- Biển số
- OF-120503
- Ngày cấp bằng
- 14/11/11
- Số km
- 6,998
- Động cơ
- 465,140 Mã lực
Nhìn cái nick đã éo muốn tiếp chuyện rồi.Ngoài đời cụ cũng loi choi sửu nhi như trong OF này à?
Nhìn cái nick đã éo muốn tiếp chuyện rồi.Ngoài đời cụ cũng loi choi sửu nhi như trong OF này à?
Mấy nay em ngồi nghiền ngẫm các tư liệu đbp. Thấy thương các cụ vô cùng. Bác em như bố em kể là liền trước bố em trong gia đình 9 người con trai, đói suốt nên 2ae tuy cách nhau 2 tuổi nhưng cho học cùng lớp cho đỡ tốn. Bố e khá hơn sau đc đi học tiếp còn bác đi bộ đội, tuổi 19 khoác ba lô lên đường. Nên những ngày giỗ bác, 27.7 hoặc rằm tháng 7 nhà em làm to lắm, bố em cứ thương bác, ko biết cho đến lúc bác hy sinh, bác có dc bữa nào ăn no không.Đúng như cụ nói nó cuzng phải có cơ duyên hay sao ấy. Như trường hợp mẹ em đi tìm ông chú ruột ở trên ấy, nhà rất đông các cháu trai, nhưng mỗi mẹ em đau đáu đi tìm mộ chú, cũng chỉ với tâm niệm là lên thắp cho chú nén hương. Thực ra mẹ em cũng không biết mặt ông chú ruột của mình đâu vì khi ông hi sinh mẹ em cũng chỉ 2-3 tuổi, luon đau đáu câu chuyện là chú về được chú bế trên tay và bảo hết chiến dịch cho lên thị xã chụp ảnh. Thế rồi chú đi không về nữa.
Người tử tế có văn hóa họ làm những việc khác anh ạ, tránh họ ra cho đỡ phiền phứcNhìn cái nick đã éo muốn tiếp chuyện rồi.
Bao nhiêu thế hệ ăn chắt hà tiện để giành độc lập cho đất nước, nhưng bây giờ bọn nó đốt tiền như khôngMấy nay em ngồi nghiền ngẫm các tư liệu đbp. Thấy thương các cụ vô cùng. Bác em như bố em kể là liền trước bố em trong gia đình 9 người con trai, đói suốt nên 2ae tuy cách nhau 2 tuổi nhưng cho học cùng lớp cho đỡ tốn. Bố e khá hơn sau đc đi học tiếp còn bác đi bộ đội, tuổi 19 khoác ba lô lên đường. Nên những ngày giỗ bác, 27.7 hoặc rằm tháng 7 nhà em làm to lắm, bố em cứ thương bác, ko biết cho đến lúc bác hy sinh, bác có dc bữa nào ăn no không.
Nên dạo này bắt bớ củi lửa, tiền tỏi đến nghìn tỏi, e càng thấy xót xa cho những người lính như bác em.
Chúc mừng cụ và gia đình ạ!Nhân chiến thắng Điện Biên Phủ và thớt Điện Biên của cụ Ngao, tôi kể lại chuyện đi tìm mộ cụ nội tôi, liệt sĩ chống Pháp. Cụ nội tôi sinh năm 1913, tham gia du kích chống Pháp từ trước 1950. Năm 1952 cụ và một đồng chí khác bị Pháp bắt, xử bắn, phơi xác giữa chợ thị uy. Phải mấy ngày sau du kích mới lấy được các cụ đi chôn.
Chỗ chôn các cụ là ngoài đê. Năm sau (1953) chỗ đó bị một trận lụt xóa hết dấu tích, hai cụ du kích chôn cất thì một người cũng hy sinh, một người mắc bệnh mất ngay năm 1955. Hệ quả là không còn ai biết cụ tôi và người đồng chí nằm chỗ nào.
Ngay sau 1954 gia đình tôi đã đi tìm, đến 2017 là tổng cộng 6 lần nhưng đều không có kết quả. Chúng tôi đã nhờ tất cả các nhà ngoại cảm có thể. Đa số là tả được đại khái thực trạng phong cảnh chỗ đó nhưng chi tiết thì không đúng. Có anh Liên là nói đúng nhất nhưng sau đó chính anh bảo rằng không cảm thấy được chỗ của cụ tôi, mặc dù biết cụ nằm ở đó. Sau năm 2017, gia đình tôi đã gần như đầu hàng.
