- Biển số
- OF-191532
- Ngày cấp bằng
- 26/4/13
- Số km
- 17,800
- Động cơ
- 479,198 Mã lực
Mịa! Tiền là xương máu, nước mắt, mồ hôi. Vậy mà chỉ được cho là án Dân Sự, nên XH nó mới như thế. 





Cụ XPQ có lẽ là chủ nợ nên nhận xét phiến diện ......thật.Cụ hơi phiến diện quá. Cụ có đi vay mượn bao giờ không?
Chắc ko dc.Có khép đc vào tội giết người trong trạng thái bị kích động không các cụ nhỉ?
Chuẩn luôn ạ, 1K cũng là tiền, mà lại là tiền của mình. Lúc mình thiếu 1K, thử thanh toán mà không XIN chúng nó xem, nó chả lườm cho cháy mặt.Suy cho cùng cũng là thái độ sống cả thôi. Ra ngoài đường thấy cảnh hoạn nạn móc ra 1-2tr cho người ta mình không tiếc. Nhưng nhiều thể loại muốn ăn không của người khác, loại này thì 1 cắc cũng không cho.
Em đi ăn quán, cô bé phục vụ tất tả ngược xuôi phục vụ bàn mình gần 2 tiếng đồng hồ, mồ hôi ròng rã. Cuối buổi thanh toán rút ra 100k bo cho cô bé ấy, cảm ơn rối rít. Mình cho tiền cũng thấy sướng.
Đi ra quán cafe uống nước. Gọi ly sinh tố giá 49k. Lúc thanh toán nhân viên không trả lại tiền cũng không nói gì. Em hỏi là tiền thừa 1k đâu? Lúc đấy cậu nhân viên mới nói giọng hơi khó chịu kiểu nửa đùa nửa thật anh thông cảm bên em hết tiền lẻ, với lại 1k đối với anh có nhằm nhò gì thì cho bọn em xin. Em mới bảo dm mày xin thì xin tử tế, ngay lúc thanh toán mày xin đàng hoàng thì tao tiếc gì. Đây im ỉm đi tưởng khách dễ dãi à? Xong em gọi quản lý quán ra chửi cho một trận.
Em nghĩ cho người nhà vay nên không giấy tờ gì, về mặt luật pháp cũng không can- thiệp được, về mặt xã hội cũng không, tình cảm thì đã quyết không trả nên mới thế.Đúng rồi bác ơi, mấy công ty đòi nợ cũng nêu rõ phải có giấy tờ vay mượn tiền, số tiền từ 200tr trở lên, phí đòi nợ là 20% số tiền cần đòi
Vậy giải pháp đúng theo cụ là gì, khi gđ đứa cháu nó không trả nợ và thách thức, còn gđ ông hồng thì lâm vào cảnh khó khăn khốn cùngChia sẻ về hoàn cảnh. Nhưng đó k phải là giải pháp
Cụ manh động quớ, chưởi nhau vì 1k ko cẩn thận vác dao xiên nhau rồi lại lên báo giật title "Vì 1000 đ vác dao xiên nhau".Suy cho cùng cũng là thái độ sống cả thôi. Ra ngoài đường thấy cảnh hoạn nạn móc ra 1-2tr cho người ta mình không tiếc. Nhưng nhiều thể loại muốn ăn không của người khác, loại này thì 1 cắc cũng không cho.
Em đi ăn quán, cô bé phục vụ tất tả ngược xuôi phục vụ bàn mình gần 2 tiếng đồng hồ, mồ hôi ròng rã. Cuối buổi thanh toán rút ra 100k bo cho cô bé ấy, cảm ơn rối rít. Mình cho tiền cũng thấy sướng.
Đi ra quán cafe uống nước. Gọi ly sinh tố giá 49k. Lúc thanh toán nhân viên không trả lại tiền cũng không nói gì. Em hỏi là tiền thừa 1k đâu? Lúc đấy cậu nhân viên mới nói giọng hơi khó chịu kiểu nửa đùa nửa thật anh thông cảm bên em hết tiền lẻ, với lại 1k đối với anh có nhằm nhò gì thì cho bọn em xin. Em mới bảo dm mày xin thì xin tử tế, ngay lúc thanh toán mày xin đàng hoàng thì tao tiếc gì. Đây im ỉm đi tưởng khách dễ dãi à? Xong em gọi quản lý quán ra chửi cho một trận.
Cụ manh động quớ, chưởi nhau vì 1k ko cẩn thận vác dao xiên nhau rồi lại lên báo giật title "Vì 1000 đ vác dao xiên nhau".
thực sự giúp đỡ là cần thiết cụ ạ . ai có đk giúp đỡ âm thầm chút thì tốt , chứ cứ hô hào ầm ĩ lên báo chí rồi tạo cái tiền lệ ... không hayNên có người đứng ra kêu gọi ủng hộ tiền cho gia đình ông Hồng.
