[Funland] Những mẩu chuyện vui, buồn của một cựu binh.

Ct.Thang

Xe tăng
Biển số
OF-644537
Ngày cấp bằng
29/4/19
Số km
1,144
Động cơ
120,618 Mã lực
Tuổi
53
Ảnh thật không phông bạt trông quân đội ta ở bức hình này lúc đó gầy gò yếu đuối quá..nói thật là trang phục , sắc diện ,trang bị vũ khí, võ dáng, sĩ khí.. đều kém đến nhếch nhác cụ nhỉ..
Mà các ông thiết kế may quân trang kém chắc phải tầm nhất thế giới.may quần áo cho quân nhân xấu kinh dị .đến tận giờ vẫn xấu..đôi giày cái dép nhìn như bánh mỳ bán dạo..mũ cối thì chất lượng không bằng cái mũ công nhân xd kiểu dáng lỗi thời..thắt lưng bao năm vẫn không khá hơn là mấy .thậm chí k bằng cái đồ tàu thời đánh nhau với Mỹ..
Khẩu AK sx ra cho quân thì không biết sao chứ loại AK ,K59 cấp cho Kiểm Lâm 1 lần em nhìn,sờ thấy tận nơi ...vừa xấu, vừa lỗi.
Thà giao cho mấy ông sx phụ tùng xe máy làm còn đẹp hơn.
Quân Taliban ăn đứt nhỉ
 

Ct.Thang

Xe tăng
Biển số
OF-644537
Ngày cấp bằng
29/4/19
Số km
1,144
Động cơ
120,618 Mã lực
Tuổi
53
Quần đùi rộng mênh mông ko sịp mà các cụ ở quê rất thích mặc!
Vâng...em nghĩ mái bai đó, chẳng lẽ bác cho em nghĩ là tên lửa hay sao :D.
Thôi, trả thớt lại cho bác, em gửi tấm hình lính bên Cam trong máy tính của em.

IMG_20190905_200859.jpg

Đây là đội hình của đợt rút quân, còn ngon chán cho đẹp với sự kiện. Còn chúng em đi chiến dịch chỉ như thế này thôi nhé. Đất nước trải qua bao năm chinh chiến khói lửa nên nghèo lắm, có gì dùng nấy.Vì thế bao giờ tôi cũng nói vói lớp trẻ là đừng có máu đánh nhau vì " chiến tranh không phải là trò đùa".
IMG_2541.jpg
 

Tài mới sún dai

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-558642
Ngày cấp bằng
15/3/18
Số km
1,941
Động cơ
156,133 Mã lực
Tuổi
57
Bà Pênh sừng sững uy nghi
Nơi từng chứng kiến tình si thuở nào

Khởi đầu tình đẹp duyên trao
1 thiên tình sử ngọt ngào đắm say

Wat Fnom trở lại hôm nay
Trầm tư người lính dạn dày chiến chinh
Dặm ngàn lặn lội 1 mình
Về thăm nơi đã trao tình ngày xưa

Hoàng hoa mộng ngỡ như vừa
Bên tai thánh thót cơn mưa bất ngờ
Lặng ngồi chốn cũ chàng mơ
Chan Thu ...lanh lảnh bất ngờ giọng ai

Chợt chàng đau nhói trên vai
Đau này dẫu xuống tuyền đài chưa quên
Thủy chung mãi mãi lâu bền
Bởi do thời cuộc chưa nên thiếp chàng

Giọng nghe quen đến ngỡ ngàng
Ngẩng đầu thì chính là nàng Chan Thu
Khéo khen con tạo xoay cù
Chàng nàng chốn cũ phiêu du trùng ngày...xin phép bác cho em vẽ 1 cái kết mà theo em là lãng mạn hơn là gặp ở Paris ...
 
Chỉnh sửa cuối:

