Có hướng đi này hả chị, thế tốt quá để em bảo con em, bạn ấy đang chưa thích Vinuni lắm nhưng lại rất thích nước Pháp nên có khi lại có thêm động lực ạ.Học việt nam rồi tu nghiệp y ở pháp. Chị thấy các bác sĩ Việt pháp là như vậy.
Có hướng đi này hả chị, thế tốt quá để em bảo con em, bạn ấy đang chưa thích Vinuni lắm nhưng lại rất thích nước Pháp nên có khi lại có thêm động lực ạ.Học việt nam rồi tu nghiệp y ở pháp. Chị thấy các bác sĩ Việt pháp là như vậy.
bạn nào TA tốt học YTB có tổ hợp toán hóa anh, toán sinh anh, tiếng anh quy đổi ielts khá thuận lợi. Toán thì đâu cũng phải học, sinh/hóa ôn 1 năm thi tối thiểu 7, dễ đỗ.Con mợ mà ielts cao thì thi tổ hợp có ngoại ngữ ở y Tb. Hình như ielts 8.0 được quy đổi = điểm 10 môn tiếng anh, miễn học 2 năm đầu, sẽ là lợi thế lớn để con có học bổng đấy. Nó ham Vinuni vì thích sự kiện á? Thế thì có vẻ tính cách đấy khó mà chịu khổ được, làm y khổ lắm mợ. Học cũng đã khổ lắm rồi.
khối lượng công việc bs VN bằng 10 lần khối lượng bs Úc, chị bảo lấy đâu sang chảnh ạ. Đầu bù tóc rối luôn. Chồng em ủng hộ con em hướng hóa/sinh nghiên cứu, mà nó ko thích nên chịu.Học y khổ, vất vả, không hề vui hay sang chảnh gì cả. Nhất trí. Cái này em nhìn bọn em nhà em giờ vẫn thế. Có lên đời Tâm Anh hay Việt pháp sau khi lăn lộn sản nhi Hà nội vẫn lam lũ.
nhà em chỉ mong nó thích một ngành gì đó thôi mợ, mà nó đang chọn theo khả năng, chứ ko phải là thích.Vâng em cũng nghĩ con em ko chịu được khổ mà bạn ấy hiện giờ đang thích học Y và chăm chỉ học hành nên em cũng ko nỡ vùi dập ước mơ. Con năm nay lên lớp 11, cũng còn nhiều thời gian nên cứ để bạn ấy học những gì mình thích đã ạ.
Chị đây luyện thi khối B để vào Y đến năm cuối 12 mới bỏ. Bỏ vì cô ruột chị gọi mẹ chị ra nói chuyện riêng và bảo: “nhà mình có mẹ và chị hành y khổ thế rồi sao chị còn muốn cháu em khổ.” Thế là chuyển quay xe sang Ngoại Thương đấy em ạ. Chứ chị hồi xưa cũng lý tưởng lắm, trực bệnh viện từ bé với bà và mẹ, tuần nào cũng thế.khối lượng công việc bs VN bằng 10 lần khối lượng bs Úc, chị bảo lấy đâu sang chảnh ạ. Đầu bù tóc rối luôn. Chồng em ủng hộ con em hướng hóa/sinh nghiên cứu, mà nó ko thích nên chịu.
Ngành Y Dược cũng có những góc khuất và đánh đổi như các ngành khác, thậm chí cao hơn, cái này em note đây chứ chưa nói với tụi nó
Đúng đấy ạ, giáo dục là có tính kế thừa và truyền thống. Thật sự quan ngại 1 doanh nghiệp BĐS, ngoài ra kinh doanh cái gì cũng chỉ vài năm là đóng cửa. Xe vẫn đang bán đây nhưng dòng cũ thì đã đóng cửa không còn linh kiện, không bảo hành gì nữa. Học ngành gì 4 năm đã là chơi loto, đây thì tận 6 năm. Ngành y lại là ngành rất đặc thù, cần thực tập, cần giáo viên có kinh nghiệm, cần giáo trình và giáo cụ cũng rất tốn kém. Vậy thì ở đó có không và duy trì được bao lâu cũng là chuyện nên cân nhắc. 18 tuổi cũng là tuổi cần chín chắn rồi.bạn nào TA tốt học YTB có tổ hợp toán hóa anh, toán sinh anh, tiếng anh quy đổi ielts khá thuận lợi. Toán thì đâu cũng phải học, sinh/hóa ôn 1 năm thi tối thiểu 7, dễ đỗ.