Chuyện bắt đầu lại rất bất ngờ. Năm 2023, chúng tôi xây xong nhà thờ họ. Đó là tâm nguyện của nhiều cụ lớn tuổi trong dòng họ nên các cụ tổ chức khánh thành hẳn 3 ngày.
Tôi có một đứa cháu mỏng vía, hay bị vong nhập, bị bố mẹ cấm không cho đến các nơi tâm linh. Nhưng lần này là dịp quan trọng nên bố mẹ mang nó đến, và nó bị nhập, mà vong lại chính là cụ nội tôi.
Khỏi phải nói là chúng tôi đã ngạc nhiên đến mức nào. Mấy chục năm đi tìm, chúng tôi đã tuyệt vọng, nay lại được gặp “cụ” giữa nhà thờ tổ, còn gì mừng hơn. Câu chuyện đại khái như sau:
- Cụ ơi, sao bây giờ cụ mới về? Chúng cháu đi tìm cụ bao nhiêu lần.
- Có phải muốn về là về đâu. Tao được giao việc, phải xong việc mới xin về được. (Việc gì thì cụ không nói).
- Cụ ơi, thế bây giờ cụ về hẳn được chưa ạ?
- Tao xin về rồi. Chúng mày làm được nhà thờ tổ, tao vui lắm. Phải có chỗ cho tao về chứ không tao ở đâu.
- Cụ ơi, cụ còn nhớ con không? (Cụ hỏi này tên là Lập, sinh năm 1950)
- Mày là thằng Lập con bà Xoan chứ gì? Tên mày là tao đặt. Tao vẫn gặp mẹ mày, ổn lắm không phải lo.
Theo chỉ dẫn của cụ, hơn tuần sau chúng tôi đi tìm. Thực ra lần này không phải tìm mà mọi thứ rất đơn giản: Trước khi đi, chúng tôi lên nhà thờ tổ thắp hương khấn xin. Đoàn chúng tôi đi mang theo đứa cháu. Ra ngoài đê, nó cứ đi phăm phăm đến một chỗ, đến đó nó rùng mình mấy cái rồi ngã vật ra. Chúng tôi đào thẳng xuống, đến gần 4m bắt đầu thấy đất khác khác, đào nhẹ thêm chút nữa thì gặp cụ. Chúng tôi biết ngay là cụ vì người đồng đội lúc chôn đã kèm theo một chiếc vỏ đạn khắc chữ “N”, là chữ đầu tên của cụ.
Không thể tả hết cảm giác vui mừng, nhẹ nhõm đến phát khóc của chúng tôi lúc đó. 70 năm, 7 lần đi tìm. Nếu ở rừng sâu núi thẳm thì không nói, nhưng cảm giác cụ nằm đâu đó rất gần mà không thể tìm được để an táng, nó như cái tâm bệnh của cả họ chúng tôi. Thật may mắn, cuối cùng cụ đã giúp con cháu thực hiện tâm nguyện.
Chuyện thật của gia đình tôi, không bịa đặt thêm thắt. Sắp đến 7/5, xin thắp nén hương viếng anh linh các liệt sĩ.
![]()
Đơn giản là thuốn cụ qjTầm 1998, huyện quê em tách, ruộng nhà em bị mua lại để xây trụ sở mới. Một buổi chiều em đi qua, thì hai bên đường toàn là tiểu sành, duói ruộng cứ cách chục mét lại có 1 lỗ được đào lên. Số lượng tiểu sành rất nhiều.
Ngày đó em còn bé, sợ không đi xem. Nhưng cứ thắc mắc sao họ xác định được vị trí mộ để đào.
Xâm. Căng dây chia ô bàn cờ ra để tránh trùng khớp. Dùng thanh sắt nhọn xiên thẳng xuống đất. Thấy kịch kịch thì xâm vài nhát xung quanh. Đánh dấu lại mai đào. Ô nào không thấy kịch kịch thì bỏ qua. Cứ vậy cho đến hết thửa đấtTầm 1998, huyện quê em tách, ruộng nhà em bị mua lại để xây trụ sở mới. Một buổi chiều em đi qua, thì hai bên đường toàn là tiểu sành, duói ruộng cứ cách chục mét lại có 1 lỗ được đào lên. Số lượng tiểu sành rất nhiều.
