[Funland] Hoa kỳ công bố chính sách Thuế đối ứng với Việt Nam và các nước khác

losedow

Xe buýt
Biển số
OF-822088
Ngày cấp bằng
6/11/22
Số km
642
Động cơ
793,317 Mã lực
Câu 4: Theo bạn thì hàng cao cấp Trung quốc không xuất sang Mỹ có thể xuất sang EU. Vậy hàng EU không xuất được sang Mỹ có thể xuất sang Trung Quốc? EU với Trung quốc có cạnh tranh với nhau trong vấn đề này không?

Trả lời:

Đúng là các mối quan hệ thương mại giữa EUTrung Quốc (và EU với Mỹ) rất phức tạp và thường xuyên tạo ra những cơ hội và thách thức cho các mặt hàng xuất khẩu. Để trả lời câu hỏi của bạn, tôi sẽ chia thành các phần rõ ràng:
1. Các sản phẩm cao cấp của Trung Quốc không xuất sang Mỹ có thể xuất sang EU:
Trung Quốc
hiện nay có một số sản phẩm cao cấp không thể xuất sang Mỹ do các chính sách trừng phạtrào cản thương mại, nhưng những sản phẩm này vẫn có thể tìm được thị trường ở EU. Cụ thể:
  • Công nghệ 5G (Huawei): Mặc dù Mỹ và một số đồng minh (như Anh, Australia) đã ngừng sử dụng công nghệ 5G của Huawei, nhưng EU vẫn chưa đưa ra quyết định cấm hoàn toàn. Trong khi Mỹ yêu cầu loại bỏ Huawei khỏi các dự án 5G, EU vẫn duy trì một cách tiếp cận linh hoạt hơn. Những sản phẩm công nghệ cao từ Huawei hay ZTE có thể tiếp tục được xuất sang EU, đặc biệt là ở các quốc gia như Hy Lạp hoặc Hungary, nơi chính phủ đang tìm kiếm các lựa chọn giá rẻ cho cơ sở hạ tầng 5G.
  • Điện thoại và thiết bị điện tử: ...
  • Xe điện: ....
Vậy, EU có thể là một thị trường tiềm năng cho các sản phẩm Trung Quốc, đặc biệt là trong bối cảnh Mỹ và Trung Quốc có sự căng thẳng về thương mại, và EU có thể trở thành một "bến đỗ" cho các sản phẩm không thể tiếp cận thị trường Mỹ.

2. Các sản phẩm của EU không thể xuất sang Mỹ có thể xuất sang Trung Quốc:
EU và Mỹ thường có những bất đồng trong chính sách thương mại, đặc biệt là về nông sản, xe hơi, máy mócsản phẩm công nghệ cao. Những sản phẩm EU không thể xuất sang Mỹ do thuế cao hoặc rào cản thương mại có thể tìm thấy cơ hội tại Trung Quốc:
  • Sản phẩm nông sản: ....
  • Ô tô cao cấp: ....
  • Công nghệ chế tạo máy móc và thiết bị công nghiệp: ....
  • Dược phẩm và các sản phẩm chăm sóc sức khỏe: ....
3. Liệu EU và Trung Quốc có cạnh tranh nhau trong vấn đề này không?
Có một sự cạnh tranh giữa EU và Trung Quốc
, nhưng nó không phải lúc nào cũng ở mức cao. Tuy nhiên, có một số yếu tố thúc đẩy sự cạnh tranh trong một số lĩnh vực:
  • Ô tô và xe điện: ....
  • Sản phẩm công nghệ: ....
  • Sản phẩm nông sản: ....
Kết luận:
Trung Quốc
EU không phải lúc nào cũng cạnh tranh trực tiếp trong mọi mặt hàng xuất khẩu, nhưng sự cạnh tranh vẫn tồn tại ở một số lĩnh vực quan trọng như xe điện, công nghệ cao, và nông sản. Tuy nhiên, EUTrung Quốc cũng có thể hợp tác trong nhiều lĩnh vực, bởi mỗi bên đều có những sản phẩm mạnh mẽ phù hợp với nhu cầu và thị trường của đối tác.

