Em gặp rồi. Việc nôn ra dịch ấy ạ, nhưng là màu xanh lục, màu như khi các Cụ/Mợ thịt gia cầm mà lỡ tay làm vỡ túi mật ấy. Em kể Cụ/Mợ nghe chính trường hợp Ông Cụ thân sinh ra em ạ. Buổi chiều vào một ngày đầu tháng chín âm lịch năm Canh Tý ( trưa có ngày kỵ), vì cũng chỉ có hai Ông Bà ( bọn em không về đươc) nên hai Cụ đun lại canh để ăn tối. Đâu tầm 22h thì Cụ Ông em bị đau bụng nên cứ nghĩ là do thức ăn, người nhà đưa xuống bệnh viện huyện không xác định ra nguyên nhân. Sang ngày thứ hai họ hỏi có muốn chuyển lên tuyến trên không vì họ không xác định ra bệnh, năm đó Ông nhà em 82 tuổi. Nhà em quyết định chuyển Ông lên tuyến tỉnh, bọn em cũng về đó và chứng kiến Ông em nôn ra ( rất nhiều lần) cái dịch vàng đó. Bác sỹ cho uống thuốc gì đó bảo để BN đại tiện hết sau đó sẽ làm nội soi, Ông em nôn liên tục và không đại tiện nhưng họ vẫn cho đi nội soi. Trong quá trình làm thủ thuật họ có gọi em vào và chỉ cho thấy trên màn hình và giải thích do Ông em bị táo ( đóng cứng) nên không thực hiện tiếp được, họ cho Ông em về phòng và từ lúc này ông em vẫn nôn ra cái dịch ấy. Em quyết định đưa Ông em lên Bạch Mai, chờ từ 17h đến 23h sau nhiều lần hội chẩn thì BS quyết định mổ. Lý do được giải thích là Ông em bị mắc căn bệnh ( em không nhớ thuật ngữ nghành) đại loại là ruột già có những nốt ( như bóng khí trong các túi nilon chèn đồ để chống va đập dùng gói hàng) và bị thủng nên phải mổ cắt bỏ đoạn thủng. Dịch là do từ lỗ thủng ấy tràn ra khoang bụng.
Ông em mất sau chừng 2 tháng năm ở Bạch Mai do viêm cả phổi vì dịch đó nhiễm lên, phải đặt nội khí quản.