Giống vế đốiRồi sẽ có bài: Tướng công kỵ bà cụ, đúng không cụ![]()
Thần nông giáo dân nghệ ngũ cốc
Thánh sâu gươm quan gừng tam cò
Chuẩn đét



Giống vế đốiRồi sẽ có bài: Tướng công kỵ bà cụ, đúng không cụ![]()
Cháu nó cũng chỉ cần dc thi để đỗ tốt nghiệp cụ.Em tò mò vào xem bài. Cháu này ở Đac Lắk, nộp hồ sơ vào Cao đẳng Y tế. Trường đó thì theo cháu hiểu xét tuyển Học bạ + tốt nghiệp PTTH. Trương CĐ xét thế thì không trượt tốt nghiệp là đỗ.
Bài này em thấy đội 3 môn 9 điểm dắt mũi dư luận hoặc là HT có thù hằn gì với ai.
![]()
Em chỉ xin đính chính: 1. Không có “say xưa”, chỉ có say sưa. 2. Trong ngữ cảnh câu viết của cụ sẽ dùng từ Dạy chứ không dùng từ “dậy” . Em ngày trước đi học cũng sợ môn văn kinh khủng. Mà đọc thì em lại khoái, giờ vẫn thỉnh thoảng đọc ít nhiều với chủ đề “lung tung chưởng”. Kính cụ.Hồi em chuẩn bị thi tốt nghiệp lớp 10 cô giáo dậy văn cũng tuyên bố trước lớp "Cậu ... mà đỗ văn thì tôi đi đầu xuống đất!". Khi biết điểm thi tốt nghiệp, hội lớp rủ em đến nhà cô "để xem cô đi như thế nào!". Cô cho tụi em uống nước xong nói: "Tôi biết các cậu ấy khinh môn văn của tôi không thèm học, chứ học được toán thì học văn không khó!". Đúng là trong cả năm lớp 10 ấy, cứ thấy tụi em tụ tập là cô ghé qua "Lại toán rồi!". Cô liệt kê điểm văn cả năm của em và chứng minh không có điểm 4 dù cũng chẳng có điểm nào cao!
Cô dậy văn cấp III tụi em, nhưng tốt nghiệp tổng hợp văn. Khi dậy cô rất say xưa, nhưng em lại rất sợ môn văn.
Cách đây mấy năm vào Sài Gòn, tụi em cũng ghé qua nhà cô. Các thầy cô ngày xưa dậy tụi em theo đúng nghĩa đen của từ "dậy"!
Em đoán bác già hơn em, em 7x đời gáo. Hồi em đi học thì lớp 2 hay lớp 3 là Tập làm văn, tả thực hay tả cảnh đại loại là chính tả cho nghiêm câu cú cho tròn mà điểm văn nhất lớp cũng chỉ 8 là kiệt xuất rồi. Phải cấp 3 mới có trích về cãi nhau Phan Khôi Hải Triều nhân sinh nghệ thuật, mà nghị luận người ta kết luận sẵn là phải vị nhân sinh, không ý kiến ý ong gì sất. Cụ Giáo Bà dạy chúng em môn văn cấp 3 là người Hà Nội kiểu khắc kỷ và thuộc lớp người theo tiếng gọi của Đổm mà làm sự nghiệp giồng người. Cụ Giáo không văn vẻ lãng mạn, dạy văn như dạy nghề thợ mộc, em biết ơn Cụ Giáo đến giờ bởi một bài văn nghị luận về hình tượng con ngài mái xoã hộ chủ nghĩa, Cụ phê rằng "Dài và Lạc đề" nhưng cụ cho 6 điểm. Cái điểm 6 mà phải 30 năm sau cô trò gặp nhau Cụ mới giảng rằng anh viết được nhưng nó không thực tế, tôi cho anh 6 điểm vì tôi cũng biết cái đấy nó không thực tế.Cô giáo kia không có những bài văn mẫu như vậy đâu bác.
Nhớ lại chắc tương đương thì thời em học lớp 2 hay lớp 3 mới có được mấy bài văn mẫu, nhưng cũng đọc không ít các bài trên báo Thiếu niên tiền phong mô tả quân Quang Trung cầm B40 tấn công đồn Ngọc Hồi.
Hình như cô cũng bị ảnh hưởng ít nhiều của phong trào nhân văn giai phẩm nên khi giảng về "văn học vị nhân sinh chứ không phải văn học vị nghệ thuật" cô cũng nói hơi khang khác. Đang học cấp III thôi tụi em cũng nhận thấy điều ấy (cô tốt nghiệp Tổng hợp văn thời ấy chắc đã từng nghe giảng của không ít thầy bị quy kết)!
Nói chung là cùng một câu nói, tùy cách xử sự. Có quyết tâm thì sẽ thành công, chứ buông xuôi thì hỏng hẳn. Nguy hiểm là những cái đánh giá này xảy ra toàn lúc còn trẻ con, chưa trưởng này. Em kịch liêt phản đối kiểu giáo dục này.em năm lớp 9 đây, mẹ em đi họp phụ huynh bị cô giáo bảo thẳng như cậu này tốt nghiệp lớp 9 còn không qua chứ đừng nói vượt cấp. làm về bị đánh trận tơi bời, không biết cô có đọc nhầm ai không làm em bị đánh oan. (vì lúc đó em cũng thuộc dạng học dc của lớp)
sau đó thì trường cấp 3 top của tỉnh + ĐH loại khá ra trườngnhưng cũng may nhờ lần đó mà quyết tâm lên cao.
