Ngày xưa sớm tối cù cưa;
Bây giờ năm chẵn mây mưa nhị kỳ.
Ngày xưa lên xuống lầm lỳ;
Bây giờ thở dốc phì phì mang tai.
Ngày xưa ba, bảy, lai rai;
Bây giờ chỉ muốn nằm dài lơ mơ.
Ngày xưa hùng dũng chào cờ;
Bây giờ cờ rũ xuội lơ, chán phèo.
Ngày xưa vồ vập, mè nheo;
Bây giờ ngán ngẩm, eo xèo cho qua.
Ngày xưa bóng bảy, mượt mà;
Bây giờ nhăn nhúm như cà muối thâm.
Ngày xưa cứ khoẻ như vâm;
Bây giờ yếu ớt lặng thầm như sên.
Ngày xưa lâm trận là lên;
Bây giờ ẻo lả, trùm mền ngủ thôi.
Ngày xưa chan chứa nước nôi;
Bây giờ nhỏ giọt lần hồi rồi ngưng.
Ngày xưa máu bốc bừng bừng;
Bây giờ ủ rũ lưng chừng cơn mê.
Ngày xưa quấn quít rủ rê;
Bây giờ chỉ muốn rề rề lảng ra.
Ngày xưa hăm hở vào ra;
Bây giờ quá lắm chà chà cũng xong.
Ngày xưa mê mẩn đường cong;
Bây giờ ngán ngẩm ba vòng giống nhau;
Ngày xưa lên chậm, xuống mau;
Bây giờ đóng cửa bảo nhau ngủ khì.
Ngày xưa rủ rỉ rù rì;
Bây giờ lặng lẽ, nói gì nữa đây?
Ngày xưa đủ kiểu phô bày;
Bây giờ chân duỗi ngủ ngay một lèo.
Ngày xưa dấm dứ, trả treo;
Bây giờ hấm hứ, kỳ kèo cũng thôi.
Ngày xưa xoa, bóp, nắn, nhồi;
Bây giờ xương mỏi, khớp lồi, đau tay;
Ngày xưa hết giã rồi xay;
Bây giờ bỏ xó cối chày chỏng trơ.
Ngày xưa thích chạm, thích rờ;
Bây giờ chỉ thấy ơ thờ, chán chưa.
Mười hai giờ đúng ngày xưa;
Nay còn sáu rưỡi - ngày xưa mất rồi!
Thôi đành thôi! Thế thì thôi!
Ngày xưa đã bỏ thằng tôi bây giờ./,
Sưu tầm