Tên gọi gì ko quan trọng, quan trọng là tính tập trung và liên kết kinh tế. Tính kinh tế của quy mô.
Ví dụ, nếu phân tán khu công nghiệp ra nhiều nơi thì kém hiệu quả hơn tập trung dồn hết vào một khu vực địa lý nhất định. Đầy đủ các chức năng hỗ trợ, tập trung nhân lực, các ngành nghề tương hỗ, đủ khối lượng để đạt tính kinh tế quy mô. Làm kinh tế ko phải làm từ thiện mà phân tán ra
Ví dụ nhiều doanh nghiệp vừa vừa làm thép không thể chọi với Hoà Phát đủ quy mô làm thép. Từ làm thép HP có ưu thế nguyên vật liệu, nhân lực lại làm thêm các ngành liên quan như container, điện lạnh
Việc tập trung mà ko đạt tính đồng điệu hay tính kinh tế quy mô thì chỉ có tăng thêm chi phí, kém hiệu quả. Như đóng tàu Nam Triệu: ko có Vinashin thì sống khoẻ, sinh ra Vinashin ko được tương hỗ gì thêm mà còn đẻ thêm chi phí. Tưởng Vinashin nhập lại là tập trung, nào ngờ quản trị quá kém lại phân tán ra, có 600 triệu $ lại đầu tư dàn trải mỗi thứ 1 tí ko có cái gì thành hình thành dạng
Hoặc tập trung mà độc quyền cũng dở, phản tác dụng, nên luôn duy trì cạnh tranh thì kinh tế mới năng động.
Tất nhiên tốt nhất là như cụ nói: phát triển tự nhiên trong một môi trường khoẻ mạnh (cụ cứ đọc kỹ NQ68 nếu làm được như nq là thuận lợi lành mạnh cho mọi doanh nghiệp nói chung chứ ko chỉ dn lớn, nhiều chính sách cho dn vừa nhỏ).
Nhưng dở cái là do dn VN còn bé lại mới 30 năm tích luỹ, nên nếu phát triển tự nhiên rất chậm. Mà chậm thì tụt hậu, mất sức cạnh tranh quốc tế.
Nên vẫn phải tăng hỗ trợ cho một số chaebol công nghiệp. Nq68 phấn đấu 20 tham gia chuỗi giá trị toàn cầu.