấy mình cách đích còn xa quá, thấy mình thất bại, chán nản sinh ra nhiều thứ , hoặc như cụ nói lúc đó mới buông bỏ bớt 1 số thứ thấy nhẹ người,
Em cũng là nửa nhà nước nửa nhà dân , nên cũng thấm thía lắm.
Trong quá trình chạy đến đích thì ta thường bỏ lại một số thứ : Như sức khỏe, gia đình , và hầu như cứ hướng tới cái đích đó mà lao tới, có người đến đích thì tả tơi hết cả ( bạn em khá nhiều) , có người may mắn hơn đến đích mỗi thứ còn 1 ít, chắp vá dùng tạm, Khá ít người đến đích còn nguyên vẹn.
Vậy em mới nghĩ : ĐÍch là cái gì ??? đích ở đâu, cách đi đến đích?????
Sau cũng nhiều lần thất bại , lại đứng lên, lại ngã , mỗi lần ngã nó khác nhau, lần sau tinh vi hơn lần trước . có điều sau tuổi trung niên các cụ trầm hơn, và chắc chắn hơn, bỏ bớt nhiều cái không đáng đi , nên cuộc sống cũng thanh thản , vả lại sau tuổi trung niên thì tư liệu cuộc sống của các cụ cũng nhiều rồi , cũng không ham hố bánh vẽ nữa nên cũng ít rủi ro .
Em xin chia sẻ 1 chút : em cũng giống như các cụ thôi, phàm đã là đàn ông thì gánh trên vai mình trọng trách lo cho gia đình, phải thấy điều đó là hạnh phúc, kể cả ra ngoài có bầm dập thì cũng chiến đấu vì gia đình lớn và gia đình nhỏ của mình . Thậm chí đôi lúc còn không chia sẻ cho gia đình để tự mình âm thầm chịu đựng. ( Tránh cáu gắt với gấu các cụ ạ, các cụ ấm ức vì thằng chủ đâu tư nó chây ì, mang ra mắng vợ con là hết sức không nên) Với gấu cố gắng an ủi để mẹ nó yên tâm chăm con và chăm lo gia đình cho mình để mình yên tâm công tác.
Trước đây vì lao theo các dự án, công trình , hầu hạ bọn chủ đầu tư , ăn uống hát hít... đủ cả , về đến nhà mệt nhoài người , con học đến bài nào mình không biết, học hành ra sao , tâm tư nguyện vọng thế nào đặc biệt là tuổi mới lớn ổi ương muốn phá phách mà mẹ nó thì không dạy được, mà mình còn đang mải bám theo các hư vô khác, kết thúc dự án, công trình đưa mẹ nó vài chai , mẹ nó vui tý lúc đấy thôi, nhưng sâu thẳm mẹ nó cần một ông bố cho các con , định hướng và dạy con cách làm người , cần một ông chồng tỉnh táo để mẹ nó tâm sự ( về nhà say quá lăn quay ra ngủ, sáng hôm sau tỉnh dậy lại cuộc mới ) ... Mình cũng nên hiểu cho phụ nữ các cụ ạ và thương các mợ ấy.
Và sau đó em tỉnh : ĐÍCH của cuộc đời mình là gì ???? Lúc đó mới thấy mình sai quá, đích không phải là nhà lầu xe hơi ,
Về nhà lầu : lúc mới ra trường yêu , cưới .. mơ về căn chung cư nhỏ thôi, xa trung tâm chút, giá vừa phải thôi..... Đến khi có căn chung cư, to chút, ở khu đô thị cũng ổn chút lại mơ về căn liền kề tầm 5-7 chai , đến khi có rồi lại bảo là thằng xyz nào đó mới đặt cọc căn BT , lại cắm đầu cày, đến khi có BT lại thấy anh abc nào đó có căn rộng rãi trồng được cả rau sạch.... lại cố ......và không có điểm dừng các cụ ạ. Khi có được rồi sung sướng mấy hôm lại thấy không vui vẻ . Không phải là đích- Chỉ là phương tiện của cuộc sống thôi
Về xe hơi : Chạy mui trần 2 chỗ mãi V/c vẫn yêu nhau chả sao, lúc F1 đi học , giá mà có cái mui kín đưa nó đi học đỡ mưa, phấn đấu mãi mua được con Laceti ( Eo ôi vinh dự vãi- ) Điều hòa mát hơn con mui trần 2 chỗ, mưa không phải mặc áo mưa.... Lại lao lên để trả tiền xăng, tiền gửi xe, tiền bảo dưỡng..... đến khi xã hội tiến lên, nhìn con Altis sao mà nó sang thế chưa nói đến camry , lại phấn đấu lại lao .......Đến lúc mua được con xe cỏ thôi nhưng cũng tạm ưng ý thì cũng là lúc mệt mỏi , hóa ra đây không phải là đích.
Hậu quả sau các lần dướn người lên phía trước thì chao ôi . Lịch tiếp khách nó dày kín , không có khách thì không có tiền , mấy bác quan chức nắm trong tay quyền, tiền chỉ mong các nhà thầu như mình ; Vừa nâng các bác lên mây xanh, vừa đưa các bác ấy vào đời, lắm hôm con sốt , vợ gọi sốt hết cả ruột, tiền bỏ ra rắc thính rồi không bỏ được ,,,,, nuốt nước mắt vào lòng các cụ ạ. Trong quá trình đó không ít lần sa đà vào mấy chuyện không hay ....
Bị chìm đắm mất 10 năm ( từ năm 30-40) các cụ ạ, suýt nữa cũng đứt mất gia đình, giật mình khi F1 vào tuổi ổi ương cần có người cha chỉ bảo... Sức khỏe giảm sút kinh khủng sau những trận nhậu khách khứa ( Từ 5-8 tiếng đồng hồ cho các khoản từ A-Z) và thế là mình phải làm cuộc cách mạng của chính mình thôi các cụ ạ ( Có thể em tỉnh ngộ muộn, ).
Giật mình đã 45t : với em cái Đích của cuộc đời mình là : Gia đình HP, Tương lai con cái , Đó là cái đích chính chân chính nhất , vậy mà mình bỏ cái đích chính. Và quyết tâm cải tạo lại, thấy cuộc đời thật ý nghĩa.
1- Tận tâm làm việc nhưng có nguyên tắc . Những đồng tiền bất chính , có kiếm được cũng không ở với mình lâu đâu , kiểm toán thanh tra nó bóc ra cũng chết, nên : Làm đúng , làm thật, bằng chất lượng, uy tín... chả phải mời thằng nào ăn uống hút hít gì cả, hết giờ về nhà .
2- Bỏ những thứ không đáng để làm những việc đáng : Thấy rằng cuộc đời này 10 việc trước đây mình cứ tưởng nó đáng làm thì đến 7 việc không đáng , và quyết tâm dứt bỏ nó đi thì mình thấy có lãi quá các cụ ạ .
3- Học cách " từ chối" : Dám từ chối những đồng tiền không chính , Dám từ chối những cám dỗ. Khó lắm đấy các cụ ạ nhưng phải cố thôi , tự mình cứu mình, chả có ai cứu được mình cả đâu.
Một chút chia sẻ cùng các cụ .

