[Funland] Áp lực của đàn ông

Biển số
OF-441305
Ngày cấp bằng
29/7/16
Số km
620
Động cơ
216,819 Mã lực
Gấu nhà em nó ngáy to quá đâm ra khó ngủ nên em trốn dậy tâm sự cùng cụ vậy :))
Cụ có nhẽ kém em tầm 1 giáp hoặc hơn chút nhưng em thấy cụ có nhiều điểm cũng giống em! Em cũng phải tự lập từ rất nhỏ, 14 tuổi đã đi học 1 buổi còn 1 buổi chui gầm ô tô rồi.. Lớn lên thì từ việc học hành, đi làm..toàn 1 mình em quyết định và tự lo thế nên cũng như cụ, em sai lầm cũng nhiều nhưng gọi là thất bại thì không vì sau mỗi thất bại hay đơn giản là sau mỗi lần thay đổi công việc, em lại tự rút ra đc 1 bài học cho mình để đi tiếp. Với em, thu được bài học cho mình là thành công chứ không phải thất bại. Sợ nhất là sau mỗi lần vấp ngã mình kg tự biết đc vì sao mình ngã để rồi lần sau lại ngã tiếp.
Hoàn cảnh của em trong gia đình cũng na ná như cụ, là út nhưng em phải lo tất, từ bố mẹ già cho đến mấy ông anh chỉ thấy tồn tại trong sổ hộ khẩu, lo từ kinh tế cho đến chăm sóc các cụ, rồi việc nhà... Hồi xưa kinh tế của em cũng đuối lắm nên không chỉ vài đêm mà có khi cả tháng em mất ngủ vì kg biết phải xoay xở thế nào. Giờ cụ tài chính kg đến nỗi khó khăn là hơn em vạn lần ngày đó rồi.. Hồi năm 99 em mới đi làm cho cty nước ngoài, vay mượn mãi mua đc cái laptop Nec hình như 12 triệu vì em hay đi tỉnh. Mua được 2 tháng thì ông già em ốm mà phải mua thuốc tim khá đắt. Vợ em lúc đó mới sinh đứa đầu, tiền kg có, em phải bán cái laptop đó có 8tr để mua thuốc cho ông già nhưng giấu để ông bà kg biết. Sau các cụ hỏi em bảo bị mất trộm, bị nghe chửi 1 trận banh xác vì tội không cẩn thận :)). Cuộc sống gia đình thời gian đó thực sự căng thẳng bởi cái vòng quay kinh tế - trách nhiệm, giống như cụ. Thêm nữa, khi kinh tế khó khăn và áp lực cuộc sống tăng cao thì mâu thuẫn gia đình tất yếu sẽ xảy ra. Em kể câu chuyện đó để muốn nói với cụ rằng: trong cuộc sống có những thứ trách nhiệm mà mình luôn phải sẵn sàng đón nhận và kg có quyền chối bỏ, vì thế hãy cứ chấp nhận nó như 1 việc cụ phải làm, giống như phải ăn phải uống thôi để giảm bớt áp lực cho chính mình đi. Đến giờ các cụ nhà em hơn 90 rồi, đủ thứ phải lo và em vẫn chỉ có 1 mình đây, chưa kể còn lo cho gia đình của ông anh trai nữa.. Cũng may là gấu nhà em sau nhiều sóng gió thì giờ cũng đứng bên cạnh em rồi :).
Về công việc thì em thay đổi cũng nhiều và cũng toàn tự vận động (nói thật là em đã làm ở đủ các thành phần kinh tế rồi, từ nhà nước, liên doanh nước ngoài, 100% nước ngoài, tư nhân VN.. nhưng em chưa từng mất xu nào xin việc, toàn thi tuyển hoặc được mời về làm) nhưng được cái, lần sau tốt hơn lần trước. Như em đã nói ở trên, sau mỗi lần nghỉ việc ở 1 nơi nào đó, việc đầu tiên là em ngồi nhìn lại và rút ra bài học cho mình: em làm được gì và học được gì trong thời gian qua? Thiếu những gì? Cần những gì để hoàn thiện bản thân? Em cũng nhìn ra bạn bè và những người xung quanh, thành công có, thất bại có nhưng kg phải để so bì mà là để rút kinh nghiệm và học từ chính họ cho cuộc sống tiếp theo của mình. Thái độ tiếp cận công việc cũng rất quan trọng, sự cầu thị, cầu tiến, ham học hỏi và nhiệt tình hết mình trong công việc luôn được đánh giá cao và là bàn đạp để mình phát triển. Trong những năm làm quản lý, em đã gặp nhiều đối tượng bố đời, khả năng thì chả đến đâu nhưng luôn tự nghĩ mình là thiên tài hoặc có những người lại luôn tự ti, chui mình vào vỏ bọc an toàn để tồn tại. Sau gần 30 năm đi làm thuê thì đến năm 45 tuổi em mới phất cờ khởi nghĩa, lập công ty làm riêng dù rằng em kg muốn (nếu muốn tách riêng thì em đã làm từ lâu rồi). Khi tách ra rồi mới thấy áp lực là khủng khiếp, nhiều lúc tưởng kg chịu nổi, muốn buông xuôi hết. Thời gian em mất ngủ lúc này còn nhiều hơn nhiều so với thời gian trước trong khi trách nhiệm với gia đình ngày càng tăng lên, đòi hỏi ở em kg chỉ là sức lực, tiền bạc mà cả thời gian nữa! Có 2 tháng mà em sụt 6kg, eo ót lắm :)). Ơn giời, sau vài năm thì công việc cũng ổn dần nhờ em tháo gỡ đc từng nút thắt, nhờ sự trợ giúp của bạn bè đối tác và cũng nhờ cả vận may nữa. Nói chung về cv và kinh tế, giờ em ỔN, ơn Giời :).
Về gia đình riêng, em lại cũng như cụ, đã có những thời điểm tưởng đứt đến nơi rồi (kg chỉ là 1-2 lần) mà chủ yếu là do em thôi! Áp lực cuộc sống quá lớn làm mình hay cáu bẳn, xa rời gia đình, ít có thời gian và tâm trạng quan tâm đến vợ con. Mỗi lần gần đứt, em lại ngồi cafe 1 mình nhiều giờ để suy nghĩ: mình vất vả lăn lộn thế này vì cái gì? Nếu kg có gia đình vợ con thì có cần phải vậy kg? Tại vợ cố tình kg hiểu hay tại kg thể hiểu do mình kg chia sẻ? Thế rồi em lại nhịn, về rủ vợ đi cafe nói chuyện để cô ấy hiểu về cv mình đang làm, áp lực mình đang phải chịu nhưng quan trọng là để cô ấy thấy mình đang làm tất cả vì gia đình dù sai dù đúng. Dần dần vợ em cũng hiểu được và chung lưng với em để có được ngày hôm nay.

