[Funland] Biểu tình, bạo động tại Nepal

Lant

Xe tải
Biển số
OF-554615
Ngày cấp bằng
19/2/18
Số km
294
Động cơ
157,048 Mã lực
Tuổi
47
Lẽ ra khi Rapper kiêm kỹ sư cầu đường bộ này ra bài hát có nội dung phản cảm như vậy, không làm nhạc ca ngợi tình yêu quê hương, đất nước, sự hy sinh của llvt Nepal gì cả. Thì an ninh Nepal phải tìm bắt, bỏ tù nam Rapper này, cấm lưu hành bài hát trên các nền tảng mxh ngay chứ ?.
Họ ko có kinh nghiệm đau đớn của 1k năm Bắc thuộc, 80 năm Pháp thuộc, 20 năm chống Mỹ... Tỷ lệ làng xóm có liệt sỹ, người chết vì tên, đạn nước ngoài ko đạt 99% như VN cụ nhé
 

Bllllo

Xe hơi
Biển số
OF-866122
Ngày cấp bằng
17/8/24
Số km
108
Động cơ
1,025 Mã lực
Tuổi
27
Trong một thế giới không ngừng biến động, nơi nhiều quốc gia chìm trong khủng hoảng và chia rẽ, thì sự bình yên mà người dân Việt Nam đang được hưởng là điều vô cùng quý giá – một dạng hạnh phúc lặng lẽ, không ồn ào, nhưng sâu sắc đến mức chỉ những ai từng đi qua biến cố mới thật sự thấu hiểu.

Bình yên là mỗi sáng thong dong bên ly cà phê hay tách trà nghi ngút khói vỉa hè, nhìn dòng người tất bật nhưng trong trật tự. Là buổi chiều rộn rã tiếng cười nơi sân chơi, bãi tập; là nhịp sống sôi động ở các trung tâm thương mại, hàng quán ăn vặt tấp nập. Là ly bia hơi sủi bọt nơi góc quán quen, bên đĩa đậu mơ rán giòn và bát mắm tôm thơm nồng. Là sáng mùng Một, bạn hữu quây quần bên đĩa lòng trắng ngần, ngọn rau thơm xanh ngắt, trái ớt đỏ như màu cờ Tổ quốc, và ly rượu thuốc sóng sánh màu hổ phách, ngon đến mức thường gắp vội cắn cả vào lưỡi. Là tiếng nhạc du dương từ quán cà phê vọng ra phố, là đoá cúc họa mi e ấp trong tay thiếu nữ. Tất cả hòa quyện thành một nhịp sống đời thường, nhưng chất chứa cảm giác an toàn và ổn định.

Bình yên còn hiện rõ trên khuôn mặt những người trẻ rạng ngời niềm tin và lạc quan về tương lai. Trong dáng hình người già chậm rãi tập dưỡng sinh dưới tán cây công viên. Trong sự kiên trì của tầng lớp trung lưu ngày ngày vun đắp cuộc sống, miệt mài chia sẻ kinh nghiệm, tranh luận về cơ hội làm ăn trên các diễn đàn như Otofun dở người. Và cả trong những đôi tay thầm lặng – người lính, công an, bộ đội biên phòng – luôn sát cánh bên dân qua mùa bão lũ, trong các đợt cứu hộ cứu nạn, dỡ bỏ mái nhà tạm để dựng lên những tổ ấm vững chãi.

Sự bình yên ấy không phải là món quà ngẫu nhiên, mà là thành quả của mối quan hệ keo sơn giữa Đảng, Nhân dân và lực lượng vũ trang. Đảng không xa dân, luôn lắng nghe và hành động vì dân. Nhân dân không quay lưng với Đảng, luôn đồng hành và tin tưởng. Lực lượng vũ trang không đứng ngoài cuộc, mà là chỗ dựa vững chắc – luôn có mặt ở tuyến đầu, từ biên giới, thiên tai, đến trật tự an ninh trong từng ngôi nhà.

Chính sự gắn kết ấy đã tạo nên “miễn dịch xã hội” trước mọi âm mưu chia rẽ, kích động từ bên ngoài. Khi niềm tin được nuôi dưỡng bằng hành động thiết thực, khi lòng dân không rạn nứt, thì không thế lực nào đủ sức chia cắt được dân tộc này.

Dĩ nhiên, đất nước vẫn còn nhiều điều cần hoàn thiện. Nhưng điều đáng quý là chúng ta không trốn tránh. Chúng ta cải thiện bằng đối thoại, bằng đổi mới, bằng sự tham gia của người dân – thậm chí cả những lời chỉ trích, những tiếng nói mỉa mai, bất mãn trên mạng xã hội trước bất công chưa thể giải quyết ngay. Chúng ta chọn tiến bộ trong ổn định, chọn đổi thay trong bình yên – thay vì để bản thân bị cuốn vào những làn sóng cực đoan như ở nhiều nơi khác.