Lội ngược lại từ ban đầu câu chuyện:Em tò mò vào xem bài. Cháu này ở Đac Lắk, nộp hồ sơ vào Cao đẳng Y tế. Trường đó thì theo cháu hiểu xét tuyển Học bạ + tốt nghiệp PTTH. Trương CĐ xét thế thì không trượt tốt nghiệp là đỗ.
Bài này em thấy đội 3 môn 9 điểm dắt mũi dư luận hoặc là HT có thù hằn gì với ai.
![]()
Đi thẳng vào vấn đề chính là thiếu cái Phong bì. Hàng năm các vấn đề; xin học, chuyển trường, chuyển lớp, nhập hộ khẩu.....đều khó và dễ cụ.Lội ngược lại từ ban đầu câu chuyện:
- Có mấy cháu bỏ học giữa chừng, sau đó xin đi học lại để thi tốt nghiệp PTTH.
- Hiệu trưởng không chấp nhận, nói "có thi cũng trượt". Hiệu trưởng này lo lắng nếu mấy cháu này trượt tốt nghiệp sẽ ảnh hưởng THÀNH TÍCH của trường.
- Câu chuyện được tung lên, hiệu trưởng đành nhận các cháu đi học lại.
Kết quả là bây giờ có 1 cháu được nhận vào CĐ. Rất có thể 1 tương lai tốt đẹp đang chờ cháu ở phía trước, nghề điều dưỡng này mà có tí tiếng Nhật là ngon luôn.
Không thấy thông tin các cháu khác, ko biết có đủ điểm tốt nghiệp PTTH hay trượt. Dù là nhà giáo hay nhà quản lý, thì vị hiệu trưởng kia cũng đã hơi sai sai.
Lói gì lói, bây giờ khi đã già em mới chợt nảy ý kiến rằng môn văn cái thời chưa cải cách cải mơ mặc dù văn liệu thì nghèo nàn khung khổ chật hẹp nhưng nó cũng rèn cái lối đọc có phương có án cái lối nghĩ có lớp có lang. Cái hại to nhất của môn văn thời đó là nặn ra đa số những óc cần lao chỉ biết chờ đợi nhận nhiệm vụ, trừ những hoàn cảnh gia đình rèn đúc thúc đẩy còn lại chúng mình đa số không có ý chí tự lập tự cường, mưu cao kế lớn.
Còn như bác thớt kể về cô bé bị hiệu trưởng úm, nó là bệnh của thời bây giờ, một kiểu "khoán sản phẩm" trong giáo dục được gọi bằng cái tên công nghệ là KPI. Hễ tỷ lệ đỗ của trường mà kém thì cái hiệu trưởng chạy bao công của rất dễ bị bay. Quyền lợi của bao nhiêu người cũng theo đó mà bấp bênh. Ti diên, nói đi cũng phải nói lại, con bé kia và gia đình nó cũng phải nghĩ "mình có dư lào người ta mới dư thế với mình" chứ. Con cải khai thác tin tức kiểu này là hại cho cháu, sau này ra nghề với cái dữ liệu thế này ai người ta thuê người ta cũng hãi.
Hồi bọn e học cấp 3, ông thầy chủ nhiệm cũng đã nói thế này với 1 nhóm hs học kém, may hồi đó bọn nó cũng chả nghĩ ngợi gì, sau cũng đỗ tốt nghiệp và đại học nhưng rơi rớt mất sự biết ơn và tôn trọng thầy luôn![]()
Cũng là 1 cách khích tướng để học sinh vì danh dự mà quyết tâm hơn thôi mà
Rất may gia đình và cháu hs không buông xuôi bác ạ.
Tuổi trẻ mà tâm lý chán chường rất dễ hỏng cả một đời người.
Có lí.
Xưa em thời hết lớp 9 đi lấy học bạ hay gì xác nhận hết cấp 2, thầy giáo vụ bảo ôi ông này thi làm gì chuyên cho.... phí cơm, dạng thế
Em có quan tâm đâu, kkk thi cùng bạn cho vui, may vẫn đỗ![]()
cũng ko đổ cả cho thầy cô đc, bố mẹ cũng dạy con mà, bố mẹ hiểu com thì đồng hành cùng con
Con em năm ngoái thi vào 10, cháu đặt nv1 ams, nv 2 chu văn an. Cô giáo tá hỏa gọi cho mẹ bảo con chị đặt nguy hiểm quá, ý cô muốn tư vấn nv1 Chu văn an, nv2 nguyễn huệ hoặc sơn tây. Em lúc đó nói thẳng với cô luôn, ams là nv1 của con, chuyện này ko cần thay đổi, trượt thì thôi, kể cả ko đỗ nv2 chu con cũng vui vẻ. Còn NH ko đặt vì nhà xa ko học đc. Cô có vẻ ko vui, hehe, kệ cô.
thầy cô cứ tự cho mình cái quyền phán xét kiểu thế ... ko bao giờ tiến bộ đc.
