[Funland] Miền Trung đang oằn mình gánh lũ!

Thỏ móm

Xe container
Biển số
OF-542866
Ngày cấp bằng
24/11/17
Số km
5,518
Động cơ
145,688 Mã lực
Nơi ở
Vườn cà rốt màu mỡ
Đang có 1 làn sóng ngầm trên các báo me tây, trên mxh, các 4rum... đẩy trách nhiệm thiên tai thành nhân tai, 1 kiểu cm màu.
Thế mới nói là nếu áp dụng luật mỗi lần nói kaao mà bị tháo 1 đốt ngón tay thì bọn đấy giờ toàn thành thần Venus rồi.
 

Thỏ móm

Xe container
Biển số
OF-542866
Ngày cấp bằng
24/11/17
Số km
5,518
Động cơ
145,688 Mã lực
Nơi ở
Vườn cà rốt màu mỡ
Mấy người chém :P mà thực địa được như cụ ạ.
Thực ra để xác định là thực thì thực cũng dễ tèo nếu không kín kẽ.
Vd nói: nhìn thấy nó cầm một vật giống tiền. Thì đúng.
Nói: là tiền. Là cũng hời hợt hehe.
Thế cho nên khi công an họ phạt thì một loạt mồm vuông lại rống lên là đàn áp tự do ngôn luận. Lớn cả rồi, được học ( học chứ k phải biết đọc) cơ mờ nhề :D
 

hd-vt

Xe lăn
Biển số
OF-384916
Ngày cấp bằng
30/9/15
Số km
12,400
Động cơ
368,082 Mã lực
Tuổi
59
Thế cho nên khi công an họ phạt thì một loạt mồm vuông lại rống lên là đàn áp tự do ngôn luận. Lớn cả rồi, được học ( học chứ k phải biết đọc) cơ mờ nhề :D
Đỉnh cao, tuyệt kỹ năm ngón tay đan. :))
2435.jpg
 

Thỏ móm

Xe container
Biển số
OF-542866
Ngày cấp bằng
24/11/17
Số km
5,518
Động cơ
145,688 Mã lực
Nơi ở
Vườn cà rốt màu mỡ

Hự.

Xe điện
Biển số
OF-426937
Ngày cấp bằng
3/6/16
Số km
3,273
Động cơ
323,357 Mã lực
IMG_5962.png
IMG_5961.jpeg

Đọc 2 cái này các cụ nghĩ sao, bản thân e đã nhìn thấy 1 xe chở hơn 20 cái ở đường tránh 1a Tuy Hoà
Em tin là cơ quan chức năng thống kê chính xác số người mất. Với lại việc chống các thông tin đồn thổi, thất thiệt, cũng đơn giản thôi mà. Số liệu tổng thì cũng là tổng hợp từ số liệu chi tiết từng thôn đưa lên. Vậy thì công bố luôn cái bảng này chứ mật hay classified gì đâu. Thế là người dân từng địa phương đó cũng ừ nhỉ, đúng nhỉ. Thế thì làm gì còn đất cho đồn thổi. Ai nghi ngờ thôn nào ko chuẩn thì xuống tận nơi mà hỏi. Kiểm tra dễ thế thì chẳng ai đi hỏi nữa đâu.
 

namvqh

Xe buýt
Biển số
OF-336409
Ngày cấp bằng
27/9/14
Số km
614
Động cơ
270,578 Mã lực
Cũng có ai trách làm thủy điện, thủy lợi để điều tiết nước trong mùa khô hạn và mùa mưa đâu cụ. Trách ở đây là trách những người quản lý, điều hành, điều tiết nước và những người quản lý địa phương vô trách nhiệm. Thay vì thực hiện chức năng điều tiết nước để đem lại lợi ích cho quốc kế dân sinh, thì họ lại vô trách nhiệm để việc điều tiết nước mang lợi ích lại trở thành thảm họa. Sự vô trách nhiệm của họ đã lấy đi bao nhiêu sinh mạng và tài sản của người khác. Chức năng của thủy điện, thủy lợi là điều tiết nước để tránh thiệt hại chứ đâu phải để những người đó làm phương tiện kiếm tiền rồi vô trách nhiệm. Sự vô trách nhiệm của họ đã gây bao nhiêu thiệt hại như vậy rồi cứ đánh tráo khái niệm để cho qua. Lần sau, họ vẫn cứ cái lối ấy nữa thì thiệt hại lớn hơn nữa
Những ai vô trách nhiệm cần phải bị xử lý. Kể cả vô ý gây hậu quả nghiêm trọng cũng phải bị xử lý hành chính hoặc hình sự. Nhưng để xử cho đúng người, đúng tội thì phải có điều tra cẩn thận. Em không rõ cụ có đủ thông tin để kết luận một cá nhân hay tổ chức nào vô trách nhiệm không? Theo chủ quan của em lỗi lớn nhất là sự cắt vụn quản lý phòng chống thiên tai theo ngành, theo lãnh thổ, theo tầng bậc quản lý. Giải quyết vấn đề này không dễ, tương tự như chất lượng thực phẩm, ngành Y tế, ngành Nông nghiệp hay ngành Công thương cùng chịu trách nhiệm ý.

Như em đã post, em đã đi dọc bờ biển Phú Yên 5 ngày, trước cả khi có bộ phim Hoa vàng trên cỏ xanh, bộ phim tạo ra làn sóng du lịch một thời tới Phú Yên. Và dĩ nhiên có nhiều tình cảm với người dân ở Phú Yên. Vì thế em bám thớt này suốt mấy ngày nay để có tin tức về tình hình lũ lụt vừa qua, nhân thể chia sẻ những gì mình biết.
Thực sự đau lòng, nhưng bình tâm lại thì đợt lũ lụt này ở Phú Yên, Khánh Hòa, Bình Định không kinh khủng như ở Huế, Quảng Nam đã từng xảy ra đâu cụ. Trên dòng Vu Gia, Thu Bồn cũng dày đặc thủy điện, đã từng có phản ứng dữ dội của địa phương với các chủ hồ về chuyện thủy điện xả lũ. Mấy năm gần đây em không thấy Quảng Nam (bây giờ là Đà Nẵng) phản ứng nữa, em đoán mò là họ đã có nhận thức chung và phối hợp hành động vì cộng đồng. Vấn đề là phải rút ra được bài học kinh nghiệm và hành động để giảm tối đa thiệt hại.

Suy nghĩ chủ quan của cá nhân, xin chia sẻ với cụ!
 

Yeuaibaygio

Xe lăn
Biển số
OF-756754
Ngày cấp bằng
8/1/21
Số km
13,860
Động cơ
353,048 Mã lực
Tuổi
50
Thời điểm này là hết mùa mưa trong Nam rồi thưa cụ, cụ sống Tây Bắc nói chuyện Tây Nguyên ah
Em nói chuyện với anh em trong đó, họ cũng bảo năm nay bất thường chứ giờ bắt đầu vào mùa khô rồi ạ.
 

duonglamkhoa

Xe tăng
Biển số
OF-821223
Ngày cấp bằng
20/10/22
Số km
1,662
Động cơ
97,360 Mã lực
Tuyệt kỹ này phải xem ở Mỹ, EU khi có ai đó nói về Nga hay Ixraen chứ nhỉ?. Mình ko khoái Coca với chả giò.
Chả giò phải chấm với mắm, ăn xong phải làm chén trà, cây tăm tre xỉa răng nó mới thú chứ chả giò kèm với coca nó nhạt, hở cụ!?
 

Mũi tên vàng

Xe hơi
Biển số
OF-821126
Ngày cấp bằng
18/10/22
Số km
144
Động cơ
13,768 Mã lực
Tuổi
45
...Theo chủ quan của em lỗi lớn nhất là sự cắt vụn quản lý phòng chống thiên tai theo ngành, theo lãnh thổ, theo tầng bậc quản lý. .....
Trung Quốc hình như họ quản lý theo lưu vực sông, như vậy mới đúng bản chất cụ nhỉ.
 

