- Biển số
- OF-316715
- Ngày cấp bằng
- 21/4/14
- Số km
- 673
- Động cơ
- 299,650 Mã lực
môi trường làm việc cũng quan trọng ko kém gì lương đâu cụ ợ
Cái avatar của cụ bị đụng hàng rồi đấy. Cụ biết chửa?Nghĩ cho kĩ trước khi nghỉ. Đội thất nghiệp đang đông lắm![]()
Em dùng nó nhiều năm rồi. Hình như có mấy cụ nữa cũng dùng avatar này cụ ạCái avatar của cụ bị đụng hàng rồi đấy. Cụ biết chửa?

Lần trước em xin nghỉ, anh phó tổng mới về tập đoàn nói chuyện với em. Anh ấy nói sếp muốn anh ấy về để thay đổi những cái bất cập ở đây, anh ấy cần những con người mới để cùng anh ấy thay đổi và đề nghị em ở lại. Tuy em ở lại ko phải vì anh ấy mà vì lời hứa của chủ tich, nhưng sau đấy thì anh ấy lại nghỉ trước cả em. Em rút ra kết luận là không thể thay đổi được những gì đang có, những ai có ảo tưởng đó đều sớm ra đi. Và em có thể là người tiếp bước anh phó tổng kia, dù em chỉ mong được yên ổn làm việc chứ ko hoài bão thay đổi điều gì.Công ty gia đình, trải thảm đỏ rước sếp trực tiếp của em về đây, rồi cuối cùng có 1 kết quả trong 2 chữ "sa thải".
Đấy, cụ nghĩ đi.
Lương cụ cao là bn ạ? Để em biết còn tư vấn đánh đổi này nọ.Chào các cụ. Mấy ngày hôm nay em stress quá, muốn nghe lời khuyên của các cụ nhiều kinh nghiệm.
Em năm nay 33 tuổi, xuống HN làm được 3 năm rồi nhưng gia đình vẫn ở quê.
Em vào tập đoàn tư nhân cũng đc 1 năm, leo lên đc đến trưởng bộ phận. Nhưng từ khi lên chức mới, em thấy ức chế vô cùng. Trước làm nhân viên thì ko sao, việc ai nấy làm. Giờ có tí gọi là vị trí, liên tục gặp những tình huống oái oăm. Công ty em thuộc loại gia đình trị, dạng thân cô thế cô làm quản lý như em rất hiếm. Có lẽ chính vì thế em cảm giác bị cô lập, sếp thì thường quyết định dựa vào các cuộc họp kiểu " gia đình" mà bản thân em ko đc tham dự.
Lúc đầu em xin nghỉ, sếp gọi lên động viên và cho lên trưởng bộ phận để ở lại. Rồi sếp hứa nhiều thứ, thể hiện rất tin tưởng. Nhưng càng ngày em càng thấy những lời hứa đó xa vời, thói quen nghe 1 tai của sếp vẫn không thay đổi. Bản thân em muốn làm tốt, muốn thể hiện mình xứng đáng nhưng hết lần này đến lần khác bị kéo chân. Có 1 lần em ức chế quá trong cuộc họp đã phải nói: " các anh chị chứng minh được tôi sai thì tôi cảm ơn". Sau lần đó họ ko nói thẳng mặt như trước, nhưng âm thầm khiến em ko thể hoàn thành công việc như ý muốn. Nhất là về mảng nhân sự, chỗ em rất cần thì họ ko chịu tuyển, dù em đề xuất rất nhiều lần.
Có nhiều lúc em chán, tự nhủ thôi thì họ muốn làm kiểu đó thì mình cũng chiều, làm kiểu đối phó cho xong. Nhưng cuối cùng vẫn ko chịu được, chắc tại em tuổi trâu nên cứng đầu.
Giờ mỗi ngày đến vp với em là 1 cuộc chiến, kể cả những việc rất nhỏ nhặt. Chủ tịch giờ chỉ đạo em qua đội trợ lý chứ ko còn hỏi ý kiến em như trước. Em cảm thấy mình cố gắng rất nhiều nhưng chỉ đổi lại là sự thiếu tin tưởng.
Bây giờ nhìn lại em thấy mình ko còn như trước nữa, cả nhiệt tình với công việc và niềm vui cuộc sống. Cái duy nhất tích cực hơn là lương, nhưng chất lượng cuộc sống đâu chỉ quyết định bởi tiền bạc.
