- Biển số
- OF-210290
- Ngày cấp bằng
- 16/9/13
- Số km
- 11,833
- Động cơ
- 602,361 Mã lực
Chắc cụ anh quen mấy vụ lobby các em kế toán công nợ công trình lém nhỉ?Gớm, cụ lại cứ dạy mèo bắt chuột. Chả hóa cáo dồi ấy![]()

Chắc cụ anh quen mấy vụ lobby các em kế toán công nợ công trình lém nhỉ?Gớm, cụ lại cứ dạy mèo bắt chuột. Chả hóa cáo dồi ấy![]()
Kụ Bê ác dốt mí kụ Hóa đơn Kổng bên Huê kầy cũng vì zửa bát mà bỏ con gấu đấy kụCon này giờ không lừa nó được như hồi mới vào ĐH em ah, 3 cái treo giải thưởng nọ kia nó next hết. Nó bảo bố chỉ cần giúp con phần việc rửa bát để con có thời gian học và thi thôi.
Bố khỉ, anh ngửi đã thấy mùi văn của con mẹ nó dồi![]()
Tầm nhìn của đội chị em nó chán lắm cụ ah, toàn mất bỏ mới lo làm chuồng thôi áKụ Bê ác dốt mí kụ Hóa đơn Kổng bên Huê kầy cũng vì zửa bát mà bỏ con gấu đấy kụ
Giống hệt em cả triệu chứng lâm sàng lẫn lý do, dạo này đang sống vội, à nhầm tiêu tiền vội, thích cái gì là mua luôn, xong phát hiện ra mình cũng chẳng tiêu nhiều hơn trước mấy xu. Biết thế ngày xưa chả bao giờ tiết kiệm cho nhọc cái thân.Vâng còn tiền thuê nhà, giúp việc, mua sắm đồ đạc, học thêm của con, giải trí... nữa mà cụ : )) em phải tranh thủ lúc còn đang có dòng tiền thì chi tiêu mạnh tay đi chứ đến lúc mất dòng tiền lại không dám tiêu.
Nhà em chỉ có con gái út quan tâm bố mẹ tí tẹo, biểu hiện là có mỗi nó tặng quà sinh nhật bm tử tế. Còn nấu nướng ăn uống chúng nó cứ tự hầu thân là em lặng lẽ khóc thầm vì mừng rồi. Cùng làm cha mẹ mà số phận khác biệt, niềm vui thật là nhỏ nhoiNói thật với cụ, con gái là nguồn xả xì trét lớn nhất của em. Lúc bé đi làm về mệt nó chạy ra đu cổ thơm chụt cái là hết mệt. Hồi học cấp 1, em ốm nó hỏi em thèm gì, em bảo chỉ thèm thơn con gái, vậy là nó viết vào thiệp tặng ba 5 triệu cái thơm, giờ em vẫn còn giữ
Lên cấp 2 thấy ba làm gì cũng vô hỏi, phụ ba. Ko phụ thì pha ly nc mát đưa ba, sướng tê người kkk. Thực sự là các ông bố phần lớn bị con gái dắt mũi.
Giờ lớn thì quan tâm kiểu lâu lâu tặng bao cái áo, thắt lưng hay balo. Mà nó mua còn đúng ý em hơn cả vợ. Rảnh thì làm bánh mì hay món ngon em thích ăn. Trong khi ông con zai 30t chả bao giờ biết ba ốm hay khỏe. Lớn vậy mà ba mẹ rủ đi chơi cùng là đi liền. Thật là sướng quá đi.
Chúc mừng cụ nhá. Nhất cụ nhì em kkk![]()
Haha, sao điểm này em giống chị thế.Nhà em chỉ có con gái út quan tâm bố mẹ tí tẹo, biểu hiện là có mỗi nó tặng quà sinh nhật bm tử tế.
Còn nấu nướng ăn uống chúng nó cứ tự hầu thân là em lặng lẽ khóc thầm vì mừng rồi. Cùng làm cha mẹ mà số phận khác biệt, niềm vui thật là nhỏ nhoi![]()
Mấy năm trc có chị bạn bảo còn đi làm thì tranh thủ mua đồ mình thích, đồ xịn đi ko có sau này hưu rồi ko có thu là tiếc tiền ko dám mua đâu. Và năm đoa chị đã tiêu hết một đống tiền vào shopping, kéo dài cho tới giờ.Giống hệt em cả triệu chứng lâm sàng lẫn lý do, dạo này đang sống vội, à nhầm tiêu tiền vội, thích cái gì là mua luôn, xong phát hiện ra mình cũng chẳng tiêu nhiều hơn trước mấy xu. Biết thế ngày xưa chả bao giờ tiết kiệm cho nhọc cái thân.
À em mới dám xoã việc nhỏ chưa dám xoã việc to. Hè này lúc đầu định vào Six sense 2 đêm loằng ngoằng 120 củ, tiếc tiền lại thôi.
Mợ chơi lớn quá, đời em thậm chí còn chưa bao giờ dám nghĩ đến khách sạn 60 củ/đêm chứ đừng nói là "định vào". KS đắt nhất mà em từng ở trong đời là tầm 3x củ/đêm thì phải, chưa bao giờ chạm đầu 4.Giống hệt em cả triệu chứng lâm sàng lẫn lý do, dạo này đang sống vội, à nhầm tiêu tiền vội, thích cái gì là mua luôn, xong phát hiện ra mình cũng chẳng tiêu nhiều hơn trước mấy xu. Biết thế ngày xưa chả bao giờ tiết kiệm cho nhọc cái thân.
À em mới dám xoã việc nhỏ chưa dám xoã việc to. Hè này lúc đầu định vào Six sense 2 đêm loằng ngoằng 120 củ, tiếc tiền lại thôi.
Khách sạn gì mà 3x củ đêm hả cụ, em còn chưa dám tưởng tượng.Mợ chơi lớn quá, đời em thậm chí còn chưa bao giờ dám nghĩ đến khách sạn 60 củ/đêm chứ đừng nói là "định vào". KS đắt nhất mà em từng ở trong đời là tầm 3x củ/đêm thì phải, chưa bao giờ chạm đầu 4.
Nhà chả có giè. Chỉ có nhõn điều kiệnGiống hệt em cả triệu chứng lâm sàng lẫn lý do, dạo này đang sống vội, à nhầm tiêu tiền vội, thích cái gì là mua luôn, xong phát hiện ra mình cũng chẳng tiêu nhiều hơn trước mấy xu. Biết thế ngày xưa chả bao giờ tiết kiệm cho nhọc cái thân.
À em mới dám xoã việc nhỏ chưa dám xoã việc to. Hè này lúc đầu định vào Six sense 2 đêm loằng ngoằng 120 củ, tiếc tiền lại thôi.
Chuyện con cái thỉnh thoảng em cứ nghĩ không biết mình sai có đoạn nào không ý chịHaha, sao điểm này em giống chị thế.
Mà nghĩ lại mình đc mẹ với anh chị bao cấp tận răng tới hết đh xong rồi vẫn thành người nên thôi cũng kệ.
Mấy năm trc có chị bạn bảo còn đi làm thì tranh thủ mua đồ mình thích, đồ xịn đi ko có sau này hưu rồi ko có thu là tiếc tiền ko dám mua đâu. Và năm đoa chị đã tiêu hết một đống tiền vào shopping, kéo dài cho tới giờ.
Phòng 15 củ/ đêm thôi nhưng nhà em đông người cụ ạ, nhà em ở Mỹ nhưng cũng chưa ở đâu đến 15 củ 1 đêm 1 phòng, đắt nhất có đến 30tr là nhà nguyên căn. Cụ là thần tượng của em đấyMợ chơi lớn quá, đời em thậm chí còn chưa bao giờ dám nghĩ đến khách sạn 60 củ/đêm chứ đừng nói là "định vào". KS đắt nhất mà em từng ở trong đời là tầm 3x củ/đêm thì phải, chưa bao giờ chạm đầu 4.
Năm ngoái em ở Ritz Carlton Marina Del Rey và New York Marriott Marquis, đại khái cũng tầm 700-800 usd/đêm, dần cũng quen với mức đó mợ ạ, giờ đó kiểu như mức sàn của em ấyPhòng 15 củ/ đêm thôi nhưng nhà em đông người cụ ạ, nhà em ở Mỹ nhưng cũng chưa ở đâu đến 15 củ 1 đêm 1 phòng, đắt nhất có đến 30tr là nhà nguyên căn. Cụ là thần tượng của em đấy
Vụ six sense kia là em nhà quê ra tỉnh, cả đời muốn đến 1 lần cho biết chứ không phải chi phí thường xuyên, thế mà cũng có dám tiêu đâu.
Thực ra kỳ vọng vừa vừa thôi em.Chuyện con cái thỉnh thoảng em cứ nghĩ không biết mình sai có đoạn nào không ý chịSao con nhà người ta còn nấu cho cả bm ăn hiu hiu.
Chuyện sinh hoạt thường ngày em có xoã cũng không hết bao nhiêu, chứ ở Mỹ chuyện gì mà cũng xoã như cụ chủ thớt (hay shopping như chị) thì chồng em chủ nuôi được mỗi em thôi, không nuôi được conEm không mê shopping mà thích thuê cái nhà 8 - 10k/ tháng ở cho biết
Có mỗi six sense muốn đi thật ấy chị, cho biết, mà thấy mất tiền hơi vô lý nên thôi. Tiếc nuối nhất mùa hè này
Cuối cùng tính ra chị shopping mất bn/ năm mấy năm vừa rồi ạ?
Chị tiêu tiền khiếp thế, em tôn chị làm sư phụ, em mà là chị em sẽ bán hết trang sức đi lấy tiền đi chơiThực ra kỳ vọng vừa vừa thôi em.
Như chị gần 50 tuổi rồi đã nấu cho bố mẹ đc mấy bữa đâu, nên cũng ko thấy quá qtrong.
Mình chỉ mong chúng tự nuôi thân ko hư ko phiền tới mình là đc rồi.
