Thơ người ta:
Thượng tầng tóc vỡn còn xanh,
Hạ tầng lại thấy củ hành tốt tươi.
Hỏi anh, lão chỉ mỉm cười,
Năng trồng đất lạ... ấy tươi củ hành.
Thơ êm giả nhời mợ Sid: (Mợ giúp em với nhé!)
Nào phải căng gân vỡn tọa ngôi,
Nhất tuần dăm bận ngọt, êm trôi.
Hỏi sao sung thế? Hành ai tá?
Tôi!