VNTL-SEPRE.24

Xe buýt
Biển số
OF-336000
Ngày cấp bằng
24/9/14
Số km
779
Động cơ
294,700 Mã lực
( ...)
Sáng hôm sau, tôi nhớ là thứ 7. Ông bí 1, gọi tôi bảo :
- Cậu sang SQ Liên xô mượn bộ phim " Mặt trời đen" về chủ nhật chiếu cho anh em xem. Phim mới, họ vừa gọi điện sang.
Hồi đó SQ có hai cái máy chiếu phim 35 ly của LX, do thấy tôi rảnh rỗi quá nên mấy ông bắt phụ trách cả khoản mượn trả và chiếu phim vào tối CN hàng tuần.
Tôi lại lấy xe lên đường. Mỗi bộ phim thường chỉ 7-10 cuốn mỗi cuốn để trong một hộp nhôm tròn. Mượn phim xong tôi lại về quán chị Năm uống cafe với BY, chúng tôi nói chuyện rất vui vẻ.
- Từ mai em không phải xuống đây nữa, xa quá. Ăn sáng ở ks rồi ra " Ba cô " mà uống cafe cho gần.
- Em muốn xuống uống cafe cùng anh thôi.
- Vậy từ mai anh uống trên " Ba cô" khi nào em trở lại Thái thì anh xuống đây.
- Vậy là anh sẽ không đi cùng em?
- Đúng, anh không đi được, trừ khi anh rời quân ngũ. Mà hiện nay anh chưa hết nghĩa vụ.
- Em cũng biết anh sẽ như vậy. Nhưng không sao. Coi như em về chơi cùng anh.
Tôi đưa BY về ks và hẹn tối sẽ quay lên. Tối hôm đó tôi lên ks hơi muộn vì thứ 7 nên mọi chơi thể thao lâu hơn mọi ngày. Gần 8h tối tôi mới lên tới nơi :
- Hôm nay anh có chút việc nên giờ mới đi được.
- Anh đưa em đi ra bờ sông một lát. Rồi về em pha cafe cho anh uống.
Thời PP lúc này đã sang mùa đầu mùa khô. Nhưng khí hậu vẫn rất mát mẻ, thích hợp lang thang dạo mát.
Tôi đua BY đi cách ks vài trăm mét. Bỗng trời bắt đầu đổ mưa. Quái lạ, đầu tháng 12 rồi mà vẫn còn cơn mưa trái mùa, tôi cùng BY quay về ks, chưa về đến nơi thì mưa bắt đầu xối xả. Cởi vội cái áo đang mặc tôi che lên đầu em rồi cả hai chạy nhanh về. Lên nhà, thấy cái áo đã bị ướt tương đối tôi vắt khô rồi phơi lên lưng ghế tựa kéo ra để dưới quạt trần. BY lúc đó đã vào wc thay quần áo ướt. Nhìn quanh phòng không có gì khoác tạm tôi đành cởi trần ra mở cửa bancon ngắm đường. Hồi đó còn thanh niên được ăn tập hàng ngày nên body tôi cũng tạm ổn, ngực nở, bụng 6 múi đàng hoàng nên có cởi trần chút cũng không ngại. Từ khi đi bộ đội đến tận bây giờ tôi chưa bao giờ mặc may ô. Có tiếng kéo ghế đàng sau tôi quay lại thấy BY đã ở trong wc đi ra đang dùng chiếc khăn lau tóc. Em đã mặc chiếc váy ngủ màu vàng nhạt, dài ngang có 2 dây nhỏ buộc trên vai.
- Anh vào đây em lau tóc cho.
Tôi quay lại đi vào ngồi xuống ghế. Lau tóc xong cho tôi, BY vào cất khăn còn tôi lại ra bacon ngắm đường phố và hút thuốc. BY đi ra về phía tôi ôm lưng từ phía sau rồi áp đầu tấm lưng trần của tôi. Em hỏi:
- Ngoài trời có gì hay mà anh ngó hoài vậy ?
- Trời mưa anh thích ở trong nhà ngắm phố xá. Nó tạo cho mình cảm giác an toàn, ấm áp hơn những người đang ở ngoài đường. Rồi xem mọi người đi dưới mưa mỗi người che mưa một kiểu : người che đầu, người ôm ngực, người đi lom khom, người đi ưỡn ngược đón mưa gió...thi thoảng có cô gái bị ướt quần áo dính chặt vào người trông cũng hay hay.
Một cái đấm nhẹ vào lưng:
- Bậy nào, anh mà cũng hư vậy à ? Mà sao tim anh đập mạnh vậy ?
- Đứng cạnh em như thế này anh hơi mất bình tĩnh.
Lấy bàn tay nhỏ nhắn em xoa nhẹ lên vết cắn hôm trước chưa bong vẩy.
- Ủa, chỗ này sau rồi thành sẹo hả anh ?
- Sẽ thành cái sẹo tương đối sâu đấy. Răng em còn sắc hơn móng hổ.
- Hay quá. Vậy là em đã đóng dấu lên người anh rồi.
Em xiết chặt lấy tôi, cảm nhận được bầu ngực và hơi của em qua lớp áo ngủ mỏng manh tôi cảm thấy khó thở ngột ngạt.
- Em nói pha cafe cho anh mà.
- Để em đi pha, chờ em chút.
Mưa vẫn không có dấu hiệu giảm đi. Thỉnh thoảng lại ào lên xối xả, đường phố bắt ngập trong nước.
(...)

