tiger_girl
Động cơ
413,660

Tường Hoạt động mới Bài viết Giới thiệu

  • dạo này mợ hổ cưa sừng làm nghé rồi à :D quả Avata nhìn hiền quác :))
    Có phải là tối Siêu Ọp vừa rùi, mợ Tiger (nhỏ) góp vui văn nghệ không? :)
    Cụ mà về hội Phi ác thì quả là song hổ lâm môn đới :). Cụ Hổ mời cụ quăng qua đây giao lưu thơ phú đê
    Nhà cháo có thấy cụ ghé nhà Fiat nhưng chưa bao giờ gặp cụ đi ọp với anh em hết!
    Vẩn vơ theo gió...đi tìm...
    Chút tình..vụng dại...trao người...hôm nao
    Trời sinh chi phận má đào
    Thế gian ai biết...tình chăng...hỡi tình..?
    vắng bóng các chị ma em bồn quá ấy.tình hình quả xe máy nha mình bị hỏng rồi .huhu
    Không bao giờ phải buồn vì những gì không xứng đáng em ạ.
    Nếu có buồn, có rơi nước mắt cũng phải thật sự xứng đáng...
    Mình phải trân trọng chính bản thân mình em nhé...
    Phía bên kia sườn đồi, còn rất nhiều cỏ non...hiiiiiiii
    Em sẽ không bao giờ níu giữ anh đâu...
    Nếu một mai anh muốn rời xa em mãi mãi
    Em sẽ buông tay và nhìn anh bước tiếp
    Đau đớn có là gì khi đánh mất trái tim?

    Kỷ niệm nào rồi cũng sẽ phôi pha
    Anh vẫn sẽ là anh và em sẽ là dĩ vãng
    Say đắm phút giây rồi trở về thực tại
    Đau đớn đến ngỡ ngàng khi sự thật quá đắng cay.

    Có lẽ vì ta đã quá đắm say
    Nên cứ tưởng mình yêu sau vài lần hò hẹn
    Khát vọng, đam mê rồi cũng chỉ là mây khói
    Khi tỉnh giấc mộng vàng, tình bỗng chốc là không.

    Anh nào biết trong lòng em đã có ước mong
    Được sống bên anh với vẹn nguyên niềm cảm xúc
    Không có chia tay và không nói lời từ tạ
    Không lo sợ một ngày ta mãi mãi mất nhau.
    Nếu một ngày tình ấy chẳng bền lâu
    Thì nhỏ hiểu anh phút đầu gian dối
    Trang thơ gởi chỉ là chiếc cầu nối
    Cho một người lầm lỗi trót yêu ai

    Nếu một ngày anh đã muốn chia tay
    Thì cứ nói nhỏ hay lời chia biệt
    Đừng lẳng lặng rồi vờ như chẳng biết
    Để nhỏ sầu luyến tiếc những ngày qua

    Nếu hiểu rồi tình nhỏ vẫn thiết tha
    Anh hãy nhớ đừng xa rời nhỏ nữa
    Đừng giả dối để lòng cứ lần lựa
    Cho nhỏ buồn đau xót chứa ngăn tim!
    Nâng niu bao nhiêu vẫn chưa đủ.Một chút nghi kị đã là thừa
    Không có gì được gọi là vĩnh cửu đâu em
    Kể cả những gì người ta nói với em là mãi mãi
    Gặp gỡ hôm nay rồi ngày mai ta ly biệt
    Em hãy xem là bình thường như không khí quanh em.

    Cũng chẳng có gì là không thể đổi thay
    Khi ngày lại ngày qua quanh ta đều đổi khác
    Em chớ có quá tin vào những lời mật ngọt
    Cũng là bình thường nếu mai họ quay lưng.

    Giá như lúc yêu, em yêu chỉ nửa chừng
    Đắm say một nửa và hiến dâng một nửa
    Thì mai đây dẫu tình yêu có tàn phai như tia nắng
    Em cũng thấy bình thường, không cay đắng gì đâu.

