[Funland] Phiếm - Những câu chuyện trà dư tửu hậu

Vietaq

Xe hơi
Biển số
OF-146751
Ngày cấp bằng
22/6/12
Số km
127
Động cơ
360,539 Mã lực
BẢN CHẤT CON NGƯỜI LÀ HAY VÔ ƠN #Phiếm
Nhất là bước ra đời, anh em sẽ thấy, người ta rất dễ quay lưng với nhau chỉ vì những chuyện rất nhỏ nhặt.
Nói con người vô ơn chỉ là bề nổi, Còn phầm chìm của sự vô ơn chính là chúng ta rất hay quên. Mà không phải chúng ta muốn quên… mà là do cơ chế tâm lý của chúng ta được cài đặt để vận hành như thế.
Chúng ta hay quên cái gì?
Nhiều lúc trải qua với nhau cả trăm chuyện, vui có, buồn có, và đa phần là những kỷ niệm đẹp… nhưng trong một phút giây nào đó, bất đồng, mâu thuẫn với nhau vì vài chuyện không đâu… thì chúng ta lại cứ tập trung vào những cái chưa tốt của đối phương mà quất cho tới.
Nên tâm sinh lý của chúng ta lạ lắm anh em à,
Có khi, đã có 100 việc tốt với nhau thì không nhớ… nhưng chỉ nhớ đúng 2-3 việc chưa hài lòng nhau rồi lại buông tay nhau. Rất lãng xẹt.
Hãy nhìn vào cái đó mà nương nhau một tý. Chứ nhân vô thập toàn mà, ta chưa hoàn hảo, thì người khác cũng thế thôi.
Mà ở game đời này, anh em mà đi kiếm ai đúng ý anh em 100% thì không có đâu, có người đến thì có người đi, cứ liên tục tan họp như thế, nhưng thôi, tác động được duyên lành gì thì chúng ta cứ làm điều tốt nhất.
Cái lỗi tư duy tiếp theo, chính là cái tư duy phóng đại
Một ngày có 24 tiếng, chia thành 8 tiếng để ngủ, 8 tiếng để kiếm tiền, 8 tiếng để xài tiền. Nếu vẽ ra thành các ô vuông, không tính giờ ngủ, thì sẽ có 16 ô trống. Bây giờ, cứ 1 giờ trôi qua, mà thấy ổn ổn thì tô xanh, còn nếu trôi qua 1 giờ đó, mà thấy không ổn thì mình tô đỏ,
Một ngày được xem là tệ lắm thì tầm 4-5 ô đỏ là cao… nghĩa là 4-5 tiếng bất ổn.
Cả ông sếp hay khách hàng hành hạ hoặc vợ/chồng, bố/mẹ chửi thì chỉ tầm 2 tiếng là đuối rồi, nên đúng là chỉ có 2 ô đỏ thôi. Nhưng vấn đề là chúng ta luôn tập trung vào 2 ô đỏ đó nên chúng ta phóng đại vấn đề to lên… nên đâm ra ô đỏ bị tràn ra thêm… thì ô xanh sẽ ít lại.
Nhưng nói thực tế, dù tệ cỡ nào thì vẫn còn vài ô xanh mà anh em…
Rồi tiếp, nếu 365 ngày là 365 ô trống… Nếu ngày nào có ô xanh chiếm nhiều hơn 70%, thì ngày hôm đó được tính là xanh…
Tôi chia nhỏ đến từng giờ… để anh em thấy, thật ra cuộc đời chúng ta cũng không quá tệ như chúng ta nghĩ.
1 năm thì có ngày nắng, ngày mưa, nên cũng có ngày vui, ngày buồn… nhưng nhìn chung thì 1 năm đó cũng ổn ổn.
Tệ là do chúng ta cứ tập trung và phóng dại những ô đỏ lên nhiều quá… cứ tự động tư duy là, có vài ô đỏ là đời chúng ta xong cmnr. Mà thậm chí năm đó tệ đi… thì cuộc đời anh em tệ tệ cũng 50-60 ô mới về với cát bụi mà, có vài năm ô đỏ cũng chẳng sao đâu. Không lẽ 1 đời người có 60 ô mà chỉ vì 5-10 ô đỏ mà anh em bỏ luôn 40-50 ô còn lại.
Việc tôi kêu anh em tô màu theo giờ, theo ngày, theo tháng… là để chúng ta không có quên… vì nó sẽ trở lại cái lỗi tư duy đầu tiên… vì anh em không nhớ hết một năm vừa rồi xảy ra những gì, cả tốt lẫn không tốt,… vì khi nhớ lại thì tính ra mình cũng ngon mà… chứ đâu phải vì 1 tháng có đủ chuyện là năm đấy bỏ đâu.
Anh em hiểu chứ?
Nói chung, khi anh em không quên, luôn nhớ lại những gì mình đã và đang có… bớt phóng đại hơn thì tự nhiên anh em sẽ bớt khổ đi rất nhiều… và đồng thời cũng bớt làm khổ mấy người xung quanh.
Nên trong bất kỳ mối quan hệ nào thân thiết của anh em, mà bỗng một đẹp trời, họ trở mặt thì điều đầu tiên cần làm là anh em phải nhớ lại cho chính bản thân mình trước đã… để mình không có quất lại người đó ngay khúc đó…
Khi bình tâm xong, thì mới tìm cách để nhắc cho họ nhớ lại từ từ, rằng chúng ta đã có nhiều cái trải nghiệm đáng quý cùng nhau mà. Nói chứ, anh em cứ làm điều tốt nhất thôi, nếu hết duyên thì chịu, đành bye vậy.
Quy chung lại, cố gắng đừng quên và đừng phóng đại vấn đề lên. Nhìn chung, cuộc đời cũng không đến nỗi tệ đâu anh em ah.
Nên thương được thì thương, tha được thì tha.
Theo Tony cafe buổi sáng
 