( Em viết nốt)
Pha cafe xong BY lại quay ra :
- Xong rồi anh.
Mùi cafe tan của Thái ngậy ngậy chua chua lan tỏa khắp căn phòng nhỏ. Gió bỗng đổi chiều, mưa tạt vào bancon khiến tôi không thể đứng được nữa, quay vào nhà đóng cửa, tiện tay đóng nốt cánh cửa sổ cho mưa khỏi hắt. BY lùi vào trong nhường chỗ cho tôi ngồi nơi mép giường. Em lại ôm lưng tôi, tì cầm vào vai hỏi :
- Anh uống thử xem em pha thế nào?
- Sao pha có một ly vậy ?
- Em uống chung với anh, uống nhiều em sợ không ngủ được.
Loại cafe tan của Thái rất dở, nhấp một một ngụm tôi đưa BY.
- Em uống đi.
- Có được không anh ?
- Cafe dở chứ không phải em pha dở.
- Ở đây chỉ có vậy thôi à ?
Hơn 9h30' trời không có dấu hiệu tạnh mưa. Thấy tôi liếc đồng hồ. BY nói :
- Đã quá giờ giới nghiêm. Hay là...hôm nay anh ở lại đây với em.
Mai là Chủ nhật mọi người nghỉ làm việc. Thường những ngày nghỉ mọi người tự do, đi chơi làm việc, ngủ theo ý thích hầu như không ai quan tâm. ( nên về sau có ông bị cảm chết trong phòng mà gần 1h mới biết)
Tôi có ở lại thì với cơ quan cũng không có vấn đề gì.
- Ừ, chút nữa không tạnh mưa thì anh sẽ ở lại.
BY lấy chiếc gối để lên đầu giường:
- Anh ngả lưng vào đây cho đỡ mỏi.
Tôi tháo giầy, nhích về phía đầu giường và ngả lưng xuống. BY cũng nằm xuống ôm lấy tôi. Trong người đã thấy bứt dứt. Tôi xoay người về phía cây đèn ngủ đầu giường với cuốn tạp chí ở đó xem cho bớt căng thẳng. Đó là cuốn tạp chí TIME bìa sau có in quảng cáo thuốc lá Marlboro, lật mấy tờ tạp chí. BY với tay lấy cuốn tạp chí trên tôi để xuống, kéo tôi quay lại. Hai cái dây nhỏ của váy ngủ đã tuột qua vai trễ xuống quá nửa ngực em. Em chồm qua ngực tôi, hai khuôn ngực áp chặt vào nhau không còn gì ngăn cách. Cái vuốt hổ đung đưa cào nhẹ vào ngực khiến tôi cảm thấy gai gai. Em nhìn sâu vào mắt tôi và từ từ cúi xuống. Em dán chặt đôi môi vào môi tôi. Chúng tôi trao nhau một nụ hôn dài lê thê. Cả người tôi tê dại, nóng như lên cơn sốt. Nụ hôn vừa dứt BY ghé tai tôi thì thầm trong hơi thở đứt quãng :
- Em chỉ dành cho một mình anh thôi.
Nói xong em vùi mặt vào ngực tôi hôn lên ngực, cổ và mặt cuối cùng lại dừng lại trên đôi môi tôi. Lúc này mọi ý chí trong người tôi tan biến. Khoảng ngăn cách cuối cùng giữ tôi và em đã sụp đổ tan tành. Tôi vòng tay ôm em và xiết chặt tấm thân nhỏ bé của em và nhằm mắt để mặc cảm xúc và hành động tuân theo quy luật của tạo hóa. Ngoài trời vẫn mưa xối xả...
( Em tạm dừng chút, hồi tưởng lại mà cũng nóng hết cả người, hút điếu thuốc cho hạ hỏa đã )
( em viết tiếp, được đến đâu thì đến)
Hồi lâu sau chúng tôi nằm bên nhau im lặng, em gối đầu trên ngực tôi, tay không ngớt xoa ngực và vết sẹo chưa lành trên bả vai. Tôi với chiếc chăn mỏng phủ lên người em, nâng mặt em lên nhìn chăm chú :
- Anh nhìn gì em mà kỳ vậy ? Em kỳ quá phải không anh ?
- Không, hôm nay em rất đáng yêu.
- Người phụ nữ đẹp nhất khi ngủ mà.
Em nhắc lại câu nói của tôi từ lúc mới quen.
- Hôm nay em rất hạnh phúc vì em đã qua thời thiếu nữ với người mà em yêu nhất. Em sẽ nhớ mãi kỷ niệm này cho một mình em. Dù sau này có thể sẽ không cùng anh chung sống những với em thế cũng đủ rồi.
Cứ như vậy, em thủ thỉ những lời yêu thương bên tôi.
Chiều hôm sau tôi mới trở về để chuẩn bị chiếu phim buổi tối, tiễn tôi xuống dưới sảnh em kiễng chân hôn tôi rồi bảo :
- Tôi nay anh lên với em.
Cậu lễ tân người K nháy mắt nhìn tôi, cười ranh mãnh.
- Tôi nay, anh có việc, nếu lên được thì cũng khá muộn.
- Muộn anh cũng phải lên, anh không lên em không ngủ được.
Tôi đành gật đầu.
Buổi tối chiếu phim và dọn dẹp xong đã gần 10h. Tôi đi ra cổng sau nối với tiền phương bộ, vòng ra cổng điện Chamcamon đi lên ks, bội đội gác quanh đây đều quen mặt tôi nên cũng không ai hỏi. Đi một mình nên tôi cũng không ngại lắm.
Em vẫn đang ngồi chờ tôi. Thấy tôi đến em đứng lên lấy cái phích nhỏ rót cho tôi một ly cafe.
- Em phải ra quán " Ba cô " mua cafe cho anh đấy.
Em đi vào wc lấy khăn cho tôi lau mặt, ân cần chăm sóc như người vợ hiền thực thụ.
- Ngồi chơi với em một lúc thôi là anh về, mai là ngày làm việc rồi. Anh không ở lại được đâu.
Em ngồi ngay vào lòng tôi phụng phịu nói :
- Em không biết. Khi nào anh ru được em ngủ thì anh về.
Sau những sự việc tối qua thì giữa chúng tôi không còn điều gì phải e ngại giữ gìn.
Vậy là 5h sáng hôm sau tôi mới ra về nổi. Từ hôm đó bất kể lúc nào nào tôi lên em đều quấn quýt bên tôi, khuôn mặt vui tươi, tràn đầy hạnh phúc. ( như các cháu sv bây giờ gọi là sống thử đó )
Hơn hai tuần trôi qua. Em không đả động việc đòi tôi đi cùng nữa. Một tối thứ 7 tôi ở lại. Nằm bên tôi em tháo chiếc vuốt hổ trao cho tôi và nói :
- Anh cần chiếc vuốt hổ này hơn em, vì nó đã mang cho anh nhiều may mắn.
- Thôi, anh đã tặng em thì giữ lấy làm kỷ niệm. Còn cái đeo cũ thì trả lại cho anh cũng được, nó cũng là vật kỷ niệm của anh đó.
Cái dây đeo là tôi đã tết từ 4 sợi dù pháo sáng, mà chị T để lại cho tôi làm dây buộc màn.
- Không, cái dây đó em phải giữ lại vì nó thấm đẫm mồ hôi và mùi cơ thể anh. Sau này em cho con em đeo.
Nghe em nói tôi bỗng chột dạ, nhưng lúc này thì mặc kệ cho số phận. Tôi đeo lại cho em cái vuốt. Đây là cái vuốt nhỏ nhưng lại đẹp nhất của con hổ. Nó không bị sứt, hay bị chẻ ở mũi vì ít phải tiếp xúc với môi trường.
(...)
Căng dồi. Cái vuốt hổ khéo có máy ghi âm. Bác chủ làm trong Đại sứ quán dễ bị nghe trộm lắm nếu lấy đeo lại.
 

