- Biển số
- OF-45318
- Ngày cấp bằng
- 3/9/09
- Số km
- 5,764
- Động cơ
- 505,270 Mã lực
- Website
- www.dichvudanganh.net
mọi thứ cứ lạc quan và tự tjn thì cũng khác mà cụe đồng quan điểm với cụ,lấy vợ xong biết đâu phần thiếu cần để mua nhà có nhà vợ giúp.
mọi thứ cứ lạc quan và tự tjn thì cũng khác mà cụe đồng quan điểm với cụ,lấy vợ xong biết đâu phần thiếu cần để mua nhà có nhà vợ giúp.


sợ cụ lại tắc thở trước emE h...ô h...â..P cho nhá![]()

Cháu đồng ý với mợ,e thấy lạ cực, bố mẹ nuôi lớn mình, chỉ dạy mình đã là 1 vất vả đáng trọng lắm rồi. Bố mẹ thương thì cho ko thì thôi, mình lớn rồi đi làm cố gắng báo đáp mà ko báo được cũng đừng báo hại, đừng đòi hỏi các cụ vẫn phải chăm sóc cho mình lúc các cụ tới tuổi : nghỉ ngơi. Các cụ còn thì các cụ thương thì cho ( mà nhớ phải biết ơn chứ đừng kiểu thấy các cụ cho rồi coi là nghiễm nhiên) mà các cụ ko thích cho thì thôi ko đc oán.
Em cũng thấy nhiều nhà ở VN mình cũng hay phán xét linh tinh, bố mẹ có của mà con trưởng thành nếu nó ko tự lo đc cho nó nhưng bố mẹ vẫn lấy tiền đi ăn chơi nhảy múa ko cho nó thì đó là : Quyền của các cụ, thậm chí ko phải ăn chơi nhảy múa mà là đi làm từ thiện khi : con cái trưởng thành ko kiếm đc tiền phải đi ăn xin cũng ko được oán thán. Vì trước tuổi trưởng thành là bố mẹ đã nuôi nấng tạo mọi điều kiện mà ko tận dụng đc thì : chết đừng trách. Cứ đòi bố mẹ làm ra là ta phận làm con chắc chắn ta hưởng, mơ đi : bố mẹ thương thì cho ko thì thôi để bố mẹ tiêu vào những việc khiến bố mẹ thấy vui là được.

Giờ đòi tiền mua nhà, sau đòi tiền lấy vợ, sau nữa đòi tiền mua xe, sau nữa đòi ông bà nuôi cháu, cơm nước dọn nhà để đôi vợ chồng trẻ đi làm 
Làm đếch gì có cái gì gọi là "đất phần của em" nhỉ! Giờ này mà còn những thanh niên đòi chia tài sản của bố mẹ khi bố mẹ vẫn đang sống sờ sờ ra thì lạ thật?Em năm nay cũng ba chục rồi ợ, trước cũng có đặt mục tiêu là khi nào có nhà cửa công việc ổn định thì mới tính tới lập gia đình, vì học hành cũng không được tới nơi tới chốn vào đời không có tấm bằng đại học lận lưng như người ta nên em phải cố gắng rất nhiều, giờ thì cũng hoàng thành được năm chục phần trăm mục tiêu đề ra là công việc tương đối ổn định và tích lũy được một ít vốn, định cố gắng phấn đấu mua nhà trong năm nay để năm sau còn cưới vợ nhưng mà tính đi tính lại thì lực bất tòng tâm, tiền tích lũy cũng chỉ vài trăm củ không đủ mua được miếng đất ra hồn bèo gì cũng cố một căn chung cư nên cuối tuần rồi em về nhà định bàn với bm xem cho em vay ít vì nhà em cũng tương đối có điều kiện với lại nhà có hai chị em, chị em thì đi lấy chồng giờ còn mình em thôi. Em đề nghị nhà bán ít đất phần của em để em gom tiền mua căn chung cư trên này nhưng trước giờ em vơi ba em không có hợp với nhau, em cũng hay sĩ diện mà tánh của ba em thì hay nói móc rồi đem em ra so sánh với con nhà người ta kiểu như thăng A nó đi làm mấy năm giờ nó mua nhà SG rồi còn gửi tiền về cho gia đình cất nhà, con B giờ về bằng xe du lịch ...lần nào cha con ngồi nói chuyện là có cãi nhau, riết rồi em nghe qua là lãng đi chổ khác mà nói thật cùng trang lứa với em cũng đầy đứa ăn chơi banh bóng đổ nợ báo gia đình hàng tỷ bạc, rồi cả đóng đứa giờ cũng không ra gì em tự nhận thấy mình tốt hơn rất nhiều người cùng tuổi vì từ trước giờ chưa phá nhà cái gì chưa làm gì cho gia đình lo lắng buồn khổ giờ lại có công việc ổn định vốn tích lũy, em chỉ muốn nhà giúp em chút đỉnh để em ổn định cuộc sống thôi chứ đâu có gì là quá đáng. Sao người lớn cứ thích đem con cái mình ra so với con người ta mà không nghĩ là đụng chạm tới lòng tự trọng chứ, buồn quá nên lên đây chia sẻ cùng các cụ mong tìm được chút an ủi.
Cụ đọc một mạch, không nghỉ chút nào phải không ợ. :vTý e tắc thở