Vietaq

Xe hơi
Biển số
OF-146751
Ngày cấp bằng
22/6/12
Số km
127
Động cơ
360,539 Mã lực
Ngày lạnh nhất của mùa đông Hà Nội. Chợt nhận ra cái khó giữ đôi khi không phải tiền bạc hay tình cảm của ai đó dành cho mình. Khó nhất là giữ được niềm tin vào chính mình theo năm tháng cho dù xung quanh đảo điên đến thế nào chăng nữa. Cho dù cái người đã từng gần gũi nhất thân thương nhất khiến mình cảm thấy bản thân không xứng đáng đến thế nào. Vẫn phải tìm cách tin vào từng mảnh vỡ mình còn có thể nắm giữ.
Thôi rồi lại một năm nữa.
To all our broken dreams!
🎉

#phanyyen

1672657759726.png
 

Vietaq

Xe hơi
Biển số
OF-146751
Ngày cấp bằng
22/6/12
Số km
127
Động cơ
360,539 Mã lực
1672657844230.png

#Phiếm "Đi qua cuộc đời mà không có vết thương nào, ngỡ bình yên mà trống rỗng lắm..."
Rồi một ngày khi đã biết lặng im nhiều hơn tỏ bày, bao dung nhiều hơn trách cứ, chúng ta bỗng thấy biết ơn cuộc đời này nhiều lắm.
Dù cuộc đời bên cạnh những ngày nắng đẹp, còn có những ngày mưa dầm ủ ê. Dù cuộc đời đôi khi "ban tặng" cho mình những vết thương sâu hoắm.
Nhưng nếu không có những vết thương, liệu có chúng ta của ngày hôm nay không?
Hãy nhìn ngắm những vết thương ... Chúng nhắc nhở, ở thời điểm đó chúng ta đã chiến đấu vì điều gì? Chẳng phải chiến đấu cho điều chúng ta tin và thương hay sao?
Mình nghĩ, nếu một người đi qua cuộc đời này mà không có vết sẹo nào thì sẽ vô vị và buồn lắm, ngỡ bình yên nhưng trống rỗng, ngỡ an toàn nhưng chẳng có gì để nhớ về cả.
Ai mà không phải ra đi. Nhưng trong những tháng ngày đợi đến điểm kết thúc ấy, chúng ta đã chiến đấu cho điều gì?
Cre: Khuyết
 

