Kết quả tìm kiếm

  1. G

    [CCCĐ] Huyền ảo Tả Yàng Phình

    Nếu bất thần nhìn thấy kể ra cũng sợ thật, nhưng chủ động leo thì nó cũng thường ~X(!
  2. G

    [CCCĐ] Huyền ảo Tả Yàng Phình

    Vệ sinh thân thể, thay quần áo sạch xong, Thủ lĩnh vuốt râu chờ bữa tối
  3. G

    [CCCĐ] Huyền ảo Tả Yàng Phình

    A Mịch thì lo món bắp cải xào bò. Cũng như các loại thực phẩm khác, 2 kg thịt bò đã được Thủ lĩnh chế biến trước, A Mịch chỉ việc đảo qua cho nóng, sau khi xào xong món bắp cải, trộn chung vào, bày ra đĩa là thành món nhậu nóng sốt để anh em có thể nhập cuộc được ngay.
  4. G

    [CCCĐ] Huyền ảo Tả Yàng Phình

    Đầu bếp chính Khứ A Sính đang tích cực chuẩn bị bữa tối. Chú soi đèn đi tuần vòng quanh bếp lửa như một quản gia đầy trách nhiệm. Tay đun bếp, tay bỏ bí vào nồi để làm món canh, mọi bộ phận cơ thể đều được sử dụng vào công cuộc làm bếp.
  5. G

    [CCCĐ] Huyền ảo Tả Yàng Phình

    Công việc bếp núc sẽ để cho anh em A Mịch, A Sính lo. Mấy anh em kéo nhau tụt xuống nơi hai vách núi giao nhau để hứng nguồn nước rỉ rả chảy ra từ vách núi. Chắc là cụ chủ lán đã cắm sẵn một thân trúc đã được thông rỗng để nước cứ thế đêm ngày tuôn chảy. Chú Alex vốn nặng nề và chân tay có phần...
  6. G

    [CCCĐ] Huyền ảo Tả Yàng Phình

    Vốn xuất thân cần lao nên chỉ một loáng, đám lá thảo quả đã được vun thành một đống to trên mặt đất. Công việc chuẩn bị chỗ ăn nghỉ coi như tạm xong. Tấm bạt của A Sính sẽ trải lên làm mái cho căn lán sau.
  7. G

    [CCCĐ] Huyền ảo Tả Yàng Phình

    Sản phẩm của thời đại văn minh có khác, con dao quăng trở thành vật bất ly thân của người dân miền núi. Chặt cây, mở đường, gọt đẽo hay làm bếp… đều tiện lợi, thậm chí nó còn là vũ khí để chiến đấu với thú dữ, rắn rết khi cần thiết. Khi con dao đã tra vào vỏ, theo cách nói của các cô gái Mèo...
  8. G

    [CCCĐ] Huyền ảo Tả Yàng Phình

    A Mịch lo chuẩn bị bữa tối. Chú lấy con dao quăng – sản phẩm văn minh của thời đại đồ sắt để chế tác một công cụ lao động của thời kỳ đồ đá, trông nó vừa giống cái muôi xới cơm lại vừa giống cây đũa cả, không biết nên gọi là gì.
  9. G

    [CCCĐ] Huyền ảo Tả Yàng Phình

    Lại lấy một mảnh ván để gạt đất san nền, mấy anh em dùng chân vừa gạt vừa giẫm nén đất xuống như xe lu của mấy cụ lục lộ PMU làm BOT thu tiền mãi lộ. Mặt đất phẳng phiu mới rải đám lá thảo quả lên. Mấy tấm vải liệm, vốn là những tấm cách nhiệt dày được dùng trong xây dựng, được trải lên trên...
  10. G

    [CCCĐ] Huyền ảo Tả Yàng Phình

    Với lối suy nghĩ của con nhà nghèo khó, từng phải dùng rơm rạ nấu cơm, nên em phụ anh em A Sính kiếm mấy cành củi khô lua tua như cái chổi rễ, nghĩ, loại này để nhóm bếp cho nhanh. Anh em A Sính chỉ một loáng đã tha về một đống củi to, cây nào cây nấy to cỡ từ bắp tay tới bắp đùi, làm em nhìn...
  11. G

    [CCCĐ] Huyền ảo Tả Yàng Phình

    Tà tà bóng ngả về Tây … Chỗ hạ trại nằm trên sườn của nương thảo quả. Để tạo mặt bằng lấy chỗ dựng lán, chủ nương khoét vào vách núi một khoảnh giống như mặt ruộng bậc thang, rộng chừng 3 mét, còn lối kiếm củi hay lấy nước thì men theo sườn dốc nghiêng nghiêng, hai cánh núi bao quanh, trước mặt...
  12. G