EU sẽ tiếp tục giữ vị thế cạnh tranh trong các sản phẩm cao cấp, đặc biệt là trong lĩnh vực ô tônông sản, trong khi Trung Quốc có thể mở rộng xuất khẩu các sản phẩm công nghệxe điện vào EU và châu Á.
Cụ này mới đăng kí được tài khoản ChatGPT à?
 

Friedrich II

Xe tải
Biển số
OF-603350
Ngày cấp bằng
15/12/18
Số km
444
Động cơ
102,060 Mã lực
Cụ phải tự hào với phát minh sáng chế của người Việt (hoặc gốc Việt) chứ sao dìm hàng thế? :P
Tự hào chứ không ủng hộ bọn bịa sử và đưa tin láo, 2 cái khác nhau nhé cụ.
Bị vả vào mặt vì nói láo rồi chống chế tự hào thì xấu hổ lắm cụ ơi
 

Linh 22 tỷ

Xe buýt
Biển số
OF-780357
Ngày cấp bằng
12/6/21
Số km
717
Động cơ
40,583 Mã lực
Tuổi
25
Câu 6: Như vậy trong ngắn hạn, thị trường EU chưa thể thay thế thị trường Mỹ đối với các mặt hàng cao cấp xuất khẩu từ Trung Quốc. Theo bạn, các nhà máy sản xuất hàng cao cấp tại Trung Quốc sẽ làm gì khi hàng hóa không xuất bán được? Bạn đánh giá bao nhiều % công ty sẽ phá sản hoặc sẽ dời đi sang các nước khác để né thuế quan của Mỹ?

Trả lời:

Trong ngắn hạn, như bạn đã nhận xét đúng, thị trường EU khó có thể thay thế hoàn toàn thị trường Mỹ đối với các mặt hàng cao cấp xuất khẩu từ Trung Quốc. Tuy nhiên, nếu hàng hóa không thể xuất khẩu vào Mỹ vì các rào cản thuế quan hoặc chính trị, các nhà máy sản xuất hàng cao cấp tại Trung Quốc sẽ đối mặt với một loạt các quyết định khó khăn. Các yếu tố này sẽ ảnh hưởng đến sự tồn tại và phát triển của các công ty sản xuất tại Trung Quốc, và họ sẽ có một số lựa chọn để giảm thiểu tác động của các rào cản này.
1. Giải pháp của các công ty sản xuất hàng cao cấp tại Trung Quốc khi không xuất bán được vào Mỹ
Chuyển hướng thị trường

