Thêm một người thoát lưỡi hái tử thần Covid và đang trở lại với đời thường:
F0 CÓ ĐÁNG SỢ KO?
• Cảm giác đầu bồng bềnh, họng như phải bỏng, toàn thân mất lực.
• Mắt đỏ rực, lồi ra, nóng rát.
• Lưng đau buốt, ớn lạnh từng cơn từ gáy tới gót chân.
• Bụng sình trương, nóng rực quặn thắt từng cơn.
• Cả người sấp mồ hôi từ sáng tới tối.
• Thở bằng tất cả các bộ phận có thể thở được.
• Chân tay lạnh ngắt, nổi gân xanh lét.
* Đó chính là những cảm giác mà tôi đã trải qua trong 7 ngày đầu tiên, dù ngày hôm trước vẫn còn khoẻ và tập theo giáo án viết sẵn.
Có những lúc tôi ko còn nhận thức về thời gian.
Chỉ biết rằng thở được là được, dù rằng hơi thở như từ cái lò rực lửa vậy... Ngay cả đi tiểu tôi cũng thấy mình đi ra nước sôi vậy.
RỒI NGÀY KINH HOÀNG CŨNG TỚI..
• Xoang và họng như có hàng vạn quả cầu gai, nóng như chưa từng nóng, rát như chưa từng rát và nhức nhối giật từng cơn.
• Toàn thân lạnh toát, run rẩy tôi tìm chụp được chiếc mũ len và đi vội đôi tất
với bàn tay lập cập.
Chùm chăn kín mít, tôi cố gắng đớp những luồng oxy quanh mình.
• Vk tôi hỗ trợ ngâm chân gừng đắp gừng nóng lên xoang, lưng, họng.. rồi nhịp thở cũng dần tìm lại với tôi. Ơn vk ko gì kể được!
Sau này phục hồi vk có nói" lúc đó thấy thần khí sắc anh mười phần còn 1"
Cứ như vậy, tôi lúc tỉnh lúc mê, phản ứng chậm dần.. các cơn đau ko còn cảm nhận được nhiều nữa.
Vk cho tôi uống nước hẹ xay, cay sộc thẳng lên não.. và sau đó tôi tỉnh dần. Các cơn đau bắt đầu xuất hiện.
• Lưng bó, phổi
khò khè.. tuy nhiên bắt đầu bớt sốt, họng bớt đau.
• Đến khoảng ngày thứ 10 các cơn ho bắt đầu xuất xuất hiện. Ho quằn quại hết cơ này tới cơn khác. Bụng rỗng vì ko ăn được, mà những cơn ho rút ruột ra ngoài bụng đau như chưa bao giờ đau như thế.
Trong cơn mê tôi cảm nhận thấy mùi vị của thức ăn, nhưng khi tỉnh dậy tôi lại chẳng thể nuốt nổi một miếng nhỏ.
Sau mỗi cơn ho lại bắn ra một cục đờm trắng, tôi lần vào nhà
để xả, nhìn gương mặt mình trong gương tôi không thể nhận ra. Hơn 10 ngày chiến đấu, cơ thể tôi tóp lại, khuôn mặt trắng và tôi cũng ko đủ sức để nhìn được hồi lâu.
• Giờ thì tôi đang tập hồi phục, ăn bát mỳ cũng mất mấy hồi. Mồ hôi túa ra.. Hiện tại thì gáy vẫn còn ướt dính cả ngày, tôi bắt đầu tập thở những bài phục hồi phổi. Cơ thể bắt đầu có nhịp, đã cảm nhận được vị của thức ăn, mùi thì vẫn chưa thấy rõ.
• Tôi không biết rõ nguyên nhân lây virut, vì khu nhà ở bị phong toả hai tháng liền, nhưng có một điều tôi nhận thấy rất rỗ rằng: F0 là thật sự đáng lo ngại, vì khi đó bạn gần như ko thể tự chăm sóc cho mình nếu như có chuyển biến nặng. Virut tìm đến các vị trí yếu nhất trên cơ thể bạn để tấn công, ngay kể cả tinh thần.
Ảnh của bạn ấy lúc chưa gặp Covid đây, một con người mạnh mẽ và đầy sức sống: