- Biển số
- OF-600197
- Ngày cấp bằng
- 21/11/18
- Số km
- 170
- Động cơ
- 627,843 Mã lực
- Tuổi
- 38
Em lên cho cụ sớm tìm được mẫu thân
Căn cứ vào những dữ kiện trên, cụ cân nhắc làm mấy việc sau theo đúng thứ tự:Những điều nó nói thì e không bao giờ quên. Có mấy điểm chú ý cho cuộc tìm kiếm sau này của e là: bà có thể về đơn vị cũ hoặc người thầy dạy bà trong quân đội ( người bà chắc cũng có yêu thương) bà cũng đã về thăm lại nhưng không muốn gặp, không muốn thay đổi cs hiện tại của gia đình em. Và bà đang làm bs ở vùng hẻo lánh rất xa( như là vùng núi). Tất cả dự kiện là nó tự nói, e không khai, nó cũng là người lạ gặp em lần đầu nên có cái gì đó em tin. Nhất là dữ liệu người thầy dạy, em về hỏi ông già thì ông ngập ngừng không muốn kể. Có thể ông bà có chuyện j đó em không thấu hiểu được
Khi nhìn vào 1 lá số cũng có thể dự đoán được bố hay mẹ mất sớm mợ ạ, nhưng trường hợp của cụ daicuty nhạy cảm em không dám phán bừa.
Chuyện của thớt em không ý kiến gì, có bệnh thì vái tứ phương nhưng hãy tỉnh táo, không lại mất tiền ngu.Theo lá số thì sức khỏe của mẹ cụ tốt hơn bố cụ. Bác trai trước làm giáo viên hay cơ khí ạ ? và bác có từng bị mổ hay vết thương do vật sắc gây ra không ạ ?
Nếu còn sống thì cũng khó có thể dựa vào tâm linh để tìm kiếm thông tinE gặp 1 vài người họ cũng chỉ bảo còn sống thôi cụ à
Em và ông cũng khó nói chuyện, em cũng đã thử nhiều lần. Kể cả giờ hỏi về đơn vị ông ngày xưa chiến đấu ông cũng không nói. Đến như cái chế độ thương binh ông còn không làm: ông bảo tao sống trở về là may mắn rồi đòi hỏi gì nữa. Việc tìm chắc có mỗi em tư thân vận động, chị gái thì chồng con ở xa rồiCăn cứ vào những dữ kiện trên, cụ cân nhắc làm mấy việc sau theo đúng thứ tự:
1) Dựa vào thời gian tại ngũ làm bác sỹ trong quân đội của mẹ cụ, cụ tìm thông tin đơn vị và người phụ trách hiện tại. Từ đó tìm thông tin người thầy dạy cho mẹ cụ lúc mẹ cụ tại ngũ.
2) Nói năng khéo léo và quyết đoán với ông cụ nhà cụ, sao cho để cụ chia sẻ thêm chuyện cụ đang giữ trong lòng về người thầy nào đó.
Ví dụ: bố không nói thì cả cuộc đời này con oán trách mình và sau có chết chắc cũng chẳng nhắm mắt được.
Hoặc mời cụ bữa rượu thịt vui vẻ, lúc ngà ngà xúc động lại dễ ra chuyện.
3) Về mặt duy tâm, em cảm thấy cụ chưa quyết liệt và mong muốn tìm được mẹ.
Cụ cứ quyết tâm và lên đường đi thì mới sáng tỏ các thông tin thêm được. Xem này, xem kia chỉ giải quyết vấn đề tinh thần thôi.
Nhưng nếu cụ không bước chân đi thì sẽ chẳng tìm được gì cả.
".. Cứ đi rồi sẽ đến, cứ gõ cửa thì cửa sẽ mở. "
Chúc cụ may mắn!
Cụ ơi không nên nặng nề vậy. Những người nói cho em cũng toàn tình cờ cả thôi chứ em không phải chủ động đi xemChuyện của thớt em không ý kiến gì, có bệnh thì vái tứ phương nhưng hãy tỉnh táo, không lại mất tiền ngu.
còn cụ hp78 em khuyên cụ nghỉ đi để giữ phúc đức cho con cháu ạ!
99.9% thầy bà toàn nói phét, 0.1% còn lại có biết cũng chả nói.
Tử vi đúng sai liên quan đến trình độ người đọc và luận giải. Chứ lá số thì có quy tắc lập sẵn rồi.Vậy tử vi cũng hên xui, kết quả phụ thuộc vào quá nhiều biến số như ngày, giờ, tay run hay ko, tinh thần lúc đấy thế nào ....Túm lại là hơi khó tin.
Hên mà đúng cái, xác xuất đúng/không đúng là 50/50, gặp đúng kêu tử vi chuẩn, xui ko đúng thì cũng quên.