Không phải khích tướng đâu, trong đầu con người được gọi là "thầy" đó chứa đầy sự hằn học và nhỏ mọn.
Trẻ con nhà tôi cũng từng bị nhận 1 câu y chang trường hợp này. Khi cháu có ý định thi vào Chuyên ngữ, cô giáo dạy Văn buông 1 câu: "Nó thì đỗ làm sao được mà thi vào CNN". Kết quả là cả lớp có duy nhất cháu nhà tôi đỗ CNN !
Thời những năm 7x, 8x, bọn học trò hư đôi khi gọi thày giáo, cô giáo là "thằng", "con", ngẫm lại cũng có lý do cả.
Em tò mò vào xem bài. Cháu này ở Đac Lắk, nộp hồ sơ vào Cao đẳng Y tế. Trường đó thì theo cháu hiểu xét tuyển Học bạ + tốt nghiệp PTTH. Trương CĐ xét thế thì không trượt tốt nghiệp là đỗ.
Bài này em thấy đội 3 môn 9 điểm dắt mũi dư luận hoặc là HT có thù hằn gì với ai.
![]()
có cay cú, bao nhiêu chuyện cần nhớ cần nhà báo đi thực tế thì không thấy, lo cho sinh linh nhỏ bé không sai, không ai để lại phía sau, nhưng có cần thiết phải thế khồng![]()
Nói chung là cùng một câu nói, tùy cách xử sự. Có quyết tâm thì sẽ thành công, chứ buông xuôi thì hỏng hẳn. Nguy hiểm là những cái đánh giá này xảy ra toàn lúc còn trẻ con, chưa trưởng này. Em kịch liêt phản đối kiểu giáo dục này.
hehe, em thì thích giao viên dạy văn kiểu đó, chứ cứ dạy kiểu bám sgk và barem giáo trình xơ cứng thì khó mà tạo cho học sinh sự yêu thích môn văn, mà như các giáo viên hay nói "văn là người".Sợ nhất cô dạy giảng say xưa kiểu này. Văn cứ lênh láng tràn lan xong HS chả hiểu gì. Vì đơn giản tư duy học TN và XH khác nhau.
Trong lớp có 1 số bạn học tốt văn thì thích thú và hào hứng, còn đội khác buồn ngủ trong đó có em.
Có tí tiếng Đức mới ngon bác ạ, bọn Đức (nghe đồn) đang trả lương cho điều dưỡng cao lắm, do thiếu nhân sự này trầm trọng ạ.Lội ngược lại từ ban đầu câu chuyện:
- Có mấy cháu bỏ học giữa chừng, sau đó xin đi học lại để thi tốt nghiệp PTTH.
- Hiệu trưởng không chấp nhận, nói "có thi cũng trượt". Hiệu trưởng này lo lắng nếu mấy cháu này trượt tốt nghiệp sẽ ảnh hưởng THÀNH TÍCH của trường.
- Câu chuyện được tung lên, hiệu trưởng đành nhận các cháu đi học lại.
Kết quả là bây giờ có 1 cháu được nhận vào CĐ. Rất có thể 1 tương lai tốt đẹp đang chờ cháu ở phía trước, nghề điều dưỡng này mà có tí tiếng Nhật là ngon luôn.
Không thấy thông tin các cháu khác, ko biết có đủ điểm tốt nghiệp PTTH hay trượt. Dù là nhà giáo hay nhà quản lý, thì vị hiệu trưởng kia cũng đã hơi sai sai.
Ổng nói đúng rồi còn giề có đậu ĐH đâu chỉ đỗ Cao ĐẳngNữ sinh lên xin hiệu trưởng được đi học lại nhưng bị nói "có thi cũng không đậu" đã tốt nghiệp THPT, trở thành sinh viên ngành điều dưỡng.![]()
Nữ sinh bị hiệu trưởng nói "có thi cũng không đậu" đã tốt nghiệp và trở thành sinh viên!
(NLĐO) – Nữ sinh lên xin hiệu trưởng được đi học lại nhưng bị nói "có thi cũng không đậu" đã tốt nghiệp THPT, trở thành sinh viên ngành điều dưỡng.nld.com.vn
Tương lai của các em suýt nữa thì bị chính những người dạy mình phá hỏng.
Bệnh thành tích cực kỳ tàn nhẫn và hết sức nguy hiểm.
nhiều trường CĐ và ĐH tư tuyển luôn hs chỉ cần đỗ tốt nghiệp ko cần biết bnhieu điểmỔng nói đúng rồi còn giề có đậu ĐH đâu chỉ đỗ Cao Đẳng![]()
Rõ ràng 5đ là được xét TN THPT rồi có gì khó khăn như hồi xưa phải thi riêng đâunhiều trường CĐ và ĐH tư tuyển luôn hs chỉ cần đỗ tốt nghiệp ko cần biết bnhieu điểm![]()