Một trong những chiến lược chính mà các công ty Trung Quốc có thể áp dụng là chuyển hướng sang các thị trường khác ngoài Mỹ, đặc biệt là EU, Đông Nam Á, và các thị trường mới nổi. Tuy nhiên, như đã nói ở trên, thị trường EU không thể thay thế hoàn toàn thị trường Mỹ trong ngắn hạn vì sự khác biệt về nhu cầu tiêu thụ, thói quen mua sắm và mức độ tiêu thụ hàng cao cấp.
  • Mở rộng vào các thị trường Đông Nam Á và châu Á: ....
  • Tập trung vào thị trường nội địa: ....
Đầu tư vào nghiên cứu và phát triển (R&D)
....
Chuyển sản xuất sang các quốc gia khác
....
Đa dạng hóa chuỗi cung ứng
Một lựa chọn khác mà các công ty Trung Quốc có thể xem xét là đa dạng hóa chuỗi cung ứng, bao gồm việc xây dựng các nhà máy sản xuất ở các quốc gia khác ngoài Trung Quốc. Điều này không chỉ giúp giảm thiểu tác động của thuế quan mà còn giúp công ty giảm thiểu các rủi ro từ các chính sách chính trị và thương mại của các quốc gia như Mỹ.
2. Tỷ lệ công ty phá sản hoặc di chuyển sang các quốc gia khác
Dự đoán tỷ lệ các công ty sẽ phá sản hoặc di chuyển sản xuất sang các quốc gia khác để né thuế quan của Mỹ có thể thay đổi tùy vào tình hình kinh tế và chiến lược của từng công ty. Tuy nhiên, có thể phân tích như sau:
1. Phá sản
Một số công ty sản xuất hàng cao cấp tại Trung Quốc có thể gặp khó khăn lớn và phá sản nếu không thể chuyển hướng thị trường hoặc thay đổi chiến lược sản xuất. Tuy nhiên, tỷ lệ phá sản sẽ không quá cao trong ngắn hạn, vì:
  • Khả năng tài chính mạnh mẽ: ....
  • Chính phủ hỗ trợ: ....
Dự đoán: Trong trường hợp không thể chuyển hướng thị trường thành công, khoảng 10-15% công ty có thể phá sản hoặc phải thu hẹp quy mô trong ngắn hạn.
2. Di chuyển sản xuất sang các quốc gia khác
Việc chuyển cơ sở sản xuất sang các quốc gia khác để né thuế quan của Mỹ là một giải pháp khả thi hơn. Các công ty có thể dễ dàng di chuyển dây chuyền sản xuất sang các quốc gia khác trong khu vực châu Á mà không gặp quá nhiều khó khăn.
Dự đoán: Khoảng 20-30% công ty có thể lựa chọn di chuyển sang các quốc gia khác, đặc biệt là các quốc gia Đông Nam Á, nếu thuế quan của Mỹ tiếp tục tăng cao và không thể xuất khẩu vào thị trường Mỹ.
3. Kết luận
Trong ngắn hạn, các công ty sản xuất hàng cao cấp tại Trung Quốc sẽ đối mặt với nhiều khó khăn, nhưng có thể tránh được tình trạng phá sản bằng cách chuyển hướng sang các thị trường mới hoặc di chuyển sản xuất sang các quốc gia khác. Mặc dù tỷ lệ phá sản có thể không quá cao, nhưng việc chuyển hướng sang các thị trường khác hoặc chuyển cơ sở sản xuất sang các quốc gia ngoài Trung Quốc có thể là giải pháp chiến lược chính. Tỷ lệ công ty di chuyển sản xuất có thể chiếm khoảng 20-30%, trong khi tỷ lệ phá sản trong ngắn hạn có thể dao động từ 10-15% tùy vào mức độ thích ứng và chiến lược của từng công ty.
 

Linh 22 tỷ

Xe buýt
Biển số
OF-780357
Ngày cấp bằng
12/6/21
Số km
717
Động cơ
40,583 Mã lực
Tuổi
25
Câu 7: Bạn nghĩ cơ hội nào cho hàng nông sản Mỹ không nhập được vào Trung Quốc sẽ tìm kiếm cơ hội tại các nước ASEAN, Ấn Độ, Châu Phi?

Trả lời:

Câu hỏi của bạn rất thú vị và thực tế đang rất nóng trong bối cảnh chiến tranh thương mại Mỹ-Trung và xu hướng chuyển dịch thương mại toàn cầu. Nếu hàng nông sản Mỹ không thể xuất khẩu vào Trung Quốc, các nhà sản xuất Mỹ sẽ cần phải tìm kiếm các cơ hội mới tại các thị trường khác, và các khu vực như ASEAN, Ấn Độ, và Châu Phi có thể sẽ là những lựa chọn hấp dẫn. Tuy nhiên, việc mở rộng thị trường này sẽ phụ thuộc vào nhiều yếu tố, bao gồm nhu cầu tiêu dùng, khả năng cạnh tranh, và các yếu tố về thương mại và chính sách.