AndyTrinh

Xe đạp
Biển số
OF-824643
Ngày cấp bằng
2/1/23
Số km
12
Động cơ
29 Mã lực
Tôi từng đọc được một đoạn về “Tây Du Kí”, rằng:
“Đường Tăng rất cẩn thận, luôn thích chăm lo cho các đồ đệ của mình”.
Ngày nọ, ngài phát hiện trên quần của Tôn Ngộ Không có một lỗ thủng, cho nên đã lặng lẽ vá lại lỗ thủng đó.
Ngày hôm sau, ngài lại thấy chỗ vá thủng ra, cho nên, một lần nữa lại lặng lẽ vá lại.
Ngày thứ ba vẫn vậy, và ngài ấy vẫn tiếp tục vá.
Dù cho ngài cẩn thận như thế, nhưng Tôn Ngộ Không lại nóng giận, không chịu nổi bèn nói rằng:
“Sư phụ, người đừng quản mấy chuyện không đâu nữa có được không? Người đem lỗ thủng trên quần con vá lại như thế, người nói đuôi của con biết làm thế nào?”
Trong “Người trộm bóng” cũng có một câu thế này:
“Bạn không thể can thiệp vào cuộc sống của người khác, cho dù là vì muốn tốt cho đối phương”.
Đúng vậy, việc can thiệp một cách mù quáng đến những chuyện không liên quan đến mình, nhiều khi sẽ khiến bạn rơi vào tình huống “có ý tốt mà không được đền đáp”
Cho nên, người đến độ tuổi trưởng thành, vẫn là nên học cách có chừng mực với người khác, không quản chuyện không liên quan đến mình, không chỉ là tôn trọng người khác, mà còn là dành một phần an tĩnh cho chính mình.
- Rainie Nguyen dịch |
1672657914627.png
 

AndyTrinh

Xe đạp
Biển số
OF-824643
Ngày cấp bằng
2/1/23
Số km
12
Động cơ
29 Mã lực
Người đàn ông giết thịt một con bò lớn, đốt lửa nướng và nói với con gái của mình.
“Con gái, hãy gọi người thân, bạn bè và hàng xóm đến ăn cùng ... chúng ta mở tiệc nào!"
Con gái anh ta bước ra đường và bắt đầu hét toáng lên:
“Xin hãy giúp chúng tôi dập lửa tại nhà của cha tôi với! "
Một lúc sau, một nhóm nhỏ bước ra, những người còn lại làm như không nghe thấy tiếng kêu cứu.
Những người đến "được mời" ăn uống đến tận khuya.
Người cha sững sờ quay sang con gái và nói với cô bé:
“Những người đến thì cha hầu như không biết họ, một số cha chưa từng gặp bao giờ, vậy người thân, bạn bè và hàng xóm của chúng ta ở đâu?”.
Cô con gái nói:
“Những người ra khỏi nhà của họ đến để giúp chúng ta dập lửa cho ngôi nhà mình chứ không phải cho bữa tiệc đâu cha à !
Đây là những người xứng đáng với sự rộng lượng và hiếu khách của chúng ta ".
Kết luận:
Những ai quay lưng lúc bạn gặp khó khăn thì không nên có mặt trong bữa tiệc chiến thắng của bạn !
(St.)
1672658095996.png
 

