- Biển số
- OF-94944
- Ngày cấp bằng
- 11/5/11
- Số km
- 24,027
- Động cơ
- 447,394 Mã lực
Sau này, bác sỹ cũng có quá nhiều bác sỹ.Y, cũng có nhiều trường Y.
Sau này, bác sỹ cũng có quá nhiều bác sỹ.Y, cũng có nhiều trường Y.
Cũng ko hẳn là phét đâu cụ. Em từng có người nhờ tìm căn hộ chung cư cao cấp để cho con gái ở gần King Kong để học Nha khoa với số điểm đầu vào khá là thấp. Em có hỏi thì được biết là bố có phòng khám răng ở tỉnh, to đùng, chỉ cần con gái học có cái bằng và chứng chỉ hành nghề là về phòng khám của bố làm luôn. Y cũng lắm loại Y đấy ạ.Phét 95% !
Tôi vô cùng ủng hộ các cháu học tập đồng chí gì to to bên Hoà Phát, nội dung đại để: Tụi tau không làm gì phi lợi ích, phi kinh tế.Học để kiếm tiền, có gì sai không ạ?
Cống hiến và kiếm tiền ko mâu thuẫn mà, tại sao lại cần phải hy sinh?Tôi vô cùng ủng hộ các cháu học tập đồng chí gì to to bên Hoà Phát, nội dung đại để: Tụi tau không làm gì phi lợi ích, phi kinh tế.
Và nói toẹt ra là: Học cho tốt để sau này có thể bán hàng hoá dịch vụ với giá cao nhất có thể, thế thôi ạ.
Và làm ơn đừng Cống hiến hay Hi xinh, như trên tivi.
Dạ, thì em đã nói 95% mà. Hiện tai có nhiều lựa chọn nên cũng sẽ có 1 số bạn lực học không tốt cũng vào được nhưng ra được là cả 1 vấn đề. Từ 10 năm trở về trước, hoặc những trường chính thống nếu không có sức không học theo được. Đúng là học nó làm gầy mòn con người đi, sáng đi viện, chiều lý thuyết, tối đi trực- nếu không trực thì lên giảng đường. Cụ nào muốn tìm hiểu SV Y học như thế nào xin mời vào giảng đường buổi tối.Cũng ko hẳn là phét đâu cụ. Em từng có người nhờ tìm căn hộ chung cư cao cấp để cho con gái ở gần King Kong để học Nha khoa với số điểm đầu vào khá là thấp. Em có hỏi thì được biết là bố có phòng khám răng ở tỉnh, to đùng, chỉ cần con gái học có cái bằng và chứng chỉ hành nghề là về phòng khám của bố làm luôn. Y cũng lắm loại Y đấy ạ.
Học y khổ chết đi được, con nhà có điều kiện mà ko đam mê và có tố chất thường họ chả vào đâu. Bố mẹ có điều kiện học gì sau chả lắm tiền. Học Y sau ra làm vs (giỏi) cũng nhiều tiền nhưng so với các ngành khác thì chất xám, thời gian, công sức và trách nhiệm nghề nghiệp họ bỏ ra nhiều hơn rất nhiều để đổi lấy cùng một giá trị vật chất.Cũng ko hẳn là phét đâu cụ. Em từng có người nhờ tìm căn hộ chung cư cao cấp để cho con gái ở gần King Kong để học Nha khoa với số điểm đầu vào khá là thấp. Em có hỏi thì được biết là bố có phòng khám răng ở tỉnh, to đùng, chỉ cần con gái học có cái bằng và chứng chỉ hành nghề là về phòng khám của bố làm luôn. Y cũng lắm loại Y đấy ạ.
Ngành y có đặc thù riêng, người bác sĩ phải đọc lời thề Hypocrate trước khi được truyền nghề nên không thể hoàn toàn vì lợi ích kinh tế được. Nếu không họ sẽ chỉ ưu tiên cứu người giàu trước bỏ mặc người nghèo rồi. Thế nên ngành y gọi là cống hiến là không sai. Không có tinh thần đó thì cũng không nên vào Y, đó là chuẩn mực xã hội rồi.Tôi vô cùng ủng hộ các cháu học tập đồng chí gì to to bên Hoà Phát, nội dung đại để: Tụi tau không làm gì phi lợi ích, phi kinh tế.