1. Cơ hội tại các nước ASEAN

Khu vực ASEAN (Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á) là một trong những điểm sáng tiềm năng cho các mặt hàng nông sản của Mỹ, đặc biệt là với một số yếu tố sau:
  • Thị trường lớn và đa dạng: ....
  • Hiệp định thương mại tự do: ....
  • Nhu cầu tiêu thụ nông sản nhập khẩu: ...
  • Chuyển dịch chuỗi cung ứng: Do ảnh hưởng của cuộc chiến thương mại Mỹ-Trung và các chính sách thay đổi liên tục, các doanh nghiệp ở ASEAN có thể tìm thấy cơ hội trong việc thay thế các sản phẩm nông sản nhập khẩu từ Trung Quốc bằng hàng hóa từ Mỹ, đặc biệt khi Trung Quốc tìm cách giảm phụ thuộc vào các nguồn cung từ Mỹ.
2. Cơ hội tại Ấn Độ
Ấn Độ
là một thị trường rất quan trọng đối với hàng nông sản của Mỹ trong bối cảnh hiện nay, với một số cơ hội tiềm năng:
  • Dân số lớn và nhu cầu thực phẩm tăng cao: ....
  • Chính sách nhập khẩu và thuế quan: ...
  • Khả năng cạnh tranh của nông sản Mỹ: ....
  • Mối quan hệ thương mại: Mặc dù Ấn Độ và Mỹ có một số bất đồng về thương mại, Ấn Độ vẫn là một đối tác quan trọng của Mỹ. Việc tăng cường quan hệ thương mại trong các lĩnh vực khác sẽ giúp thúc đẩy cơ hội xuất khẩu nông sản Mỹ vào thị trường này.
3. Cơ hội tại Châu Phi
Châu Phi
đang ngày càng trở thành một thị trường đầy hứa hẹn cho các mặt hàng nông sản, và các công ty Mỹ có thể tìm thấy cơ hội xuất khẩu tại đây. Một số điểm mạnh của Châu Phi bao gồm:
  • Thị trường tiêu thụ đang phát triển: ....
  • Sự thiếu hụt sản lượng nông sản trong nước: ....
  • Các hiệp định thương mại và chính sách khuyến khích: ....
  • Đầu tư vào cơ sở hạ tầng: Các quốc gia Châu Phi đang đầu tư mạnh mẽ vào cơ sở hạ tầng, giúp cải thiện khả năng vận chuyển và phân phối nông sản. Điều này sẽ giúp hàng hóa nông sản Mỹ dễ dàng tiếp cận hơn với các thị trường nội địa ở Châu Phi.
4. Kết luận
Cả ASEAN, Ấn Độ, và Châu Phi đều có tiềm năng lớn để trở thành các thị trường xuất khẩu quan trọng cho các mặt hàng nông sản Mỹ khi Trung Quốc hạn chế nhập khẩu từ Mỹ. Tuy nhiên, có một số thách thức mà các nhà sản xuất Mỹ sẽ phải đối mặt:
  • Cạnh tranh: Các thị trường này cũng có các nhà sản xuất nội địa và các đối thủ từ các quốc gia khác (như Brazil, Argentina) đang cạnh tranh trong việc xuất khẩu nông sản.
  • Chính sách thương mại: Các chính sách thuế quan và rào cản phi thuế quan có thể ảnh hưởng đến khả năng thâm nhập của nông sản Mỹ vào các thị trường này.
  • Yêu cầu về chất lượng và an toàn thực phẩm: Các sản phẩm nông sản phải đáp ứng các tiêu chuẩn chất lượng và an toàn thực phẩm của từng quốc gia, điều này có thể tạo ra một số chi phí bổ sung.
Tuy nhiên, với dân số lớn, nhu cầu thực phẩm ngày càng tăng và xu hướng mở cửa thương mại, ASEAN, Ấn Độ, và Châu Phi sẽ là các thị trường tiềm năng mà hàng nông sản Mỹ có thể tìm kiếm cơ hội để thay thế thị trường Trung Quốc trong thời gian tới.
 

Linh 22 tỷ

Xe buýt
Biển số
OF-780357
Ngày cấp bằng
12/6/21
Số km
717
Động cơ
40,583 Mã lực
Tuổi
25
Câu 8: Như vậy, việc bạn đánh giá Trung Quốc đang duy trì thế chủ động trong cuộc chiến thương mại với Mỹ có đúng không khi mà hàng Trung Quốc xuất khẩu vào Mỹ khó tìm kiếm thị trường thay thế hơn là hàng Mỹ xuất vào Trung Quốc? Mặt khác, Mỹ nhập khẩu khoảng 440 tỷ USD hàng hóa từ Trung Quốc mỗi năm, chiếm khoảng 2% GDP của Trung Quốc, trong khi Trung Quốc chỉ nhập khẩu khoảng 140 tỷ USD từ Mỹ, chiếm chưa đến 0,5% GDP của Mỹ thì liệu đánh giá của bạn đang có vấn đề?

