Cà phê Trung Nguyên chỉ người Việt Nam hoài cổ còn hâm mộ thôi, vì nó là thứ cà phê phin pha từ loại cà phê rang - xay có tẩm ướp rất nhiều hương liệu.
Cà phê Trung Nguyên ra thế giới có lẽ chỉ loại cà phê tan G7 dùng chủ yếu cho các Khách sạn ( để làm đồ uống miễn phí trong phòng ) hoặc cho dân đi du lịch tiện uống dọc đường thôi.
Tôi đi nhiều nơi ngoài VN, dân Âu, Mỹ bọn nó chủ yếu uống loại cà phê pha máy ( expresso, americano, latte...) chứ ít người uống cà phê pha phin lắm, kể cả châu Á...dân các nước Hàn, Nhật cũng thưởng thức cà phê theo lối Âu, Mỹ. TQ thì tôi không rõ lắm.
Cá nhân tôi, cũng 1 thời thích cà phê Trung Nguyên, cà phê phin No.5, nhưng lâu lắm rồi chắc hơn chục năm rồi bỏ cà phê phin, ra quán tôi chọn quán nào có cà phê pha máy, gọi 1 ly expresso hoặc latte uống nó nhã và ít hương liệu hơn cà phê phin.
Ở nhà thì tôi chỉ uống cà phê pha máy từ hạt cà phê Arabica rang mộc.
Quay lại câu chuyện Trung Nguyên, đi ra TG với hành trang là môn cà phê Robusta rang xay tẩm gia vị, hương liệu và pha cà phê kiểu phin truyền thống VN thì e rằng khó thành công lắm.
Cà phê Trung Nguyên ra thế giới có lẽ chỉ loại cà phê tan G7 dùng chủ yếu cho các Khách sạn ( để làm đồ uống miễn phí trong phòng ) hoặc cho dân đi du lịch tiện uống dọc đường thôi.
Tôi đi nhiều nơi ngoài VN, dân Âu, Mỹ bọn nó chủ yếu uống loại cà phê pha máy ( expresso, americano, latte...) chứ ít người uống cà phê pha phin lắm, kể cả châu Á...dân các nước Hàn, Nhật cũng thưởng thức cà phê theo lối Âu, Mỹ. TQ thì tôi không rõ lắm.
Cá nhân tôi, cũng 1 thời thích cà phê Trung Nguyên, cà phê phin No.5, nhưng lâu lắm rồi chắc hơn chục năm rồi bỏ cà phê phin, ra quán tôi chọn quán nào có cà phê pha máy, gọi 1 ly expresso hoặc latte uống nó nhã và ít hương liệu hơn cà phê phin.
Ở nhà thì tôi chỉ uống cà phê pha máy từ hạt cà phê Arabica rang mộc.
Quay lại câu chuyện Trung Nguyên, đi ra TG với hành trang là môn cà phê Robusta rang xay tẩm gia vị, hương liệu và pha cà phê kiểu phin truyền thống VN thì e rằng khó thành công lắm.