.
 

Atlantic 669

Xe tải
Biển số
OF-678166
Ngày cấp bằng
26/6/19
Số km
464
Động cơ
109,567 Mã lực
Tuổi
39
Ô già e năm nay 55t , đi họp lớp về lúc nào cũng vui vẻ, vì bạn bè ngưỡng mộ sức khỏe, bạn làm giám đốc thì già, yếu , lụ khụ bạc đầu, bạn làm quan to thì gan mật đủ thứ, con cái cho đi nước ngoài hết, ko dám cho về , còn bản thân thì lên thớt lúc nào ko biết, tầm phó sở, phó tỉnh ,giám đốc c an đủ cả, ... người thì con hư, ng thì con nghiện... đủ mọi thứ lo trên đời, so về thành công sự nghiệp, ô già e lười nhất, an phận, bù lại quanh quẩn bên bọn e, chia sẻ cho con rất nhiều thứ... đến giờ khi e bọn e trưởng thành , thì ô già e tự do, 5 năm vừa rồi e gạ gẫm các cụ bán đất , mua đi bán lại từ 1 tỷ thành 4 tỷ, e trả các cụ 1 tỷ, cho 1 tỷ 2 tỷ để dưỡng già, e bắt nghỉ luôn... chỉ vườn tược, tập dưỡng sinh... 2 tỷ e tha đi đầu tư...thật sự như các cụ e thấy đều thành đạt, chỉ là chưa cho mình điểm dừng mà thôi, chạy đua cả đời chả đến đích.... sau này bao nhiêu tiền chả q trọng bằng con cái sẽ đi đúng hướng ko, tự lập không, mà ng thầy tốt nhất lại là chính các cụ mợ ở đây.... e nghĩ với từng trải các cụ, cno học chả hết nổi
Chí phải, cụ nhà mới là người thành đạt đấy cụ ạ, Cuộc đời chạy theo cái bóng luôn luôn ở phía sau , cố dướn mãi ,,,, Như mấy bác quan chức : CŨng phải tiếp các cụ trên, lên chức nọ, ngó chức kia... chạy mãi đến lúc chưa nhận sổ đã nào là gan, mật thận tỳ... đủ cả .
 

Jiren198

Xe điện
Biển số
OF-591880
Ngày cấp bằng
25/9/18
Số km
3,083
Động cơ
160,244 Mã lực
Tuổi
31
Nơi ở
Khai sơn long biên
Chí phải, cụ nhà mới là người thành đạt đấy cụ ạ, Cuộc đời chạy theo cái bóng luôn luôn ở phía sau , cố dướn mãi ,,,, Như mấy bác quan chức : CŨng phải tiếp các cụ trên, lên chức nọ, ngó chức kia... chạy mãi đến lúc chưa nhận sổ đã nào là gan, mật thận tỳ... đủ cả .
vâng cụ, e nghĩ cái đích ở đời là sự tự do trong tâm hồn,,
Chí phải, cụ nhà mới là người thành đạt đấy cụ ạ, Cuộc đời chạy theo cái bóng luôn luôn ở phía sau , cố dướn mãi ,,,, Như mấy bác quan chức : CŨng phải tiếp các cụ trên, lên chức nọ, ngó chức kia... chạy mãi đến lúc chưa nhận sổ đã nào là gan, mật thận tỳ... đủ cả .
vâng, e cảm ơn cụ...e nghĩ mục tiêu cuộc đời là sự tự do , cụ có 10 đồng cụ sống kiểu 10 đồng cụ sẽ thấy mệt... chứ cụ chỉ sống ơi mức 5 đồng thì rất dễ chịu... e nghĩ mình biết đủ thôi sẽ hạnh phúc, chạy đua vs nhau làm gì cho mệt....kiếm được đồng tiền chân chính, đứng thẳng lưng ko phải nịnh lọt ai, đc làm chính mình, ăn ngon ngủ ngon, đủ tiền tiêu, có sức khỏe e nghĩ đã là hạnh phúc r...1 người bình thường 4-5 tỷ e thấy là tự do rồi....nhiều cụ có quá nhiều, nhưng ko đủ bản lĩnh dừng lại nên cuộc sống lúc nào cũng căng như dây đàn....
 