Hơi dài dòng nhưng em muốn tách bạch ra 3 vấn đề như trên để muốn nói với cụ rằng: đối với hoàn cảnh của cụ bây giờ, cố gắng tách bạch để giải quyết từng vấn đề thuộc phạm trù gia đình (phụ huynh), công việc và gia đình riêng (vợ), trong đó quan trọng nhất với cụ là công việc và gia đình riêng vì phụ huynh đương nhiên là vấn đề tối quan trọng mà mình phải chu toàn rồi! Công việc lại là chuyện kg thể ổn định hay phát triển 1 sớm 1 chiều nên chung quy lại, cụ nên giải quyết bài toán gia đình nhỏ trước. Có thể em là dân kỹ thuật đi làm kinh doanh nên suy nghĩ của em nó luôn rạch ròi thế nhưng nếu cụ cứ mix các vấn đề với nhau nó sẽ thành mớ bòng bong làm cụ mệt mỏi hơn. Cụ thử làm như em, chia sẻ với vợ nhiều hơn, cho vợ thấy cụ đang làm tất cả vì gia đình xem có cách nào giải quyết mâu thuẫn kg? Biết đâu cô ấy hiểu ra lại có thể làm hỗ trợ tốt cho cụ trong cv cũng nên. Thuận vợ thuận chống thì mới đỡ trống lưng để làm được cụ ah! Bản thân em kg có vợ lo cơm nước con cái (tất nhiên là em lo và chăm sóc cho con cũng rất nhiều) thì em kg có được hôm nay :). Còn em nói thật, nếu gấu nhà cụ mà kg chịu hiểu hay đòi hỏi này nọ thì thôi, NEXT. Cũng là yên 1 bề để tập trung vào việc khác. Hồi xưa em cũng xác định thế, may mà chưa đến mức đó :). Với công việc, như em nói ở trên, cụ cần xác định khả năng của mình, xem mình có gì, cần thêm gì và có khả năng làm được gì để có định hướng đúng trong công việc, tránh việc đứng núi này trông núi nọ hoặc đẽo cày giữa đường. Thất bại 1 lần có thể khiến cho mình mạnh mẽ hơn nhưng thất bại nhiều lần thì kg chắc đứng dậy được, nhất là ở tuổi của cụ, chưa già nhưng kg còn quá trẻ, em nói thật!