Ngày đó em còn bé, sợ không đi xem. Nhưng cứ thắc mắc sao họ xác định được vị trí mộ để đào.
Chuyện tào lao ấy mà.70 năm mà vẫn nhìn ra được tay ngắn tay dài?
Nói thật là em không tin.
Chưa chắc đoạn bay ra nhéVậy thì phải chỉ ra quy luật khách quan tồn tại chi phối con người chúng ta. Còn tin thì có 2 cách: nửa tin nửa ngờ hoặc về dưới đấy mà xemtin ngay.
Cũng giống như trái đất hình gì, thì đơn giản nhất là bay ra vũ trụ và nhìn trở lại trái đất là tin ngay.
Trăm nghe không bằng một thấy, trăm thấy không bằng một sờ.....
Cho nên nghe chuyện kể thì cũng chỉ để đấy thôi, vì, chuyện là hoàn toàn có thể bịa ra được, nhưng có video quay thì lại khác, rồi có cái khác thì lại khác nữa. Truyện như này, em tìm trên mạng một lúc ra cả xấp.
cụ bay ra, gặp phải trường sinh học, trường điện từ nó làm thị giác người trần mắt thịt trái đất.... bỗng dưng nhìn thấy thành tròn hết
mặc dù nó lại có thể là bẹt bẹt như bánh dày Quán Gánh 
Mộ cải lên không có ván cụ ạ. Em nghe nói từ năm đói 1945. Thế này liệu xâm được không.Xâm. Căng dây chia ô bàn cờ ra để tránh trùng khớp. Dùng thanh sắt nhọn xiên thẳng xuống đất. Thấy kịch kịch thì xâm vài nhát xung quanh. Đánh dấu lại mai đào. Ô nào không thấy kịch kịch thì bỏ qua. Cứ vậy cho đến hết thửa đất
Không quan không quách thì khó.Mộ cải lên không có ván cụ ạ. Em nghe nói từ năm đói 1945. Thế này liệu xâm được không.
Nói vậy mà cũng nói đượcSao không lôi nhau ra quán bia mà ngồi tâm sự nhể?
Trẻ trâu lóc chóc, chấp làm gì cụ!Nói vậy mà cũng nói được
Hãy suy nghĩ bằng cái đầu thì sẽ thấy hợp lý.Nói vậy mà cũng nói được
Chuyện thật của nhà, cụ ấy chia sẻ cũng là tấm lòng của cụ. Tin hay không thì tùy chứ cụ ấy chắc ko có nhu cầu chứng mình chứng thực ABC gì cả.thế là lại thêm một vụ đánh trống bỏ dùi rồi.
Em cứ tưởng bác Rachfan sẽ làm một quả lật ngược tình thế nhưng thế này thì chắc là có trục trặc ở khâu nào rồi.
Thường người thực việc thực sẽ có chia sẻ hình ảnh thật, video thật, những lắt léo trong khi hai bên nhận nhau, vì trong cả đại gia đình sẽ có người gần như không tin gì cả, thậm chí chê bai, phỉ báng như những gì đã và đang diễn ra trên diễn đàn về việc tâm linh.
Ngoài ra, đoàn đi tim họ sẽ vượt muôn ngàn khó khăn ở đủ mọi tình thế vì âm dương vốn cách trở, lại không có người thông hiểu về quy luật vận động khách quan thì sẽ rất dễ đi nhầm hướng.
Bác rachfan ới ời, bác phải mạnh dạn lên chia sẻ đi chứ
Người thật việc thật nó lắm chuyện để kể lắm, vì 2 bên đều sẽ thử nhau xem mức độ hiểu biết, lòng tin và tâm ý thành kính và khẩn thiết .......sâu đến mức nào.
Nói thật với cụ, tất cả sẽ trôi vào quên lãngÔng nội em, cũng liệt sĩ địa phương chống Pháp hi sinh năm 1950. Cũng được kể là thấy giải đi 4 5 ông 1 lúc, xâu dây thép vào tay, xong bắn vứt xuống sông to, cách địa phương trên 10km. Tất nhiên lúc bắn thì chả ai chứng kiến trực tiếp cả. Người đánh cá, người quanh đó thấy dẫn đi rồi kể lại thế. Mà cũng vì vứt cả xuống sông rồi thì chả có phương án nào tìm được hài cốt hay gì cả, lại chuyện quá lâu rồi. Các bác nghĩ hay biết phương án nào khả thi thì tư vấn kể chuyện giúp với.