Nhà mợ mà học Y thì quá thuận lợi rồi nhỉ, con nhà em lại thích nhiều thứ quá mà năng lực ko có gì nổi trội thành ra hơi bị phân tán. Em cũng đang gom đạn dược để con muốn học gì cũng cố gắng đáp ứng tốt nhất có thể.
ko mợ ơi, ý em đạn dược là sat, ielts, ap cho con. Chứ tiền em cũng chỉ có mức nhất định, quá mức đó em ko đủ sức và sẵn sàng chi trả. Hiện tại tình huống xấu nhất em chịu đc là con trượt YHN, hiển nhiên trượt luôn SPHN, thì em múc nó sang Úc học sp Úc trường ACU ngành toán hoặc hóa, rồi ko trụ đc thì về VN dạy tư. Em chịu đc 4 năm ACU ko cần HB. Miễn nó thấy vui vẻ hạnh phúc. Nhưng em nói luôn nó,, là do con ko chịu cày thì bố mẹ cày thay con, chứ ko có gì hay ho hay tự hào ở tình huống này cả.
Em nghe nói nó đã mất hb 3 năm như thế rồi. Thế là hỏng hết cả tương lai. Em không dám hỏi kỹ hơn là ngành gì. Lúc đấy mải nhớ tới 1 ca cũng kiểu bị ngừng học ở nước ngoài, rồi để lấp liếm, nó giết cả gia đình. 1 ca khác thì giết bố, mẹ giết hụt. Lúc ý nghĩ là hy vọng thằng bé chưa bị thần kinh. Ngày xưa hồi đi làm, em cũng quen 1 bé khóa dưới, sau khi thất nghiệp, cả năm nó lừa bố mẹ là vẫn có việc. Ra khỏi nhà thì ôm đồ lên thư viện quốc gia ngồi học. Thấy tội nghiệp, em xin giám đốc cho nó vào cơ quan mình làm. Hồi đó ngành của bọn em cũng hiếm người. Bé đó khoa toán cũng là khoa được sếp em đánh giá cao, thế là nó vào làm. Có những người tâm lý không được vững. Được hb đầu vào thì theo em chưa là cái gì cả. Hãy xác định những năm sau nếu có mất học bổng, có đủ tiền đóng không? Và phải làm rõ cho con để nó hiểu là mất học bổng cũng không sao, cố gắng hết sức là được
nghe cụ kể em hãi quá.
HB Vin mặc định hầu hết ai cũng có, tùy mức. Một bạn em biết rất bình thường, tiếng anh cũng dưới thường, vậy mà chỉ đóng 65% học phí Y vin. Đây là mức thấp nhất em biết. Nhà bạn này bố mẹ đều Bs BVTW, nên ko lo kinh tế, nhưng bạn vào Y Vin lại học rất tích cực, cả kiến thức và kỹ năng. Bạn còn hướng em gái học chuyên để nếu học Y Vin thì bố mẹ đỡ nặng gánh.
nhà nào ko có sẵn đạn dược để lo lót cho các thay đổi của con mệt thật sự, nên bố mẹ ko nên đặt mình và con lên bàn cược. Rất rủi ro, đặc biệt du học sinh. Tuổi nào làm việc đó là tốt nhất (con cày học bổng, bố mẹ cày tiền, ko cày đc thì nghỉ từ đầu, khỏe người cụ nhỉ).
Thế ý bố cháu ra sao? Có muốn con gái theo nghiệp bố nó ko?
Nhà m thì có 2 chụ gái đủ khả năng học theo nghề bà cụ nhưng bà nhất định ko cho. Dù chị gái kế m rất mê nghề y. Chả hiểu sao giờ bà quay xe lại mơ ước ông cháu đít nhôm theo nghề bà. Khổ cái là cháu bà lại ghét Sinh với Hoá.
Y Vin hiện giờ theo m là ổn được của nó đấy. Những khoá đầu sẽ được chăm đến tận răng. Nhưng sợ nhất là vào học nhỡ mất học bổng thì tèo luôn.
ngay từ đầu nhà em ko định hướng Y, vì con gái, em ko muốn con vất vả, học dài, trực đêm hôm. Chồng em hướng nó hóa nghiên cứu (du học) mà nó ko chịu. Giờ tính cách nó thể hiện rõ là người phù hợp chuyên môn, ko màu mè hoa lá, ko phù hợp kinh tế, truyền thông, tâm lý. Nên đành chịu cụ ạ. Bạn cụ con trai dễ chọn hơn.
Em nghĩ chọn theo khả năng là yên tâm rồi ạ, "Inspiration is for amateurs, professionals just show up and get to work."
cảm ơn mợ, em đọc câu của mợ thấu có niềm tin hơn. Con sống nội tâm, ko thích thể hiện hay vượt trội gì. Nhưng nếu đặt mục tiêu, tự nó biết cố gắng hết sức.