Trump_VN

Xe đạp
Biển số
OF-724262
Ngày cấp bằng
7/4/20
Số km
17
Động cơ
75,980 Mã lực
Tuổi
40
Cụ lo gì! Cứ tập tạ cho khoẻ. Tuần hút ba điếu đều thế là vk ck hoà thuận ấm êm. Mà tề gia rồi thì tha hồ trị quốc với bình thiên hạ:D
 

SIGNUS

Xe container
Người OF
Biển số
OF-55555
Ngày cấp bằng
6/6/06
Số km
8,730
Động cơ
1,302,688 Mã lực
vâng cụ, e nghĩ cái đích ở đời là sự tự do trong tâm hồn,,

vâng, e cảm ơn cụ...e nghĩ mục tiêu cuộc đời là sự tự do , cụ có 10 đồng cụ sống kiểu 10 đồng cụ sẽ thấy mệt... chứ cụ chỉ sống ơi mức 5 đồng thì rất dễ chịu... e nghĩ mình biết đủ thôi sẽ hạnh phúc, chạy đua vs nhau làm gì cho mệt....kiếm được đồng tiền chân chính, đứng thẳng lưng ko phải nịnh lọt ai, đc làm chính mình, ăn ngon ngủ ngon, đủ tiền tiêu, có sức khỏe e nghĩ đã là hạnh phúc r...1 người bình thường 4-5 tỷ e thấy là tự do rồi....nhiều cụ có quá nhiều, nhưng ko đủ bản lĩnh dừng lại nên cuộc sống lúc nào cũng căng như dây đàn....
Em nghĩ những gì cụ nói chỉ là áp lực 1 chiều trong cuộc sống, đó là áp lực do chính mỗi người tự tạo ra cho mình. Cái đó có thể tự buông bỏ được khi họ đạt đến 1 giới hạn nào đó hoặc sẽ buông bỏ khi gặp quá nhiều thất bại. Tuy nhiên, điều mà cụ thớt muốn nói đến (và bản thân em cũng nói đến ở còm #18) là áp lực bị động từ các phía đến với mình mà mình lại kg thể hay kg có quyền chối bỏ nó. Rồi nữa, từ cái áp lực bị động này mà mình lại phải cố gắng phát triển bản thân để có thể giải quyết được nó, vô hình chung mình lại tạo ra áp lực chủ động cho mình, thế mới mệt mỏi cụ ah!

Cuộc sống kg phải ai cũng êm đềm suôn sẻ để chỉ phải lo cho bản thân mình hay gia đình nhỏ của mình. Có những người "tốt số", cực kỳ may mắn trong cuộc sống, họ kg hẳn là giàu về tiền bạc nhưng mọi sự cứ lướt qua cuộc đời họ 1 cách êm đềm. Ngược lại, có những người không may mắn luôn gặp những biến cố bất ngờ trong cuộc đời để phải gồng mình lên quay cuồng gánh chịu (có lẽ em là 1 trong số này:)). Xong 1 việc, chưa kịp thở thì lại có việc khác đổ xuống, không phải việc nào cũng có thể tự giải quyết, lại phải suy nghĩ tính toán.. :(. Nói chung là đen thôi, đỏ quên đi :))
 
Chỉnh sửa bởi quản trị viên:

Phan Gia Hưng

Xe đạp
Biển số
OF-616452
Ngày cấp bằng
17/2/19
Số km
13
Động cơ
117,529 Mã lực
Tuổi
38
Đêm hôm trằn trọc mãi không ngủ được, em lọ mọ lên tâm sự tí. Chả là em số tương đối vất vả, từ bé tự lập là chính, ra đời đi làm một mình xoay sở, không có người chỉ đường dẫn lối, nên phải tự mày mò, làm sai nhiều rồi mới đúng được.
Hai năm trước em có một quyết định sai lầm trong công việc, giờ fail nên bắt tay làm lại từ đầu. Gần 4 chục tuổi đầu cha mẹ già, con nhỏ, tài chính không đến nỗi khó khăn nhưng chỉ đủ ăn tiêu. Nhìn quanh bạn bè đều đã thành đạt, mình thì cứ loay hoay, gia đình cũng hục hoặc, không được êm ấm.
Nhiều lúc muốn từ bỏ, nhưng mình biết không thể làm thế, cắn răng mà chiến đấu tiếp. Có những ngày đi làm về lái xe mải suy nghĩ giật mình đi nhầm đường. Nhiều đêm không ngủ được phải uống vài ly mới vào giấc.
Các cụ OF đã trải qua khủng hoảng tuổi trung niên cho em xin ít chia sẻ với ạ.
0868F58C-75FC-4732-A075-55F4B73645B1.jpeg
cùng tâm cảnh với bác . Dù thế nào cũng phải đi về phía trước
523265F4-1C6E-4080-883B-0D200CDE1C56.png
 