Nhưng bởi chính lúc bình yên quá, bình yên đến mức làm cho nhiều người nhàm chán, cảm giác như bị cuộc sống bỏ quên, bị gạt bên lề, con người lại dễ bị cuốn theo những lời kích động hoa mỹ đầy cảm tính, đặc biệt khi được nói ra từ những người mang vỏ bọc tri thức, nghệ thuật hay quá khứ huy hoàng. Một nhà văn lừng lẫy, một nhà toán học tầm cỡ quốc tế, một nghệ sĩ có sức hút ma mị, hay thậm chí một cựu tướng lĩnh với bảng thành tích dày cộm – họ có thể khiến người nghe lầm tưởng rằng danh tiếng đồng nghĩa với chân lý. Nhưng không phải cứ nói khác, nói ngược, nói giật gân là đang dũng cảm hay đúng đắn. Không phải cứ mang danh 'phản biện xã hội' là đang vì dân vì nước. Có những tiếng nói lề trái không xuất phát từ khát vọng xây dựng, mà từ nỗi bất mãn cá nhân, từ ảo tưởng về vai trò lịch sử của mình, thậm chí từ mưu toan dẫn dắt đám đông vào sự hoài nghi và hỗn loạn. Người dân cần tỉnh táo. Cần phân biệt rõ giữa phản biện để đất nước tiến bộ – và kích động để xã hội rạn vỡ. Trong kỷ nguyên thông tin, cảnh giác cũng là một hình thức yêu nước, giữ nước.

Và rồi chúng ta cùng nhau tiến về phía trước, để mỗi ngày mới tốt đẹp hơn ngày hôm qua, để mỗi người dần trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình.

Bởi vậy, giữa một thế giới đầy hỗn loạn, việc một người Việt có thể bắt đầu ngày mới bằng ly cà phê yên tĩnh, kết thúc bằng bữa cơm ấm cúng bên gia đình – là một điều vô cùng đáng trân trọng.

Bình yên không phải là sự vắng mặt của biến cố, mà là khi trong mọi biến cố, chúng ta vẫn nắm chặt tay nhau, vẫn tin nhau và không bao giờ buông bỏ nhau.

Bình yên – chính là hạnh phúc.
Một thứ hạnh phúc thầm lặng, bền bỉ, tự hào và vô cùng quý giá.
Một thứ hạnh phúc mà để có được, trên dải đất hình chữ S này, đã có biết bao triệu triệu Chiến binh ưu tú phải đánh đổi bằng máu và sinh mệnh tuổi thanh xuân, bao nước mắt không thể đong đếm của những người Mẹ, người Vợ...
Nếu người ta cứ mưu cầu bình yên thì thế giới này chắc vẫn còn quân chủ chuyên chế, phong kiến tập quyền ở khắp nơi. Chính cách mạng tháng 8 cũng đi theo con đường bạo lực chứ không có sự bình yên nào cả. Thế nên cách bạn so sánh như vậy theo tôi có thể là đạo đức giả khi mà bạn quý trọng, kỷ niệm hướng đi bạo lực của nước mình nhưng lại hạ thấp nước khác khi nước họ làm tương tự. Trong các quốc gia hiện đại, trừ khu vực Hồi giáo quân chủ vùng Trung Đông thì không nói làm gì, các quốc gia có chế độ ổn định, lâu đời nhất là những quốc gia cho phép dân chủ, tự do nhất, tức là có cơ chế cho phép sự đổi mới, có thể thay đổi chính sách, pháp luật dễ dàng mà không cần đến bạo lực. Các quốc gia thiếu dân chủ hoặc dân chủ nửa vời hoặc quá kìm hãm tự do thì chưa có chế độ nào tồn tại quá 100 năm.
 

td lines

Xe điện
Biển số
OF-127062
Ngày cấp bằng
9/1/12
Số km
4,730
Động cơ
460,064 Mã lực
Em thấy trên tiktok, facebook...bắt đầu có mấy bài kiểu như sinh viên Nepal lật đổ CQCS tham nhũng, hay CQ thân china...kèm lời kêu gọi các bạn trẻ Việt noi gương rùi đó. :-? :-? :-? :-?
Giả ngây giả ngô , xì lốp quá chuẩn : Qua làm sao được mắt
 

