Môi trường làm việc em không có nam giới. Đúng là em rất tự ti, sống kín đáo, ít quan hệ, và ko biết cách chủ động y như mợ nói. =(( Mợ nói trúng tim em luôn r.:">
Có cách nào cải thiện ko mợ nhỉ? Em search mạng từ Đông sang Tây, hỏi hết người này tới người kia..Mọi người đều trả lời rất chung...
Cụ nhận xét sâu sắc quá. :xĐúng 100% luôn ạ. Em cũng biết khuyết điểm mình thế nên cố gắng tìm kiếm nhiều cơ hội hơn, mà thấy khó quá cụ ah. Môi trường làm việc em cũng ko có nam giới hơn tuổi. :(
Nhưng kỳ thật em muốn lập gia đình cụ ah. Em cũng kinh tế ko mạnh lắm ạ. Thực sự thì trong lòng em nghĩ nếu lấy thì cố gắng kiếm người tử tế, có đạo đức để kết hôn. Còn không kiếm được em định lên chùa nương nhờ cửa Phật kiểu chưa xuống tóc ấy ạ. Vì mình ko đủ gạt bớt tham sân si, sự đời.
Em...
Thích vậy mợ, có môi trường vậy mà ko có mảnh tình thì phí. :"> Em thật, thanh xuân con gái ngắn lắm mợ ah. Mợ nhắn mợ ấy yêu kẻo trễ. Em thì ko được may mắn vậy. Môi trường em từ khi đi học đến làm 90% là nữ, 5% anh có gia đình, 5% trẻ hơn em. Nghĩ lại cũng do em nhát và cả thanh xuân chỉ có ăn...
Em thấy cụ cũng chững chạc mà, đàn ông kiếm vợ có khó đâu nhỉ. Còn dễ chán so với phụ nữ. Phụ nữ mới khó thôi cụ. Em còn thấy nhọc hơn cụ nhiều. Công nhận càng lớn tuổi càng oải. Cái nhiệt huyết không sợ trời, không sợ đất nay còn đâu.
Em muốn có gia đình như bao người mà cụ. Em cũng nghĩ theo quy luật tự nhiên thì tốt hơn ạ.
Là em giả sử các trường hợp thế kia thì em nên làm thế nào ấy ạ. hx. Vì thấy các mợ già mà ko có gia đình thì muốn có con lại ko có được nữa.
Nên em băn khoăn ạ. Nhưng thực em ko hề muốn single sing nọ...
Em là ế bị động mợ ah. Chứ ko phải em ko muốn kết hôn. :"> Chủ động mãi mà chả được. Thấy stress luôn mợ ah. Nhiều lúc nghĩ mình cứ loanh quanh sao ấy.
Dạ, nơi nào làm việc mà có nhiều nam, mà nam lại hơn tuổi em ạ? :(( Em cũng rất muốn tìm chỗ ấy để phấn đấu vào cụ ah. Em 29t r ạ. Năng lực em cũng kiếm công việc ok có khi còn vất vả, nữa là...hx em thấy là người ta chọn mình chứ ko phải em được chọn.
Nhưng cụ biết nơi nào thế ko ạ? Để em phấn...
Em thấy đâu chỉ là lúc nó ốm đau, còn là khi nuôi dạy thì thế nào. Lúc nhập học khéo không điền tên ba cụ nhỉ? Lúc họp phụ huynh thế nào? Lễ tết thế nào? Lúc con lớn thì thế nào? Lúc mình ốm thì thế nào? Các TH là single mom thường là bất đắc dĩ chứ em nghĩ chả ai muốn vậy cả.
Bản thân em...
Nhưng em nghĩ tội cho đứa con lắm ạ. Bình thường mình sinh ra ba mẹ yêu thương, mà thấy ko bằng người ta đã thấy mệt mỏi, stress. Em sợ mình ko đủ bản lĩnh mà vượt qua nổi cụ ah. Cá nhân em thấy xã hội mình cũng chưa thoáng đến thế. Em chứng kiến hết tất cả cảnh người đi trước...Không chồng...