Meow

Xe điện
Biển số
OF-40100
Ngày cấp bằng
7/7/09
Số km
2,100
Động cơ
490,064 Mã lực
Em thì luôn nhìn cách người đàn ông bên em đối mặt với áp lực như nào với con mắt idol bao nhiêu năm nay.
Thực ra cuộc sống thì nhiều cái ko như ý mình (rất nhiều chả hết) và đưa ra nhiều cái quyết định mà hôm trc hsau cảm giác mình mất trắng nhiều thứ sau nhiều năm nỗ lực luôn. Nhưng chả hiểu sao em vẫn luôn nghĩ rồi Him sẽ làm được thôi, bằng cách này hay cách khác. Có thể không phải là thành tựu bao nhiêu người, cty, đối tác ngưỡng mộ, có thể chỉ là những điều rất nhỏ hơn trc mà tự mình thừa nhận. Cuối cùng thì em nhận thấy là do yêu cầu mình đặt ra cả thôi. Cũng có thể em may mắn, khi em nhìn Him vẫn ngưỡng mộ như thế sau bao thăng trầm. Mặc dù giờ Him cũng tầm tuổi như chủ thread và cũng đang gần như làm lại từ đầu :).
 

windy1

Xe điện
Biển số
OF-735184
Ngày cấp bằng
7/7/20
Số km
2,587
Động cơ
97,341 Mã lực
Nếu 1 người đi làm, kinh tế không đủ và không như ý, thì người vợ nên đi làm . Có câu nói "Đồng vợ đồng chồng tát biển đông cũng cạn".
 

Jiren198

Xe điện
Biển số
OF-591880
Ngày cấp bằng
25/9/18
Số km
3,083
Động cơ
160,244 Mã lực
Tuổi
31
Nơi ở
Khai sơn long biên
Em nghĩ những gì cụ nói chỉ là áp lực 1 chiều trong cuộc sống, đó là áp lực do chính mỗi người tự tạo ra cho mình. Cái đó có thể tự buông bỏ được khi họ đạt đến 1 giới hạn nào đó hoặc sẽ buông bỏ khi gặp quá nhiều thất bại. Tuy nhiên, điều mà cụ thớt muốn nói đến (và bản thân em cũng nói đến ở còm #18) là áp lực bị động từ các phía đến với mình mà mình lại kg thể hay kg có quyền chối bỏ nó. Rồi nữa, từ cái áp lực bị động này mà mình lại phải cố gắng phát triển bản thân để có thể giải quyết được nó, vô hình chung mình lại tạo ra áp lực chủ động cho mình, thế mới mệt mỏi cụ ah!

Cuộc sống kg phải ai cũng êm đềm suôn sẻ để chỉ phải lo cho bản thân mình hay gia đình nhỏ của mình. Có những người "tốt số", cực kỳ may mắn trong cuộc sống, họ kg hẳn là giàu về tiền bạc nhưng mọi sự cứ lướt qua cuộc đời họ 1 cách êm đềm. Ngược lại, có những người không may mắn luôn gặp những biến cố bất ngờ trong cuộc đời để phải gồng mình lên quay cuồng gánh chịu (có lẽ em là 1 trong số này:)). Xong 1 việc, chưa kịp thở thì lại có việc khác đổ xuống, không phải việc nào cũng có thể tự giải quyết, lại phải suy nghĩ tính toán.. :(. Nói chung là đen thôi, đỏ quên đi :))
E thấy các cụ đều có nhà, có xe ô tô , thu nhập toàn 40-50 tr 1 tháng thì thuộc giới thành công rồi, e có 20 tr .... nhiều khi các cụ đặt mục tiêu cao quá, làm mình mệt thôi .....bạn e là 1 ví dụ,tổng lương 2 vk Ck 80 tr, thuê giúp việc, con thì cho học hết cái nọ đến cái kia, mỗi tháng 20 củ 1 đứa, cái gì cũng tốt nhất... nên lúc nào cũng quay cuồng làm ăn kiếm tiền...
 

Bình minh biển

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-757578
Ngày cấp bằng
16/1/21
Số km
8,127
Động cơ
164,875 Mã lực
Em thì luôn nhìn cách người đàn ông bên em đối mặt với áp lực như nào với con mắt idol bao nhiêu năm nay.
Thực ra cuộc sống thì nhiều cái ko như ý mình (rất nhiều chả hết) và đưa ra nhiều cái quyết định mà hôm trc hsau cảm giác mình mất trắng nhiều thứ sau nhiều năm nỗ lực luôn. Nhưng chả hiểu sao em vẫn luôn nghĩ rồi Him sẽ làm được thôi, bằng cách này hay cách khác. Có thể không phải là thành tựu bao nhiêu người, cty, đối tác ngưỡng mộ, có thể chỉ là những điều rất nhỏ hơn trc mà tự mình thừa nhận. Cuối cùng thì em nhận thấy là do yêu cầu mình đặt ra cả thôi. Cũng có thể em may mắn, khi em nhìn Him vẫn ngưỡng mộ như thế sau bao thăng trầm. Mặc dù giờ Him cũng tầm tuổi như chủ thread và cũng đang gần như làm lại từ đầu :).
Him thật may mắn !
 