Chu An

Xe điện
Biển số
OF-336914
Ngày cấp bằng
1/10/14
Số km
4,705
Động cơ
340,401 Mã lực
Có một cuốn nữa là “ cuộc chiến giữa những ae đỏ”
rất hay.
Còn có 1 tên khác là "Chân lý thuộc về ai?"- tác giả là 2 phóng viên chiến trường người Úc, nhà xuất bản CAND in ấn và phát hành năm 1985 (khoảng đó, e k chính xác). Nội dung chính là góc nhìn của nhà báo Phương Tây (đã đc biên tập bởi NXB CAND) về các cuộc chiến mà VN vướng phải và cả tình hình kinh tế của ta, chủ yếu từ sau năm 1975.
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
6,870
Động cơ
301,746 Mã lực
Trong các cuộc chiến của bội đội chính quy VN có lẽ cuộc chiến Tây Nam là lính ta khổ nhất, cái gì cũng thiếu và không đồng bộ. Có khi về vật chất còn thua cả chiến sĩ Điện biên. Nhưng lại là cuộc chiến khốc liệt nhất.
Bọn em thuộc dạng lính " cảnh" được ưu tiên về hậu cần mà còn không đủ quân phục. Phải dỡ bao gạo ra, cắt may thành quần để mặc.
moments_226543854166045_hi_res.jpg
Vâng cụ .em cũng cảm nhận thấy ( qua đọc thôi) . Về vũ khí trang bị thì ok.nhưng về cái ăn ,cái mặc, kể cả cái uống đúng là thua cả thời chống Pháp thật. Quân đội tổn thất nặng nề không phải khi đối trận mà chủ yếu do mìn,do sốt rét và y tế không theo kịp..hậu cần không theo kịp với cường độ di chuyển hành quân làm sức đánh của bộ đội ảnh hưởng nghiêm trọng..đôi khi ảnh hưởng luôn cả khả năng trinh sát khiến hiệu quả đối trận nhiều lúc sa sút..em đọc thấy có trận quân ta thua .mà nguyên nhân sâu xa là vì thiếu nước ,dù là nước hoà bùn cũng thiếu..nước tiểu ra uống lại cũng thiếu..chết vì khát .chết vì tự sát do khát vài ngày cũng có..cái này quá hiếm trong 1 cuộc chiến của tk 20.
 

