Tôi đoán không phải, chắc loanh quanh mạn Tố Hữu cơCụ làm ở TH hay T&T ah?
Tôi đoán không phải, chắc loanh quanh mạn Tố Hữu cơCụ làm ở TH hay T&T ah?

Chuẩn, nghỉ mà chưa có kế hoạch gì thì ghế răng đấy, trừ khi có chỗ dựa vững vàngNghĩ cho kĩ trước khi nghỉ. Đội thất nghiệp đang đông lắm![]()
Vâng cụ ! Nên có kế hoạch khả thi trước khi nghỉ ạChuẩn, nghỉ mà chưa có kế hoạch gì thì ghế răng đấy, trừ khi có chỗ dựa vững vàng

Kế hoạch rồi nhưng vẫn cần dự phòng cụ ạVâng cụ ! Nên có kế hoạch khả thi trước khi nghỉ ạ![]()
cái kế hoạch khả thi vẫn có thể biến thành khủng hoảng niềm tin chỉ sau vãi nốt dạoKhi nghỉ việc luôn phải tính toán cho kĩ. Như lão cũng đã nhìn ra vấn đề rồi đấy. Kế hoạch có thể thành hay bại còn liên quan nhiều yếu tố.Kế hoạch rồi nhưng vẫn cần dự phòng cụ ạcái kế hoạch khả thi vẫn có thể biến thành khủng hoảng niềm tin chỉ sau vãi nốt dạo

túm lại ở đâu chẳng thế cụ... dân chủ chỉ ở bên Mẽo thôi ... trong ngoài cũng rứa... cả...Chào các cụ. Mấy ngày hôm nay em stress quá, muốn nghe lời khuyên của các cụ nhiều kinh nghiệm.
Em năm nay 33 tuổi, xuống HN làm được 3 năm rồi nhưng gia đình vẫn ở quê.
Em vào tập đoàn tư nhân cũng đc 1 năm, leo lên đc đến trưởng bộ phận. Nhưng từ khi lên chức mới, em thấy ức chế vô cùng. Trước làm nhân viên thì ko sao, việc ai nấy làm. Giờ có tí gọi là vị trí, liên tục gặp những tình huống oái oăm. Công ty em thuộc loại gia đình trị, dạng thân cô thế cô làm quản lý như em rất hiếm. Có lẽ chính vì thế em cảm giác bị cô lập, sếp thì thường quyết định dựa vào các cuộc họp kiểu " gia đình" mà bản thân em ko đc tham dự.
Lúc đầu em xin nghỉ, sếp gọi lên động viên và cho lên trưởng bộ phận để ở lại. Rồi sếp hứa nhiều thứ, thể hiện rất tin tưởng. Nhưng càng ngày em càng thấy những lời hứa đó xa vời, thói quen nghe 1 tai của sếp vẫn không thay đổi. Bản thân em muốn làm tốt, muốn thể hiện mình xứng đáng nhưng hết lần này đến lần khác bị kéo chân. Có 1 lần em ức chế quá trong cuộc họp đã phải nói: " các anh chị chứng minh được tôi sai thì tôi cảm ơn". Sau lần đó họ ko nói thẳng mặt như trước, nhưng âm thầm khiến em ko thể hoàn thành công việc như ý muốn. Nhất là về mảng nhân sự, chỗ em rất cần thì họ ko chịu tuyển, dù em đề xuất rất nhiều lần.
Có nhiều lúc em chán, tự nhủ thôi thì họ muốn làm kiểu đó thì mình cũng chiều, làm kiểu đối phó cho xong. Nhưng cuối cùng vẫn ko chịu được, chắc tại em tuổi trâu nên cứng đầu.
Giờ mỗi ngày đến vp với em là 1 cuộc chiến, kể cả những việc rất nhỏ nhặt. Chủ tịch giờ chỉ đạo em qua đội trợ lý chứ ko còn hỏi ý kiến em như trước. Em cảm thấy mình cố gắng rất nhiều nhưng chỉ đổi lại là sự thiếu tin tưởng.
Bây giờ nhìn lại em thấy mình ko còn như trước nữa, cả nhiệt tình với công việc và niềm vui cuộc sống. Cái duy nhất tích cực hơn là lương, nhưng chất lượng cuộc sống đâu chỉ quyết định bởi tiền bạc.