Doubleqn

Xe tăng
Biển số
OF-692770
Ngày cấp bằng
28/7/19
Số km
1,364
Động cơ
109,378 Mã lực
Tuổi
47
Thế cho nên khi công an họ phạt thì một loạt mồm vuông lại rống lên là đàn áp tự do ngôn luận. Lớn cả rồi, được học ( học chứ k phải biết đọc) cơ mờ nhề :D
thật sự đợt mưa này quá lớn nhưng đổ tại 1 nguyên nhân thì ko nên, mà công nhận tin câu view câu like chia sẻ thông tin thất thiệt làm người dân hoang mang
 

IP man

Xe lăn
Biển số
OF-209780
Ngày cấp bằng
11/9/13
Số km
12,689
Động cơ
99,127 Mã lực
Cụ yên tâm sau đợt này các tỉnh sẽ cho xả kiệt nước hết cho đảm bảo, e nhớ có năm cũng đã xả trước xong không có mưa bão đến hè cũng ối giời lắm nên cái gì cũng phải tỉnh táo
Năm 2023 cụ ạh, vì năm 2022 là trạng thái LaNina mưa nhiều như năm nay.
Nên sau đó bắt xả hết các hồ, nhưng nhục 1 cái là năm 2023 thời tiết chuyển sang trạng thái ElNino, ở miền Bắc ngóng lũ tiểu mãn đỏ mắt nhưng lũ không về, nên thiếu nước cho thuỷ điện dẫn đến thiếu điện và cắt điện luân phiên.
Ở trên mạng, các tiến sĩ online lại hoá thân thành chuyên gia điều độ điện và lại bật mode auto chửi :))
IMG_8483.jpeg
 

namvqh

Xe buýt
Biển số
OF-336409
Ngày cấp bằng
27/9/14
Số km
614
Động cơ
270,578 Mã lực
Trung Quốc hình như họ quản lý theo lưu vực sông, như vậy mới đúng bản chất cụ nhỉ.
Em cũng không rõ nữa. Em ngoài ngành, nhưng thích thiên nhiên, núi non, sông ngòi, bản sắc văn hóa nên trước khi đi đến đâu cũng tìm hiểu những món đó trước. Kiến thức kiểu chắp vá vụn vặt thôi cụ.
 

hd-vt

Xe lăn
Biển số
OF-384916
Ngày cấp bằng
30/9/15
Số km
12,400
Động cơ
368,082 Mã lực
Tuổi
59
Tuyệt kỹ này phải xem ở Mỹ, EU khi có ai đó nói về Nga hay Ixraen chứ nhỉ?. Mình ko khoái Coca với chả giò.
Tích Ba tay này không biết từ đâu, dễ từ hội cụ nói. Đầu têu đủ thứ, từ các hộc thuyết đến khkt. :T
 

Ca_uop_muoi

Xe buýt
Biển số
OF-807936
Ngày cấp bằng
12/3/22
Số km
808
Động cơ
70,892 Mã lực
Thấy mấy bác spam "dự án lấp sông" nhiều quá
Screenshot_20251125-162027_Maps~2.jpg
 

TieuFu

Xe container
Biển số
OF-148443
Ngày cấp bằng
7/7/12
Số km
9,876
Động cơ
485,553 Mã lực
Nơi ở
rừng
Theo đúng quy trình liên hồ là giảm về 103m đấy. Cái hồ này nông.

Quy trình ghi rõ 103m.

Cụ cũng ko hiểu 103m này là độ cao gì đúng ko?
Cái zi cũng qui trình, chỉ thằng dân làm rái cá là đeck đúng QT.
 

Mandalord

Xe điện
Biển số
OF-193695
Ngày cấp bằng
12/5/13
Số km
4,739
Động cơ
264,491 Mã lực

