- Biển số
- OF-354921
- Ngày cấp bằng
- 20/2/15
- Số km
- 355
- Động cơ
- 266,122 Mã lực
ôi, câu chuyện của cụ mà ngồi giữa nhà kể thì đảm bảo bị ném đá tới tấp 





Chả lẽ lại mời Vang cụSau đêm chia tay QT ,
Cho đến một ngày
Cơm nước vừa xong , ngồi vểnh râu xỉa răng xem tivi thì tiếng điện thoại reo . Một số điện thoại lạ hoắc, vuốt màn hình và đưa điện thoại lên tai :
A lô
A lô , Anh khỏe chưa , đã xuất viện chưa ?
Anh khỏe , xuất viện rồi .
Thế thì tốt rồi , nghỉ ngơi giữ gìn sức khỏe anh nhé , em cúp máy đây
Ừ , cảm ơn em nhé .
Ơn giời , may là chỉ có thế .
Đó chính là nàng .
The end !

Thế thôi à, tưởng thế nàoSau đêm chia tay QT , em quyết định đổi số điện thoại . Và chắc trời thương nên năm 2005 nhà em dính vụ giải tỏa mở rộng đường nên cũng chuyển đi ở chỗ khác . Em cũng không liên lạc với những người bạn cũ biết chuyện của em thế là phần nào xóa được dấu tích . Thấm thoát thoi đưa , đầu năm 2006 em lại yêu một người , đó là gấu em bây giờ . Mọi việc diễn ra suôn sẻ , đã có lần đi chơi với đám bạn của gấu , họ lại rủ vào tiệm kem nhà nàng . Em nghe mà dựng đứng râu tóc , tuy nhiên cũng tặc lưỡi thôi thì cũng là cái số tránh trời không khỏi nắng . Ô hô ai tai ! may quá là may nàng không có ở đó , nghe mấy đứa phục vụ bảo nàng về quê chồng lo chuyện ma chay gì đó . Quả là trời còn thương .
Cuối năm 2006 em đưa xe hoa đến rước gấu về , cuộc đời cứ bình dị trôi như một dòng sông hoa nắng . Hai đứa con lần lượt ra đời cuốn em vào dòng xoáy cuộc đời để rồi hình bóng nàng , nỗi ám ảnh về nàng cũng phai mờ , nhạt nhòa trong tâm trí em .
Cho đến một ngày
Cơm nước vừa xong , ngồi vểnh râu xỉa răng xem tivi thì tiếng điện thoại reo . Một số điện thoại lạ hoắc, vuốt màn hình và đưa điện thoại lên tai :
A lô
A lô , Anh khỏe chưa , đã xuất viện chưa ?
Anh khỏe , xuất viện rồi .
Thế thì tốt rồi , nghỉ ngơi giữ gìn sức khỏe anh nhé , em cúp máy đây
Ừ , cảm ơn em nhé .
Ơn giời , may là chỉ có thế .
Đó chính là nàng .
The end !

