https://soha.vn/bo-truong-binh-cau-vien-bo-truong-luan-vi-hanh-bo-truong-hien-lac-dau-va-so-phan-ky-la-cua-sgk-ong-dai-20191103153924144.htm
Em đọc bài về drama SGK thầy Đại. Vụ này hết hot trend rồi nên em không bàn đến nội dung của sách cũng như việc nó được duyệt hay bị loại nữa mà xin bàn về một số thông tin trong bài báo.
Câu chuyện 1: Có một vị vụ trưởng đương chức đã từ chức vì
Ông Hào nhớ lại: "Với tôi đó là giọt nước tràn ly! Tôi là nhà quản lý. Tôi không thể vừa đá bóng, vừa thổi còi; không thể vừa phụ trách vụ Tiểu học, vừa là tác giả SGK. Nhận làm tác giả SGK, tôi sẽ đều đặn nhận được một khoản nhuận bút sách hàng năm mà chẳng hề phải thò chân mó tay vào việc gì, nhưng tôi không thể nào làm được những việc trái với lương tâm nhà khoa học và tổn hại đến giáo dục, tổn hại đến thế hệ trẻ".
Thông tin 2: BT vi hành mà không làm mầu (tức là sau này BT nghỉ hưu lâu rồi mới được kể lại)
Năm 2006, ông Phạm Vũ Luận thay ông Nguyễn Thiện Nhân làm Bộ trưởng Bộ Giáo dục. Khi nghe Thứ trưởng Nguyễn Vinh Hiển báo cáo sau khi dự giờ ở một trường vùng sâu ở Lào Cai là "trẻ con học sách Tiếng Việt CNGD đọc ngon lành quá thưa Bộ trưởng", thì ông Luận đã đích thân lên Lào Cai, thuê xe ôm đi vào tận trường, đóng giả làm phụ huynh học sinh để trực tiếp thẩm định chất lượng giảng dạy.
Vậy thì sao?
Với Câu chuyện 1, chúng ta ức chế, rủa xả những kẻ tham quyền cố vị, phá hoại mà cố gắng bám vào cái ghế, nhưng với những người có lòng tự trọng như GS Hào thì sao. Nghỉ thì mất chức vụ và quyền lợi!!!
Với Câu chuyện 2: còn nhớ anh PTT Đ "vi hành" với một dàn phóng viên ảnh tháp tùng thì cũng bị chửi không thương tiếc, còn trường hợp BT Luận có biết thì cũng chẳng có lời khen.
Vậy nên chẳng lạ gì những việc bị mọi người chửi sẽ vẫn là phổ biến chứ không phải những câu chuyện như trên.
Em đọc bài về drama SGK thầy Đại. Vụ này hết hot trend rồi nên em không bàn đến nội dung của sách cũng như việc nó được duyệt hay bị loại nữa mà xin bàn về một số thông tin trong bài báo.
Câu chuyện 1: Có một vị vụ trưởng đương chức đã từ chức vì
Ông Hào nhớ lại: "Với tôi đó là giọt nước tràn ly! Tôi là nhà quản lý. Tôi không thể vừa đá bóng, vừa thổi còi; không thể vừa phụ trách vụ Tiểu học, vừa là tác giả SGK. Nhận làm tác giả SGK, tôi sẽ đều đặn nhận được một khoản nhuận bút sách hàng năm mà chẳng hề phải thò chân mó tay vào việc gì, nhưng tôi không thể nào làm được những việc trái với lương tâm nhà khoa học và tổn hại đến giáo dục, tổn hại đến thế hệ trẻ".
Thông tin 2: BT vi hành mà không làm mầu (tức là sau này BT nghỉ hưu lâu rồi mới được kể lại)
Năm 2006, ông Phạm Vũ Luận thay ông Nguyễn Thiện Nhân làm Bộ trưởng Bộ Giáo dục. Khi nghe Thứ trưởng Nguyễn Vinh Hiển báo cáo sau khi dự giờ ở một trường vùng sâu ở Lào Cai là "trẻ con học sách Tiếng Việt CNGD đọc ngon lành quá thưa Bộ trưởng", thì ông Luận đã đích thân lên Lào Cai, thuê xe ôm đi vào tận trường, đóng giả làm phụ huynh học sinh để trực tiếp thẩm định chất lượng giảng dạy.
Vậy thì sao?
Với Câu chuyện 1, chúng ta ức chế, rủa xả những kẻ tham quyền cố vị, phá hoại mà cố gắng bám vào cái ghế, nhưng với những người có lòng tự trọng như GS Hào thì sao. Nghỉ thì mất chức vụ và quyền lợi!!!
Với Câu chuyện 2: còn nhớ anh PTT Đ "vi hành" với một dàn phóng viên ảnh tháp tùng thì cũng bị chửi không thương tiếc, còn trường hợp BT Luận có biết thì cũng chẳng có lời khen.
Vậy nên chẳng lạ gì những việc bị mọi người chửi sẽ vẫn là phổ biến chứ không phải những câu chuyện như trên.