Khuyên cụ nên tìm cụ Cấn Vi Sơn chuyên về kinh dịch. Cụ thử xem sao. Cụ ấy co facebook đấy.E quăng quật các diễn đàn và face 1 năm rồi cụ ạ. Ảnh mẹ em mờ quá mà tận 20 năm rồi
Cách đây 5 năm e tình cờ gặp cô bé hải phòng nó dạng ngoại cảm nhưng tự biết không tiết lộ cho ai cả. Nó chỉ mơ hồ về mẹ em, cũng nói ra nhiều cái đúng, nhưng nói ra nó cũng mất khả năng luôn nên cũng không có tin gì mà tìm cụ ạ
Em tin vào thế giới tâm linh nhưng cách tìm mẹ của cụ có vẻ chưa quyết liệt cho lắm, hoặc chưa đúng cách lắm. Em cảm giác vậy thôi, chứ ko có ý phán xét gì cụ nhé![]()
Bên hội kinh dịch họ gọi đó là "giờ động tâm" đó cụ, có nghĩa là vào 1 thời điểm nào đó cụ chủ phải thật sự mong cầu và tin tưởng thì phát tâm tìm kiếm mới có kết quả.Cụ có cách gì không chỉ e với. Thật sự nhiều khi vì cơm áo gạo tiền cho vk con mà e chưa toàn tâm tìm bà được


Thôi cũng thông cảm cho cụ ý. Có thể có những chuyện khó nói hoặc chưa biết hướng đi như thế nào. Thôi thì vẫn còn nhớ đến mẹ và vẫn mong muốn tìm mẹ là đc rồi. Nhiều người còn bố mẹ mà còn chả thèm quan tâm chăm sóc đấy.Ta rất căm ghét bọn thày bà, ba chuyện tâm linh tử vi... này nọ,
Ông thớt này phải xem lại tư cách, mẹ lạc mất tích, là con sao ko bỏ công, ví dụ mỗi năm bỏ ra ba tháng khăn gói đi tìm: đến các trung tâm bảo trợ xã hội, các nhà thương điên ở các tỉnh, hỏi dò các phường xã (ví dụ ông tổ trưởng dân phố, trưởng thôn...) xem có người phụ nữ nào tuổi tầm như vậy mà đang ăn ở nhà nào cưu mang, hoặc in hàng ngàn tấm ảnh gửi các nơi, treo thưởng này nọ... toàn việc thiết thực thì éo làm mặc dù rất tốn kém về thời gian, tiền bạc và công sức, 20 năm chắc cũng được nhiều lắm đó
TÌNH MẸ CON THÌ KHÔNG MANG RA CÂN ĐO, NÊN NHỚ.
Đằng này ông lại chọn cách dễ là ngồi nhà gửi yêu cầu lên "như chưa hề có cuộc chia ly " !? hai lần thì phải, rồi Facebook... nói chung là toàn là cào phím.
Nay ông lên ô phân than thở, rồi ngụy biện bao năm qua cơm áo gạo tiền!!!???
Ô phân toàn nhà tâm linh giả cầy, thầy éo gì, toàn ông béo lùn trán hói bụng to, trịnh trọng phán nọ kia... chỉ được cái ngón tay chuối mắn vì cào phím nhiều thôi.
Ông cứ ngồi nhà type phím đi, rồi mẹ ông tự về với ông, hoặc thằng thần con thánh nào đó dắt ông ra với mẹ.
Ngay cả việc chụp ảnh mẹ quẳng lên ô phân cũng chả tử tế: giấy bóng nhăn loạn lên, không biết ép/là phẳng ra rồi hãy chụp.
Đêm hôm bực mình.
Em chưa bao giờ có ý định giận mẹ cụ ạ. Thật sự luôn ấy, nhiều lúc ra đường nhìn ai cù bất cù bơ e sợ phải khóc, không biết mẹ mình có thế không, mẹ ra đi cũng không để lại tâm nguyện hay ý định đi chuẩn bị từ trước, quần áo vẫn y nguyên, lúc nhỏ e chỉ biết là mẹ đi vậy thôi chứ cũng chả thức được j. Bố thì vẫn cần mẫn nuôi 2 chị em. Nhiều khi nghĩ chắc mẹ bệnh nhắc lại nên tự đi thôi chứ chả phải chuyện chồng con mà ra đi. Bố e rất khó tính, cực kì khó tính nhưng thương con, nhiều khi ông có người tâm sự chia sẻ tình cảm nhưng k dám dẫn về sống cùng.Nhiều người trách bác chủ ko quyết tâm tìm mẹ…
Nhớ hồi nhỏ, thỉnh thoảng chị em cãi nhau, mẹ dọa bỏ nhà mà đã sợ đến tắc thở, khóc phì bong bóng mũi.
Thế mà ở đây, mẹ bác chủ bỏ con đấy mà đi hẳn lúc chúng đang trứng gà trứng vịt.. Thú thật, mình giận nhiều hơn. Bọn trẻ lúc đó chắc cực kỳ hoảng loạn!