AndyTrinh

Xe đạp
Biển số
OF-824643
Ngày cấp bằng
2/1/23
Số km
12
Động cơ
29 Mã lực
"Tôi cho rằng, người khác tôn trọng tôi, là bởi vì tôi rất tốt đẹp.
Nhưng, sau này tôi mới hiểu, người khác tôn trọng tôi, là bởi vì chính bản thân họ vốn rất tốt đẹp.
Những người tốt đẹp, đối với ai cũng đều sẽ tôn trọng. Tôn trọng lãnh đạo là thiên chức. Tôn trọng đồng nghiệp là nên làm. Tôn trọng người dưới là tốt tính. Tôn trọng khách hàng là lẽ thường. Tôn trọng đối thủ là rộng lượng. Và hơn hết, tôn trọng hết thảy mọi người chính là có giáo dưỡng."
- Nhà văn Lỗ Tấn -
1672809116990.png
 

Vietaq

Xe hơi
Biển số
OF-146751
Ngày cấp bằng
22/6/12
Số km
127
Động cơ
360,539 Mã lực
#phiếm Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã có một câu nói như thế này:
“ Khi người ta trẻ, người ta nghĩ có thể dễ dàng từ bỏ một mối tình. Vì người ta nghĩ rằng những hạnh phúc, những điều mới mẻ nhất sẽ đến trong tương lai...cũng có thể.
Nhưng... người ta đâu biết rằng những gì ta mong muốn và cần nhất chỉ đến một lần trong đời. " Đôi khi chúng ta lỡ buông tay một người yêu thương ta hết mực, rồi chạy theo một người đến nửa ánh mắt cũng chẳng buồn trao. Đến lúc ấy ta mới nhận ra, nhưng cũng đã quá muộn! “
1673616353967.png
 

Vietaq

Xe hơi
Biển số
OF-146751
Ngày cấp bằng
22/6/12
Số km
127
Động cơ
360,539 Mã lực
Miệng là của thế gian, lỗ tai là của mình. Đừng vì một câu nói của họ mà làm mình mất vui. Sống là phải giả vờ điếc với những câu nói không cần thiết phải nghe.
Cái thân làm tội cái đời
Cái miệng nói lắm thành lời hại thân
Bao nhiêu cái họa đường trần
Đều do cái miệng mới cần phải tu.
Sống ở đời, sẽ có người thích người ghét mình, nhưng chẳng sao cả, hãy cứ sống thật tốt vì đó là cuộc sống của mình, cần gì phải cố gắng làm hài lòng tất cả mọi người. Cứ cười thôi, mặc kệ đời mà ung dung, tự tại.
-Thích Nhật Từ-
1673623137615.png
 

Vietaq

Xe hơi
Biển số
OF-146751
Ngày cấp bằng
22/6/12
Số km
127
Động cơ
360,539 Mã lực
Rồi có một ngày, Anh sẽ phải Già đi
Chim ngừng hót, và Bugi hết lửa
Chẳng ham vui, Cơm ăn ngày hai bữa
Pháo xác xơ, phơi bụng ngữa ven đồi

Rồi một ngày, ta có lỡ chạm môi
Nhớ khẽ thôi, vì Lợi Anh yếu lắm
Khi Già rồi, Anh cũng hơi kém Tắm
Chẳng thơm tho như lúc tuổi đang xoan

Và cả Em ngày đó cũng trái ngang
Mướp buông lơi, trên cái giàn ngấn mỡ
Mùi Trầu không, cay nồng trong hơi thở
Chính tên mình, cũng lúc nhớ lúc quên

Phấn son vào, Em cũng chẳng đẹp thêm
Chỉ làm đám cháu con ta, khiếp đảm
Rãnh chân chim, sẽ chồng lên vệt nám
Khi giận hờn, nói nhảm mãi linh tinh

“Giáp lá cà”, Anh sẽ thi triển.. dưỡng sinh
Em hỏi..vào chưa? Rồi vờ co mình rên xiết
Chẳng tự hào, vì biết Thận Anh suy kiệt
Mỡ bồng bềnh, đuôi Chuột khoắng chơi vơi