    [CCCĐ] Huyền ảo Tả Yàng Phình

    Sau hơn hai tiếng xuyên rừng, cả đoàn tụt xuống một con dốc cao, đến một sườn núi,nghiêng nghiêng vốn là nương thảo chết rục trong đợt rét vừa qua. Một lối mòn chạy vắt qua nương tới một lũng sâu giữa hai cánh núi. Một chiếc lán thảo quả bỏ hoang, chỉ trơ mấy chiếc cọc và mấy cành cây gác...
  13. G

    [CCCĐ] Huyền ảo Tả Yàng Phình

    Có ít hoa thay đổi không khí, kẻo các cụ lại bảo em chỉ toàn thấy gốc cây Mới chỉ là nụ mà cụ này đã to cỡ này, đến lúc nở hoa chắc hoành tráng phải biết! Để tự động viên mình, trong suốt chuyến đi, bọn em thường lấy gương các bậc tiền bối Cách Mạng vượt mọi khó khăn, gian khổ, hiểm nguy ra...
  14. G

    [CCCĐ] Huyền ảo Tả Yàng Phình

    Mặc dù nhìn chung cả cả cung đường là đi xuống, nhưng cũng không thể đi nhanh. Phần thì trải qua một ngày mệt mỏi, càng về chiều càng đuối sức, phần thì khi leo xuống, trọng lực dồn cho hai đầu gối và phần mũi chân, gối mỏi chân chùng cả rồi nên ai nấy chỉ nhúc nhắc đi. Do đã một lần bị Thủ lĩnh...
  15. G

    [CCCĐ] Huyền ảo Tả Yàng Phình

    Lâm tặc hơi hoang, chỉ lấy gỗ phần thân lớn, còn ngọn và cành thì để cho mục nát giữa núi rừng. Bọn em phải leo qua phần bị vứt lại mới đi xuống được. Kiểu phá rừng theo kiểu tận diệt như thế này diễn ra khắp nơi, bởi lẽ những kẻ phá rừng chỉ cần lấy hết gỗ là “quất ngựa truy phong”, đâu cần...
  16. G

    [CCCĐ] Huyền ảo Tả Yàng Phình

    Vai trò của các bản làng miền núi trước đây rất quan trọng trong việc bảo vệ rừng. Theo như cụ Marx, xã hội loài người phát triển qua năm hình thái, thì trong một chừng mực nào đó – em không có ý xúc phạm – một số dân tộc thiểu số có vẻ như đang dừng lại ở dạng bộ tộc, mà chưa vươn đến tầm văn...
  17. G

    [CCCĐ] Huyền ảo Tả Yàng Phình

    Hôm qua, em tình cờ trò chuyện với một anh bạn từng đóng quân ở Bảo Thắng, lúc bấy giờ còn thuộc tỉnh Hoàng Liên Sơn, vào những năm 1989-1991. Anh bạn kể, hồi ấy bọn em thích nhất là được đi … phá rừng :)), bởi những hôm ấy luôn được ăn no, mà lính thì quanh năm đói. Em hỏi, đi làm kinh tế cho...
  18. G

    [CCCĐ] Huyền ảo Tả Yàng Phình

    Vừa đi em vừa ngẫm nghĩ, đoạn này đúng là cung đường của máu và hoa. Hoa thì mỗi năm chỉ nở một lần vào mùa xuân, máu thì đổ quanh năm. Máu đây là máu của rừng. Nhiều cây cổ thụ chỉ còn trơ gốc suốt dọc lối đi, gỗ xẻ nguyên khối nằm ngổn ngang giữa rừng một cách công khai, ngạo nghễ không cần...
  19. G

    [CCCĐ] Huyền ảo Tả Yàng Phình

    Giống như những khu rừng khác mà anh em đã từng đi qua, rải rác dọc lối đi là những cây gỗ lớn bị cưa sát gốc. Nhiều gốc đã chớm mục vì bị chặt hạ đã lâu, nhiều gốc vết cưa vẫn còn rất mới. Chưa lần nào em gặp bóng kiểm lâm đi tuần, dù mấy lần gặp lâm tặc hay nghe tiếng cưa máy ầm ầm cắt cây...
  20. G

    [CCCĐ] Huyền ảo Tả Yàng Phình

    Đường về nằm hoàn toàn bên sườn đông nên hoàn toàn khô ráo. Chỉ có một lối duy nhất đi xuống xuyên qua lối mòn chạy dọc trên đỉnh cánh rừng. Trời về chiều, ai nấy có vẻ mệt nên rảo bước đi nhanh. Em một mình túc tắc đi sau nghiêng ngó. Lúc nào không còn nghe tiếng đoàn đi trước mới co giò chạy...
Top