Em chỉ có 1 trăn trở, mình bỏ cuộc lúc này liệu có quá sớm. Nhưng ở lại thì liệu có thay đổi được tình hình, khi mà cái gốc rễ của vấn đề là sếp và gia đình sếp thì vẫn ở đây.
Cám ơn các cụ.
Hồi tháng trước, Lương em 60 củ/tháng chưa thưởng, thưởng nữa tầm 100 trung bình mà em quit. TP mà éo nói được nhân viên do TGĐ là cậu nó, Kiểm soát viên là mợ nó, cô nó là Kế toán chi tiền, em nó là PP, Thủ kho là chú nó thì em xin thôi. Em thôi luôn rồi. H làm lương 30tr cười ngoác mồm cho lòng thanh thản. Cuộc đời xét ra là sự đánh đổi mà thôi. Lương cao + nhàn+ éo bất mãn j thì chỉ có công ty cụ lập ra may ra. Chứ chỗ nào cũng thế cả. Cụ cân nhắc mọi thứ xem cụ thích j và tính cụ xem cụ trụ nổi ko mà chốt. Hỏi tn mỗi ng một ý.Sếp và gia đình Sếp không ở đó thì ở đâu cụ, công ty của họ cơ mà? Trước hết cụ phải hạ cái Tôi xuống và qua công việc chứng minh rằng mình thực sự đáng giá, tư nhân họ rất nhạy cảm, chỉ cần cụ tạo ra giá trị thực sự cho họ qua công việc của mình thì mọi thứ khác to thành bé, bé thành không có và cụ sẽ có chỗ đứng, được trân trọng. Bất mãn và bán than trong tình huống này chỉ làm mọi việc xấu đi.Chào các cụ. Mấy ngày hôm nay em stress quá, muốn nghe lời khuyên của các cụ nhiều kinh nghiệm.
Em năm nay 33 tuổi, xuống HN làm được 3 năm rồi nhưng gia đình vẫn ở quê.
Em vào tập đoàn tư nhân cũng đc 1 năm, leo lên đc đến trưởng bộ phận. Nhưng từ khi lên chức mới, em thấy ức chế vô cùng. Trước làm nhân viên thì ko sao, việc ai nấy làm. Giờ có tí gọi là vị trí, liên tục gặp những tình huống oái oăm. Công ty em thuộc loại gia đình trị, dạng thân cô thế cô làm quản lý như em rất hiếm. Có lẽ chính vì thế em cảm giác bị cô lập, sếp thì thường quyết định dựa vào các cuộc họp kiểu " gia đình" mà bản thân em ko đc tham dự.
Lúc đầu em xin nghỉ, sếp gọi lên động viên và cho lên trưởng bộ phận để ở lại. Rồi sếp hứa nhiều thứ, thể hiện rất tin tưởng. Nhưng càng ngày em càng thấy những lời hứa đó xa vời, thói quen nghe 1 tai của sếp vẫn không thay đổi. Bản thân em muốn làm tốt, muốn thể hiện mình xứng đáng nhưng hết lần này đến lần khác bị kéo chân. Có 1 lần em ức chế quá trong cuộc họp đã phải nói: " các anh chị chứng minh được tôi sai thì tôi cảm ơn". Sau lần đó họ ko nói thẳng mặt như trước, nhưng âm thầm khiến em ko thể hoàn thành công việc như ý muốn. Nhất là về mảng nhân sự, chỗ em rất cần thì họ ko chịu tuyển, dù em đề xuất rất nhiều lần.
Có nhiều lúc em chán, tự nhủ thôi thì họ muốn làm kiểu đó thì mình cũng chiều, làm kiểu đối phó cho xong. Nhưng cuối cùng vẫn ko chịu được, chắc tại em tuổi trâu nên cứng đầu.
Giờ mỗi ngày đến vp với em là 1 cuộc chiến, kể cả những việc rất nhỏ nhặt. Chủ tịch giờ chỉ đạo em qua đội trợ lý chứ ko còn hỏi ý kiến em như trước. Em cảm thấy mình cố gắng rất nhiều nhưng chỉ đổi lại là sự thiếu tin tưởng.
Bây giờ nhìn lại em thấy mình ko còn như trước nữa, cả nhiệt tình với công việc và niềm vui cuộc sống. Cái duy nhất tích cực hơn là lương, nhưng chất lượng cuộc sống đâu chỉ quyết định bởi tiền bạc.
