Nhất là bét. Mợ còn hiếu thắng thì mợ còn thiệt, nhà chồng nhà mợ thiệt 1 thì mợ thiệt 2 và con mợ thiệt 3, 4. Những gì mợ kể trong này chưa cho thấy nhà chồng bạc đãi gì mợ một cách quá đáng cả mà em chỉ thấy là mợ đang chấp nhặt, giống đứa trẻ con tính từng tý một mà chưa có sự bao dung và khiêm tốn. Do đó, mợ dễ dàng nổi khùng và nghiêm trọng hoá những vấn đề chưa nghiêm trọng. Mợ không đặt mình vào hoàn cảnh của người khác nên mợ chỉ biết người khác nên chiều mình chứ ko biết chiều người khác. Cũng ko thấy mợ thể hiện sự nhập gia tuỳ tục ở đâu sau khi về nhà chồng. Em đoán mợ thuộc dạng vụng và ko chu đáo (qua những chi tiết nhỏ nhỏ mà mợ đã kể). Ở trên có rất nhiều chia sẻ có tâm, rất dài và có phân tích lý lẽ đầy đủ, em cũng sẽ ko viết lại nữa. Đấy là những bài rất có giá trị tham khảo của những ofer từng trải. Mợ nên đọc mà ngẫm cho kỹ, nhắc lại là phải ngẫm để thấm, để hiểu thật sự. Nếu mợ cần hạnh phúc thì mợ cần phải hiểu nguyên lý cơ bản trong đời là: "cho đi để được nhận lại". Áp dụng cho mọi mối quan hệ giữa người với người, người với động vật, người với thiên nhiên. Mợ chưa cho hoặc cho chưa đủ nhưng lại đòi được nhận lại thật nhiều. Đó là một cái sai cơ bản trong suy nghĩ khiến con người ta ko có hạnh phúc như họ muốn. Còn nếu mợ tự tin vỗ ngực mà bảo tôi sống ko cần hạnh phúc thì mợ hoàn toàn có quyền vứt tất cả mọi người sang một bên.