xelubabanh

Xe buýt
Biển số
OF-143651
Ngày cấp bằng
28/5/12
Số km
771
Động cơ
371,073 Mã lực
Đúng cụ ạ, dân nhạt với Coong tóp VN bắt đầu từ cuối 83. Cả các cán bộ cũng vậy. Không còn thân mật như trước. Tiếp với họ hàng nhưng em cũng dễ nhận biết điều đó.
Xem hồi ký của cụ Hai Ruộng có thể cảm giác thấy điều đó. Khoảng 4 năm từ năm 1979, dân K thật sự là biết ơn bộ đội mình vì cái ký ức kinh hoàng kia họ chưa thể quên được, mặt khác lúc này mọi thứ kỷ luật chiến trường còn rất gắt gao nên lính mình cũng ít " quấy nhiễu " dân K. Cụ HR có viết lúc đó làm ruộng phụ dân xong, đến khi thu hoạch dân họ mang lúa, gà lại cho mà không dám nhận, sau khi dân kéo lên cấp chỉ huy làm dữ mới cho nhận. Khi thu hoạch xong đơn vị này đề nghị với phum tổ chức múa lăm thôn để dân vui vì từ khi thoát chết, đói ăn nay được sống, được ăn no lại được vui chơi nên họ hết sức biết ơn. Trong đêm tổ chức lăm thôn đó là nguyên đơn vị bộ đội mình không được tham dự mà phải nằm gác các nẻo đường và dân hàng chục phum gần đó cũng đốt đuốc đến dự. Ngay trong lễ hội thì dân họ báo là có lính Pốt trà trộn nên báo cho mình bắt, cuối cùng phục bắt được hai thằng, do trốn lâu ngày trong rừng nên nghe có hội thì thèm quá nên lén bỏ đơn vị, lận lựu đạn trong lưng để ra chơi và bị dân phát hiện. Khi bắt được mình khai thác và biết được bọn này ém trong rừng gần đó, móc nối với dân để tập kích mình mà dân nó không hợp tác. Nhưng đến những lớp lính bổ sung sau thi hay vào dân " xin " đồ và làm khá nhiều chuyện mà dân họ phản ứng kèm theo sự tuyên truyền của bọn nằm vùng nên bắt đầu có chuyện lén gài mìn hay phục kích, và từ năm 1984 trở đi thì thực sự là một cuộc chiến khi bọn Pốt được LHQ và Asean chống lưng. Nhạc phụ nhà mình lúc đó tham gia đoàn chuyên gia ở Krache thì mỗi chuyến xe từ đó về SB chỉ gửi đồ ăn vì gia đình đông con mà lương 2 ông bà không đủ ( Thịt heo ướp muối xong bỏ vào bao cám gạo gửi về, thịt thì người ăn, cám cho heo. Có lần mua cặp heo con bên đó gửi về mà ăn xong là nó phóng ra ngoài cái tường cao gần 1,5m )
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
6,870
Động cơ
301,746 Mã lực
Về sau tham chiến mình phải cho cả KQ xuất trận để giải quyết bọn này. Em rất ấn tượng là lúc đó mình có Mi-24 làm cho địch khiếp đảm


MI 24.jpg
Em xem thì nó sống qua các trận đánh là do Thái Lan..bọn Thái dung dưỡng trên đất nó, cung cấp hậu cần,tình báo và chi viện ác về trọng pháo.
 

