Bạn bảo: "nhớ HN, cậu đi chụp HN cho tớ xem cho đỡ nhớ nhé, không cần mỹ thuật, ko cần đẹp, chỉ cần nó là HN, là kỷ niệm của tớ,..."
HN thì vẫn thế, vẫn nhỏ bé, cũ kỹ và hiền lành... vẫn là cái gì đó mơ hồ mà tớ ko bao giờ bắt được, vẫn là "cái làng lớn theo cấp số nhân với những thằng lý...