Qua trận lũ lụt lịch sử tại các tỉnh miền Trung lại dấy lên câu chuyện thủy điện xả lũ. Thế giới đã giải bài toán này bằng những công cụ tài chính sòng phẳng và chế tài hình sự nghiêm khắc.
Hãy hình dung giả định phòng điều khiển của một nhà máy thủy điện với không khí căng như dây đàn. Mực nước trong hồ đang nhích dần lên từng centimet. Bên ngoài, mưa vẫn xối xả. Trên bàn điều khiển là văn bản chỉ đạo của Ban chỉ huy phòng chống thiên tai: "Vận hành xả lũ với lưu lượng từ 0 đến 5.000 m³/s".
Đây chính là lúc tư duy "đánh đu" xuất hiện. Với chủ đầu tư, nước trong hồ là tiền. Mỗi mét khối nước xả qua đập tràn thay vì chạy qua tuabin là một khoản doanh thu bị dòng nước cuốn trôi vĩnh viễn. Nếu xả sớm để đón lũ theo kịch bản an toàn nhất, nhưng sau đó mưa dừng và lũ không về, nhà máy sẽ đối mặt với rủi ro kép: mất nước để phát điện cho mùa khô năm sau và tuabin bị mài mòn nhanh chóng do phải vận hành ở cột nước thấp.
Vì tiếc rẻ "vàng trắng" và vì mệnh lệnh hành chính cho phép một biên độ quá rộng (từ 0 đến 5.000), người vận hành thường chọn cách "câu giờ". Họ xả cầm chừng, "nhỏ giọt" 200-300 m³/s vào buổi sáng với hy vọng cơn mưa sẽ ngớt. Đó là một ván cược với thiên nhiên.
Nhưng trời không chiều lòng người. Đến chiều, khi lưu lượng nước về hồ tăng đột biến vượt quá khả năng kiểm soát, nỗi sợ mất tiền chuyển sang nỗi sợ vỡ đập. Lúc này, không còn đường lùi, nhà máy buộc phải mở toang các cửa xả. Lưu lượng xả tăng vọt từ vài trăm lên hàng nghìn m³/s chỉ trong tích tắc. Quy trình cắt lũ - lẽ ra phải là một đường cong “mềm mại” giúp cho hạ du thích nghi - bỗng biến thành một "cú sốc thủy lực". Nước ầm ầm đổ xuống, cộng hưởng với lũ tự nhiên, tạo thành "lũ chồng lũ". Người dân hạ du với vỏn vẹn vài giờ (thậm chí ít hơn) nhận tin nhắn cảnh báo, hoàn toàn không kịp trở tay.
Thủy điện sông Ba Hạ xả lũ vào chiều 19/11. Ảnh: Người dân cung cấp
GS.TS Nguyễn Quốc Dũng, Phó chủ tịch Hội Đập lớn và Phát triển nguồn nước Việt Nam đã gọi tên chính xác hiện tượng này là "vận hành lấp lửng". Nhưng nếu chỉ trách cứ đạo đức kinh doanh của chủ hồ thì chưa đủ. Chúng ta đang thiếu những cơ chế để họ "dám" xả nước sớm mà không sợ lỗ và những chế tài đủ mạnh để họ "sợ" việc giữ nước trái phép hơn là sợ mất doanh thu.
Nhìn ra thế giới, các cường quốc thủy điện như Brazil, Nga, Mỹ hay Trung Quốc cũng từng đối mặt với mâu thuẫn này. Cách họ giải quyết vấn đề không dừng lại ở những văn bản hành chính, mà đi sâu vào cốt lõi của bài toán kinh tế và công nghệ.
Xả nước cứu dân được “trả tiền”
Brazil, quốc gia có nền kinh tế phụ thuộc tới 65% vào thủy điện, có lẽ là nơi Việt Nam cần "soi mình" kỹ nhất. Tại xứ sở Samba, họ hiểu một chân lý đơn giản: Không thể bắt doanh nghiệp hy sinh lợi nhuận chỉ bằng mệnh lệnh hành chính. Để giải quyết bài toán "giữ nước hay xả nước", Brazil đã vận hành một hệ thống chia sẻ rủi ro tài chính mang tên MRE - cơ chế tái phân bổ năng lượng theo tiếng Brazil (1).