muctimonline

Xe tải
Biển số
OF-602384
Ngày cấp bằng
7/12/18
Số km
294
Động cơ
126,929 Mã lực
Gấu nhà em nó ngáy to quá đâm ra khó ngủ nên em trốn dậy tâm sự cùng cụ vậy :))
Cụ có nhẽ kém em tầm 1 giáp hoặc hơn chút nhưng em thấy cụ có nhiều điểm cũng giống em! Em cũng phải tự lập từ rất nhỏ, 14 tuổi đã đi học 1 buổi còn 1 buổi chui gầm ô tô rồi.. Lớn lên thì từ việc học hành, đi làm..toàn 1 mình em quyết định và tự lo thế nên cũng như cụ, em sai lầm cũng nhiều nhưng gọi là thất bại thì không vì sau mỗi thất bại hay đơn giản là sau mỗi lần thay đổi công việc, em lại tự rút ra đc 1 bài học cho mình để đi tiếp. Với em, thu được bài học cho mình là thành công chứ không phải thất bại. Sợ nhất là sau mỗi lần vấp ngã mình kg tự biết đc vì sao mình ngã để rồi lần sau lại ngã tiếp.
Hoàn cảnh của em trong gia đình cũng na ná như cụ, là út nhưng em phải lo tất, từ bố mẹ già cho đến mấy ông anh chỉ thấy tồn tại trong sổ hộ khẩu, lo từ kinh tế cho đến chăm sóc các cụ, rồi việc nhà... Hồi xưa kinh tế của em cũng đuối lắm nên không chỉ vài đêm mà có khi cả tháng em mất ngủ vì kg biết phải xoay xở thế nào. Giờ cụ tài chính kg đến nỗi khó khăn là hơn em vạn lần ngày đó rồi.. Hồi năm 99 em mới đi làm cho cty nước ngoài, vay mượn mãi mua đc cái laptop Nec hình như 12 triệu vì em hay đi tỉnh. Mua được 2 tháng thì ông già em ốm mà phải mua thuốc tim khá đắt. Vợ em lúc đó mới sinh đứa đầu, tiền kg có, em phải bán cái laptop đó có 8tr để mua thuốc cho ông già nhưng giấu để ông bà kg biết. Sau các cụ hỏi em bảo bị mất trộm, bị nghe chửi 1 trận banh xác vì tội không cẩn thận :)). Cuộc sống gia đình thời gian đó thực sự căng thẳng bởi cái vòng quay kinh tế - trách nhiệm, giống như cụ. Thêm nữa, khi kinh tế khó khăn và áp lực cuộc sống tăng cao thì mâu thuẫn gia đình tất yếu sẽ xảy ra. Em kể câu chuyện đó để muốn nói với cụ rằng: trong cuộc sống có những thứ trách nhiệm mà mình luôn phải sẵn sàng đón nhận và kg có quyền chối bỏ, vì thế hãy cứ chấp nhận nó như 1 việc cụ phải làm, giống như phải ăn phải uống thôi để giảm bớt áp lực cho chính mình đi. Đến giờ các cụ nhà em hơn 90 rồi, đủ thứ phải lo và em vẫn chỉ có 1 mình đây, chưa kể còn lo cho gia đình của ông anh trai nữa.. Cũng may là gấu nhà em sau nhiều sóng gió thì giờ cũng đứng bên cạnh em rồi :).
Về công việc thì em thay đổi cũng nhiều và cũng toàn tự vận động (nói thật là em đã làm ở đủ các thành phần kinh tế rồi, từ nhà nước, liên doanh nước ngoài, 100% nước ngoài, tư nhân VN.. nhưng em chưa từng mất xu nào xin việc, toàn thi tuyển hoặc được mời về làm) nhưng được cái, lần sau tốt hơn lần trước. Như em đã nói ở trên, sau mỗi lần nghỉ việc ở 1 nơi nào đó, việc đầu tiên là em ngồi nhìn lại và rút ra bài học cho mình: em làm được gì và học được gì trong thời gian qua? Thiếu những gì? Cần những gì để hoàn thiện bản thân? Em cũng nhìn ra bạn bè và những người xung quanh, thành công có, thất bại có nhưng kg phải để so bì mà là để rút kinh nghiệm và học từ chính họ cho cuộc sống tiếp theo của mình. Thái độ tiếp cận công việc cũng rất quan trọng, sự cầu thị, cầu tiến, ham học hỏi và nhiệt tình hết mình trong công việc luôn được đánh giá cao và là bàn đạp để mình phát triển. Trong những năm làm quản lý, em đã gặp nhiều đối tượng bố đời, khả năng thì chả đến đâu nhưng luôn tự nghĩ mình là thiên tài hoặc có những người lại luôn tự ti, chui mình vào vỏ bọc an toàn để tồn tại. Sau gần 30 năm đi làm thuê thì đến năm 45 tuổi em mới phất cờ khởi nghĩa, lập công ty làm riêng dù rằng em kg muốn (nếu muốn tách riêng thì em đã làm từ lâu rồi). Khi tách ra rồi mới thấy áp lực là khủng khiếp, nhiều lúc tưởng kg chịu nổi, muốn buông xuôi hết. Thời gian em mất ngủ lúc này còn nhiều hơn nhiều so với thời gian trước trong khi trách nhiệm với gia đình ngày càng tăng lên, đòi hỏi ở em kg chỉ là sức lực, tiền bạc mà cả thời gian nữa! Có 2 tháng mà em sụt 6kg, eo ót lắm :)). Ơn giời, sau vài năm thì công việc cũng ổn dần nhờ em tháo gỡ đc từng nút thắt, nhờ sự trợ giúp của bạn bè đối tác và cũng nhờ cả vận may nữa. Nói chung về cv và kinh tế, giờ em ỔN, ơn Giời :).
Về gia đình riêng, em lại cũng như cụ, đã có những thời điểm tưởng đứt đến nơi rồi (kg chỉ là 1-2 lần) mà chủ yếu là do em thôi! Áp lực cuộc sống quá lớn làm mình hay cáu bẳn, xa rời gia đình, ít có thời gian và tâm trạng quan tâm đến vợ con. Mỗi lần gần đứt, em lại ngồi cafe 1 mình nhiều giờ để suy nghĩ: mình vất vả lăn lộn thế này vì cái gì? Nếu kg có gia đình vợ con thì có cần phải vậy kg? Tại vợ cố tình kg hiểu hay tại kg thể hiểu do mình kg chia sẻ? Thế rồi em lại nhịn, về rủ vợ đi cafe nói chuyện để cô ấy hiểu về cv mình đang làm, áp lực mình đang phải chịu nhưng quan trọng là để cô ấy thấy mình đang làm tất cả vì gia đình dù sai dù đúng. Dần dần vợ em cũng hiểu được và chung lưng với em để có được ngày hôm nay.