Và nói toẹt ra là: Học cho tốt để sau này có thể bán hàng hoá dịch vụ với giá cao nhất có thể, thế thôi ạ.
Và làm ơn đừng Cống hiến hay Hi xinh, như trên tivi.
Ra được tốt ạ. Bố hay mẹ cháu làm ở Sở Y tế Tỉnh thì cháu lại ngon, có cần khám chữa bệnh đâu, chỉ cần có cái bằng rồi nhảy về làm quản lý. Chốt chặn tuyệt nhất của ngành Y là kỳ thi Bác sĩ nội trú, phải thật tinh hoa thì mới đỗ được và khi đã học BSNT thì sẽ ra làm nghề và sống bằng nghề thực sự. Các bạn đỗ BSNT đều đến từ các trường Y top đầu chứ mấy trường Y top dưới thì .......Dạ, thì em đã nói 95% mà. Hiện tai có nhiều lựa chọn nên cũng sẽ có 1 số bạn lực học không tốt cũng vào được nhưng ra được là cả 1 vấn đề. Từ 10 năm trở về trước, hoặc những trường chính thống nếu không có sức không học theo được. Đúng là học nó làm gầy mòn con người đi, sáng đi viện, chiều lý thuyết, tối đi trực- nếu không trực thì lên giảng đường. Cụ nào muốn tìm hiểu SV Y học như thế nào xin mời vào giảng đường buổi tối.
Còn chuyện của cụ em biết, nếu tìm hiểu lớp RHM ở Kinh Kông thì 1 lớp phải có vài cháu như thế.
Rất khó hiểu với cách nhìn của cụ chủ thớt. Cảm giác cụ chỉ muốn lái vấn đề đi hướng khác. Em thì có một số nhận định như sau:https://vnexpress.net/hoc-phi-nganh-y-khoa-cao-nhat-hon-530-trieu-dong-moi-nam-4909150.html. Đọc xong bài báo này, em muốn nhắn nhủ đến các bạn trẻ, Các bạn dek cần học giỏi, chịu khó, kiên nhẫn, thông minh bla bla bla gì sất. Các bạn chỉ cần sinh ra trong 01 gia đình có tiền, rất rất nhiều tiền, các bạn có thể auto học thành bác sĩ nếu như các bạn thích làm bác sĩ. Em nghĩ vậy phỏng có đúng không các cụ/mợ?
Học giỏi nhưng ko đủ tiền theo học thì sao cụ? Đâu phải mỗi học phí đâu, còn tỷ thứ khác trong xuốt thời gian học.Nhiều tiền mà học dốt sao thi được Y
Bác sĩ giàu là vì không có thời gian tiêu tiềnHọc y khổ chết đi được, con nhà có điều kiện mà ko đam mê và có tố chất thường họ chả vào đâu. Bố mẹ có điều kiện học gì sau chả lắm tiền. Học Y sau ra làm vs (giỏi) cũng nhiều tiền nhưng so với các ngành khác thì chất xám, thời gian, công sức và trách nhiệm nghề nghiệp họ bỏ ra nhiều hơn rất nhiều để đổi lấy cùng một giá trị vật chất.
Đây là 1 vấn đề lớn đấy ạ. Học 6 năm cơ bản, 3 năm nội trú (nếu đỗ được), không thì 4 năm để có bằng CKI. Học Y gần như là không thể nói đến chuyện đi làm thêm được đâu. Học phí cao, giá cả sinh hoạt ở HN vô cùng đắt đỏ với các bạn ở tỉnh ra học.Học giỏi nhưng ko đủ tiền theo học thì sao cụ? Đâu phải mỗi học phí đâu, còn tỷ thứ khác trong xuốt thời gian học.
