- Biển số
- OF-511815
- Ngày cấp bằng
- 23/5/17
- Số km
- 656
- Động cơ
- 185,400 Mã lực
- Tuổi
- 37
Sáng nay lang thang phố cổ HN, chợt tản mạn những ký ức ngày xưa vọng về...từng ký ức như 1 cuốn phim chạy qua...Cuộc sống thay đổi nhanh thật các cụ nhỉ !
Ai đã từng sống qua thập niên 80, 90 thế kỷ trước sẽ cảm nhận được điều này rất rõ...
Em nhớ hồi trước đi trên phố nhìn tua tủa những cột ăng ten thu sóng truyền hình, hồi đó còn truyền hình "analog" nhà nào cũng muốn cột ăng ten mình vươn cao hơn nhà bên cạnh để bắt sóng nét hơn, hồi đó ra chợ trời bạt ngàn các cửa hàng bán các loại ăng ten dàn, to - nhỏ các loại...ở các vùng quê cũng thế các cụ nhỉ, cứ chỗ nào có nhà dân là vươn lên trời các cột ăng ten ...Giờ thì không đâu còn nhìn thấy các cột ăng ten kiểu đó nữa...
Rồi một thời muốn xem phim thì ra cửa hàng cho thuê băng video để thuê những cuốn băng về để chạy đầu video player. Hồi đó các loại đầu video nổi tiếng là đầu JVC, Panasonic...Rất nhiều cửa hàng cho thuê băng video, khắp các con phố, ngõ ngách...Hồi đó ra chợ trời thì vô thiên lủng các cửa hàng bán băng video, băng cassette, sang băng video, cassette...Giờ thì chả còn ai nhớ đến cái băng video và đầu video, băng cassette kiểu này nữa, các cửa hàng cho thuê băng video cũng không còn nữa, cho dù đi các vùng sâu vùng xa cũng không còn. Thậm chí ngày nay đi tìm mua 1 cái đĩa CD compact hay đĩa VCD còn khó, rất ít cửa hàng bán...
Hồi xưa chụp ảnh ( chụp hình ) là thứ gì đó rất trang trọng, đến ngày lễ tết hoặc đám cưới gì đó mới được chụp hình...chụp bằng máy phim, xạch xạch...rồi mang ra cửa hàng rửa tráng phim. Hồi đó ai có cái máy ảnh là oách ra phết, em nhớ hồi đó cửa hành in tráng ảnh phim Triệu Tuấn ở Ngã tư sở là nổi tiếng nhât....Giờ thì chụp ảnh đến trẻ con nó cũng chụp hàng ngày, bằng smartphone, người nào chơi 1 tý thì chụp bằng digital camera...Và giờ không còn tiệm rửa tráng ảnh phim nữa, các tiệm Ảnh giờ họ dùng máy tính kết nối với 1 máy in ảnh nhỏ gọn...
Đôi lúc nghĩ vẩn vơ, đúng là cuộc sống thay đổi nhanh thật...lẽ nào mình bắt đầu có tý tuổi rồi...
Ai đã từng sống qua thập niên 80, 90 thế kỷ trước sẽ cảm nhận được điều này rất rõ...
Em nhớ hồi trước đi trên phố nhìn tua tủa những cột ăng ten thu sóng truyền hình, hồi đó còn truyền hình "analog" nhà nào cũng muốn cột ăng ten mình vươn cao hơn nhà bên cạnh để bắt sóng nét hơn, hồi đó ra chợ trời bạt ngàn các cửa hàng bán các loại ăng ten dàn, to - nhỏ các loại...ở các vùng quê cũng thế các cụ nhỉ, cứ chỗ nào có nhà dân là vươn lên trời các cột ăng ten ...Giờ thì không đâu còn nhìn thấy các cột ăng ten kiểu đó nữa...
Rồi một thời muốn xem phim thì ra cửa hàng cho thuê băng video để thuê những cuốn băng về để chạy đầu video player. Hồi đó các loại đầu video nổi tiếng là đầu JVC, Panasonic...Rất nhiều cửa hàng cho thuê băng video, khắp các con phố, ngõ ngách...Hồi đó ra chợ trời thì vô thiên lủng các cửa hàng bán băng video, băng cassette, sang băng video, cassette...Giờ thì chả còn ai nhớ đến cái băng video và đầu video, băng cassette kiểu này nữa, các cửa hàng cho thuê băng video cũng không còn nữa, cho dù đi các vùng sâu vùng xa cũng không còn. Thậm chí ngày nay đi tìm mua 1 cái đĩa CD compact hay đĩa VCD còn khó, rất ít cửa hàng bán...
Hồi xưa chụp ảnh ( chụp hình ) là thứ gì đó rất trang trọng, đến ngày lễ tết hoặc đám cưới gì đó mới được chụp hình...chụp bằng máy phim, xạch xạch...rồi mang ra cửa hàng rửa tráng phim. Hồi đó ai có cái máy ảnh là oách ra phết, em nhớ hồi đó cửa hành in tráng ảnh phim Triệu Tuấn ở Ngã tư sở là nổi tiếng nhât....Giờ thì chụp ảnh đến trẻ con nó cũng chụp hàng ngày, bằng smartphone, người nào chơi 1 tý thì chụp bằng digital camera...Và giờ không còn tiệm rửa tráng ảnh phim nữa, các tiệm Ảnh giờ họ dùng máy tính kết nối với 1 máy in ảnh nhỏ gọn...
Đôi lúc nghĩ vẩn vơ, đúng là cuộc sống thay đổi nhanh thật...lẽ nào mình bắt đầu có tý tuổi rồi...