xelubabanh

Xe buýt
Biển số
OF-143651
Ngày cấp bằng
28/5/12
Số km
771
Động cơ
371,073 Mã lực
Khi bắt đầu sang K. Ông chính trị viên đơn vị đã dặn bọn em : Đánh với nó thì chỉ có chết bỏ thôi. Không có chuyện hàng. Hàng cũng chết, nó không nuôi tù binh.
Co quan của em hiện giờ có hai ông ở K đều 5 năm, cả hai đểu nói lúc đó vật bất ly thân là trái M26 có chấm đỏ nhét túi quần, kể cả khi đi vệ sinh và lính mình hồi đó đều thuộc bài " rút chốt chia đôi ". Quên là một ông có nói lính Hiêng Xom Rin có một trung đoàn là con mồ côi mà bố mẹ bi angka giết, ngay bọn K trà trộn trong dân mà bị mình bắt cũng nói là xin khai hết chứ đừng giao cho đơn vị này
 

vieteuro

Xe container
Biển số
OF-63079
Ngày cấp bằng
30/4/10
Số km
7,934
Động cơ
522,190 Mã lực
Mặc dù mình vẫn cưu mang K đến sau này, nhưng đúng là khó khăn thì họ cần mình, sau này dần dần họ xa rời hẳn.

Trước học cùng em có mấy bạn K, sang mình học vàng đeo đầy người (Nhất là bọn con trai). Trong số đó có 1 bạn nữ trắng trẻo, rất xinh ;). Nhưng đến cuối 91 thì họ rút về nước hết.
Thơm ko cụ :))
 

xelubabanh

Xe buýt
Biển số
OF-143651
Ngày cấp bằng
28/5/12
Số km
771
Động cơ
371,073 Mã lực
Đứng đấy cụ, quân trang cấp phát hồi đó có gì mặc nấy đủ màu, có đợt may mắn loại vải kate hay demin thì khá bền, còn vải chéo, vải sợi thì là quần áo chất kém, đi rừng một tháng là bục chỉ, rách nát, nhiều khi quần phải mặc quay đằng trước ra đằng sau (cửa quần ra sau) vì sờn và bục chỗ gối.
Giày cao cổ cấp hồi huấn luyện cho bộ đội tân binh vào khu chiến được vài tháng là há mõm, bục ta lông, bục đế. Vào mùa mưa có nhiều đợt cấp giày cao cổ (bốt dờ sô) Nam Triều tiên (chiến lợi phẩm thu được sau 1975) có 2 loại màu xanh va đen, khá bền, nhưng nếu không quen đi loại này đau mắt cá chân, lính mình toàn cắt khoét bớt cổ giày xuống dưới mắt cá, và tháo bỏ miếng thép đệm đế giày vì nó quá cứng đi đau chân! Cũng có đợt cấp ba lô loại vải dù của Mỹ, nhưng ba lô này quá to, chỉ để hậu cứ. Còn nhiều đồ quân trang đủ loại từ nhiều nguồn nữa.
Hehe, cụ nói mới nhớ, ông anh ( ông này là em của ông là tùy viên quân sự ở K ) lúc đó là trinh sát pháo có kể là thủ trưởng lên thăm đơn vị thấy lính mình mặc đồ ngược nên có hỏi, ông ấy trả lời là làm theo chỉ đạo của trên ( Tất cả cho phía trước ), ông này sau ra quân về làm bên qltt hơi bị nhiều tiền nhưng rất thương anh em cũ, nghe ai mà khổ là kiếm tận nơi giúp đỡ
 

Ct.Thang

Xe tăng
Biển số
OF-644537
Ngày cấp bằng
29/4/19
Số km
1,144
Động cơ
120,618 Mã lực
Tuổi
53
Quả citizen chóc chém canh hay Ponjot thần thánh các cụ nhỉ.
Nhạc Ba mi mien chây ..
Ảnh minh hoạ cụ W tìm được lục thum tại đám cưới để xin giấy qua phà

239622664_381003806952673_5688951051411757993_n.jpg

Một bức ảnh bộ đội VN tại K. 3 ông cán bộ có 1 ông lính
240451187_381003863619334_1597782729400517157_n.jpg
 

angkorwat

Xe điện
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
4,366
Động cơ
533,473 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Chào chú angkorwat, các câu chuyện của chú làm cháu nhớ lại cháu lúc tuổi 2x, cháu cũng xa Hà Nội và đi ngang dọc nhiều nơi tại Việt Nam và cả Campuchia. Các câu chuyện của chú và các cụ OF không chỉ là câu chuyện để đọc, mà từ đó cho cháu những cảm xúc, hiểu biết hơn về vui buồn trong cuộc sống, chiến đấu và những hy sinh, mất mát của các thế hệ cha anh trước đây...Có những câu chuyện nhỏ, nhiều tình tiết dù ngắn, nhưng rất "đời", thực sự gây xúc động với cháu. Làm cháu cũng muốn chia sẻ về suy nghĩ, cảm nhận qua những chuyện nhỏ nhặt mình đã trải qua, thấy và nghe trực tiếp...về cuộc sống, chiến đầu của thế hệ cha anh, về Đất Nước Việt Nam mình về Campuchia... Nhưng trước hết cháu xin phép chú được post một số hình ảnh về Campuchia, Phnom Penh mà cháu đã ghi lại tại thread này, cũng là mục đích để các cụ OF theo dõi thread có thêm hình ảnh thực tế, hình ảnh về đất nước Campuchia đã, đang hồi sinh và phát triển.
Cảm ơn chú! Chúc chú mạnh khỏe!!!