đây là cao nhất, cụ có tuổi rồi bớt dùng tay, dùng não nhiều hơn đi cụhttps://vnexpress.net/hoc-phi-nganh-y-khoa-cao-nhat-hon-530-trieu-dong-moi-nam-4909150.html. Đọc xong bài báo này, em muốn nhắn nhủ đến các bạn trẻ, Các bạn dek cần học giỏi, chịu khó, kiên nhẫn, thông minh bla bla bla gì sất. Các bạn chỉ cần sinh ra trong 01 gia đình có tiền, rất rất nhiều tiền, các bạn có thể auto học thành bác sĩ nếu như các bạn thích làm bác sĩ. Em nghĩ vậy phỏng có đúng không các cụ/mợ?
Học y khổ chết đi được, con nhà có điều kiện mà ko đam mê và có tố chất thường họ chả vào đâu. Bố mẹ có điều kiện học gì sau chả lắm tiền. Học Y sau ra làm vs (giỏi) cũng nhiều tiền nhưng so với các ngành khác thì chất xám, thời gian, công sức và trách nhiệm nghề nghiệp họ bỏ ra nhiều hơn rất nhiều để đổi lấy cùng một giá trị vật chất.
Cần nhất vẫn là đam mê bác nhỉ? Chứ đúng là bác sĩ trẻ bây giờ có bs this bs that thật nên ở tuyến tỉnh nhiều khi đi khám bệnh cũng hên xui.Năm thằng cu nhà em học lớp 3 thì em bị một cơn bạo bệnh, nằm liệt giường gần 1 tháng, nó đem thuốc cho em uống rồi thủng thẳng bảo: "bố ốm thế này thì lớn lên con phải làm bác sĩ thôi".
Năm nó đang học lớp 8 của một trường tư xịn xò thì nó xin được bố đầu tư học thêm thi chuyên Hóa, em tá hỏa hỏi sao lại thi chuyên, cứ học trường tư cho sướng chứ thì nó bảo là muốn thi chuyên để thi Y. Em phản đối ghê lắm (còn nói thẳng vào mặt là: "sao không chọn ngành nào mà kiếm ra nhiều tiền rồi khi ốm vào viện xịn nằm cho người ta hầu, việc gì phải đi hầu người ta") nhưng nó vẫn cứ đòi nên chiều, chở đi luyện thi cũng oải, thấy con học ngày cày đêm cũng thương. Và nó đỗ chuyên Hóa thật.
Năm nó lớp 12, lúc đấy em đã liên hệ với trường Monash của Úc và giáo sư đã nhận nó, cũng học ngành kỹ thuật liên quan đến Y, có học bổng kha khá và cơ hội có việc làm rồi ở lại là chắc chắn. Về nói thì nó bảo xin suy nghĩ 1 tuần, rồi nó quay lại bảo xin ở Việt Nam để thi Y. Và nó cũng vào được Y. Năm nay lên năm thứ 5 rồi.
Quá trình để vào được trường Y là rất vất vả còn quá trình học thì vô cùng gian nan. Đi học, đi trực, đi thi suốt tuần, có ngày Thứ Bảy hay Chủ Nhật cũng đi đến Bạch Mai hay Việt Đức để trực. Em nhớ nhất có 2 câu chuyện về việc đi trực của cu nhà em (nó cực kỳ ít nói và rất hiếm khi chia sẻ):
1. Có một buổi sáng Chủ nhật, em đến đón ở cổng viện Bạch Mai, cu cậu trực ở A9 cả đêm ra mà mặt mày hớn hở, khoe là đêm qua có bệnh nhân vào, chả có dấu hiệu của sự sống nữa, cu cậu phải ép tim gì gì đó rồi bệnh nhân thở lại, được tiếp nhận vào. Nhìn ánh mắt lấp lánh của con mà em cũng thấy vui vui.
2. Có một buổi trưa đang làm việc thì nó gọi điên bảo là đang ở gần cơ quan bố, rủ em đi ăn trưa. Thấy mặt nó buồn buồn thì em hỏi và nó bảo đêm qua trực ở cấp cứu VĐ có 7 người không cứu được.