Hơi dài dòng nhưng em muốn tách bạch ra 3 vấn đề như trên để muốn nói với cụ rằng: đối với hoàn cảnh của cụ bây giờ, cố gắng tách bạch để giải quyết từng vấn đề thuộc phạm trù gia đình (phụ huynh), công việc và gia đình riêng (vợ), trong đó quan trọng nhất với cụ là công việc và gia đình riêng vì phụ huynh đương nhiên là vấn đề tối quan trọng mà mình phải chu toàn rồi! Công việc lại là chuyện kg thể ổn định hay phát triển 1 sớm 1 chiều nên chung quy lại, cụ nên giải quyết bài toán gia đình nhỏ trước. Có thể em là dân kỹ thuật đi làm kinh doanh nên suy nghĩ của em nó luôn rạch ròi thế nhưng nếu cụ cứ mix các vấn đề với nhau nó sẽ thành mớ bòng bong làm cụ mệt mỏi hơn. Cụ thử làm như em, chia sẻ với vợ nhiều hơn, cho vợ thấy cụ đang làm tất cả vì gia đình xem có cách nào giải quyết mâu thuẫn kg? Biết đâu cô ấy hiểu ra lại có thể làm hỗ trợ tốt cho cụ trong cv cũng nên. Thuận vợ thuận chống thì mới đỡ trống lưng để làm được cụ ah! Bản thân em kg có vợ lo cơm nước con cái (tất nhiên là em lo và chăm sóc cho con cũng rất nhiều) thì em kg có được hôm nay :). Còn em nói thật, nếu gấu nhà cụ mà kg chịu hiểu hay đòi hỏi này nọ thì thôi, NEXT. Cũng là yên 1 bề để tập trung vào việc khác. Hồi xưa em cũng xác định thế, may mà chưa đến mức đó :). Với công việc, như em nói ở trên, cụ cần xác định khả năng của mình, xem mình có gì, cần thêm gì và có khả năng làm được gì để có định hướng đúng trong công việc, tránh việc đứng núi này trông núi nọ hoặc đẽo cày giữa đường. Thất bại 1 lần có thể khiến cho mình mạnh mẽ hơn nhưng thất bại nhiều lần thì kg chắc đứng dậy được, nhất là ở tuổi của cụ, chưa già nhưng kg còn quá trẻ, em nói thật!

Trách nhiệm và áp lực trong cuộc sống là điều kg tránh khỏi cho dù cụ thành công hay thất bại. Vì thế, nếu kg tránh được thì chấp nhận nó và chuẩn bị tâm thế để vượt qua thôi cụ! Quan trọng là cụ cần luôn tỉnh táo, có ý chí, nghị lực để định hướng cho con đường của mình. Với nhiều người, trở thành đại gia hay quan chức mới là thành công nhưng với phần đông còn lại trong xã hội, vượt lên chính mình đã là thành công. Dù thành công thế nào thì em cũng chúc cụ đạt được nó :).

Vợ em hết ngáy rồi, em đi ngủ đã :))
Cảm ơn chia sẻ của cụ
Tối qua e cũng mất ngủ. Năm nay 31 rồi mà vẫn chưa lo dc j cho bố mẹ.
Nghĩ đến 2 đứa con, cs ở Hn chỉ đủ ăn. Chưa có đồng dư giả.