Em chỉ có 1 trăn trở, mình bỏ cuộc lúc này liệu có quá sớm. Nhưng ở lại thì liệu có thay đổi được tình hình, khi mà cái gốc rễ của vấn đề là sếp và gia đình sếp thì vẫn ở đây.
Cám ơn các cụ.
Chấp nhận hoặc out cụ ah. e cũng đang như cụ bỏ nhà nước về quê làm cho công ty gia đình của họ lương cũng khá so với mặt bằng chung nhưng họ thích gì họ làm không quan tâm đến đúng sai mình tư vấn thì họ gạt đi ức chế lắm nhưng thôi được cái gần vợ con có thời gian bù khú bạn bè. thỉnh thoảng đá ngoài kiếm thêm bia bọt lương lo cho vợ con.Chào các cụ. Mấy ngày hôm nay em stress quá, muốn nghe lời khuyên của các cụ nhiều kinh nghiệm.
Em năm nay 33 tuổi, xuống HN làm được 3 năm rồi nhưng gia đình vẫn ở quê.
Em vào tập đoàn tư nhân cũng đc 1 năm, leo lên đc đến trưởng bộ phận. Nhưng từ khi lên chức mới, em thấy ức chế vô cùng. Trước làm nhân viên thì ko sao, việc ai nấy làm. Giờ có tí gọi là vị trí, liên tục gặp những tình huống oái oăm. Công ty em thuộc loại gia đình trị, dạng thân cô thế cô làm quản lý như em rất hiếm. Có lẽ chính vì thế em cảm giác bị cô lập, sếp thì thường quyết định dựa vào các cuộc họp kiểu " gia đình" mà bản thân em ko đc tham dự.
Lúc đầu em xin nghỉ, sếp gọi lên động viên và cho lên trưởng bộ phận để ở lại. Rồi sếp hứa nhiều thứ, thể hiện rất tin tưởng. Nhưng càng ngày em càng thấy những lời hứa đó xa vời, thói quen nghe 1 tai của sếp vẫn không thay đổi. Bản thân em muốn làm tốt, muốn thể hiện mình xứng đáng nhưng hết lần này đến lần khác bị kéo chân. Có 1 lần em ức chế quá trong cuộc họp đã phải nói: " các anh chị chứng minh được tôi sai thì tôi cảm ơn". Sau lần đó họ ko nói thẳng mặt như trước, nhưng âm thầm khiến em ko thể hoàn thành công việc như ý muốn. Nhất là về mảng nhân sự, chỗ em rất cần thì họ ko chịu tuyển, dù em đề xuất rất nhiều lần.
Có nhiều lúc em chán, tự nhủ thôi thì họ muốn làm kiểu đó thì mình cũng chiều, làm kiểu đối phó cho xong. Nhưng cuối cùng vẫn ko chịu được, chắc tại em tuổi trâu nên cứng đầu.
Giờ mỗi ngày đến vp với em là 1 cuộc chiến, kể cả những việc rất nhỏ nhặt. Chủ tịch giờ chỉ đạo em qua đội trợ lý chứ ko còn hỏi ý kiến em như trước. Em cảm thấy mình cố gắng rất nhiều nhưng chỉ đổi lại là sự thiếu tin tưởng.
Bây giờ nhìn lại em thấy mình ko còn như trước nữa, cả nhiệt tình với công việc và niềm vui cuộc sống. Cái duy nhất tích cực hơn là lương, nhưng chất lượng cuộc sống đâu chỉ quyết định bởi tiền bạc.
Em chỉ có 1 trăn trở, mình bỏ cuộc lúc này liệu có quá sớm. Nhưng ở lại thì liệu có thay đổi được tình hình, khi mà cái gốc rễ của vấn đề là sếp và gia đình sếp thì vẫn ở đây.
Cám ơn các cụ.