Một đại lộ tại Phnom Penh, tháng 12, 2011 - Dấu ấn của Việt Nam vẫn rất rõ nét tại thời điểm này
View attachment 6483817

Khải Hoàn Môn, Phnom Penh, tháng 12-2011 - Mùa này là mua khô, tiết trời PP khô, không nóng gắt, nắng vàng, trời xanh
View attachment 6483821

Tượng Phật, gần Khải Hoàn Môn, Phnom Penh, tháng 12-2011
View attachment 6483905

Một con phố Phnom Penh về tối, bên trái là bờ sông Tonle Sap, bên phải là phố du lịch, tháng 12-2011
View attachment 6483828

Một người bán xăng di động trên một đại lộ chính tại Phnom Penh, tháng 12-2011 - Ngay phía đối diện là khu vực sòng bạc Nagaworld là cụm công trình hiện đại và lớn bậc nhất Phnom Penh lúc đó, công trình thứ 2 có lẽ là ĐSQ Nhật gần đó
View attachment 6483833

Cụm các tòa nhà của sòng bạc Nagaworld (gồm Khách sạn, TTTM và sòng bạc) tại Phnom Penh, tháng 12-2011

View attachment 6483853

Bên trong sòng bạc Nagaworld, tháng 12-2011

View attachment 6483864 View attachment 6483870

Bên trong khu huấn luyện nhân viên sòng bạc chơi Poker, tháng 12-2011

View attachment 6483898

Một góc phố khu trung tâm, có thể là khu vực chia ô bàn cờ gồm nhiều biệt thự nơi chú Chan Thu đã ở, Phnom Penh, tháng 12-2011

View attachment 6484077


Một góc chợ, phố tại Phnom Penh, tháng 12-2011

View attachment 6483928
View attachment 6483930

View attachment 6483931
View attachment 6483932
View attachment 6483933

View attachment 6483934

Một cơ quan cấp bộ? Phnom Penh, tháng 12-2011
View attachment 6483904

Các em học sinh trên xe Tuk-tuk, Phnom Penh, tháng 12-2011
View attachment 6483907
View attachment 6484079

Bên bờ sông Tonle Sap, khu vực gần cung điện Hoàng Gia, Phnom Penh, tháng 12-2011
View attachment 6483911

Phía bên kia bờ sông Tonle Sap, một công trình hiện đại (khách sạn?) đang xây dựng, Phnom Penh, tháng 12-2011
View attachment 6483912

"Các người anh em" đồng hương Việt Nam bên bến thuyền bờ sông Tonle Sap, Phnom Penh, tháng 12-2011
View attachment 6483913

Đài tưởng niệm quân tình nguyện Việt Nam và nhân dân Campuchia trong cuộc chiến chống lại chế độ diệt chủng. Phnom Penh, tháng 12-2011
View attachment 6483920

Nếu chú angkorwat không thấy phiền và đồng ý, cháu sẽ post tiếp các ảnh tại SeamReap, Ankorwat, biển hồ, Sihanokville và các ảnh Phnom Penh thời gian gần đây.
Cảm ơn chú!
Phnompenh giờ khác xa những năm mình ở đó. Chỉ còn Đài Độc Lập ( Khải Hoàn Môn) và Hội Trường Chak to Múc ( Cơ quan cấp bộ) là như xưa. Trong này chưa có nhà hát Hoàng gia, đi qua Chak to Muk một đoạn là tới, là một công trình kiến trúc khá đẹp thời Sihanouk.
Xem những bức ảnh này thấy nhớ PP. Cảm ơn.
 

angkorwat

Xe điện
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
4,366
Động cơ
533,473 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Bà Pênh sừng sững uy nghi
Nơi từng chứng kiến tình si thuở nào

Khởi đầu tình đẹp duyên trao
1 thiên tình sử ngọt ngào đắm say

Wat Fnom trở lại hôm nay
Trầm tư người lính dạn dày chiến chinh
Dặm ngàn lặn lội 1 mình
Về thăm nơi đã trao tình ngày xưa