Hãy tưởng tượng MRE như một "hợp tác xã" khổng lồ của tất cả các nhà máy thủy điện. Thay vì mỗi nhà máy tự lo cho túi tiền của mình dựa trên lượng điện thực tế phát ra, họ cùng nộp sản lượng vào một "bể chứa năng lượng chung". Doanh thu của mỗi nhà máy được tính dựa trên tỷ lệ sở hữu vật lý được đảm bảo trong bể chứa năng lượng chung đó, chứ không phụ thuộc vào việc tuabin của họ có đang quay hay không.
Điều này tạo ra một sự thay đổi hành vi ngoạn mục. Giả sử cơ quan điều độ điện Quốc gia (ONS) của Brazil dự báo có lũ lớn và ra lệnh cho Nhà máy A phải xả nước qua tràn để hạ thấp mực nước hồ, đón lũ (tức là không phát điện, lãng phí nước).
Ở Việt Nam, chủ nhà máy A sẽ tìm mọi cách trì hoãn. Nhưng ở Brazil, chủ nhà máy A vui vẻ tuân thủ ngay lập tức. Tại sao? Vì doanh thu của họ đã được MRE bảo đảm. Dù họ xả nước đi, họ vẫn được chia tiền từ doanh thu của những nhà máy khác trong hệ thống đang được hưởng lợi từ việc giữ nước.
Thậm chí, Luật số 14.052/2020 của Brazil còn đi xa hơn khi quy định rõ việc bồi thường cho các nhà máy bị "cưỡng bức" ngừng phát điện vì lý do an ninh nguồn nước hoặc giới hạn truyền tải. Hình thức bồi thường có thể là gia hạn thời gian hợp đồng nhượng quyền, để đảm bảo rằng nhà đầu tư không bao giờ bị thiệt thòi khi thực hiện nghĩa vụ công ích.
Bài học cho Việt Nam là rất rõ ràng: Muốn thoát khỏi tư duy "lấp lửng", cần tách bạch giữa dòng nước lũ và dòng tiền. Chúng ta cần thí điểm cơ chế "bù trừ năng lượng" hoặc một Quỹ bảo hiểm thủy văn cho các lưu vực sông lớn như Vu Gia - Thu Bồn hay Sông Đà. Khi lợi ích kinh tế được bảo đảm, mệnh lệnh xả lũ sẽ được thực thi không chút do dự.
Trao quyền lực cho nhạc trưởng
Nếu Brazil dùng "cà rốt" kinh tế, thì Nga và Trung Quốc dùng "cây gậy" của sự tập trung quyền lực và kỷ luật hành chính.
Tại Nga, việc quản lý các chuỗi hồ chứa khổng lồ trên sông Volga hay Kama không bao giờ là chuyện riêng của các chủ đập. Cục Tài nguyên Nước Liên bang (Rosvodresursy) đóng vai trò là một "nhạc trưởng" đầy quyền uy. Điểm đặc biệt trong cách quản lý của Nga là sự "cụ thể hóa tuyệt đối".
Khác với các lệnh "xả từ 0 - 5.000 m³/s" đầy “lấp lửng” tại Việt Nam, các chỉ thị của Rosvodresursy đưa ra con số chính xác đến mức khắc nghiệt. Ví dụ, lệnh vận hành hồ chứa Kuibyshev không phải là một khoảng, mà là: "Duy trì lưu lượng xả trung bình ngày 5.500 ± 200 m³/s". Biên độ sai số ± 200 m³/s là cực nhỏ đối với một con sông lớn. Điều này tước bỏ hoàn toàn quyền "tự ý sáng tạo" hay "đánh võng" của chủ hồ.
Họ không có không gian để "lấp lửng". Họ chỉ có một nhiệm vụ duy nhất: tuân thủ con số đó. Nếu dự báo sai, trách nhiệm thuộc về cơ quan nhà nước (Ủy ban Liên ngành), chứ không đẩy rủi ro phán đoán về phía doanh nghiệp (2).
Tương tự, tại Trung Quốc, Ủy ban Tài nguyên Nước sông Trường Giang (CWRC) nắm quyền sinh sát trong mùa lũ. Quy định của họ về Đập Tam Hiệp là một ví dụ điển hình về sự ưu tiên tuyệt đối cho an toàn. Trong mùa lũ, mực nước hồ Tam Hiệp bị buộc phải hạ xuống "Mức nước giới hạn phòng lũ" là 145m - thấp hơn tới 30m so với mức dâng bình thường (175m).