Trách nhiệm và áp lực trong cuộc sống là điều kg tránh khỏi cho dù cụ thành công hay thất bại. Vì thế, nếu kg tránh được thì chấp nhận nó và chuẩn bị tâm thế để vượt qua thôi cụ! Quan trọng là cụ cần luôn tỉnh táo, có ý chí, nghị lực để định hướng cho con đường của mình. Với nhiều người, trở thành đại gia hay quan chức mới là thành công nhưng với phần đông còn lại trong xã hội, vượt lên chính mình đã là thành công. Dù thành công thế nào thì em cũng chúc cụ đạt được nó :).

Vợ em hết ngáy rồi, em đi ngủ đã :))
Rất trải lòng. Mời cụ 1 ly
 
Biển số
OF-755060
Ngày cấp bằng
29/12/20
Số km
1,962
Động cơ
1,272,323 Mã lực
Cố gắng chơi với bọn giàu hoặc sắp giàu (ý em k phải thấy người sang bắt quàng đâu), vì chơi với tụi đó nhiều khí ý tưởng, kinh nghiệm, lối suy nghĩ... của họ là gợi ý rất tốt cho mình trong cuộc sống và làm ăn
Em nghĩ cụ chủ nên chơi với bọn bình thường như mình hoặc vất hơn một chút, đỡ phải gồng thì sẽ thoải mái hơn. :D
 

cmyk77

Xe điện
Biển số
OF-90245
Ngày cấp bằng
30/3/11
Số km
2,970
Động cơ
451,261 Mã lực
Nơi ở
Quận Hoàng Mai
Cụ trột, trột cụ, .... cột trụ, nẫn lộn hết kả,...... Ai mà không vậy cụ chủ. May cụ trột không biết có sơ vơ không chứ như iem còn nhục nữa, các trột cụ nhỉ. Vui đi cho long khỏi u uất.
 