Y V em thấy chất lượng đào tạo đc đánh giá ổn, nhưng nói thật lòng, em chả tin cái hst của V, lỡ bập bập nó đứt, thì con mình sao. Riêng ngành y em vote công lập. YHN, YDHCM, YTH, YHP, YTB, ... Các trường khác YHN sau tẩy bằng bằng cách học cao học, ck1, ck2, nội trú YHN.
vâng, định hướng và truyền thống gia đình quan trọng, nhưng nội lực đứa trẻ quan trọng ko kém chị nhỉ. Chị học y biết đâu ko chill chill đc như chị bây giờ đâu.Chị đây luyện thi khối B để vào Y đến năm cuối 12 mới bỏ. Bỏ vì cô ruột chị gọi mẹ chị ra nói chuyện riêng và bảo: “nhà mình có mẹ và chị hành y khổ thế rồi sao chị còn muốn cháu em khổ.” Thế là chuyển quay xe sang Ngoại Thương đấy em ạ. Chứ chị hồi xưa cũng lý tưởng lắm, trực bệnh viện từ bé với bà và mẹ, tuần nào cũng thế.
con em hôm trc tham gia hội thảo bên Vin, vin dành nhiều ưu đãi cho các bạn học c3 chuyên cụ ạ. Nhưng em khảo sát mồm, thì các bạn hầu hết chỉ chọn Vin như phương án dự phòng, hiếm bạn chọn Vin nếu có cơ hội khác.Đúng đấy ạ, giáo dục là có tính kế thừa và truyền thống. Thật sự quan ngại 1 doanh nghiệp BĐS, ngoài ra kinh doanh cái gì cũng chỉ vài năm là đóng cửa. Xe vẫn đang bán đây nhưng dòng cũ thì đã đóng cửa không còn linh kiện, không bảo hành gì nữa. Học ngành gì 4 năm đã là chơi loto, đây thì tận 6 năm. Ngành y lại là ngành rất đặc thù, cần thực tập, cần giáo viên có kinh nghiệm, cần giáo trình và giáo cụ cũng rất tốn kém. Vậy thì ở đó có không và duy trì được bao lâu cũng là chuyện nên cân nhắc. 18 tuổi cũng là tuổi cần chín chắn rồi.
Nhà em biết có 1 ca, lúc đầu thì có học bổng (học bổng nghe thì rất thu hút, phải không ạ). Nhưng sau khi vào học rồi thì học bổng không còn nữa. Học phí tăng. Nghe nói đứa bé đó không chấp nhận nổi hiện thực, dấu bố mẹ là mất học bổng, xoay xở lừa tiền bố mẹ các khoản khác để đóng học phí. Có ai đó đã phân tích rằng: học bổng bao nhiêu % đi nữa cũng không phải là học free, thực ra vẫn cao hơn nhiều đóng ở trường Y. Nhưng học bổng đó là miếng bánh chào mời đầu vào thôi ạ. Cũng có thể là cậu bé đó không đủ cố gắng. Hoặc biết đâu, cũng có thể đó là chính sách rải hoa hồng lúc vào của ai đó, mất học bổng trong quá trình học thì có thể là 1 tiến trình gần như phải xảy ra thì cũng đau đớn nhỉ?con em hôm trc tham gia hội thảo bên Vin, vin dành nhiều ưu đãi cho các bạn học c3 chuyên cụ ạ. Nhưng em khảo sát mồm, thì các bạn hầu hết chỉ chọn Vin như phương án dự phòng, hiếm bạn chọn Vin nếu có cơ hội khác.