Chia sẻ dài dài như vậy để thấy rằng học Y là cả một quá trình rất dài, nhưng phải có đam mê, sự dũng cảm mới theo được chứ không hẳn là nhà có điều kiện đâu. Cơ mà nếu không có điều kiện thì cũng rất khổ, lớp con em hiện nay đa phần là các bạn ở tỉnh xa về, tiền học cao, tiền sinh hoạt phí ở HN cũng tăng cao từng ngày, gia đình hẳn cũng phải thắt lưng buộc bụng cho con ăn học, nhìn các bạn đi trực cùng con em ra khỏi bệnh viện toàn đi xe máy rất cũ rồi, đoại loại kiểu wave alpha thôi.
Con em vẫn đang học và còn phải 5 năm nữa mới đi làm kiếm tiền được nhưng chắc là tiền kiếm được cũng chưa đủ nuôi được mồm nó ấy chứ, lương mới ra trường của bác sĩ, bao gồm cả phụ cấp chắc chưa được nổi 8 củ
Đến giờ này ai hỏi kinh nghiệm con thi vào trường Y thế nào thì em câu đầu tiên em vẫn hỏi là con có đam mê không hay bố mẹ đam mê? Nếu con đam mê thì nói chuyện tiếp còn chỉ có bố mẹ đam mê thì nên suy nghĩ lại![]()
Em tưởng sau khi rời ca ở pk tư bật đèn pha o tô lên mới nói câu đó chứ ? nhìn qua cửa sổ được thì chất lượng cuộc sống vẫn tốt chán.Bác sĩ giàu là vì không có thời gian tiêu tiền. Có tiền nhưng chất lượng cuộc sống cực kỳ kém, bác sỹ sản khoa hết ca trực, nhìn ra cửa sổ rồi thở dài: "từ sáng đến giờ mới thấy cái mặt người"
![]()
![]()
![]()
vào được bằng tiền chắc gì đã học đượcNhiều tiền mà học dốt sao thi được Y
Trong trường Y có nhiều ngành ạ. Vất nhất là ngành Y khoa, điểm đầu vào cao nhất và học vất vả và dài nhất. Các ngành khác thì cũng vừa vừa thôi ạ.Con nhỏ nhà em đang say mê học Y đây, chuẩn bị vào 10 nó nhất định học khối B00.
Do cách học hành của nó kiểu nhởn nhơ nên cả nhà động viên học khối A00 nhưng nó không chịu, nó nói lên lớp 10 nó thay đổi.
Cũng đang bảo nó tìm hiểu các anh chị sv Y học hành vất vả như nào, xem nó có còn say mê không. chứ sang tuần sau là đi đăng ký nhập học rồi![]()
. Giá nó là nam thì ủng hộ nhiệt liệt, con trai cần khổ luyện thành tài, mà nó là nữ nên muốn nó làm gì đó nhẹ nhàng hơn.
Nếu nó vẫn B00 thì kêu nó học thêm Lý, sau này thì sẵn mấy chứng chỉ trước khi thi TN.
Năm thằng cu nhà em học lớp 3 thì em bị một cơn bạo bệnh, nằm liệt giường gần 1 tháng, nó đem thuốc cho em uống rồi thủng thẳng bảo: "bố ốm thế này thì lớn lên con phải làm bác sĩ thôi".
Năm nó đang học lớp 8 của một trường tư xịn xò thì nó xin được bố đầu tư học thêm thi chuyên Hóa, em tá hỏa hỏi sao lại thi chuyên, cứ học trường tư cho sướng chứ thì nó bảo là muốn thi chuyên để thi Y. Em phản đối ghê lắm (còn nói thẳng vào mặt là: "sao không chọn ngành nào mà kiếm ra nhiều tiền rồi khi ốm vào viện xịn nằm cho người ta hầu, việc gì phải đi hầu người ta") nhưng nó vẫn cứ đòi nên chiều, chở đi luyện thi cũng oải, thấy con học ngày cày đêm cũng thương. Và nó đỗ chuyên Hóa thật.