10102020

Xe tăng
Biển số
OF-745870
Ngày cấp bằng
10/10/20
Số km
1,765
Động cơ
75,289 Mã lực
Gấu nhà em nó ngáy to quá đâm ra khó ngủ nên em trốn dậy tâm sự cùng cụ vậy :))
Cụ có nhẽ kém em tầm 1 giáp hoặc hơn chút nhưng em thấy cụ có nhiều điểm cũng giống em! Em cũng phải tự lập từ rất nhỏ, 14 tuổi đã đi học 1 buổi còn 1 buổi chui gầm ô tô rồi.. Lớn lên thì từ việc học hành, đi làm..toàn 1 mình em quyết định và tự lo thế nên cũng như cụ, em sai lầm cũng nhiều nhưng gọi là thất bại thì không vì sau mỗi thất bại hay đơn giản là sau mỗi lần thay đổi công việc, em lại tự rút ra đc 1 bài học cho mình để đi tiếp. Với em, thu được bài học cho mình là thành công chứ không phải thất bại. Sợ nhất là sau mỗi lần vấp ngã mình kg tự biết đc vì sao mình ngã để rồi lần sau lại ngã tiếp.
Hoàn cảnh của em trong gia đình cũng na ná như cụ, là út nhưng em phải lo tất, từ bố mẹ già cho đến mấy ông anh chỉ thấy tồn tại trong sổ hộ khẩu, lo từ kinh tế cho đến chăm sóc các cụ, rồi việc nhà... Hồi xưa kinh tế của em cũng đuối lắm nên không chỉ vài đêm mà có khi cả tháng em mất ngủ vì kg biết phải xoay xở thế nào. Giờ cụ tài chính kg đến nỗi khó khăn là hơn em vạn lần ngày đó rồi.. Hồi năm 99 em mới đi làm cho cty nước ngoài, vay mượn mãi mua đc cái laptop Nec hình như 12 triệu vì em hay đi tỉnh. Mua được 2 tháng thì ông già em ốm mà phải mua thuốc tim khá đắt. Vợ em lúc đó mới sinh đứa đầu, tiền kg có, em phải bán cái laptop đó có 8tr để mua thuốc cho ông già nhưng giấu để ông bà kg biết. Sau các cụ hỏi em bảo bị mất trộm, bị nghe chửi 1 trận banh xác vì tội không cẩn thận :)). Cuộc sống gia đình thời gian đó thực sự căng thẳng bởi cái vòng quay kinh tế - trách nhiệm, giống như cụ. Thêm nữa, khi kinh tế khó khăn và áp lực cuộc sống tăng cao thì mâu thuẫn gia đình tất yếu sẽ xảy ra. Em kể câu chuyện đó để muốn nói với cụ rằng: trong cuộc sống có những thứ trách nhiệm mà mình luôn phải sẵn sàng đón nhận và kg có quyền chối bỏ, vì thế hãy cứ chấp nhận nó như 1 việc cụ phải làm, giống như phải ăn phải uống thôi để giảm bớt áp lực cho chính mình đi. Đến giờ các cụ nhà em hơn 90 rồi, đủ thứ phải lo và em vẫn chỉ có 1 mình đây, chưa kể còn lo cho gia đình của ông anh trai nữa.. Cũng may là gấu nhà em sau nhiều sóng gió thì giờ cũng đứng bên cạnh em rồi :).
Về công việc thì em thay đổi cũng nhiều và cũng toàn tự vận động (nói thật là em đã làm ở đủ các thành phần kinh tế rồi, từ nhà nước, liên doanh nước ngoài, 100% nước ngoài, tư nhân VN.. nhưng em chưa từng mất xu nào xin việc, toàn thi tuyển hoặc được mời về làm) nhưng được cái, lần sau tốt hơn lần trước. Như em đã nói ở trên, sau mỗi lần nghỉ việc ở 1 nơi nào đó, việc đầu tiên là em ngồi nhìn lại và rút ra bài học cho mình: em làm được gì và học được gì trong thời gian qua? Thiếu những gì? Cần những gì để hoàn thiện bản thân? Em cũng nhìn ra bạn bè và những người xung quanh, thành công có, thất bại có nhưng kg phải để so bì mà là để rút kinh nghiệm và học từ chính họ cho cuộc sống tiếp theo của mình. Thái độ tiếp cận công việc cũng rất quan trọng, sự cầu thị, cầu tiến, ham học hỏi và nhiệt tình hết mình trong công việc luôn được đánh giá cao và là bàn đạp để mình phát triển. Trong những năm làm quản lý, em đã gặp nhiều đối tượng bố đời, khả năng thì chả đến đâu nhưng luôn tự nghĩ mình là thiên tài hoặc có những người lại luôn tự ti, chui mình vào vỏ bọc an toàn để tồn tại. Sau gần 30 năm đi làm thuê thì đến năm 45 tuổi em mới phất cờ khởi nghĩa, lập công ty làm riêng dù rằng em kg muốn (nếu muốn tách riêng thì em đã làm từ lâu rồi). Khi tách ra rồi mới thấy áp lực là khủng khiếp, nhiều lúc tưởng kg chịu nổi, muốn buông xuôi hết. Thời gian em mất ngủ lúc này còn nhiều hơn nhiều so với thời gian trước trong khi trách nhiệm với gia đình ngày càng tăng lên, đòi hỏi ở em kg chỉ là sức lực, tiền bạc mà cả thời gian nữa! Có 2 tháng mà em sụt 6kg, eo ót lắm :)). Ơn giời, sau vài năm thì công việc cũng ổn dần nhờ em tháo gỡ đc từng nút thắt, nhờ sự trợ giúp của bạn bè đối tác và cũng nhờ cả vận may nữa. Nói chung về cv và kinh tế, giờ em ỔN, ơn Giời :).
Về gia đình riêng, em lại cũng như cụ, đã có những thời điểm tưởng đứt đến nơi rồi (kg chỉ là 1-2 lần) mà chủ yếu là do em thôi! Áp lực cuộc sống quá lớn làm mình hay cáu bẳn, xa rời gia đình, ít có thời gian và tâm trạng quan tâm đến vợ con. Mỗi lần gần đứt, em lại ngồi cafe 1 mình nhiều giờ để suy nghĩ: mình vất vả lăn lộn thế này vì cái gì? Nếu kg có gia đình vợ con thì có cần phải vậy kg? Tại vợ cố tình kg hiểu hay tại kg thể hiểu do mình kg chia sẻ? Thế rồi em lại nhịn, về rủ vợ đi cafe nói chuyện để cô ấy hiểu về cv mình đang làm, áp lực mình đang phải chịu nhưng quan trọng là để cô ấy thấy mình đang làm tất cả vì gia đình dù sai dù đúng. Dần dần vợ em cũng hiểu được và chung lưng với em để có được ngày hôm nay.