Rốc két – Ngậm sâm, Anh vẫn cứ hụt hơi
Em có Bảo Xuân, Đám ruộng thời khô khốc
Ôi còn đâu, cuộc viễn chinh Quý Tộc
Mới nắm tay, đã muốn thở dốc – kết bài

Ơi cái tuổi Già, chẳng bỏ sót một ai
Nên hãy vui đi, khi Wai Fai còn khỏe
Trời cho ta, chỉ một cuộc đời thôi nhé
Đừng ngồi buồn, nhìn tuổi trẻ bước qua.
MỘT MAI GIÃ TỪ VŨ KHÍ Sưu tầm từ FB một người con gái tôi quên
1675218801681.png
 

Vietaq

Xe hơi
Biển số
OF-146751
Ngày cấp bằng
22/6/12
Số km
127
Động cơ
360,539 Mã lực
Nói dối và ăn cắp, dù 1 lần, coi như tự mình phá hỏng tòa nhà sự nghiệp mình muốn xây. Cả cuộc đời xoay quanh 2 chữ lấp và liếm. Có khi lấp không được, thì phải đào lên mà liếm…

1675219346888.png
 

Vietaq

Xe hơi
Biển số
OF-146751
Ngày cấp bằng
22/6/12
Số km
127
Động cơ
360,539 Mã lực
Valentine tôi tặng em 3 chai nước hoa:
- Đố em chai nào là chai hương hoa Nhài, chai nào hương Sen, chai nào hoa Hồng? Đoán đúng anh tặng em hết.

Em sung sướng: -Thật không! Hồng, Nhài, Sen từ trái qua phải. Tôi tặng em cả 3 chai và nói: Em nói nó hương Nhài thì nó sẽ là hương Nhài, hoa Hồng và Sen cũng vậy. Với anh em luôn đúng.

Em mừng rỡ xịt chai nước hoa hương Nhài mà em yêu thích nhất rồi từ từ thiếp đi.

nguoi con gai.jpg
Tôi đưa em qua biên giới khi em vừa tròn 18 tuổi. Kể từ đó không còn ai thấy được em nữa...
 

Vietaq

Xe hơi
Biển số
OF-146751
Ngày cấp bằng
22/6/12
Số km
127
Động cơ
360,539 Mã lực
Mẹ tôi luôn nấu đồ ăn ngon. Một tối nọ, mẹ tôi về nhà sau một ngày làm việc dài và bà làm bữa tối cho cha con tôi. Bà dọn ra bàn vài lát bánh mì nướng cháy, không phải cháy xém bình thường mà cháy đen như than.

Tôi ngồi nhìn những lát bánh mì và đợi xem có ai nhận ra điều bất thường của chúng và lên tiếng hay không. Chờ xem bố tôi sẽ nói gì.

Nhưng bố tôi vừa ăn bánh và hỏi:
Ngày hôm nay của em thế nào.
Vậy là tôi nghe mẹ tôi xin lỗi bố vì chiếc bánh đó.

Tôi sẽ không bao giờ quên câu trả lời của bố rằng:
Không sao cả, anh thích bánh của em.

Đêm đó, tôi đến bên chúc bố tôi ngủ ngon và hỏi có phải thực sự ông thích bánh mì cháy hay không. Bố tôi choàng tay qua vai tôi và nói:
‘Mẹ con hôm nay đã có một ngày khó khăn ở chỗ làm, bà ấy đã rất mệt mỏi. Chiếc bánh cháy không làm tổn thương bố được, nhưng một lời nói của bố có thể sẽ làm tổn thương mẹ con

Bố cũng khá tệ trong rất nhiều việc, chẳng hạn như cha chẳng thể nhớ được sinh nhật hay ngày kỷ niệm như một số người khác
Tất cả chúng ta đều mắc sai lầm.
Chúng ta không nên tập trung vào sai lầm, mà hãy nhẹ nhàng với những người chúng ta yêu thương.

Điều mà bố học được qua nhiều năm tháng, đó là học cách chấp nhận sai sót của người khác và chọn cách ủng hộ những khác biệt của họ
.