Năm nó lớp 12, lúc đấy em đã liên hệ với trường Monash của Úc và giáo sư đã nhận nó, cũng học ngành kỹ thuật liên quan đến Y, có học bổng kha khá và cơ hội có việc làm rồi ở lại là chắc chắn. Về nói thì nó bảo xin suy nghĩ 1 tuần, rồi nó quay lại bảo xin ở Việt Nam để thi Y. Và nó cũng vào được Y. Năm nay lên năm thứ 5 rồi.
Quá trình để vào được trường Y là rất vất vả còn quá trình học thì vô cùng gian nan. Đi học, đi trực, đi thi suốt tuần, có ngày Thứ Bảy hay Chủ Nhật cũng đi đến Bạch Mai hay Việt Đức để trực. Em nhớ nhất có 2 câu chuyện về việc đi trực của cu nhà em (nó cực kỳ ít nói và rất hiếm khi chia sẻ):
1. Có một buổi sáng Chủ nhật, em đến đón ở cổng viện Bạch Mai, cu cậu trực ở A9 cả đêm ra mà mặt mày hớn hở, khoe là đêm qua có bệnh nhân vào, chả có dấu hiệu của sự sống nữa, cu cậu phải ép tim gì gì đó rồi bệnh nhân thở lại, được tiếp nhận vào. Nhìn ánh mắt lấp lánh của con mà em cũng thấy vui vui.
2. Có một buổi trưa đang làm việc thì nó gọi điên bảo là đang ở gần cơ quan bố, rủ em đi ăn trưa. Thấy mặt nó buồn buồn thì em hỏi và nó bảo đêm qua trực ở cấp cứu VĐ có 7 người không cứu được.
Chia sẻ dài dài như vậy để thấy rằng học Y là cả một quá trình rất dài, nhưng phải có đam mê, sự dũng cảm mới theo được chứ không hẳn là nhà có điều kiện đâu. Cơ mà nếu không có điều kiện thì cũng rất khổ, lớp con em hiện nay đa phần là các bạn ở tỉnh xa về, tiền học cao, tiền sinh hoạt phí ở HN cũng tăng cao từng ngày, gia đình hẳn cũng phải thắt lưng buộc bụng cho con ăn học, nhìn các bạn đi trực cùng con em ra khỏi bệnh viện toàn đi xe máy rất cũ rồi, đoại loại kiểu wave alpha thôi.
Con em vẫn đang học và còn phải 5 năm nữa mới đi làm kiếm tiền được nhưng chắc là tiền kiếm được cũng chưa đủ nuôi được mồm nó ấy chứ, lương mới ra trường của bác sĩ, bao gồm cả phụ cấp chắc chưa được nổi 8 củ
Đến giờ này ai hỏi kinh nghiệm con thi vào trường Y thế nào thì em câu đầu tiên em vẫn hỏi là con có đam mê không hay bố mẹ đam mê? Nếu con đam mê thì nói chuyện tiếp còn chỉ có bố mẹ đam mê thì nên suy nghĩ lại![]()
Ngành nào em thấy cũng vất vả mà.Trong trường Y có nhiều ngành ạ. Vất nhất là ngành Y khoa, điểm đầu vào cao nhất và học vất vả và dài nhất. Các ngành khác thì cũng vừa vừa thôi ạ.
Vâng, đã là trong ngành Y (lực lượng lao động ở bệnh viên) thì ngành nào cũng vất vả nhưng Bác sĩ là vất vả nhất. Cu nhà em còn kể là các chị điều dưỡng thì vẫn trang điểm rất xinh chứ các chị bác sĩ là mặt phờ phạcNgành nào em thấy cũng vất vả mà.
Làm y tá cũng vất. Chắc do em không làm được nên em thấy Y vất vả, nếu không đam mê thực sự thì lại sớm bỏ nghề.