Trả lời:

Bạn đã chỉ ra một điểm rất quan trọng trong cuộc chiến thương mại giữa Mỹ và Trung Quốc, đó là khả năng thay thế thị trườngtỷ lệ tác động đến GDP của mỗi quốc gia. Bạn hoàn toàn đúng khi nhận xét rằng, nếu xét theo tỷ lệ xuất khẩu và nhập khẩu vào nhau, Trung Quốc có thể đang gặp khó khăn lớn hơn Mỹ trong việc tìm kiếm thị trường thay thế cho hàng hóa xuất khẩu vào Mỹ.

1. Tác động của chiến tranh thương mại lên Trung Quốc và Mỹ
Trung Quốc khó tìm thị trường thay thế hơn Mỹ
Như bạn đã nói, Trung Quốc xuất khẩu khoảng 440 tỷ USD sang Mỹ mỗi năm, chiếm khoảng 2% GDP của Trung Quốc. Đây là một con số không hề nhỏ và có ảnh hưởng lớn đến nền kinh tế Trung Quốc, đặc biệt khi các mặt hàng xuất khẩu sang Mỹ chủ yếu là hàng hóa công nghệ thấp, điện tử, quần áo, và các sản phẩm tiêu dùng – những mặt hàng khó thay thế trong ngắn hạn, do thị trường Mỹ là một trong những thị trường tiêu thụ lớn và sẵn sàng chi trả cho hàng hóa Trung Quốc với giá hợp lý.

Khi Trung Quốc không thể xuất khẩu sang Mỹ, các công ty Trung Quốc sẽ phải tìm kiếm các thị trường thay thế. Tuy nhiên, không có một thị trường nào đủ lớn và dễ dàng thay thế được Mỹ trong việc tiêu thụ các sản phẩm này. Dù EU, Đông Nam Á, và các quốc gia khác có tiềm năng, nhưng sự chuyển dịch này không thể diễn ra ngay lập tức và sẽ gặp phải nhiều trở ngại như sự khác biệt về nhu cầu tiêu dùng, thuế quan, và các rào cản phi thuế quan.

Mỹ nhập khẩu từ Trung Quốc và tỷ lệ tác động đến GDP
Trong khi đó, Mỹ nhập khẩu khoảng 440 tỷ USD hàng hóa từ Trung Quốc, nhưng trong tỷ lệ GDP của Mỹ, con số này chiếm khoảng 2% GDP, không phải là quá lớn. Mỹ có một nền kinh tế rất đa dạng và có thể thay thế hoặc điều chỉnh các nguồn cung từ Trung Quốc bằng các đối tác khác như Mexico, Canada, Việt Nam, hoặc thậm chí các quốc gia sản xuất lớn khác như Ấn Độ, Hàn Quốc, và EU. Mặc dù việc này có thể làm tăng chi phí và ảnh hưởng đến lợi nhuận của các công ty Mỹ trong ngắn hạn, nhưng Mỹ vẫn có thể duy trì được một nền kinh tế vận hành tốt mà không hoàn toàn phụ thuộc vào hàng hóa từ Trung Quốc.

Điều này cho thấy Mỹ ít bị phụ thuộc vào Trung Quốc về mặt xuất khẩu, còn Trung Quốc lại rất phụ thuộc vào thị trường Mỹ trong việc tiêu thụ hàng hóa xuất khẩu. Tác động trực tiếp lên GDP của Mỹ từ việc giảm nhập khẩu hàng hóa Trung Quốc không quá nghiêm trọng, trong khi Trung Quốc lại sẽ bị ảnh hưởng nặng nề hơn nếu không thể xuất khẩu sang Mỹ.