Áp lực công việc, gia đình làm e thấy mệt. Năm nay bố e lại ở lại trực( làm bảo vệ chung cư) nên lại cành làm e suy nghĩ. :(
 

My Hao

Xe điện
Biển số
OF-163525
Ngày cấp bằng
26/10/12
Số km
4,707
Động cơ
1,514,826 Mã lực
Các cụ than thì cứ than nhưng thật ra đàn bà họ còn khổ hơn anh em mình đấy ạ.
 

Gừng

Xì hơi lốp
Biển số
OF-147748
Ngày cấp bằng
1/7/12
Số km
7,019
Động cơ
374,199 Mã lực
Đêm hôm trằn trọc mãi không ngủ được, em lọ mọ lên tâm sự tí. Chả là em số tương đối vất vả, từ bé tự lập là chính, ra đời đi làm một mình xoay sở, không có người chỉ đường dẫn lối, nên phải tự mày mò, làm sai nhiều rồi mới đúng được.
Hai năm trước em có một quyết định sai lầm trong công việc, giờ fail nên bắt tay làm lại từ đầu. Gần 4 chục tuổi đầu cha mẹ già, con nhỏ, tài chính không đến nỗi khó khăn nhưng chỉ đủ ăn tiêu. Nhìn quanh bạn bè đều đã thành đạt, mình thì cứ loay hoay, gia đình cũng hục hoặc, không được êm ấm.
Nhiều lúc muốn từ bỏ, nhưng mình biết không thể làm thế, cắn răng mà chiến đấu tiếp. Có những ngày đi làm về lái xe mải suy nghĩ giật mình đi nhầm đường. Nhiều đêm không ngủ được phải uống vài ly mới vào giấc.
Các cụ OF đã trải qua khủng hoảng tuổi trung niên cho em xin ít chia sẻ với ạ.
0868F58C-75FC-4732-A075-55F4B73645B1.jpeg