    Như thế nào gọi là yêu đến đậm sâu
    Khi lời yêu thốt ra mà tim không hề rung động
    Giờ người ta bỏ em bước bên đời lạnh cóng
    Đó cũng là bình thường như cuộc sống quanh em.
    Ai cho em một bờ vai em dựa?
    Để mỗi trưa nhìn mây trắng mênh mông
    Và giữa khoảng không gian bao la ấy
    Em thấy mình nhẹ bềnh bồng trôi.

    Ai cho em một bờ vai em dựa?
    Để ngắm nhìn chiếc lá cuối mùa đi lạc bên sông
    Bỗng nghiêng cánh gió rơi đầy thơ mộng
    Hững hờ xuôi dòng trôi về bến lạ
    Nhưng lòng êm ả tựa mặt hồ thu.

    Ai cho em một bờ vai em dựa?
    Để đêm tàn đừng lạnh buốt mưa dông
    Để gió đừng giật từng cơn qua khung cửa
    Dẫu ngoài kia mưa trắng xóa khung trời
    Từng giọt cô đơn rơi trên thềm nhà lặng lẽ
    Em vẫn hát khúc tình ca "Thềm nhà có hoa"
    Và em thấy bình yên trong cả những ngày mây xám.
    Ai cho em một bờ vai em dựa?
    Để em chứa những nồng nàn trong phiến lá
    Để yêu thương còn tìm đường về chốn cũ
    Ru ngủ em bằng bao cung bổng, cung trầm
    Ôi cái cung trầm làm em say... bay đâu đó
    Trên dàn đồng ca của mùa đến muộn.

    Ai cho em một bờ vai em dựa?
    Để khúc giao mùa trong tim không còn rưng rứt
    Miền ký ức thôi đốt cháy những ngây ngô
    Trượt nhẹ qua bờ vai hòa cùng quá khứ
    Để em thả rơi vào không gian một nỗi nhớ
    Khi tia nắng cuối cùng còn ửng đỏ bàn tay.

    Ai cho em một bờ vai em dựa?
    Để em đưa nỗi buồn tan chảy vào hư không.
    Để lau khô những dòng lệ nóng
    Dẫu khi nghe tiếng mưa não nề vọng lại
    Cõi lòng em chẳng thấy tái tê.

    Ai cho em một bờ vai em dựa?
    Để những ngày xưa nhọc nhằn, vất vả qua đi
    Để những khi hoàng hôn đến muộn
    Không làm dậy sóng nơi cõi lòng em
    Để nỗi buồn len qua kẽ bàn tay
    Rơi vào hư không vĩnh hằng bay mất.
    Người đâu có biết, người đâu có hay
    Em đang nhớ anh rất nhiều và cần được bên anh
    Cần một bờ vai sẻ chia, cần một bàn tay ấm áp
    Cần một giọng nói êm để cho lòng em bớt hiu quạnh.

    Đâu ai biết em rất buồn, nhìn mưa rơi lặng lẽ
    Nhìn một người đi xa mãi chẳng thể quay trở về
    Lệ em tuôn rơi suốt đêm, cô đơn cứ như dài thêm
    Nhưng em sẽ không buồn hơn và sẽ không còn khóc đâu.

    Em sẽ vẫn như ngày đó, luôn vui như khi còn gần anh
    Em sẽ vẫn như ngày đó, sẽ không khóc khi đêm một mình
    Em sẽ vẫn cười thật tươi khi gặp anh trên phố đông vô tình
    Dù gần bên anh người ấy, đâu phải em.

    Em sẽ mỉm nhẹ bờ môi chào anh, người của hôm qua
    Em sẽ không còn tiếc nuối những ấm áp của ngày ban đầu
    Em sẽ bước nhẹ thật nhanh và sẽ không còn quay đầu lại
    Vì gần bên anh giờ đây, người ấy không phải em.
  • Đang tải…
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Top