Em có anh bạn giai 1.5xm (x tiểu học ấy) mà vẫn tự tin, tính tình dễ chịu nhiều người quý mến. Mẹ anh ấy cao, nói con mình thiệt thòi trong cs sự nghiệp vì thấp. Em không nghĩ giống cô ý nhưng không nói.Em cũng thấpnên em gato với người cao lắm, nhất là khi ở trong những tình huống cần chiều cao trong đời sống hàng ngày. Mà đúng là do gen nhiều, đằng ngoại em gen cao ráo trắng trẻo, ông nội với bố em cũng dong dỏng, nhưng em giống y đúc bà nội nên có 1m5x (x tiểu học
).
Chồng em 1m71, F1 gái nhà em chăm chút dinh dưỡng, thể thao lắm (múa, dansport, bơi, cầu lông, đạp xe... đều từ 5 tuổi đến giờ), thế mà giờ 13,5 tuổi được 1m61 và chững rồi trong khi con cháu em bằng tuổi chả tập tành gì, ăn toàn đồ ngọt với đồ chiên rán thì gần 1m7 rồi và nó vẫn đang cao lên rất nhanh (mẹ nó 1m65).
Nói chung ai mà chả thích con cái, dâu rể, cháu cao. Nhưng lắm khi nó không yêu đứa cao hoặc đứa cao không yêu nó thì biết làm sao. Với giờ nhiều cháu cao vượt trội nhưng vẫn nhiều cháu thâp bé lắm, nên thôi kệ chúng nó vậy.
13 tuổi mà 1m61 là trên trung bình rồi mợ nhỉ. Thấp quá không thích, nhưng cao quá cũng bất tiện chả để làm gì.
Con trai em hồi bé đi học cũng bị bạn trêu thấp, về nhà phàn nàn với mẹ. Em bảo nó tại mẹ thấp nên con thấp đấy, giờ đi kiếm mẹ khác có khi cao lên được tí



Em thấp thế nhưng lấy chồng không để ý chồng cao hay thấp (chồng em cũng bt), vì em thật sự không nghĩ đấy là vấn đề quan trọng.
Từ bé đến lớn em bị mọi người trêu lùn suốt ngày, mình mà để ý hay để bụng chắc đầy bụng chả ngủ nổi. Chồng em hay nói em được cái tự tin

Nhà em nội ngoại có mỗi bà nội lùn, kéo theo tất cả các cháu gái đều lùn, còn bố mẹ em vừa phải, trên trung bình thế hệ của bm. Chị em họ bên nội em ai cũng thấp, nhưng chúng nó xinh