Cuộc đời rất ngắn ngủ để thức dậy với những hối tiếc và khó chịu. Hãy yêu quý những người cư xử tốt với con, và hãy cảm thông với những người chưa làm được điều đó.

Đó là chìa khoá quan trọng nhất để tạo nên một mối quan hệ lành mạnh, trưởng thành và bền vững con ạ
!

#ChuyệnCủaBố

 

Vietaq

Xe hơi
Biển số
OF-146751
Ngày cấp bằng
22/6/12
Số km
127
Động cơ
360,539 Mã lực
Điều Gì Biến Ngôi Nhà Thành Một Tổ Ấm


Yêu một người cũng giống như dọn tới một ngôi nhà.
Lúc đầu ta phải lòng nó vì sự mới mẻ. Mỗi buổi sáng ta ngỡ ngàng tự hỏi liệu tất cả có thuộc về mình hay không như thể sợ ai đó sẽ đột nhiên xông vào nhà và bảo rằng đã có một sai sót nghiêm trọng và lẽ ra ta không được ở một nơi tuyệt vời như thế này.
Thế rồi năm tháng trôi qua, tường nhà bắt đầu xuống màu, lớp gỗ rạn nứt dần và ta bắt đầu cảm thấy yêu ngôi nhà này bởi những khiếm khuyết của nó hơn là vì những điểm hoàn hảo.
Ta thuộc tất cả mọi ngóc ngách xó xỉnh trong nhà.
Ta biết làm thế nào để chìa khóa không kẹt lại trong ổ khi ngoài trời đang lạnh, tấm ván sàn nào bị võng xuống khi có người bước lên và cách mở tủ áo sao cho nó không kêu cọt kẹt.
Chính những bí mật nho nhỏ ấy mới là thứ biến ngôi nhà thành một tổ ấm.
#ChuyệnCủaBố
 

Vietaq

Xe hơi
Biển số
OF-146751
Ngày cấp bằng
22/6/12
Số km
127
Động cơ
360,539 Mã lực
Đây Là Nhà Của Bố, Và Con Đang Ở Nhờ Mà Thôi!!

Bố cho con cái gì?

Nhớ một thời trẻ trâu, tôi đã có đủ “dũng cảm” hỏi bố mình câu đó, lần đầu tiên và cũng là duy nhất. Đó là một ngày không lâu sau khi nhận tin đỗ vào đại học. Một cuộc trò chuyện rất nghiêm túc và thẳng thắn giữa hai người đàn ông.

Bố tôi trả lời một cách không thể bình thản hơn: “Bố mẹ bố cho bố cái gì, bố sẽ cho lại con cái đó: một lý lịch trong sạch để con không bao giờ phải xấu hổ về bố và một sự giáo dục tốt nhất trong khả năng của gia đình. Con học được đến đâu bố sẽ hỗ trợ đến đó. Hết

Tôi hơi sốc, nhưng vẫn nghĩ đó chỉ là câu nói “lên dây cót” cho chàng sinh viên mới. Và rất tiếc là bố tôi chẳng đùa, bố hành động rất thật theo đúng những tuyên bố đó. Bố tính toán rất kỹ và cho tôi một khoản tiền trợ cấp 300 nghìn/ tháng trong suốt những năm học đại học. Tiền học phí kỳ đầu tiên thì bố cho, từ học kỳ thứ 2 tôi tự kiếm được nên tự động không xin nữa. Bất kể những năm sau khi tôi kiếm được nhiều tiền hơn gấp nhiều lần thì khoản trợ cấp đó vẫn được duy trì cho đến khi tốt nghiệp, nhận bằng là cắt tiền.

6 năm tôi đi học ở nước ngoài, bố không phải lo cho tôi một đồng nào. Với tôi, bố luôn là Napoleon còn tôi chỉ là một anh binh nhì. Nhưng ít nhất tôi luôn coi đó như một chiến công nho nhỏ của riêng mình.