Tlbooks

Xe tăng
Biển số
OF-68488
Ngày cấp bằng
16/7/10
Số km
1,125
Động cơ
526,355 Mã lực
Nếu người ta cứ mưu cầu bình yên thì thế giới này chắc vẫn còn quân chủ chuyên chế, phong kiến tập quyền ở khắp nơi. Chính cách mạng tháng 8 cũng đi theo con đường bạo lực chứ không có sự bình yên nào cả. Thế nên cách bạn so sánh như vậy theo tôi có thể là đạo đức giả khi mà bạn quý trọng, kỷ niệm hướng đi bạo lực của nước mình nhưng lại hạ thấp nước khác khi nước họ làm tương tự. Trong các quốc gia hiện đại, trừ khu vực Hồi giáo quân chủ vùng Trung Đông thì không nói làm gì, các quốc gia có chế độ ổn định, lâu đời nhất là những quốc gia cho phép dân chủ, tự do nhất, tức là có cơ chế cho phép sự đổi mới, có thể thay đổi chính sách, pháp luật dễ dàng mà không cần đến bạo lực. Các quốc gia thiếu dân chủ hoặc dân chủ nửa vời hoặc quá kìm hãm tự do thì chưa có chế độ nào tồn tại quá 100 năm.
Việc cố tình đánh đồng bạo lực cách mạng chính nghĩa trong lịch sử Việt Nam với những phong trào nổi loạn, đập phá vô tổ chức ở một số quốc gia rồi gán nhãn 'đạo đức giả' cho thái độ phân biệt giữa hai hiện tượng ấy không chỉ là một lập luận cực kỳ "ngây ngô có chủ ý", mà còn là một sự quy nạp sai lầm nguy hiểm – bởi nó lập lờ giữa đấu tranh giành độc lập dân tộc với hành vi kích động xã hội, giữa chính nghĩa và hỗn loạn.

Bạo lực cách mạng ở Việt Nam không phải là hành vi phá hoại hay gây rối vì bất mãn cá nhân, mà là con đường tất yếu trong bối cảnh dân tộc bị đô hộ, bị tước đoạt quyền sống, quyền tự do. Đó là bạo lực chính nghĩa – đấu tranh để giành lại độc lập dân tộc, thống nhất đất nước và quyền tự quyết cho toàn dân.

Từ Cách mạng Tháng Tám đến các cuộc kháng chiến giữ nước, nhân dân Việt Nam không chọn bạo lực vì muốn, mà vì buộc phải – để chấm dứt cảnh người Việt làm nô lệ ngay trên quê hương mình. Và chính sự hy sinh đó mới mang lại nền hòa bình, ổn định mà chúng ta đang được hưởng hôm nay.

Tôn vinh lịch sử cách mạng là ghi nhớ một hành trình đấu tranh đầy chính nghĩa. Điều đó không mâu thuẫn với thái độ cảnh giác trước những phong trào nhân danh “phản biện” hay “cách mạng” hiện đại – nếu những phong trào ấy không có nền tảng chính trị rõ ràng, không đại diện cho lợi ích chung, và chỉ dẫn đến hỗn loạn, chia rẽ. Không thể đánh đồng kháng chiến giành độc lập với biểu tình cực đoan, lật đổ chính quyền hợp pháp, hay kích động xã hội chỉ vì bất mãn cá nhân. Cũng không thể mặc nhiên cho rằng cứ nói trái chiều là cải cách, là tiến bộ, là yêu nước.

Mỗi quốc gia có bối cảnh khác nhau. Việt Nam từng trải qua máu lửa chiến tranh để giành quyền sống, nên hơn ai hết, chúng ta hiểu rằng: hòa bình là nền tảng của phát triển, không phải là thứ cản trở đổi mới. Trân trọng bình yên không đồng nghĩa với bảo thủ, mà là biết phân biệt giữa phản biện để xây dựng và kích động để phá hoại
 

coindesar

Xe buýt
Biển số
OF-553591
Ngày cấp bằng
6/2/18
Số km
927
Động cơ
180,877 Mã lực
Nếu người ta cứ mưu cầu bình yên thì thế giới này chắc vẫn còn quân chủ chuyên chế, phong kiến tập quyền ở khắp nơi. Chính cách mạng tháng 8 cũng đi theo con đường bạo lực chứ không có sự bình yên nào cả. Thế nên cách bạn so sánh như vậy theo tôi có thể là đạo đức giả khi mà bạn quý trọng, kỷ niệm hướng đi bạo lực của nước mình nhưng lại hạ thấp nước khác khi nước họ làm tương tự. Trong các quốc gia hiện đại, trừ khu vực Hồi giáo quân chủ vùng Trung Đông thì không nói làm gì, các quốc gia có chế độ ổn định, lâu đời nhất là những quốc gia cho phép dân chủ, tự do nhất, tức là có cơ chế cho phép sự đổi mới, có thể thay đổi chính sách, pháp luật dễ dàng mà không cần đến bạo lực. Các quốc gia thiếu dân chủ hoặc dân chủ nửa vời hoặc quá kìm hãm tự do thì chưa có chế độ nào tồn tại quá 100 năm.
- Không có công thức chung cho tất cả, kiểu dân chủ theo định nghĩa phương Tây chưa chắc đã mang lại thịnh vượng cho các nước phương Đông, mỗi dân tộc phải tự tìm con đường phù hợp với dân tộc mình.
- Không nhầm lẫn giữa mục đích và phương tiện. Mục đích là độc lập, hòa bình, thịnh vượng, dân chủ theo định nghĩa phương Tây chỉ là một trong các phương tiện, không phải là mục đích cần đạt.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top