Em dọn nhà được 4 tạ sách, trong đó có mấy chục kg sách tiếng Trung và bảng tra chữ nôm, mẫu chữ thảo... thơ Đường, tất cả đều in từ những năm 90 trở về trước, nếu cụ Hanoi1919, cụ comiki sử dụng được thì em ship. Chỉ cần chuyển cho đúng người là tốt lắm rồi ạ.
Nghe các cụ tranh luận mãi chưa ngã ngũ, em xem clip thấy thế này:
Xe khách đang đi thì xe con màu đỏ nhằm đầu xe khách đâm tới,
Xe khách sợ quá né sang một bên thì xe đỏ lại chuyển hướng nhằm đầu xe khách đâm tiếp và đâm trúng.
Và chả thấy vết phanh nào cả nên em gọi tên clip là: xe con đâm xe...
Những việc thế này bên em làm suốt, đại loại là vẽ một ô màu trắng che lên phần cần sửa rồi gõ text đè lên. Nếu khoảng cách các ô mà đều nhau thì tốc độ tương đương với cụ ngồi gõ = exel thôi. Chỉ khó là làm sao cho sản phẩm cuối cùng đừng có nét đanh mà phải xấu xấu bẩn bẩn như bản gốc ấy.
Lại Nếu, xem ông ấy thêm câu "nếu biết phát huy những ưu điểm trên" thì em thấy ông này cũng khôn chán, chẳng phải loại không biết mình đang nói gì. Em khẳng định là đời em và các cụ không bao giờ nhìn thấy chữ Nếu đấy đâu.
Hồi mới giải phóng SG, em ăn mì xong thấy cái vỏ gói mì bằng nylon đẹp quá, có in hình mấy con tôm và bát mì trông như thật, liền lấy kéo ra cắt tỉa mãi mới được 2 con tôm, xong đem ra rửa nước thế là con tôm cứ quăn tít, không tài nào duỗi ra được.