Hơi dài dòng nhưng em muốn tách bạch ra 3 vấn đề như trên để muốn nói với cụ rằng: đối với hoàn cảnh của cụ bây giờ, cố gắng tách bạch để giải quyết từng vấn đề thuộc phạm trù gia đình (phụ huynh), công việc và gia đình riêng (vợ), trong đó quan trọng nhất với cụ là công việc và gia đình riêng vì phụ huynh đương nhiên là vấn đề tối quan trọng mà mình phải chu toàn rồi! Công việc lại là chuyện kg thể ổn định hay phát triển 1 sớm 1 chiều nên chung quy lại, cụ nên giải quyết bài toán gia đình nhỏ trước. Có thể em là dân kỹ thuật đi làm kinh doanh nên suy nghĩ của em nó luôn rạch ròi thế nhưng nếu cụ cứ mix các vấn đề với nhau nó sẽ thành mớ bòng bong làm cụ mệt mỏi hơn. Cụ thử làm như em, chia sẻ với vợ nhiều hơn, cho vợ thấy cụ đang làm tất cả vì gia đình xem có cách nào giải quyết mâu thuẫn kg? Biết đâu cô ấy hiểu ra lại có thể làm hỗ trợ tốt cho cụ trong cv cũng nên. Thuận vợ thuận chống thì mới đỡ trống lưng để làm được cụ ah! Bản thân em kg có vợ lo cơm nước con cái (tất nhiên là em lo và chăm sóc cho con cũng rất nhiều) thì em kg có được hôm nay :). Còn em nói thật, nếu gấu nhà cụ mà kg chịu hiểu hay đòi hỏi này nọ thì thôi, NEXT. Cũng là yên 1 bề để tập trung vào việc khác. Hồi xưa em cũng xác định thế, may mà chưa đến mức đó :). Với công việc, như em nói ở trên, cụ cần xác định khả năng của mình, xem mình có gì, cần thêm gì và có khả năng làm được gì để có định hướng đúng trong công việc, tránh việc đứng núi này trông núi nọ hoặc đẽo cày giữa đường. Thất bại 1 lần có thể khiến cho mình mạnh mẽ hơn nhưng thất bại nhiều lần thì kg chắc đứng dậy được, nhất là ở tuổi của cụ, chưa già nhưng kg còn quá trẻ, em nói thật!

Trách nhiệm và áp lực trong cuộc sống là điều kg tránh khỏi cho dù cụ thành công hay thất bại. Vì thế, nếu kg tránh được thì chấp nhận nó và chuẩn bị tâm thế để vượt qua thôi cụ! Quan trọng là cụ cần luôn tỉnh táo, có ý chí, nghị lực để định hướng cho con đường của mình. Với nhiều người, trở thành đại gia hay quan chức mới là thành công nhưng với phần đông còn lại trong xã hội, vượt lên chính mình đã là thành công. Dù thành công thế nào thì em cũng chúc cụ đạt được nó :).

Vợ em hết ngáy rồi, em đi ngủ đã :))
Câu chuyện của Cụ dễ thương quá.
Nhưng cái dòng cuối cùng hơi điêu Cụ nhé.
 

77665508

Xe điện
Biển số
OF-160815
Ngày cấp bằng
15/10/12
Số km
2,301
Động cơ
366,666 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Các cụ tâm tư thế, AQ tí cho dễ sống. Các cụ âu lo nhiều làm em lo em 10 năm nữa quá.
 

77665508

Xe điện
Biển số
OF-160815
Ngày cấp bằng
15/10/12
Số km
2,301
Động cơ
366,666 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Em nghĩ cụ chủ nên chơi với bọn bình thường như mình hoặc vất hơn một chút, đỡ phải gồng thì sẽ thoải mái hơn. :D
Nói như bạn kia cũng k sai cụ ạ. Chơi vs người giàu để có cái ý chí, suy nghĩ, tư duy gần vs họ. Nhưng phải chơi như bạn bè cơ, chơi có ý đồ thì nom k ăn thua.
 