Con đồng nghiệp chồng em chọn Y Vin khi ko đỗ các NV y trường khác. Có bạn chấp nhận đóng đến 70% học phí để đc học Y đó cụ (các y khác trượt cả).
Thế ý bố cháu ra sao? Có muốn con gái theo nghiệp bố nó ko?vâng, định hướng và truyền thống gia đình quan trọng, nhưng nội lực đứa trẻ quan trọng ko kém chị nhỉ. Chị học y biết đâu ko chill chill đc như chị bây giờ đâu.
Nhà mợ mà học Y thì quá thuận lợi rồi nhỉ, con nhà em lại thích nhiều thứ quá mà năng lực ko có gì nổi trội thành ra hơi bị phân tán. Em cũng đang gom đạn dược để con muốn học gì cũng cố gắng đáp ứng tốt nhất có thể.nhà em chỉ mong nó thích một ngành gì đó thôi mợ, mà nó đang chọn theo khả năng, chứ ko phải là thích.
Em cũng chuẩn bị đủ các loại đạn dự phòng nó quay xe đột ngột nữa ạ.
Bạn lớn nhà em đang học Vinuni ngành CS năm 2 thì em thấy xung quanh ko có ai mất học bổng cả. Ca mà cụ nói là học ngành gì, hb bn % và gpa đc bn thế ạ? Đk giữ HB 100% là gpa 3.2 mới khó chứ từ 90% trở xuống chỉ cần gpa 2.5 là giữ đc hb rồi. Hội mà được hb 70% trở lên là cũng có năng lực rồi, đạt điểm gpa 2.5 có gì khó khăn đâu nhỉ. Các thầy cô còn lo cho sv mất hb hơn cả sv ấy chứ. Hội bạn chơi với con em thì toàn gpa 3.5 với 3.6 thôi.Nhà em biết có 1 ca, lúc đầu thì có học bổng (học bổng nghe thì rất thu hút, phải không ạ). Nhưng sau khi vào học rồi thì học bổng không còn nữa. Học phí tăng. Nghe nói đứa bé đó không chấp nhận nổi hiện thực, dấu bố mẹ là mất học bổng, xoay xở lừa tiền bố mẹ các khoản khác để đóng học phí. Có ai đó đã phân tích rằng: học bổng bao nhiêu % đi nữa cũng không phải là học free, thực ra vẫn cao hơn nhiều đóng ở trường Y. Nhưng học bổng đó là miếng bánh chào mời đầu vào thôi ạ. Cũng có thể là cậu bé đó không đủ cố gắng. Hoặc biết đâu, cũng có thể đó là chính sách rải hoa hồng lúc vào của ai đó, mất học bổng trong quá trình học thì có thể là 1 tiến trình gần như phải xảy ra thì cũng đau đớn nhỉ?
Em nghe nói nó đã mất hb 3 năm như thế rồi. Thế là hỏng hết cả tương lai. Em không dám hỏi kỹ hơn là ngành gì. Lúc đấy mải nhớ tới 1 ca cũng kiểu bị ngừng học ở nước ngoài, rồi để lấp liếm, nó giết cả gia đình. 1 ca khác thì giết bố, mẹ giết hụt. Lúc ý nghĩ là hy vọng thằng bé chưa bị thần kinh. Ngày xưa hồi đi làm, em cũng quen 1 bé khóa dưới, sau khi thất nghiệp, cả năm nó lừa bố mẹ là vẫn có việc. Ra khỏi nhà thì ôm đồ lên thư viện quốc gia ngồi học. Thấy tội nghiệp, em xin giám đốc cho nó vào cơ quan mình làm. Hồi đó ngành của bọn em cũng hiếm người. Bé đó khoa toán cũng là khoa được sếp em đánh giá cao, thế là nó vào làm. Có những người tâm lý không được vững. Được hb đầu vào thì theo em chưa là cái gì cả. Hãy xác định những năm sau nếu có mất học bổng, có đủ tiền đóng không? Và phải làm rõ cho con để nó hiểu là mất học bổng cũng không sao, cố gắng hết sức là đượcBạn lớn nhà em đang học Vinuni ngành CS năm 2 thì em thấy xung quanh ko có ai mất học bổng cả. Ca mà cụ nói là học ngành gì, hb bn % và gpa đc bn thế ạ? Đk giữ HB 100% là gpa 3.2 mới khó chứ từ 90% trở xuống chỉ cần gpa 2.5 là giữ đc hb rồi. Các thầy cô còn lo cho sv mất hb hơn cả sv ấy chứ. Hội bạn chơi với con em thì toàn gpa 3.5 với 3.6 thôi.
