Thầy bảo đi thì chắc học bổng của thầy trả rồi. Học bổng của thầy lấy từ nguồn 1 dự án thầy đang làm. Tùy dự án, học bổng của thầy thì chỉ đủ ở mức trên tối thiểu chút hay nói cách khác, mợ muốn đèo thêm con thì là vấn đề. Trừ khi thầy rất "ưu ái" mợ... :))
Nếu mợ đã có vị trí làm việc, đã có kinh nghiệm, đã có certificat ở Nhật thì đã đủ để làm việc, chăm lo gia đình. Thêm 4 năm nữa không biết mợ về có được lên chức hay không hay phải đánh đổi rất nhiều thứ. Em thật ;)
Cụ đảo 1 vòng xem xung quanh có đông dân ko ? Còn thiếu dịch vụ gì thiết yếu, mọi người dùng nhiều, cứ thế mà triển. Ví dụ cửa hàng tạp hóa chẳng hạn. GL :)
4 năm sẽ có rất nhiều thay đổi về vị trí, cơ hội làm việc, chưa kể gia đình. Xã nhà thấy mợ đi miết đâm chán mà rẽ ngang đóa. Nếu mợ chỉ hóng về VN làm việc thì không nên.
Em định đi có 1 năm rồi đưa đẩy thành 6 năm về đứt hết chân rồi cuối cùng thành lang bang :((
Lúc nó mới có ở đồng bằng Nam bộ thì tỉ lệ trúng còn cao. Giờ mở rộng ra cả đồng bằng Bắc bộ, em dốt tính toán nhưng dự là tỉ lệ trúng còn trên giời hơn nữa :))
Không có bẳng cũng được nhưng phải có đam mê mãnh liệt vào cái gì đó mới thành công được. Như cu Dương Vi Khoa trước chả có bằng đh nào mà cũng chủ rum ddth đó.
Bạn hàng cứ bảo mở zalo gửi ảnh nhanh, ừ nhanh thật cơ mà các ẻm tiếp thị còn nhanh hơn. Em chưa kịp gửi ảnh đã thấy 1 em sinh viên đang gặp khó khăn cần giúp đỡ 400k/15p nhảy vào :))
Éo mệ, xưa em đi học cứ truyền miệng: 3 năm võ tàu không bằng 1 chầu củ đậu. Giờ thì hoa cà hoa cải nhiều, thêm tí trắng nữa thì đợi đấy mà cho mợ nhảy lên kẹp nó. Biểu diễn đẹp vãi cơ mà vưỡn ngường ngượng, không bằng phim HBO :))