Bố tôi rất hay, luôn phân định rất rõ ràng: “Đây là nhà của bố nhé, đây là xe của bố nhé. Và con đang…ở nhờ và đi nhờ. Không hài lòng hả, quyền đi bộ…luôn thuộc về con“.

Nếu nhờ tôi giúp việc gì không nằm trong trách nhiệm của con cái, thay vì thuê người ngoài, bố sẽ thuê tôi làm và trả tiền rất sòng phẳng, không quên thể hiện là một khách hàng khó tính. Không tự ái, không phiền lòng, tôi biết rõ mình chỉ có một con đường nếu muốn có ngôi nhà riêng của mình: tự mua. Cũng có người nghe thấy và thắc mắc: “Nhà của bác thì sau này không của nó thì của ai, sao bác lại nói thế…” Và bố tôi chỉnh ngay: “Của tôi chứ, nếu nó không cố gắng, tôi sẽ đem đi từ thiện“. Bố tôi thì chẳng giàu như Bill Gates, nhưng dám làm như Bill Gates thì tôi tin là thật.

Bữa ăn ít người của nhà tôi luôn có những câu chuyện về các loài vật, những câu chuyện được lặp đi lặp lại, được kể lúc này lúc khác.

Bố hay nói chuyện: Con gà con đến tuổi tự kiếm ăn, gà mẹ sẽ đuổi chạy chí chết nếu gà con cố đến gần hoặc đi theo. Hay câu chuyện về loài đại bàng: Đại bàng con sẽ được mẹ nuôi mớm trong tổ đến khi đủ lông đủ cánh, và sau đó nó sẽ cắp con bay lên đỉnh núi thật cao và thả xuống. Con nào chịu đập cánh vào không trung và bay được thì sống và bắt đầu cuộc đời mới, con nào không tự bay được thì sẽ tự rớt xuống và vực thẳm đã chờ sẵn ở dưới. Quy luật tự nhiên là vậy, và con người là một phần của tự nhiên, nên cũng không là ngoại lệ.
Mùi răn đe trong những câu chuyện thơm nức suốt những năm tháng tuổi thơ tôi.

Sự hào phóng không đúng chỗ của bố mẹ khiến con trở thành đứa trẻ yếu ớt, ỷ lại.

Những điều tôi kể trên đây với nhiều người, nhiều ông bố bà mẹ có lẽ là những điều ngược đời, tuy nhiên, bước một bước ra bên ngoài thế giới, tôi thấy mình hóa ra không phải ngoại lệ. Phần đông các gia đình phương Tây đều như vậy, trái ngược hoàn toàn với những gì chúng ta thấy ở phương Đông. Sự phân định rất rõ ràng giữa trách nhiệm với tình thương và sự nuông chiều, khiến con người ta không thể tìm thấy nổi một khoảnh khắc cho sự ỷ lại hay trông chờ vô lý ngay từ khi bước vào đời.

Bạn không có tiền học đại học? Được thôi, hãy đi vay rồi sau này tự trả. Các bạn nước ngoài của tôi rất nhiều người chọn giải pháp như vậy, mặc dù rất nhiều bạn có bố mẹ trên cả giàu và luôn sẵn sàng tài trợ. Tổng thống Obama cũng mới trả hết nợ thời đại học cách đây vài năm thôi đó bạn ạ!

Câu chuyện trên đây tôi sưu tầm và chia sẻ với các bạn, vì đồng tình với cách dạy con độc lập từ nhỏ. Ngoài IQ, EQ, ngày nay AQ – chỉ số vượt khó quyết định sự thành công của con người. Con của tôi chắc chắn sẽ được dạy dỗ theo cách trên, con của các bạn cũng nên như vậy. Bạn vẫn phấn đấu để chúng được sinh ra ở vạch đích, nhưng như ông bố trong câu chuyện, nếu con chúng ta không chịu cố gắng, thì đừng mong được thừa kế xu nào!

#ChuyệnCủaBố
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top