Em nghĩ chọn theo khả năng là yên tâm rồi ạ, "Inspiration is for amateurs, professionals just show up and get to work."nhà em chỉ mong nó thích một ngành gì đó thôi mợ, mà nó đang chọn theo khả năng, chứ ko phải là thích.
Em cũng chuẩn bị đủ các loại đạn dự phòng nó quay xe đột ngột nữa ạ.
ko mợ ơi, ý em đạn dược là sat, ielts, ap cho con. Chứ tiền em cũng chỉ có mức nhất định, quá mức đó em ko đủ sức và sẵn sàng chi trả. Hiện tại tình huống xấu nhất em chịu đc là con trượt YHN, hiển nhiên trượt luôn SPHN, thì em múc nó sang Úc học sp Úc trường ACU ngành toán hoặc hóa, rồi ko trụ đc thì về VN dạy tư. Em chịu đc 4 năm ACU ko cần HB. Miễn nó thấy vui vẻ hạnh phúc. Nhưng em nói luôn nó,, là do con ko chịu cày thì bố mẹ cày thay con, chứ ko có gì hay ho hay tự hào ở tình huống này cả.Nhà mợ mà học Y thì quá thuận lợi rồi nhỉ, con nhà em lại thích nhiều thứ quá mà năng lực ko có gì nổi trội thành ra hơi bị phân tán. Em cũng đang gom đạn dược để con muốn học gì cũng cố gắng đáp ứng tốt nhất có thể.
nghe cụ kể em hãi quá.Em nghe nói nó đã mất hb 3 năm như thế rồi. Thế là hỏng hết cả tương lai. Em không dám hỏi kỹ hơn là ngành gì. Lúc đấy mải nhớ tới 1 ca cũng kiểu bị ngừng học ở nước ngoài, rồi để lấp liếm, nó giết cả gia đình. 1 ca khác thì giết bố, mẹ giết hụt. Lúc ý nghĩ là hy vọng thằng bé chưa bị thần kinh. Ngày xưa hồi đi làm, em cũng quen 1 bé khóa dưới, sau khi thất nghiệp, cả năm nó lừa bố mẹ là vẫn có việc. Ra khỏi nhà thì ôm đồ lên thư viện quốc gia ngồi học. Thấy tội nghiệp, em xin giám đốc cho nó vào cơ quan mình làm. Hồi đó ngành của bọn em cũng hiếm người. Bé đó khoa toán cũng là khoa được sếp em đánh giá cao, thế là nó vào làm. Có những người tâm lý không được vững. Được hb đầu vào thì theo em chưa là cái gì cả. Hãy xác định những năm sau nếu có mất học bổng, có đủ tiền đóng không? Và phải làm rõ cho con để nó hiểu là mất học bổng cũng không sao, cố gắng hết sức là được
ngay từ đầu nhà em ko định hướng Y, vì con gái, em ko muốn con vất vả, học dài, trực đêm hôm. Chồng em hướng nó hóa nghiên cứu (du học) mà nó ko chịu. Giờ tính cách nó thể hiện rõ là người phù hợp chuyên môn, ko màu mè hoa lá, ko phù hợp kinh tế, truyền thông, tâm lý. Nên đành chịu cụ ạ. Bạn cụ con trai dễ chọn hơn.Thế ý bố cháu ra sao? Có muốn con gái theo nghiệp bố nó ko?