10102020

Xe tăng
Biển số
OF-745870
Ngày cấp bằng
10/10/20
Số km
1,765
Động cơ
75,289 Mã lực
Đêm hôm trằn trọc mãi không ngủ được, em lọ mọ lên tâm sự tí. Chả là em số tương đối vất vả, từ bé tự lập là chính, ra đời đi làm một mình xoay sở, không có người chỉ đường dẫn lối, nên phải tự mày mò, làm sai nhiều rồi mới đúng được.
Hai năm trước em có một quyết định sai lầm trong công việc, giờ fail nên bắt tay làm lại từ đầu. Gần 4 chục tuổi đầu cha mẹ già, con nhỏ, tài chính không đến nỗi khó khăn nhưng chỉ đủ ăn tiêu. Nhìn quanh bạn bè đều đã thành đạt, mình thì cứ loay hoay, gia đình cũng hục hoặc, không được êm ấm.
Nhiều lúc muốn từ bỏ, nhưng mình biết không thể làm thế, cắn răng mà chiến đấu tiếp. Có những ngày đi làm về lái xe mải suy nghĩ giật mình đi nhầm đường. Nhiều đêm không ngủ được phải uống vài ly mới vào giấc.
Các cụ OF đã trải qua khủng hoảng tuổi trung niên cho em xin ít chia sẻ với ạ.
0868F58C-75FC-4732-A075-55F4B73645B1.jpeg
Cụ chẳng cần làm người hùng làm gì hết. Việc lo cho vợ, con là nó nằm trong ADN của đàn ông rồi, nên cứ lựa sức mình mà làm cho phù hợp. Và khi phù hợp rồi thì vợ Cụ cũng thành người phù hợp với Cụ.
Người hùng của vợ con là được rồi. Đừng đóng vai người hùng của thiên hạ thì Cụ sẽ bớt mỏi :D
 
Biển số
OF-755060
Ngày cấp bằng
29/12/20
Số km
1,962
Động cơ
1,272,323 Mã lực
Nói như bạn kia cũng k sai cụ ạ. Chơi vs người giàu để có cái ý chí, suy nghĩ, tư duy gần vs họ. Nhưng phải chơi như bạn bè cơ, chơi có ý đồ thì nom k ăn thua.
Em chỉ tư vấn cụ chủ cách giải stress thôi! Gì thì cụ ấy cũng tằng tằng rồi, cứ ngó lên mãi nó mỏi cổ khéo còn bệnh ra :D
 

Manlivestrong

Xe máy
Biển số
OF-734201
Ngày cấp bằng
28/6/20
Số km
66
Động cơ
68,345 Mã lực
Tuổi
34
E cũng y như cụ h vẫn còn chưa ngủ suy nghĩ lan man nhiều khi về nhà nghe con ngan già cằn nhằn chỉ muốn tẩn mà không đành. Có những hôm e còn không muốn về nhà nữa
Tẩn bằng dùi cui thịt đi cụ. Vừa an toàn, vừa đỡ tốn, vừa thư giãn =))
 

Muon_biet

Xe cút kít
Biển số
OF-186880
Ngày cấp bằng
25/3/13
Số km
16,620
Động cơ
541,429 Mã lực
Nơi ở
Đống Đa, Hà Nội
Đêm hôm trằn trọc mãi không ngủ được, em lọ mọ lên tâm sự tí. Chả là em số tương đối vất vả, từ bé tự lập là chính, ra đời đi làm một mình xoay sở, không có người chỉ đường dẫn lối, nên phải tự mày mò, làm sai nhiều rồi mới đúng được.
Hai năm trước em có một quyết định sai lầm trong công việc, giờ fail nên bắt tay làm lại từ đầu. Gần 4 chục tuổi đầu cha mẹ già, con nhỏ, tài chính không đến nỗi khó khăn nhưng chỉ đủ ăn tiêu. Nhìn quanh bạn bè đều đã thành đạt, mình thì cứ loay hoay, gia đình cũng hục hoặc, không được êm ấm.
Nhiều lúc muốn từ bỏ, nhưng mình biết không thể làm thế, cắn răng mà chiến đấu tiếp. Có những ngày đi làm về lái xe mải suy nghĩ giật mình đi nhầm đường. Nhiều đêm không ngủ được phải uống vài ly mới vào giấc.
Các cụ OF đã trải qua khủng hoảng tuổi trung niên cho em xin ít chia sẻ với ạ.
0868F58C-75FC-4732-A075-55F4B73645B1.jpeg
Cứ phía trước mà tiến thôi!
 