Khoảng không gian khổng lồ 22 tỷ mét khối nước này được để trống hoàn toàn, sẵn sàng "nuốt trọn" bất kỳ cơn lũ nào từ thượng nguồn. Bất kỳ hành vi tích nước nào vượt quá mức 145m trong mùa lũ mà không có lệnh của CWRC đều bị coi là tội phạm, không có ngoại lệ cho lý do "tối ưu hóa phát điện" (3).
Việt Nam cần học gì ở đây? Đó là sự dứt khoát trong mệnh lệnh. Chúng ta cần trao thực quyền cho các cơ quan chức năng. Mệnh lệnh đưa ra phải chuyển từ dạng "khung", dạng “định hướng”, sang dạng "mục tiêu" (target) với con số cụ thể. Sự linh hoạt là cần thiết, nhưng sự linh hoạt đó phải nằm trong tay cơ quan điều phối nhà nước, không phải trong tay chủ hồ luôn đặt lợi nhuận lên trước.
Công nghệ dự báo và quy tắc 30cm
Một trong những nỗi ám ảnh lớn nhất của người dân hạ du Việt Nam là nước lên quá nhanh, "không kịp dọn dẹp, kê lại đồ đạc".
Nhật Bản, quốc gia thường xuyên đối mặt với thiên tai, đã giải quyết vấn đề này bằng quy tắc "tốc độ tăng" (Rate of Rise). Bộ Đất đai, Cơ sở hạ tầng, Giao thông và Du lịch Nhật Bản (MLIT) áp dụng quy định nghiêm ngặt: Việc xả nước từ đập không được phép làm mực nước hạ du tăng quá 30cm trong vòng 30 phút.
Quy tắc này buộc các chủ đập phải có tư duy dự báo từ rất sớm. Họ không thể chờ nước đầy mới xả, vì khi đó để cứu đập họ sẽ phải xả cấp tập, vi phạm quy tắc 30cm. Họ buộc phải xả đón đầu ngay khi có dự báo mưa, chấp nhận xả sớm để dòng nước ở hạ du dâng lên từ từ, cho người dân đủ thời gian sơ tán.
Để làm được điều này, Nhật Bản không dựa vào kinh nghiệm dân gian. Họ sở hữu hệ thống công nghệ giám sát sông ngòi tiên tiến nhất thế giới. Hệ thống S-uiPS sử dụng trí tuệ nhân tạo (AI) có khả năng dự báo ngập lụt chi tiết đến từng con phố, từng ngã tư trong 30 phút tới theo thời gian thực. Hệ thống cảnh báo của Nhật cũng không chỉ dừng lại ở tin nhắn SMS văn bản khô khan. Dọc các con sông là hệ thống còi hú (sirens), bảng điện tử và xe phát thanh cảnh báo. Người dân không cần phải đoán già đoán non nước đang ở đâu, họ nhìn thấy nó trên bản đồ số (4).
Nhiều nơi ở xã Diên Khánh (Khánh Hòa) bị ngập nặng. Ảnh: Nguyễn Huế
Việt Nam, với hạ tầng viễn thông và CNTT đang phát triển mạnh, hoàn toàn đủ sức xây dựng một "bản sao số" (Digital Twin) cho các lưu vực sông trọng điểm như sông Hồng hay Vu Gia - Thu Bồn. Hãy hình dung một ứng dụng trên smartphone nơi người dân rốn lũ Quảng Nam có thể thấy: Nước xả từ đập A đang chảy với tốc độ bao nhiêu, và chính xác 2 tiếng nữa nó sẽ ngập đến bậc tam cấp thứ mấy của nhà mình. Đó không phải là viễn tưởng, đó là tiêu chuẩn an toàn mà người dân xứng đáng được hưởng.
Khi nhân tai bị hình sự hóa
Cuối cùng, khi mọi cơ chế kinh tế và công nghệ thất bại, pháp luật phải là chốt chặn cuối cùng.
Ấn Độ, một quốc gia đang phát triển với nhiều nét tương đồng Việt Nam, đã có bước đi táo bạo vào năm 2021 với Đạo luật An toàn Đập (Dam Safety Act). Đạo luật này đã hình sự hóa sự tắc trách. Điều 41 của luật này quy định: Bất kỳ ai cản trở hoặc từ chối tuân thủ chỉ thị an toàn đập, nếu dẫn đến thiệt hại nhân mạng, có thể bị phạt tù tới 2 năm. Đây là một thông điệp đanh thép: Vận hành hồ chứa sai quy trình không chỉ là vi phạm hợp đồng, đó là tội ác (5).