Hôm nay em sẽ đăng ký tham dự chương trình: "Vì bạn xứng đáng", gạ anh QUyền Linh góp tiền ủng hộ ông Hồng
Sao cụ biết ko có giấy tờ? Mà kể cả có thì cũng chẳng làm gì đượccụ có thể lựa chọn ko cho vay cơ mà? sinh ra ngân hàng để làm j? giao dịch dân sự ko giấy tờ thì luật pháp xử kiểu j.
Cho cháu rể vay. Có lẽ cho vay lấy lãi nhưng nó định bùng cả gốc lẫn lãi.không hiểu sao ông lại cho đứa em vay 3 tỷ mà mình thì nghèo rớt,còn gia đình đứa em thì thất đức quá rồi,giết người là biện pháp cuối cùng khi mọi thứ tình cảm pháp luật không giải quyết được,các khoản vay cá nhân rất khó đưa ra pháp luật!
cũng do cái kiểu niêm yết 99 củ chuốiSuy cho cùng cũng là thái độ sống cả thôi. Ra ngoài đường thấy cảnh hoạn nạn móc ra 1-2tr cho người ta mình không tiếc. Nhưng nhiều thể loại muốn ăn không của người khác, loại này thì 1 cắc cũng không cho.
Em đi ăn quán, cô bé phục vụ tất tả ngược xuôi phục vụ bàn mình gần 2 tiếng đồng hồ, mồ hôi ròng rã. Cuối buổi thanh toán rút ra 100k bo cho cô bé ấy, cảm ơn rối rít. Mình cho tiền cũng thấy sướng.
Đi ra quán cafe uống nước. Gọi ly sinh tố giá 49k. Lúc thanh toán nhân viên không trả lại tiền cũng không nói gì. Em hỏi là tiền thừa 1k đâu? Lúc đấy cậu nhân viên mới nói giọng hơi khó chịu kiểu nửa đùa nửa thật anh thông cảm bên em hết tiền lẻ, với lại 1k đối với anh có nhằm nhò gì thì cho bọn em xin. Em mới bảo dm mày xin thì xin tử tế, ngay lúc thanh toán mày xin đàng hoàng thì tao tiếc gì. Đây im ỉm đi tưởng khách dễ dãi à? Xong em gọi quản lý quán ra chửi cho một trận.
Nó đến vay cụ có quyền không cho mà. Nếu cụ ủng hộ giải pháp của bác đó thì em xin chia buồn với gia đình và dòng họ cụ vì có một người họ hàng như cụThôi, thế này cụ dễ để bọn khác nó ăn hộ vợ con cụ rồi. Cụ mà lộ danh tính là ngày mai có ối người nhà cụ đến xin vay tiền đấy.
Bác ấy cho trả góp 10tr 1 tháng để có tiền duy trì cuộc sống mà nó có chịu trả đâu. Định cướp trắng mới thôi.Theo em thì bác này tích góp được tí vốn, cô cháu gái sang tỷ tê bác cho cháu mượn cháu làm ăn, trả lãi hàng tháng cho bác. Bác già cũng muốn đầu tư, nghe lời ngon ngọt của cháu gái nên đưa hết tiền cho cháu. Con cháu lúc đầu còn trả đầy đủ, sau thưa dần rồi quỵt hẳn lãi. Ông bác sang đòi cháu không trả, lại còn lên mặt thách thức ( vì nó nắm đằng chuôi, cho vay ruột thịt nên không viết giấy nợ). Uất ức quá mới vác dao sang xả cháu.
Em từng rơi vào hoàn cảnh này nên em hiểu. Bị người ngoài nó lừa thì còn đỡ các cụ ạ, nhưng bị ruột thịt nó lừa thì đau lắm. Đau và uất ức gấp trăm lần. Thà con này nó quỳ xuống khóc lóc van lạy " bác ơi cháu bị lừa hết tiền rồi , không có tiền trả bác nữa, bác cho cháu xin lỗi..." thì chắc ông này sẽ ông uất ức đến nỗi vác dao sang giết cháu đâu.
Đấy là cụ nghĩ, mỗi người có sức chịu đựng có hoàn cảnh sống khác nhau, không thể đứng trên lập trường của mình để khẳng định cái mà mình không trải qua. Em cũng chẳng nói ông ấy đúng sai vì việc đó đã có pháp luật giải quyết, cuộc sống vô vàn lắm biết thế nào mà nói người ta phải thế này phải thế kia.Tôi nghĩ với thu nhập hàng tháng như trên, đó không thể là lý do cùng quẫn (phải mua thuốc tốt, phải cho con no đủ, phải chi tiêu thoải mái...) để biện minh cho hành động trên được.