Hoàng hoa mộng ngỡ như vừa
Bên tai thánh thót cơn mưa bất ngờ
Lặng ngồi chốn cũ chàng mơ
Chăn Thu ...lanh lảnh bất ngờ giọng ai

Chợt chàng đau nhói trên vai
Đau này dẫu xuống tuyền đài chưa quên
Thủy chung mãi mãi lâu bền
Bởi do thời cuộc chưa nên thiếp chàng

Giọng nghe quen đến ngỡ ngàng
Ngẩng đầu thì chính là nàng Chăn Thu
Khéo khen con tạo xoay cù
Chàng nàng chốn cũ phiêu du trùng ngày...xin phép bác cho em vẽ 1 cái kết mà theo em là lãng mạn hơn là gặp ở Paris ...
Cảm ơn cụ. Có lẽ câu chuyện về Chan Thu các cụ nhà mình có vẻ thích nhất. Không lẽ lại kể nốt cho các cụ nghe chuyện cô bé Tàu lai có cái tên Chan Tha (con gái cô Kechia giáo viên dạy tiếng K ) của em.
Cũng xinh xắn, trắng trẻo hơi gầy. 1983 cháu nó mới 19 tuổi. Quí mến chú Chan Thu như thần tượng về một coong top xmak chát VN. :D
 

PDM_80

Xe hơi
Biển số
OF-739273
Ngày cấp bằng
13/8/20
Số km
128
Động cơ
65,704 Mã lực
Nếu không có gì bí mật và riêng tư, Cụ nên xem xét và kể để CC có động lực ở nhà thời gian bị giãn cách tiếp đến 21/9
 

ragdoll

Xe buýt
Biển số
OF-446735
Ngày cấp bằng
19/8/16
Số km
538
Động cơ
214,041 Mã lực
Cảm ơn cụ. Có lẽ câu chuyện về Chan Thu các cụ nhà mình có vẻ thích nhất. Không lẽ lại kể nốt cho các cụ nghe chuyện cô bé Tàu lai có cái tên Chan Tha (con gái cô Kechia giáo viên dạy tiếng K ) của em.
Cũng xinh xắn, trắng trẻo hơi gầy. 1983 cháu nó mới 19 tuổi. Quí mến chú Chan Thu như thần tượng về một coong top xmak chát VN. :D
Ối giời còn gì bằng.
Thêm 2 tuần ngồi im nữa rồi, bác cứ thong thả kể đi ạ.
 

angkorwat

Xe điện
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
4,366
Động cơ
533,473 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Nếu không có gì bí mật và riêng tư, Cụ nên xem xét và kể để CC có động lực ở nhà thời gian bị giãn cách tiếp đến 21/9
Không có gì bí mật hay riêng tư cả. Cháu nó là con cô giáo và nhận phụ đạo thêm cho em tiếng K, tính tình cũng vui vẻ, dễ thương. Giỏi tiếng Pháp, Hoa và K. Hàng tuần nghe chú Chan Thu kể chuyện bộ đội, nên sinh cảm mến thôi.
 

Tài mới sún dai

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-558642
Ngày cấp bằng
15/3/18
Số km
1,941
Động cơ
156,133 Mã lực
Tuổi
57
Cảm ơn cụ. Có lẽ câu chuyện về Chan Thu các cụ nhà mình có vẻ thích nhất. Không lẽ lại kể nốt cho các cụ nghe chuyện cô bé Tàu lai có cái tên Chan Tha (con gái cô Kechia giáo viên dạy tiếng K ) của em.
Cũng xinh xắn, trắng trẻo hơi gầy. 1983 cháu nó mới 19 tuổi. Quí mến chú Chan Thu như thần tượng về một coong top xmak chát VN. :D
Úi trời , được thế còn gì hay bằng nữa đâu cụ ơi . Cuối 1983 lúc đó em 17 tuổi , cũng có ở cùng khoảng 20 em gái người K cùng tầm đấy trai K . Mà có lẽ cụ số đào hoa thế nào ấy , toàn gặp tuyệt sắc giai nhân thôi . Chứ hồi đó bọn K chỗ em ở nó ghét VN lắm ( vì thấy nó vẫn chơi với bọn Laos ) . Mà toàn em xấu như ma . Bọn K này phải nói nó có mùi hôi rất đặc biệt , khác hẳn Lào với Vn .Tắm biển toàn chơi nguyên cây bò Kingjo . Các em gái nói chuyện với minh cứ y như phòng chống covid ấy , ngồi phải cách 2m...kkk . Sau điều tra mãi , các em ấy mới thú thật là do bọn con trai K nó cấm ...
 
Chỉnh sửa cuối:
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top