Hơn thế nữa, xu hướng pháp lý quốc tế đang chuyển dịch sang nguyên tắc "trách nhiệm nghiêm ngặt" (Strict Liability). Vụ kiện lịch sử liên quan đến thảm họa vỡ đập Mariana (Brazil) tại Tòa án Tối cao London (Anh) vừa qua đã thiết lập một tiền lệ quan trọng. Tòa án phán quyết công ty mẹ phải chịu trách nhiệm bồi thường bất kể họ có "lỗi" cố ý hay không. Chỉ cần đập của anh gây thiệt hại, anh phải bồi thường. Điều này triệt tiêu khả năng đổ lỗi cho "ông trời" (6).
Chúng ta có lẽ cũng cần một Luật An toàn đập riêng biệt, hoặc sửa đổi Luật Tài nguyên nước theo hướng này. Cần coi hồ chứa thủy điện là "nguồn nguy hiểm cao độ" thực sự. Khi đó, chủ đầu tư sẽ buộc phải mua bảo hiểm trách nhiệm, và chính các công ty bảo hiểm sẽ trở thành "thanh tra viên" giám sát quy trình vận hành của họ chặt chẽ hơn bất kỳ cơ quan nhà nước nào.
Đừng để chính sách chạy sau thiên tai
Biến đổi khí hậu không còn là lời cảnh báo trong các hội thảo khoa học, nó đang gõ cửa từng ngôi nhà bằng những cơn bão dị thường và những đợt mưa trái mùa khốc liệt. Những quy trình vận hành hồ chứa được viết từ mấy năm về trước (như quy trình 1865) đang dần bộc lộ sự chưa theo kịp với biến đổi nhanh chóng của thời tiết, khí hậu. Việc quy định cứng nhắc mùa lũ kết thúc vào ngày 15/12, trong khi thực tế bão vẫn ập đến vào tháng 1 năm sau, là minh chứng rõ nhất cho thấy chính sách đang chậm chân hơn thiên tai.
Để chấm dứt tình trạng vận hành "đánh đu" này, có lẽ chúng ta cần một cuộc cách mạng tư duy quản trị nguồn nước, dựa trên kiềng ba chân.
Thứ nhất là sử dụng công cụ tài chính (như cơ chế MRE của Brazil) để doanh nghiệp không phải đắn đo giữa cứu dân và kiếm tiền.
Thứ hai là chuyển từ cảnh báo thụ động sang dự báo thời gian thực và kiểm soát "tốc độ tăng" lũ như Nhật Bản.
Thứ ba là hình sự hóa các vi phạm và áp dụng trách nhiệm nghiêm ngặt như Ấn Độ hay tập trung quyền lực và kỷ luật hành chính như ở Nga và Trung Quốc.
Thủy điện là nguồn năng lượng quý giá, là động lực phát triển kinh tế. Nhưng thủy điện không thể và không được phép trở thành mối đe dọa treo lơ lửng trên đầu người dân.
Đã đến lúc chấm dứt tư duy "đánh đu" với an toàn của người dân vùng lũ và giải pháp chính là những kinh nghiệm, công nghệ, những dòng chảy quốc tế “êm đềm” hơn trước thiên tai từ các quốc gia bạn bè, đối tác của Việt Nam.
Đọc mãi tôi chỉ thấy mỗi bài này viết chuẩn.

Lũ lụt ở VN thiệt hại nhiều là do điều hành lấp lửng. Hoặc là anh dùng cơ chế kinh tế để tạo động lực cho các hồ thủy điện xả nước trước (giống Brasil), hoặc là anh dùng cơ chế hành chính cưỡng bức (như Nga hoặc TQ), thì nó sẽ an toàn. Còn như VN cơ chế kinh tế không có, động lực xả nước sớm của thủy điện không có, lại ra lệnh xả nước kiểu xả từ 0-5000 m3/s thì thủy điện họ bất hợp tác chẳng có gì là lạ, cũng chẳng sai phạm gì để mà bắt bớ họ.

Cơ chế vẫn vô cùng quan trọng
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top