- Biển số
- OF-520012
- Ngày cấp bằng
- 6/7/17
- Số km
- 5,092
- Động cơ
- 110,061 Mã lực
- Tuổi
- 49
E nghĩ với cấp tỉnh có thể làm được như vậy và phù hợp với TQ bởi 1 tỉnh của họ rất lớn, có thể nói gần như 1 quốc gia với các món.Nguyên tắc tổ chức lãnh đạo của TQ là thế này các cụ: Lãnh đạo địa phương tự chủ kinh tế, phụ thuộc chính trị.
Ở TQ không có chuyện lấy thu ngân sách tỉnh nọ bù cho tỉnh kia như VN, mà các địa phương (cho đến cấp huyện) đều tự làm tự ăn. Thu ngân sách trên địa bàn chia ra 2 nguồn: thu địa phương (của các doanh nghiệp địa phương) và thu trung ương (từ các doanh nghiệp trung ương và thuế XNK). Nguyên tắc là thế này: thu địa phương giữ lại 100%, thu trung ương được giữ lại bao nhiêu % là tùy tình hình, tóm lại anh chỉ có thể tiêu nhiều nhất là số thu trên địa bàn, không có chuyện chạy về cấp cao hơn xin tiền (trừ khi anh xin được dự án). Bù lại, lãnh đạo địa phương được quyền tự chủ rất lớn trong các vấn đề kinh tế, ví dụ phát hành trái phiếu địa phương, thưởng kêu gọi đầu tư vv.
Thế nhưng, trong tổ chức nhân sự thì TQ cực kỳ độc tài. Nguyên tắc của họ là chính quyền nắm kinh tế, còn Đảng nắm nhân sự. 1 ông tỉnh trưởng hoặc huyện trưởng có thể rất có chủ kiến, rất quyền lực ở địa phương, nhưng chỉ cần ông bí thư cấp trên đánh 1 tờ A4 là có thể bị điều đi địa phương khác, và như thế mất hết gốc rễ quyền lực.
Đảng thì lại là cơ cấu ngành dọc và không bị ước chế bởi các quy định pháp luật, nên có thể quản lý các lãnh đạo địa phương theo chính sách riêng. Cho nên TQ có thể vừa lỏng vừa chặt là như vậy.
Ở VN thì mỗi tỉnh có nhiều lợi thế nhưng cũng có tỉnh có nhiều bất lợi trong cân đối thu chi. Điều 1 ông năng lực hạn chế về HN thì HN vẫn cứ thu cao vì địa tô tốt, điều 1 ông rất giỏi về Hà Giang thì vẫn âm thôi. Có nơi bà con nông dân bội thu đấy nhưng chính quyền có thu được đồng nào đâu. Ai đó so sánh với HN là ko công bằng.
có ví dụ rất tốt là Tq vậy mà học được hơi ít