Thế là nàng không còn yêu tay bán kem mà quyết định chuyển làm vợ tay bán kem đó rồi???Sau đêm chia tay QT , em quyết định đổi số điện thoại . Và chắc trời thương nên năm 2005 nhà em dính vụ giải tỏa mở rộng đường nên cũng chuyển đi ở chỗ khác . Em cũng không liên lạc với những người bạn cũ biết chuyện của em thế là phần nào xóa được dấu tích . Thấm thoát thoi đưa , đầu năm 2006 em lại yêu một người , đó là gấu em bây giờ . Mọi việc diễn ra suôn sẻ , đã có lần đi chơi với đám bạn của gấu , họ lại rủ vào tiệm kem nhà nàng . Em nghe mà dựng đứng râu tóc , tuy nhiên cũng tặc lưỡi thôi thì cũng là cái số tránh trời không khỏi nắng . Ô hô ai tai ! may quá là may nàng không có ở đó , nghe mấy đứa phục vụ bảo nàng về quê chồng lo chuyện ma chay gì đó . Quả là trời còn thương .
Cuối năm 2006 em đưa xe hoa đến rước gấu về , cuộc đời cứ bình dị trôi như một dòng sông hoa nắng . Hai đứa con lần lượt ra đời cuốn em vào dòng xoáy cuộc đời để rồi hình bóng nàng , nỗi ám ảnh về nàng cũng phai mờ , nhạt nhòa trong tâm trí em .
Cho đến một ngày
Cơm nước vừa xong , ngồi vểnh râu xỉa răng xem tivi thì tiếng điện thoại reo . Một số điện thoại lạ hoắc, vuốt màn hình và đưa điện thoại lên tai :
A lô
A lô , Anh khỏe chưa , đã xuất viện chưa ?
Anh khỏe , xuất viện rồi .
Thế thì tốt rồi , nghỉ ngơi giữ gìn sức khỏe anh nhé , em cúp máy đây
Ừ , cảm ơn em nhé .
Ơn giời , may là chỉ có thế .
Đó chính là nàng .
The end !
Em cắt mấy đoạn chịch xoạc vì sợ không qua được ải kiểm duyệtThế thôi à, tưởng thế nào![]()
![]()



Mày hồi đấy to đúng bằng nửa viên gạch chỉ1996 đã có đtdđ xài thì là đại cmn gia rồi. Tiền mua máy bằng vài năm lương của thằng kỹ sư trẻ, tiền cước hàng tháng cũng bằng vài tháng lương.
Hồi đó sếp tổng đưa cho cái đtdđ bắt mang ra Thái Hà bảo hành, cầm nâng niu như bảo vật, chỉ sợ đánh mất hoặc rơi vỡ thì tàn đời.

Định vang lão mà máy không cho vang, bực quáEm cắt mấy đoạn chịch xoạc vì sợ không qua được ải kiểm duyệt![]()


Hết chiện dồi à lão thớt, hụt hẫng nhể!Sau đêm chia tay QT , em quyết định đổi số điện thoại . Và chắc trời thương nên năm 2005 nhà em dính vụ giải tỏa mở rộng đường nên cũng chuyển đi ở chỗ khác . Em cũng không liên lạc với những người bạn cũ biết chuyện của em thế là phần nào xóa được dấu tích . Thấm thoát thoi đưa , đầu năm 2006 em lại yêu một người , đó là gấu em bây giờ . Mọi việc diễn ra suôn sẻ , đã có lần đi chơi với đám bạn của gấu , họ lại rủ vào tiệm kem nhà nàng . Em nghe mà dựng đứng râu tóc , tuy nhiên cũng tặc lưỡi thôi thì cũng là cái số tránh trời không khỏi nắng . Ô hô ai tai ! may quá là may nàng không có ở đó , nghe mấy đứa phục vụ bảo nàng về quê chồng lo chuyện ma chay gì đó . Quả là trời còn thương .
Cuối năm 2006 em đưa xe hoa đến rước gấu về , cuộc đời cứ bình dị trôi như một dòng sông hoa nắng . Hai đứa con lần lượt ra đời cuốn em vào dòng xoáy cuộc đời để rồi hình bóng nàng , nỗi ám ảnh về nàng cũng phai mờ , nhạt nhòa trong tâm trí em .
Cho đến một ngày
Cơm nước vừa xong , ngồi vểnh râu xỉa răng xem tivi thì tiếng điện thoại reo . Một số điện thoại lạ hoắc, vuốt màn hình và đưa điện thoại lên tai :
A lô
A lô , Anh khỏe chưa , đã xuất viện chưa ?
Anh khỏe , xuất viện rồi .
Thế thì tốt rồi , nghỉ ngơi giữ gìn sức khỏe anh nhé , em cúp máy đây
Ừ , cảm ơn em nhé .
Ơn giời , may là chỉ có thế .
Đó chính là nàng .
The end !


Cũng tuỳ loại. Con Motorola startac của sếp tổng em lúc đó có giá tương đương 5 cây vàng 4 số 9.Mày hồi đấy to đúng bằng nửa viên gạch chỉ