Em cũng đi làm đủ nơi từ Vin đến FLC rồi, cũng chẳng đến mức sợ không có việc để làm nếu nghỉ ở đây. Chỉ có điều còn lăn tăn là mình nghỉ bây giờ có quá sớm. Nhưng sau khi tham khảo ý kiến những người đã từng làm ở đây, những người đã từng tự nguyện ra đi thì thấy ở lại lần nữa sẽ là 1 sai lầm. Em ko cần họ phải nghe em, chỉ cần nếu họ dành quyền quyết định thì tự chịu lấy hậu quả. Nhưng ở đây ko đc như vậy, họ muốn tham gia rất sâu vào công việc của e để đạt mục đích cá nhân, nhưng nếu có hậu quả gì thì sẽ đá bóng sang em, cái đó em tin là ko ai chấp nhận đc.Em thì em nghĩ thế này. Với công việc hay với cả cuộc sống, nếu bị áp lực quá thì cần phải giảm áp lực cho nó. Cụ bị áp lực quá lớn thì nên nghỉ, không nên chỉ vì nghĩ đến cơm áo gạo tiền mà cố vì bây giờ làm để giàu mới khó chứ kiếm đủ sống (cho cả gia đình) thì đơn giản vì nhu cầu rất vô cùng. Nhưng trước khi cụ nghỉ, cụ cứ cháy hết mình với công việc, làm theo đúng cách mà cụ thấy thoải mái nhất, đúng nhất thì cụ sẽ thấy công việc không còn áp lực (vì đằng nào cụ cũng xác định sẽ nghỉ). Biết đâu với tâm lý thoải mái cụ sẽ làm tốt hơn, mọi người cũng sẽ hiểu cụ hơn và áp lực cũng hết. Biết đâu cụ lại không nghỉ nữa.. Cá nhân em thì e sẽ không làm cho công ty kiểu gia đình như thế.
Em cũng đã từng nhận đc lời mời rất tha thiết về với 1 công ty, nhưng cũng giống cụ, đó là 1 công ty kiểu gia đình và rất may e đã ko nhận lời. Ko có khi bây giờ còn áp lực hơn cụ ý chứ!Em cũng đi làm đủ nơi từ Vin đến FLC rồi, cũng chẳng đến mức sợ không có việc để làm nếu nghỉ ở đây. Chỉ có điều còn lăn tăn là mình nghỉ bây giờ có quá sớm. Nhưng sau khi tham khảo ý kiến những người đã từng làm ở đây, những người đã từng tự nguyện ra đi thì thấy ở lại lần nữa sẽ là 1 sai lầm. Em ko cần họ phải nghe em, chỉ cần nếu họ dành quyền quyết định thì tự chịu lấy hậu quả. Nhưng ở đây ko đc như vậy, họ muốn tham gia rất sâu vào công việc của e để đạt mục đích cá nhân, nhưng nếu có hậu quả gì thì sẽ đá bóng sang em, cái đó em tin là ko ai chấp nhận đc.
Cám ơn cụ. Em đang thấy mình đang được tạo mọi điều kiện để trở thành người giả tạo ở đây.quit thẳng tính không sống được đâu. phải khôn khéo và giả tạo nhé. ok chàng chai
Vừa rồi em đi khám, men gan cao gấp 3 lần mức bình thường. Bác sĩ bảo đây là hậu quả của việc mất ngủ và stress. Chắc em ko chịu thêm được cụ ah.Chả có công ty nào, tập đoàn nào mà ko kiểu gia đình trị. Cứ thằng nào lên là nó sẽ găm các vị trí trọng yếu bên dưới là người thân, người nhà. Mình mà là người thân của sếp thì đỡ chứ không phải thì cực kỳ ức chế và stress. Cách tốt nhất thường là tìm cách đi chỗ khác phù hợp hơn (phải tìm hiểu kĩ nơi mới). Em từng bị thế rồi, tính em thì không chịu được ức chế nên sau 1 năm làm việc trong stress, có vẻ em bị yếu hẳn sức khỏe tim mạch đi. May quá dứt áo ra đi tinh thần và sức khỏe đỡ hẳn.
Nếu cụ có nghỉ việc thì tiến hành trọng tâm lý nhẹ nhàng, thoải mái, đừng căng thẳng, gắt gao quá. Vì đợt em xin nghỉ em lại để tâm trạng bất mãn xen vào nên tạo ra hình ảnh không đẹp, như thế rất không tốt cho sau này. Cụ cứ coi như công ty vẫn bình thường, công việc vẫn không có gì nghiêm trọng, cụ nghỉ việc vì lý do như có chỗ khác tốt hơn chẳng hạn.Vừa rồi em đi khám, men gan cao gấp 3 lần mức bình thường. Bác sĩ bảo đây là hậu quả của việc mất ngủ và stress. Chắc em ko chịu thêm được cụ ah.