Chủ thớt ko nói, nhưng mình nghĩ lúc đó chắc cũng giận mẹ lắm? Chị gái hẳn cũng giận nên ko thấy nhắc nhiều. Bác trai thì thôi, khỏi nói. Ko phải giận nữa mà là hận!
Rồi họ hàng đằng ngoại nữa. Ko có một chút thông tin nào. Mình xin lỗi, nhưng bác gái như thế phải nói là quá lạnh lùng can đảm
Phận làm con, chữ Hiếu là đúng rồi. Nhưng cũng nên dành cả chữ hiếu cho bác trai nữa dù lỗi bác ấy có thể cũng có phần.
Sau đến là trách nhiệm làm chồng làm cha. Vợ dại con thơ, sức khỏe ko có, tiền bạc cũng ko nhiều nhặn gì (thấy bác chủ ở top "Thất nghiệp nhiều thế").. Ở hoàn cảnh này thì ưu tiên cho những việc thiết thực trước mắt đã. Chứ giờ lại định bỏ vợ con đấy lang thang tiếp à… Đấy là cái cớ để chạy trốn!
Gia đình đã để bác gái đi hơn 20 năm rồi thì thêm ít thời gian nữa cũng thế thôi. Người ra đi đã quyết tâm biệt tích thì tìm làm sao…
Sẽ đi tìm, nhưng ko nên là lúc này, khi mà trách nhiệm với gia đình nhỏ đang nặng gánh trên vai.
Phỉ phui, nếu phải mình, mình sẽ làm vậy.
, chúc cụ và bà sớm đoàn tụMợ tin vào cái chương trình đó ?Cụ liên hệ chương trình Như chưa hề có cuộc chia ly chưa ạ?
Chia sẻ cùng gia đình cụ ! Theo em cụ chụp ảnh chân dung của bà bỏ lớp nylon ở bên ngoài ra cho chuẩn sau đó tìm phần mềm thay đổi theo năm tháng, cụ post cả 2 ảnh mô phỏng hiện tại và năm bà bỏ đi. Thêm thông tin thật chi tiết vào thì em nghĩ cũng có hy vọng . Chúc mọi điều may mắn đến với gia đình cụ !Ngày nghỉ chờ nhận việc mới tham khảo các cụ tý. Em thì không mê tín lắm nhưng không báng bổ gì cả. Cách đây mấy năm e đăng bài tâm sự thất lạc mẹ. Vẫn mãi không có tin gì nên nhiều khi em vẫn mong ngon tin của bà, lỡ có mất còn biết thân thể còn thờ cúng. Nhưng đi xem ai cũng bảo còn sống nhưng không biết đâu cả
Mẹ em sn 1950 bỏ đi 20 năm rồi. Trước khi đi có bị sang chấn tâm lý ( gọi là tâm thần nhẹ, bị tầm 6-7 năm trước lúc đi lúc đỡ lúc bị, ngày đi là đỡ rồi)
Bà là bs giỏi, đậu y thái bình khóa 1981
Mẹ em tên là Lê Thị Liên quê quán Kỳ Thư, Kỳ Anh, Hà Tĩnh
Cụ nào biết ai xem cao tay chỉ em với. Vẫn mong 1 ngày có tin tức
E đã đang face nhiều nhóm hội rồi nhưng không ăn thua![]()
Có thể thấy cụ là người rất hiểu biết, có phần hiền hậu, có tấm lòng rộng lượng.... Mong cụ ở hiền sẽ gặp lành!Em chưa bao giờ có ý định giận mẹ cụ ạ. Thật sự luôn ấy, nhiều lúc ra đường nhìn ai cù bất cù bơ e sợ phải khóc, không biết mẹ mình có thế không, mẹ ra đi cũng không để lại tâm nguyện hay ý định đi chuẩn bị từ trước, quần áo vẫn y nguyên, lúc nhỏ e chỉ biết là mẹ đi vậy thôi chứ cũng chả thức được j. Bố thì vẫn cần mẫn nuôi 2 chị em. Nhiều khi nghĩ chắc mẹ bệnh nhắc lại nên tự đi thôi chứ chả phải chuyện chồng con mà ra đi. Bố e rất khó tính, cực kì khó tính nhưng thương con, nhiều khi ông có người tâm sự chia sẻ tình cảm nhưng k dám dẫn về sống cùng.
Em chỉ mong có thời gian cũng như đk để toàn tâm đi tìm mà không được, hàng tháng phải vào viện, ông già bị viêm phổi tắc nghẹn mãn cũng hay phải đi viện, 2 đứa con 5-6 tuổi phải lo cho chúng nó, em cũng phải cố cày cái cs hiện tại nữa chứ. May mắn e còn rất nhiều người thân giúp đỡ nữa chứ không chắc em gục lâu rồi