cụ đừng buồn

e hơn cụ vaif tuổi mà cũng vất var lắm

chayj grab bike kiếm ăn cũng đủ chi dùng
 

Mợ Yến

Xe lăn
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Người OF
Biển số
OF-188888
Ngày cấp bằng
6/6/06
Số km
11,498
Động cơ
326,824 Mã lực
Nơi ở
132 Hàng Bạc
Cụ đã trải qua nên nói chí lý. Nhưng cái cụ nói ĐÍCH của CS là gì???? em nghĩ xác định ĐÍCH của cuộc đời mình không dễ lắm đâu . Có nhiều người cứ nghĩ đích là NHÀ LẦU XE HƠI và cắm mặt cày cố cho có , Có người nghĩ ĐÍCH phải là ÔNG NỌ BÀ KIA ( Gốc cũng là nhà lầu xe hơi) sau đó cũng Cắm đầu cắm cổ cày để rồi một ngày chạm ngưỡng 50 mới thấy mình cách đích còn xa quá, thấy mình thất bại, chán nản sinh ra nhiều thứ , hoặc như cụ nói lúc đó mới buông bỏ bớt 1 số thứ thấy nhẹ người,
Em cũng là nửa nhà nước nửa nhà dân , nên cũng thấm thía lắm.
Trong quá trình chạy đến đích thì ta thường bỏ lại một số thứ : Như sức khỏe, gia đình , và hầu như cứ hướng tới cái đích đó mà lao tới, có người đến đích thì tả tơi hết cả ( bạn em khá nhiều) , có người may mắn hơn đến đích mỗi thứ còn 1 ít, chắp vá dùng tạm, Khá ít người đến đích còn nguyên vẹn.
Vậy em mới nghĩ : ĐÍch là cái gì ??? đích ở đâu, cách đi đến đích?????
Sau cũng nhiều lần thất bại , lại đứng lên, lại ngã , mỗi lần ngã nó khác nhau, lần sau tinh vi hơn lần trước . có điều sau tuổi trung niên các cụ trầm hơn, và chắc chắn hơn, bỏ bớt nhiều cái không đáng đi , nên cuộc sống cũng thanh thản , vả lại sau tuổi trung niên thì tư liệu cuộc sống của các cụ cũng nhiều rồi , cũng không ham hố bánh vẽ nữa nên cũng ít rủi ro .
Em xin chia sẻ 1 chút : em cũng giống như các cụ thôi, phàm đã là đàn ông thì gánh trên vai mình trọng trách lo cho gia đình, phải thấy điều đó là hạnh phúc, kể cả ra ngoài có bầm dập thì cũng chiến đấu vì gia đình lớn và gia đình nhỏ của mình . Thậm chí đôi lúc còn không chia sẻ cho gia đình để tự mình âm thầm chịu đựng. ( Tránh cáu gắt với gấu các cụ ạ, các cụ ấm ức vì thằng chủ đâu tư nó chây ì, mang ra mắng vợ con là hết sức không nên) Với gấu cố gắng an ủi để mẹ nó yên tâm chăm con và chăm lo gia đình cho mình để mình yên tâm công tác.
Trước đây vì lao theo các dự án, công trình , hầu hạ bọn chủ đầu tư , ăn uống hát hít... đủ cả , về đến nhà mệt nhoài người , con học đến bài nào mình không biết, học hành ra sao , tâm tư nguyện vọng thế nào đặc biệt là tuổi mới lớn ổi ương muốn phá phách mà mẹ nó thì không dạy được, mà mình còn đang mải bám theo các hư vô khác, kết thúc dự án, công trình đưa mẹ nó vài chai , mẹ nó vui tý lúc đấy thôi, nhưng sâu thẳm mẹ nó cần một ông bố cho các con , định hướng và dạy con cách làm người , cần một ông chồng tỉnh táo để mẹ nó tâm sự ( về nhà say quá lăn quay ra ngủ, sáng hôm sau tỉnh dậy lại cuộc mới ) ... Mình cũng nên hiểu cho phụ nữ các cụ ạ và thương các mợ ấy.
Và sau đó em tỉnh : ĐÍCH của cuộc đời mình là gì ???? Lúc đó mới thấy mình sai quá, đích không phải là nhà lầu xe hơi ,
Về nhà lầu : lúc mới ra trường yêu , cưới .. mơ về căn chung cư nhỏ thôi, xa trung tâm chút, giá vừa phải thôi..... Đến khi có căn chung cư, to chút, ở khu đô thị cũng ổn chút lại mơ về căn liền kề tầm 5-7 chai , đến khi có rồi lại bảo là thằng xyz nào đó mới đặt cọc căn BT , lại cắm đầu cày, đến khi có BT lại thấy anh abc nào đó có căn rộng rãi trồng được cả rau sạch.... lại cố ......và không có điểm dừng các cụ ạ. Khi có được rồi sung sướng mấy hôm lại thấy không vui vẻ . Không phải là đích- Chỉ là phương tiện của cuộc sống thôi
Về xe hơi : Chạy mui trần 2 chỗ mãi V/c vẫn yêu nhau chả sao, lúc F1 đi học , giá mà có cái mui kín đưa nó đi học đỡ mưa, phấn đấu mãi mua được con Laceti ( Eo ôi vinh dự vãi- ) Điều hòa mát hơn con mui trần 2 chỗ, mưa không phải mặc áo mưa.... Lại lao lên để trả tiền xăng, tiền gửi xe, tiền bảo dưỡng..... đến khi xã hội tiến lên, nhìn con Altis sao mà nó sang thế chưa nói đến camry , lại phấn đấu lại lao .......Đến lúc mua được con xe cỏ thôi nhưng cũng tạm ưng ý thì cũng là lúc mệt mỏi , hóa ra đây không phải là đích.
Hậu quả sau các lần dướn người lên phía trước thì chao ôi . Lịch tiếp khách nó dày kín , không có khách thì không có tiền , mấy bác quan chức nắm trong tay quyền, tiền chỉ mong các nhà thầu như mình ; Vừa nâng các bác lên mây xanh, vừa đưa các bác ấy vào đời, lắm hôm con sốt , vợ gọi sốt hết cả ruột, tiền bỏ ra rắc thính rồi không bỏ được ,,,,, nuốt nước mắt vào lòng các cụ ạ. Trong quá trình đó không ít lần sa đà vào mấy chuyện không hay ....
Bị chìm đắm mất 10 năm ( từ năm 30-40) các cụ ạ, suýt nữa cũng đứt mất gia đình, giật mình khi F1 vào tuổi ổi ương cần có người cha chỉ bảo... Sức khỏe giảm sút kinh khủng sau những trận nhậu khách khứa ( Từ 5-8 tiếng đồng hồ cho các khoản từ A-Z) và thế là mình phải làm cuộc cách mạng của chính mình thôi các cụ ạ ( Có thể em tỉnh ngộ muộn, ).
Giật mình đã 45t : với em cái Đích của cuộc đời mình là : Gia đình HP, Tương lai con cái , Đó là cái đích chính chân chính nhất , vậy mà mình bỏ cái đích chính. Và quyết tâm cải tạo lại, thấy cuộc đời thật ý nghĩa.
1- Tận tâm làm việc nhưng có nguyên tắc . Những đồng tiền bất chính , có kiếm được cũng không ở với mình lâu đâu , kiểm toán thanh tra nó bóc ra cũng chết, nên : Làm đúng , làm thật, bằng chất lượng, uy tín... chả phải mời thằng nào ăn uống hút hít gì cả, hết giờ về nhà .
2- Bỏ những thứ không đáng để làm những việc đáng : Thấy rằng cuộc đời này 10 việc trước đây mình cứ tưởng nó đáng làm thì đến 7 việc không đáng , và quyết tâm dứt bỏ nó đi thì mình thấy có lãi quá các cụ ạ .
3- Học cách " từ chối" : Dám từ chối những đồng tiền không chính , Dám từ chối những cám dỗ. Khó lắm đấy các cụ ạ nhưng phải cố thôi , tự mình cứu mình, chả có ai cứu được mình cả đâu.
Một chút chia sẻ cùng các cụ .

.
Cụ chia sẻ giống hệt anh rể em đang tham gia CLB nguyên tắc 7Đ. :)
 

Ni No Kuni 2

Xe điện
Biển số
OF-552113
Ngày cấp bằng
26/1/18
Số km
4,904
Động cơ
209,371 Mã lực
Cụ SIGNUS khuyên tâm huyết quá. Kính cụ 1 ly.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top