2. Vậy ai là người duy trì thế chủ động trong cuộc chiến thương mại?
Dựa trên phân tích của bạn và những dữ liệu liên quan, có thể thấy rằng Trung Quốc thực sự đang duy trì thế chủ động trong cuộc chiến thương mại với Mỹ, nhưng không phải theo cách bạn có thể nghĩ.
  • Mỹ có thể chịu ít thiệt hại hơn trong ngắn hạn: Mặc dù Mỹ có thể bị ảnh hưởng bởi việc tăng thuế đối với hàng hóa Trung Quốc, các công ty và người tiêu dùng Mỹ có thể tìm các nguồn cung thay thế, hoặc giảm sự phụ thuộc vào các sản phẩm Trung Quốc thông qua việc đa dạng hóa chuỗi cung ứng hoặc đầu tư vào sản xuất trong nước. Điều này giúp Mỹ duy trì sự ổn định kinh tế tương đối.
  • Trung Quốc bị ảnh hưởng mạnh hơn: Khi hàng hóa Trung Quốc không thể xuất khẩu sang Mỹ, điều này có tác động lớn đến nền kinh tế Trung Quốc vì nó không chỉ ảnh hưởng đến sản xuất trong nước mà còn làm suy yếu các chuỗi cung ứng và ngành xuất khẩu. Sự khó khăn trong việc tìm kiếm thị trường thay thế khiến Trung Quốc đối mặt với nhiều thách thức về mặt kinh tế và chính trị, đặc biệt trong ngắn hạn.
3. Đánh giá lại về thế chủ động trong cuộc chiến thương mại
Trung Quốc có thể duy trì thế chủ động trong dài hạn?
Mặc dù Trung Quốc chịu tác động trực tiếp từ việc giảm xuất khẩu sang Mỹ, họ vẫn có thể duy trì thế chủ động trong dài hạn nếu họ tiếp tục điều chỉnh chiến lược và mở rộng các thị trường khác. Trung Quốc có thể đa dạng hóa thị trường xuất khẩu (như Đông Nam Á, châu Phi, và các quốc gia trong Sáng kiến Vành đai và Con đường), tăng trưởng nội địa, và tăng cường đầu tư vào công nghệ cao để giảm sự phụ thuộc vào các sản phẩm công nghiệp thấp.

Trong khi đó, Mỹ lại có thể phải đối mặt với chi phí tăng cao khi tìm nguồn cung thay thế cho hàng Trung Quốc, đặc biệt là các sản phẩm tiêu dùng và hàng điện tử, nơi Trung Quốc có ưu thế lớn. Điều này có thể khiến giá cả tăng lên và làm giảm lợi nhuận của các công ty Mỹ, ảnh hưởng đến người tiêu dùng Mỹ. Tuy nhiên, như đã nói, Mỹ có khả năng tìm các đối tác thay thế và không bị lệ thuộc quá nhiều vào Trung Quốc.

Mỹ có thể duy trì sức mạnh trong ngắn hạn nhờ vào các yếu tố khác:
  • Khả năng sản xuất nội địa: Mỹ có thể dựa vào nguồn cung trong nước và các quốc gia bạn bè để thay thế sản phẩm Trung Quốc.
  • Thị trường tiêu dùng lớn: Mỹ vẫn có thể duy trì sức mua mạnh mẽ nhờ vào nền kinh tế tiêu dùng lớn và tầng lớp trung lưu dồi dào.
  • Chiến lược thương mại và đàm phán: Mỹ có thể sử dụng các chiến lược như áp đặt thuế, ký kết các thỏa thuận thương mại mới (với Mexico, Canada, EU), và tìm cách làm giảm thiểu thiệt hại trong các lĩnh vực trọng yếu.
4. Kết luận
Tóm lại, Trung Quốc đang đối mặt với một thách thức lớn hơn Mỹ trong cuộc chiến thương mại, đặc biệt là khi họ khó tìm được các thị trường thay thế cho hàng hóa xuất khẩu vào Mỹ. Mỹ, trong khi chịu tác động nhất định, có thể duy trì thế chủ động hơn nhờ vào khả năng tìm kiếm nguồn cung thay thế và sức mạnh tiêu dùng nội địa. Tuy nhiên, Trung Quốc vẫn có thể duy trì thế chủ động trong dài hạn nếu có chiến lược phù hợp để chuyển dịch thị trường xuất khẩu, đa dạng hóa nền kinh tế, và tiếp tục mở rộng ảnh hưởng toàn cầu, đặc biệt qua các sáng kiến như Vành đai và Con đường (Belt and Road Initiative).
 

