Em đã từng ở căn chung cư diện tích loanh quanh 170m2. Thuộc khu chung cư cao cấp cũng nhất nhì Hanoi. Rất văn minh, không hề có những nỗi khổ như cụ kể trên. Giá căn này hiẹn giờ Sales báo em hơn 20 tỷ thu về. Còn em bán cách đây gần 2 năm giá trên 16 tỷ thu vềgr
Chung cư thì có nỗi khổ khác khi phải chung đụng: thang máy ( đi thang máy cũng bị chen lấn, thằng trong chưa ra thì thằng ngoài nó đã nhảy luôn vào), bỏ rác lung tung, để dép ở trước cửa nhà, để trẻ con chạy nhảy la hét ầm ĩ ngoài hành lang, hay người lớn đi chơi khuya về nhưng gọi điện, nói chuyện inh ỏi. Mở cửa để nấu ăn làm bay mùi khắp hành lang. Đỗ xe lộn xộn dưới hầm, thằng trên kéo bàn ghế làm ồn, thằng chung tường nó băm chặt thùm thụp ngay sát vách, ...
nhưng em thấy vẫn có những hạn chế:
- thằng máy không đông. Vì 1 tầng có 5 căn hộ thôi Nhưng có 4 thang máy
- nhưng kiểu gì cũng phải chờ thang. Hiếm khi bấm xong có thang máy ngay. Kiểu gì cũng 2-3 phút. Trong tháng cũng phải chờ dừng các tầng vv
- sảnh thang máy có 2 ô cửa sổ to, thoáng. Nhưng cũng chính vì thế mà thấy bí vào mùa đông vì mùa đông thường cả 2 khoang cửa sổ đều bị đóng kín. Và mùa hè thì bị nóng do có ô thoáng nên không bật điều hoà
- cửa kính cách âm 2 lớp. Tầng cao và tòa nhà cách xa mặt đường cả trăm m. Nhưng cứ hễ mở cửa sổ là ầm ầm tiếng xe cộ đi lại rầm rập. Và bụi mịn thì cứ gọi là …
Còn muốn yên tĩnh thì phải đóng hết cửa sổ kính. Nhưng không lẽ đóng cả ngày?
- Dân cư có thân thiện với nhau đến đâu. Thì ở căn hộ vẫn cảm thấy sự thiếu kết nối. Với thiên nhiên. Với cộng đồng, xã hội vv…
Nên em bán chung cư mua nhà vườn vùng ven. Đi xa tí nhưng không gian như ý. Mở cửa ra là thiên nhiên vv
Chỉnh sửa cuối:

