Em giống tình trạng của cụ chủ top ... Dịch bệnh tùm lum mà ông CEO không chịu đóng cửa vin cớ hãng có khách hàng là Medical , Aerospace , Military ..nên thuộc dạng " essential businesses " - Vô làm thì mỗi ngày qua mỗi nhận email của customer " closed due to paramedic " rồi nhân viên thì call xin nghĩ lung tung xòe vì " sợ " vì hông ai chăm con, vì trên 65 tuổi ... điếc cả tai ...
Chưa hết , em đang phụ trách "training program " với schedule là 6 lớp - mới được có hai lớp hoàn tất chuơng trình thì lớp học bị "shutdown' vì không đủ điều kiện cho " social distancing " mà chuơng trình nầy deadline em phải hoàn tất trước tháng 6 để công ty chuẩn bị cho tổng audit .
Giờ thì không làm gì được , công chuyện thì vừa làm vừa ngáp, nhưng khi hết dịch thì vừa công việc ngập tràn, vừa training chắc há họng .
Nội cái màn ra vô , ngồi lên đứng xuống ...rửa tay bằng sanitizer, cồn riết muốn tróc bà hết da tay .
Đi làm , ngó qua ngó lại, hết việc, chuồn he he .. Về nhà thì ngồi không ngóc cổ ngóng ra sân- xem phim hoài cũng chán .
Em với ông anh rể , đục cái tường, trổ cánh cửa cái phòng " media room " nơi bọn em chơi bi-a , xem phim , Karaoke ... thẳng ra sân .. để làm room cách ly đễ lỡ xui nhà có ai bị thì có chổ để " nhốt riêng " ra ..
Mom em nhìn mà cứ hít hà , thế xấu mẹ cái tường ...nhưng em biết trong lòng bà ta lo lắng - tâm lý người già, làm kiểu đó khác nào trù bị bệnh - nhưng em cũng an ủi, xấu xíu nhưng độc , tự nhiên cái nhà có nguyên phòng bự chảng có lối đi riêng ha ha ha .