Em chỉ có 1 trăn trở, mình bỏ cuộc lúc này liệu có quá sớm. Nhưng ở lại thì liệu có thay đổi được tình hình, khi mà cái gốc rễ của vấn đề là sếp và gia đình sếp thì vẫn ở đây.
Cám ơn các cụ.
Đứng dưới góc độ doanh nghiệp thì cụ đang rất có vấn đề, dẫn tới bản thân doanh nghiệp đang có vấn đề, 2 cái này tác động lẫn nhau nên cả 2 đều thiệt.Chào các cụ. Mấy ngày hôm nay em stress quá, muốn nghe lời khuyên của các cụ nhiều kinh nghiệm.
Em năm nay 33 tuổi, xuống HN làm được 3 năm rồi nhưng gia đình vẫn ở quê.
Em vào tập đoàn tư nhân cũng đc 1 năm, leo lên đc đến trưởng bộ phận. Nhưng từ khi lên chức mới, em thấy ức chế vô cùng. Trước làm nhân viên thì ko sao, việc ai nấy làm. Giờ có tí gọi là vị trí, liên tục gặp những tình huống oái oăm. Công ty em thuộc loại gia đình trị, dạng thân cô thế cô làm quản lý như em rất hiếm. Có lẽ chính vì thế em cảm giác bị cô lập, sếp thì thường quyết định dựa vào các cuộc họp kiểu " gia đình" mà bản thân em ko đc tham dự.
Lúc đầu em xin nghỉ, sếp gọi lên động viên và cho lên trưởng bộ phận để ở lại. Rồi sếp hứa nhiều thứ, thể hiện rất tin tưởng. Nhưng càng ngày em càng thấy những lời hứa đó xa vời, thói quen nghe 1 tai của sếp vẫn không thay đổi. Bản thân em muốn làm tốt, muốn thể hiện mình xứng đáng nhưng hết lần này đến lần khác bị kéo chân. Có 1 lần em ức chế quá trong cuộc họp đã phải nói: " các anh chị chứng minh được tôi sai thì tôi cảm ơn". Sau lần đó họ ko nói thẳng mặt như trước, nhưng âm thầm khiến em ko thể hoàn thành công việc như ý muốn. Nhất là về mảng nhân sự, chỗ em rất cần thì họ ko chịu tuyển, dù em đề xuất rất nhiều lần.
Có nhiều lúc em chán, tự nhủ thôi thì họ muốn làm kiểu đó thì mình cũng chiều, làm kiểu đối phó cho xong. Nhưng cuối cùng vẫn ko chịu được, chắc tại em tuổi trâu nên cứng đầu.
Giờ mỗi ngày đến vp với em là 1 cuộc chiến, kể cả những việc rất nhỏ nhặt. Chủ tịch giờ chỉ đạo em qua đội trợ lý chứ ko còn hỏi ý kiến em như trước. Em cảm thấy mình cố gắng rất nhiều nhưng chỉ đổi lại là sự thiếu tin tưởng.
Bây giờ nhìn lại em thấy mình ko còn như trước nữa, cả nhiệt tình với công việc và niềm vui cuộc sống. Cái duy nhất tích cực hơn là lương, nhưng chất lượng cuộc sống đâu chỉ quyết định bởi tiền bạc.
Em chỉ có 1 trăn trở, mình bỏ cuộc lúc này liệu có quá sớm. Nhưng ở lại thì liệu có thay đổi được tình hình, khi mà cái gốc rễ của vấn đề là sếp và gia đình sếp thì vẫn ở đây.
Cám ơn các cụ.
E thấy mấy cụ đấy nữ tính phết, toàn lượn siêu thị mua sắmEm dùng nó nhiều năm rồi. Hình như có mấy cụ nữa cũng dùng avatar này cụ ạ![]()

Ôi phí quá cụ ơi, đang từ ngạch Ban TGĐ mà xuống T/PP, thu nhập giảm 70% mà cụ cũng cam chịu đượcLương cụ cao là bn ạ? Để em biết còn tư vấn đánh đổi này nọ.Hồi tháng trước, Lương em 60 củ/tháng chưa thưởng, thưởng nữa tầm 100 trung bình mà em quit. TP mà éo nói được nhân viên do TGĐ là cậu nó, Kiểm soát viên là mợ nó, cô nó là Kế toán chi tiền, em nó là PP, Thủ kho là chú nó thì em xin thôi. Em thôi luôn rồi. H làm lương 30tr cười ngoác mồm cho lòng thanh thản. Cuộc đời xét ra là sự đánh đổi mà thôi. Lương cao + nhàn+ éo bất mãn j thì chỉ có công ty cụ lập ra may ra. Chứ chỗ nào cũng thế cả. Cụ cân nhắc mọi thứ xem cụ thích j và tính cụ xem cụ trụ nổi ko mà chốt. Hỏi tn mỗi ng một ý.

