Nghiên cứu: Chửi thề và 'buôn dưa' là thói quen cực tốt cho sức khỏe
Thật không ngờ, chửi thề và ‘buôn dưa’ cùng những thói quen mà mọi người vẫn nghĩ là có hại khác lại rất tốt cho sức khỏe
7 lợi ích không ngờ khi bạn chửi thề
https://hellobacsi.com/song-khoe/tam-ly/chui-the/
Buôn chuyện
“Buôn dưa lê bán dưa chuột” đích thị là sở thích cũng như thói quen của nhiều chị em. Thậm chí ngày nay, nhiều quý ông cũng dần yêu thích thói quen này.
Một nghiên cứu ở Ý cho biết, buôn chuyện giúp mức oxytocin ở phụ nữ, từ đó giảm căng thẳng, thúc đẩy mối quan hệ của mọi người. Thậm chí, buôn chuyện còn giúp giải tỏa căng thẳng, tháo gỡ khúc mắc rất hiệu quả
Tuy nhiên, buôn chuyện cũng phải đúng trọng tâm, đừng ‘hóng hớt quá đà’, sa vào chuyện riêng của người khác hay những câu chuyện đau buồn, khó chịu, ảnh hưởng đến mối quan hệ hiện tại.
https://baosuckhoecongdong.vn/nghien-cuu-chui-the-va-buon-dua-la-thoi-quen-cuc-tot-cho-suc-khoe-129614.html
Văn hóa chửi mắng
Nhân loại không mấy người không chửi mắng hoặc bị chửi mắng. Chửi mắng, rủa sả là thứ ngôn ngữ không thiếu trong cuộc sống, trong văn chương của mọi dân tộc. Vấn đề là xác định được ranh giới giữa văn hóa và phi văn hóa trong chửi mắng. TNTT> mở chuyên đề thú vị này để cùng bạn đọc đàm luận và tranh cãi.
Chửi là la mắng, là nói những lời thô tục, cay độc để làm nhục người khác”, đó là theo từ điển tiếng Việt thông dụng. Cá nhân tôi cho rằng đôi khi cũng cần phải diễn đạt ngôn từ một cách mạnh mẽ, biểu cảm – đôi khi cũng cần phải chửi. Và rõ ràng khi không có đòn để đỡ, khi phải cam chịu ẩn nhẫn, khi yếu thế không làm được gì đối thủ, người ta có thể phải chửi. Chửi cho bõ tức. Chửi là cần thiết, vấn đề là chửi cũng cần có văn hóa, làm cho đối phương thấy nhục cũng phải có văn hóa.
Nhiều người tự hào rằng ở Việt Nam có hẳn một cái gọi là văn hóa chửi – có nghĩa là người Việt chửi có vần có vè, có ve có vẩy; chửi có bài bản, lớp lang. Nếu văn hóa được định nghĩa như là những giá trị vật chất, tinh thần do con người tạo ra trong lịch sử hay lối sống, cách ứng xử có trình độ cao thì quả thật chửi cũng là một nét văn hóa.
"Bớ làng trên xóm dưới, bớ láng giềng láng tỏi … bên sau bên trước, bên ngược bên xuôi! Tôi có con gà mái xám mới ghẹ ở, nó mới lạc ban sáng mà thằng nào con nào, đứa ở gần mà qua, đứa ở xa mà lại, nó dang tay mặt, nó đặt tay trái, nó bắt mất của bà, thì buông tha thả nó ra, có đứa nào trót nhỡ tay đánh cắp con gà mái ghẹ của bà thì hãy banh lỗ tai vạch lỗ nhĩ lên mà nghe bà chửi đây này…
Chém cha đứa bắt gà nhà bà, chiều hôm qua bà cho nó ăn nó vẫn còn. Sáng hôm nay con bà gọi nó nó vẫn còn, mà bây giờ nó đã bị bắt mất. Mày muốn sống mà ở với chồng với con mày, thì buông tha thả nó ra cho nó về nhà bà, nhược bằng mày chấp chiếm, thì bà đào mả thằng tam tứ đại nhà mày ra, bà khai quật bật săng thằng ngũ đại lục đại nhà mày lên. Ới cái thằng chết đâm, cái con chết xỉa kia, mày mà giết gà nhà bà thì một người ăn chết một, hai người ăn chết hai, ba người ăn chết ba. Mày xuống âm phủ thì quỷ sứ thần linh rút ruột ra... ".