Cứ thuê nhà tiếp đi cụ, 1 mình thuê chung hoặc riêng rất nhiều phương án mà chả mất bn, giá thuê HN ko tăng đc mấy đâu, so với vay NH mua nhà thì lợi hơn đấyEm năm nay cũng ba chục rồi ợ, trước cũng có đặt mục tiêu là khi nào có nhà cửa công việc ổn định thì mới tính tới lập gia đình, vì học hành cũng không được tới nơi tới chốn vào đời không có tấm bằng đại học lận lưng như người ta nên em phải cố gắng rất nhiều, giờ thì cũng hoàng thành được năm chục phần trăm mục tiêu đề ra là công việc tương đối ổn định và tích lũy được một ít vốn, định cố gắng phấn đấu mua nhà trong năm nay để năm sau còn cưới vợ nhưng mà tính đi tính lại thì lực bất tòng tâm, tiền tích lũy cũng chỉ vài trăm củ không đủ mua được miếng đất ra hồn bèo gì cũng cố một căn chung cư nên cuối tuần rồi em về nhà định bàn với bm xem cho em vay ít vì nhà em cũng tương đối có điều kiện với lại nhà có hai chị em, chị em thì đi lấy chồng giờ còn mình em thôi. Em đề nghị nhà bán ít đất phần của em để em gom tiền mua căn chung cư trên này nhưng trước giờ em vơi ba em không có hợp với nhau, em cũng hay sĩ diện mà tánh của ba em thì hay nói móc rồi đem em ra so sánh với con nhà người ta kiểu như thăng A nó đi làm mấy năm giờ nó mua nhà SG rồi còn gửi tiền về cho gia đình cất nhà, con B giờ về bằng xe du lịch ...lần nào cha con ngồi nói chuyện là có cãi nhau, riết rồi em nghe qua là lãng đi chổ khác mà nói thật cùng trang lứa với em cũng đầy đứa ăn chơi banh bóng đổ nợ báo gia đình hàng tỷ bạc, rồi cả đóng đứa giờ cũng không ra gì em tự nhận thấy mình tốt hơn rất nhiều người cùng tuổi vì từ trước giờ chưa phá nhà cái gì chưa làm gì cho gia đình lo lắng buồn khổ giờ lại có công việc ổn định vốn tích lũy, em chỉ muốn nhà giúp em chút đỉnh để em ổn định cuộc sống thôi chứ đâu có gì là quá đáng. Sao người lớn cứ thích đem con cái mình ra so với con người ta mà không nghĩ là đụng chạm tới lòng tự trọng chứ, buồn quá nên lên đây chia sẻ cùng các cụ mong tìm được chút an ủi.
vợ người ta lúc nào chả ngon hơn, không phải so nữa cụ nhéChia sẻ với cụ.
Chưa lấy vợ thì bị so với con nhà người ta, mà lấy vợ rồi thì lại so vợ mình với vợ người ta, haizzzzz
![]()


vâng mợCụ đọc một mạch, không nghỉ chút nào phải không ợ. :v
Nếu câu đủ bài thì thui, còn thục tế như thế thì đồng ý với cụ và mong cụ chủ sớm bình tâm suy sét, nhiều khi ta chẳng biết ta đang sai, thui nhà cháu đi ra vì khéo cũng đang saiEM chỉ biết thương phụ huynh của cụ thui![]()