Nên bình lặng đi pv kiếm việc mới thôi. Cụ xin nghỉ thì cũng chả có ai thù hằn gì đâu. Cứ giữ bí mật cho tốt và cố gắng nói lý do nghỉ cũng khác, bịa đại 1 cái nào đấy. Làm cty gia đình như này gặp rất nhiều vấn đề về quản trị vì nó chả tuân thủ nguyên tắc gì cả. Những cty này ít người thì còn đỡ chứ phát triển chút, đông người hơn là rất phức tạpChào các cụ. Mấy ngày hôm nay em stress quá, muốn nghe lời khuyên của các cụ nhiều kinh nghiệm.
.
Vậy chắc không phải người quen. Em chả đi siêu thị bao giờE thấy mấy cụ đấy nữ tính phết, toàn lượn siêu thị mua sắm![]()

chuẩn. làm sao mà nhân viên vào thay đổi được những thứ đã ăn sau vào đầu, ăn sâu vào hệ thốngLần trước em xin nghỉ, anh phó tổng mới về tập đoàn nói chuyện với em. Anh ấy nói sếp muốn anh ấy về để thay đổi những cái bất cập ở đây, anh ấy cần những con người mới để cùng anh ấy thay đổi và đề nghị em ở lại. Tuy em ở lại ko phải vì anh ấy mà vì lời hứa của chủ tich, nhưng sau đấy thì anh ấy lại nghỉ trước cả em. Em rút ra kết luận là không thể thay đổi được những gì đang có, những ai có ảo tưởng đó đều sớm ra đi. Và em có thể là người tiếp bước anh phó tổng kia, dù em chỉ mong được yên ổn làm việc chứ ko hoài bão thay đổi điều gì.
Đâu ạ, em chỉ là TP KD thôi ạ. Báo cáo trực tiếp sếp Tổng. Cụ mỉa em phỏng?Ôi phí quá cụ ơi, đang từ ngạch Ban TGĐ mà xuống T/PP, thu nhập giảm 70% mà cụ cũng cam chịu được![]()

Chắc cụ đọc không kỹ. E nói là nhiều lúc em muốn nhắm mắt làm theo ý họ nhưng theo bản tính vẫn ko làm đc. Và em cũng ko muốn 1 ngày mình cũng thành 1 con người làm việc kiểu đối phó, vì người như thế ở đây đã quá nhiều. Có lẽ em nên dành tâm trí cho 1 tờ a4 thật đẹp.Đứng dưới góc độ doanh nghiệp thì cụ đang rất có vấn đề, dẫn tới bản thân doanh nghiệp đang có vấn đề, 2 cái này tác động lẫn nhau nên cả 2 đều thiệt.
1. Cụ bảo "làm đối phó cho xong" nhưng vẫn "mình cố gắng rất nhiều"? Chỗ này đang mâu thuẫn cụ ạ
2. Văn hoá gia đình trị trong doanh nghiệp là chuyện cực bình thường ở doanh nghiệp, kể cả Nhà nước, chẳng qua là nó biến báo đi tí thôi...Cụ có thể cố gắng mềm dẻo, hài hoà trong việc này để tiếp tục thăng tiến thì ở lại còn ko em nghĩ cũng ko nên tiếp tục chịu đựng, có hại cho cả 2 phía
Vâng thế thì em cũng Vote phương án đó, ủn đít ủng hộ cụ luôn heheChắc cụ đọc không kỹ. E nói là nhiều lúc em muốn nhắm mắt làm theo ý họ nhưng theo bản tính vẫn ko làm đc. Và em cũng ko muốn 1 ngày mình cũng thành 1 con người làm việc kiểu đối phó, vì người như thế ở đây đã quá nhiều. Có lẽ em nên dành tâm trí cho 1 tờ a4 thật đẹp.
Công việc và thu nhập cực mơ ước, em nói thật đấy chứ.Đâu ạ, em chỉ là TP KD thôi ạ. Báo cáo trực tiếp sếp Tổng. Cụ mỉa em phỏng?![]()