Nhà m thì có 2 chụ gái đủ khả năng học theo nghề bà cụ nhưng bà nhất định ko cho. Dù chị gái kế m rất mê nghề y. Chả hiểu sao giờ bà quay xe lại mơ ước ông cháu đít nhôm theo nghề bà. Khổ cái là cháu bà lại ghét Sinh với Hoá.
Y Vin hiện giờ theo m là ổn được của nó đấy. Những khoá đầu sẽ được chăm đến tận răng. Nhưng sợ nhất là vào học nhỡ mất học bổng thì tèo luôn.
cảm ơn mợ, em đọc câu của mợ thấu có niềm tin hơn. Con sống nội tâm, ko thích thể hiện hay vượt trội gì. Nhưng nếu đặt mục tiêu, tự nó biết cố gắng hết sức.Em nghĩ chọn theo khả năng là yên tâm rồi ạ, "Inspiration is for amateurs, professionals just show up and get to work."
Con như thế là bố mẹ đỡ lo, mình phụ trách lo kinh tế. Mấy anh chị họ hỏi em kinh nghiệm cho con du học. Em đều nói rõ cho tình huống xấu nhất. Hy vọng cao thì tốt nhưng chuẩn bị thì nên chuẩn bị cho điều tệ nhất. Còn thì tùy, mỗi nhà có 1 lựa chọn riêng. Vd nhà anh chị họ em, chị ấy bảo thẳng, chị ấy không chấp nhận con phải làm việc tay chân cấp thấp. Để chuẩn bị, anh chị ấy cho con học giỏi mấy ngôn ngữ cùng lúc. Giờ đang du học nhưng không làm thêm tại quốc gia đó mà nhận các công việc online đòi hỏi giỏi 3 ngôn ngữ. Chăm chăm dựa vào học bổng hoặc nghèo quá mà cố quá để con đi du học rồi sống tằn tiện, phải sống ở các khu an ninh kém thì thà ở Vn còn hơn. Hb V mà không xác định xem nếu mất hb, hoặc tăng hp 20% mình có đủ đóng không thì cũng đừng lao đầu vào ngõ cụt. Trừ khi con đã học xong đh ở Vn, tự chủ tài chính và đi sang kia học cao học thì bố mẹ có thể kệ chúng tự lo.HB Vin mặc định hầu hết ai cũng có, tùy mức.
nhà nào ko có sẵn đạn dược để lo lót cho các thay đổi của con mệt thật sự, nên bố mẹ ko nên đặt mình và con lên bàn cược. Rất rủi ro, đặc biệt du học sinh. Tuổi nào làm việc đó là tốt nhất (con cày học bổng, bố mẹ cày tiền, ko cày đc thì nghỉ từ đầu, khỏe người cụ nhỉ).
Nhà em cũng chỉ cố hết sức trong khả năng mình có thể chi trả thôi ạ. Em thì ưu tiên việc học hành của con trước, bao giờ đủ tiền cho con học xong thì mới tính đến gom góp mua nhà và chuẩn bị cho tuổi già. Sức con em vừa phải nên con cày bố mẹ cũng cày theo, hai bên cùng cố gắng vậy.ko mợ ơi, ý em đạn dược là sat, ielts, ap cho con. Chứ tiền em cũng chỉ có mức nhất định, quá mức đó em ko đủ sức và sẵn sàng chi trả. Hiện tại tình huống xấu nhất em chịu đc là con trượt YHN, hiển nhiên trượt luôn SPHN, thì em múc nó sang Úc học sp Úc trường ACU ngành toán hoặc hóa, rồi ko trụ đc thì về VN dạy tư. Em chịu đc 4 năm ACU ko cần HB. Miễn nó thấy vui vẻ hạnh phúc. Nhưng em nói luôn nó,, là do con ko chịu cày thì bố mẹ cày thay con, chứ ko có gì hay ho hay tự hào ở tình huống này cả.