Lining832

Xe tải
Biển số
OF-551950
Ngày cấp bằng
25/1/18
Số km
243
Động cơ
158,630 Mã lực
Cố lên cụ ạ, ai rồi cũng có lúc này lúc kia. Trừ những người cuộc sống quá đổi màu hồng thôi.
 

minhhuyen

Xe tải
Biển số
OF-392
Ngày cấp bằng
19/6/06
Số km
499
Động cơ
570,733 Mã lực
"Bé bố mẹ nuôi, lớn vợ nuôi, già con nuôi". Cụ cứ xác định như thế cho nhẹ đầu. Sự nghiệp nó cũng là cái duyên số, nghĩ nhiều, tính nhiều cũng không lại được số giời!
 

Huan Tran

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-496932
Ngày cấp bằng
12/3/17
Số km
1,264
Động cơ
200,741 Mã lực
Em nghĩ cụ chủ nên chơi với bọn bình thường như mình hoặc vất hơn một chút, đỡ phải gồng thì sẽ thoải mái hơn. :D
Nhìn lên mình chẳng bằng ai. Nhìn xuống chẳng ai bằng mình. Nhìn ngang thì...nhiều vô số :D
 

SIGNUS

Xe container
Người OF
Biển số
OF-55555
Ngày cấp bằng
6/6/06
Số km
8,790
Động cơ
1,304,806 Mã lực
Câu chuyện của Cụ dễ thương quá.
Nhưng cái dòng cuối cùng hơi điêu Cụ nhé.
Hờ hờ, thật đó mợ! Gấu nhà em mà ngừng ngáy tức là đã tỉnh, mà tỉnh thì em lại phải có trách nhiệm làm cho mợ ấy ngủ tiếp chứ kg có em cũng kg ngủ được.. Mợ thấy đàn ông khổ không? Ngủ cũng trách nhiệm :))
 

mucdichcuatoi

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-45123
Ngày cấp bằng
31/8/09
Số km
8,690
Động cơ
533,438 Mã lực
Chia sẻ với cụ những việc e đã từng trải qua...
 

danleduc

Xe điện
Biển số
OF-727286
Ngày cấp bằng
28/4/20
Số km
3,699
Động cơ
236,314 Mã lực
Luôn phải cố gắng hết sức....
Nếu cố gắng hết sức mà vẫn không đạt được thành quả như ý muốn thì cũng nên cảm thấy thỏa mãn, không nên "tham-sân-si" quá. Thiên hạ thì so làm sao được, ta luôn trên vạn người, cũng luôn dưới vạn người.
Hạnh phúc đôi khi là biết mình ở đâu, biết buông bỏ những thứ cần phải buông bỏ, đúng lúc, đúng thời điểm. :))

Em xem 1 đoạn phim Thế giới động vật, 1 con báo đốm Nam Mỹ nó xác định mục tiêu của nó là con cá sấu, và nó cố hết sức để săn con cá sấu....vài lần nó thành công. Nhưng đến 1 lần, nó đặt mục tiêu con cá sấu to quá, vượt sức nó, thế là nó bị con cá sấu săn ngược lại và con báo đốm bị mất mạng, bị cá sấu ăn thịt. ....Nếu con báo đốm khi phát hiện mục tiêu quá sức, biết từ bỏ mục tiêu đó, nó đã có thể giữ được mạng sống của nó, khi đã giữ được mạng sống, nó thừa sức săn các "mục tiêu" nhỏ hơn, vừa sức với nó hơn...vậy là nó vẫn sống khỏe. :))
 
Chỉnh sửa cuối:

xephuot

Xe buýt
Biển số
OF-112581
Ngày cấp bằng
13/9/11
Số km
635
Động cơ
109,853 Mã lực
Em nghĩ cụ chủ nên chơi với bọn bình thường như mình hoặc vất hơn một chút, đỡ phải gồng thì sẽ thoải mái hơn. :D
Không cần chơi rộng, chỉ cần một vài người thôi, tất nhiên là có lựa chọn để phù hợp với hoàn cảnh của mình. Phổ chơi chủ yếu vẫn là ngang tầm để thoải mái hơn cụ nhể.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top