Chị gọi là shopping nhiều so với thu nhập và hoàn thôi em ơi chứ hem là đinh rỉ gì so với XH.
Chị cũng ko biết tiêu hết bao nhiêu cho shopping, cuối năm mới biết mình còn lại bao nhiêu. Nhưng lên cơn hâm thì như tháng 5 vừa rồi tiêu hết tầm gần 200tr (mua đồ trang sức, một cái ví, ít quần áo, 2-3 đôi giày dép). Nhưng cũng có khi vài tháng thì gần như ko mua gì.
Chời thành sàn luôn rồi hở cụNăm ngoái em ở Ritz Carlton Marina Del Rey và New York Marriott Marquis, đại khái cũng tầm 700-800 usd/đêm, dần cũng quen với mức đó mợ ạ, giờ đó kiểu như mức sàn của em ấy
![]()
Mợ yêu thiên nhiên à, em k thích thiên nhiên, em thích các tp nhớn xa hoa đắt đỏ chứ thiên nhiên cây cỏ hoa lá ở đâu cũng có, có j hay đâu nhể. Đi thiên nhiên em thấy phí tiềnChời thành sàn luôn rồi hở cụĐi Mỹ TP lớn vừa đắt vừa chả có gì mấy, em chán rồi cụ. Có đi thì đi chỗ trang trại/ thiên nhiên thôi.
Thiên nhiên Bắc Mỹ đẹp hơn châu Âu nhiều mợ ạ, hoặc chỉ riêng nước Mỹ thôi thì đã có khí hậu đa dạng nhất thế giới rồi, đi bao giờ cho hết mấy cái National Parks nhỉ.Chời thành sàn luôn rồi hở cụĐi Mỹ TP lớn vừa đắt vừa chả có gì mấy, em chán rồi cụ. Có đi thì đi chỗ trang trại/ thiên nhiên thôi.
Em thích cả 2. Thiên nhiên nhiều nơi đẹp hùng vĩ blah blah blah mà.Mợ yêu thiên nhiên à, em k thích thiên nhiên, em thích các tp nhớn xa hoa đắt đỏ chứ thiên nhiên cây cỏ hoa lá ở đâu cũng có, có j hay đâu nhể. Đi thiên nhiên em thấy phí tiền![]()
Em năm nay 35 tuổi, một vợ hai con. Em đã có kinh nghiệm 10-15 năm trong ngành hiện tại, và 4-5 năm tại tổ chức hiện tại. Hiện tại em đang là quản lý cấp trung, dưới em có 4 người và chỉ phải báo cáo lên một sếp trực tiếp. Tuy nhiên công việc của em là kinh doanh nên sếp cũng không quản lý quá sâu sát về giờ giấc, miễn em đạt đủ chỉ tiêu lợi nhuận là được.
Nhưng gần đây em gặp một vấn đề khá nghiêm trọng, đó là động lực đi làm của em ngày càng giảm. Trước đây em có mấy động lực để đi làm:
(1) Được vận hành một hệ thống kinh doanh theo ý mình
(2) Được tham gia xây dựng tổ chức, được tương tác với nhiều người, học hỏi thêm nhiều điều
(3) Kiếm một khoản thu nhập
(4) Nhận lương
Bây giờ thì 3 động lực đầu tiên của em đều ít nhiều trục trặc.
(1): Hệ thống kinh doanh: Đã đi vào vận hành đều đều, không có đột phá gì mới mẻ, và cũng khó có thể phát triển thêm được nữa vì bị hạn chế về quy mô/vị thế của tổ chức.
(2): Tương tác và học hỏi: Sau 4-5 năm làm việc thì em nhận ra là tổ chức khó có thể phát triển thêm nữa, đang rơi vào giai đoạn "cầm chừng" và phần lớn nhân sự trong tổ chức cũng vậy. Với cách làm việc hiện tại ở tổ chức thì có rất ít điều để em có thể học hỏi.
(3): Thu nhập: Giảm rất đáng kể do các khó khăn khách quan
(4): Lương: Tăng nhẹ, lương bình quân năm tầm 3.5k net/tháng (tính cả thưởng Tết)
Tóm lại nhìn bề ngoài thì em có một công việc không tệ: Giờ giấc khá thoải mái + thu nhập cao + có quyền tự chủ nhất định, nhưng bên trong thì em thấy rất mệt mỏi vì càng ngày càng cảm thấy là ngoài tiền lương mình không "gain" được gì thêm từ công việc. Môi trường làm việc cũng có những sự toxic nhất định, trong khi mức lương này là khá nhỏ so với tổng tài sản của em (tiền lương năm chắc tương đương khoảng 5% tổng tài sản), nên thời gian gần đây em thường xuyên tự đặt cho mình một câu hỏi là mình có cần phải khổ như thế chỉ vì tiền lương không ? Khổ nỗi là số tài sản này chưa đủ vững chắc để em tự tin nghỉ việc, chứ nếu nó nhân đôi là em nghỉ luôn rồi.
Không biết có cụ nào gặp tình trạng giống em không ?