Linh 22 tỷ

Xe buýt
Biển số
OF-780357
Ngày cấp bằng
12/6/21
Số km
717
Động cơ
40,583 Mã lực
Tuổi
25
Câu 9: Bạn đánh giá tác động đến chính trị như thế nào đối với mỗi quốc gia trong cuộc chiến thương mại này khi mà Trung Quốc có thể đối mặt với tình trạng các doanh nghiệp bị phá sản hoặc phải dịch chuyển khỏi Trung quốc dẫn đến thất nghiệp tăng cao còn đối với Mỹ thì chỉ ảnh hưởng người tiêu dùng khi phải mua sản phẩm với giá cao hơn?

Trả lời:

Câu hỏi của bạn đề cập đến tác động chính trị từ cuộc chiến thương mại (giữa Mỹ và Trung Quốc), và đó là một chủ đề phức tạp với nhiều chiều cạnh. Dưới đây là một phân tích tổng quan về tác động chính trị đối với mỗi quốc gia:

1. Đối với Trung Quốc:
Tác động chính trị nội bộ:
  • Gia tăng thất nghiệp: Khi các doanh nghiệp (đặc biệt là các công ty sản xuất xuất khẩu) bị buộc phải đóng cửa hoặc dịch chuyển sang nước khác do chi phí tăng cao hoặc bị áp thuế từ phía Mỹ, điều này dẫn đến thất nghiệp gia tăng, đặc biệt ở các vùng công nghiệp ven biển.
  • Bất mãn xã hội: Tình trạng thất nghiệp và khó khăn kinh tế có thể gây bất mãn trong tầng lớp lao động, tạo áp lực xã hội và thách thức đối với tính chính danh của .... Trung Quốc.
  • Thay đổi chính sách: Chính phủ Trung Quốc có thể phải gia tăng hỗ trợ doanh nghiệp, hoặc kích thích tiêu dùng nội địa để bù đắp tổn thất xuất khẩu, điều này ảnh hưởng đến ngân sách và chính sách phát triển dài hạn.
Tác động chính trị đối ngoại:
  • Tăng cường liên minh với các nước không phải phương Tây: Trung Quốc có thể đẩy mạnh hợp tác với Nga, các nước Đông Nam Á, hoặc châu Phi nhằm mở rộng ảnh hưởng và giảm phụ thuộc vào thị trường Mỹ.
  • Gia tăng tính đối kháng với Mỹ: Cuộc chiến thương mại có thể củng cố xu hướng cứng rắn trong giới lãnh đạo, làm sâu sắc thêm mâu thuẫn hệ thống chính trị giữa hai bên (dân chủ tự do vs. độc đoán).
2. Đối với Mỹ:
Tác động chính trị nội bộ:
  • Áp lực đối với chính quyền: Người tiêu dùng Mỹ đối mặt với giá hàng hóa cao hơn (do thuế nhập khẩu), có thể dẫn đến sự bất mãn, đặc biệt với tầng lớp trung lưu và thu nhập thấp — những người chịu ảnh hưởng lớn nhất từ việc tăng giá.
  • Chia rẽ chính trị: Cuộc chiến thương mại từng bị chỉ trích ngay cả trong nội bộ Đảng Cộng hòa (thời Tổng thống Trump), bởi nó đi ngược lại chính sách thương mại tự do truyền thống. Điều này làm gia tăng chia rẽ chính trị nội bộ.
  • Hỗ trợ ngành sản xuất nội địa: Tuy nhiên, chính phủ Mỹ có thể tận dụng cơ hội để thúc đẩy sản xuất trong nước, tạo ra việc làm trong các ngành "trở về Mỹ", điều này có thể giúp thu hút sự ủng hộ từ cử tri công nhân.
Tác động chính trị đối ngoại:
  • Tái cấu trúc chuỗi cung ứng toàn cầu: Mỹ có thể tăng cường quan hệ với các quốc gia khác để đa dạng hóa chuỗi cung ứng (như Việt Nam, Ấn Độ, Mexico...), điều này cũng mang yếu tố chính trị trong việc thiết lập lại trật tự kinh tế thế giới.
  • Gia tăng cạnh tranh chiến lược: Cuộc chiến thương mại là biểu hiện cụ thể của cạnh tranh chiến lược Mỹ - Trung, và có thể khiến các nước khác buộc phải chọn phe hoặc tìm cách đi giữa.
So sánh trọng tâm:

Yếu tốTrung QuốcMỹ
Tác động đến người dânThất nghiệp, giảm thu nhập, bất ổn xã hộiGiá cả tăng, ảnh hưởng sức mua
Tác động đến chính phủÁp lực chính trị nội bộ cao hơn do kiểm soát xã hội mạnhÁp lực từ dư luận và chính trị trong bầu cử
Ổn định chính trịCó thể bị thử thách nếu suy thoái sâuỔn định hơn nhưng dễ bị khai thác trong tranh cử
Hướng đi chiến lượcTăng cường nội địa hóa, hợp tác phi phương TâyĐa dạng hóa chuỗi cung ứng, kiềm chế Trung Quốc
Tóm lại, tác động đến Trung Quốc về mặt chính trị có xu hướng sâu và nhạy cảm hơn, vì liên quan đến việc kiểm soát xã hội, ổn định nội bộ và niềm tin vào chính quyền. Đối với Mỹ, tác động chủ yếu là qua bầu cử và dư luận, dễ điều chỉnh hơn nhưng cũng không kém phần rủi ro nếu kéo dài.


:D :D :D :D :D :D
 

VuNgoanMuc

Xe điện
Biển số
OF-709574
Ngày cấp bằng
5/12/19
Số km
3,940
Động cơ
263,169 Mã lực
Tuổi
49
Doanh nhân TQ công nhận là rất nhanh nhạy.. những ngành hàng có tỷ trọng xuất khẩu đi Mỹ lớn đã nhảy sang Mỹ mở nhà máy luôn rồi
 

Anh_he

Xe buýt
Biển số
OF-803143
Ngày cấp bằng
23/1/22
Số km
540
Động cơ
172,366 Mã lực
Vâng cụ hơn, em xấu hổ, có sao đâu. Giữa người Việt hơn thua với nhau, mà vẫn giữa ngưỡng GDP trung bình thấp thì hơn thua giữa những người Việt để làm gì?
Nói sai người ta chỉ cho thì “vâng em sai” là được rồi. Như thế nó mới tiến bộ.

Lại cứ phải cố đánh võng, tìm cách đổ lỗi cho người khác mới chịu cơ.
 

Linh 22 tỷ

Xe buýt
Biển số
OF-780357
Ngày cấp bằng
12/6/21
Số km
717
Động cơ
40,583 Mã lực
Tuổi
25
Em mới hỏi thằng ChatGPT mới có 9 câu mà thấy nó trả lời lọ xọ rồi. Trong đó em đặt điều kiện là EU, Ấn độ, Nhật, Hàn, ... đang ở vị trí trung lập. :D :D :D

Hiện nay thì Ấn độ hầu như đã ngã về Mỹ, còn EU, Nhật, Hàn thì cũng khó gọi là không theo Mỹ. Cho nên, có thể cuộc chiến thương mại này kéo dài được thời gian nhưng kết quả thì chắc ai cũng rõ. =))=))=))
 

X_axe

Xe điện
Biển số
OF-868186
Ngày cấp bằng
18/9/24
Số km
3,054
Động cơ
30,080 Mã lực
Em mới hỏi thằng ChatGPT mới có 9 câu mà thấy nó trả lời lọ xọ rồi. Trong đó em đặt điều kiện là EU, Ấn độ, Nhật, Hàn, ... đang ở vị trí trung lập. :D :D :D

Hiện này thì Ấn độ hầu như đã ngã về Mỹ, còn EU, Nhật, Hàn thì cũng khó gọi là không theo Mỹ. Cho nên, có thể cuộc chiến thương mại này kéo dài được thời gian nhưng kết quả thì chắc ai cũng rõ. =))=))=))
AI đấy phe Mỹ (bias) rồi :) tất nhiên các cụ OFer sẽ nói vậy
 

giaconngu

Xe điện
Biển số
OF-484668
Ngày cấp bằng
17/1/17
Số km
2,085
Động cơ
375,808 Mã lực
Tuổi
125
Vụ nick huyen gì gì đó lý luận vụ TQ chịu thuế 55% hài không chịu nổi :)) Bạn ấy chơi chứng (có vẻ) có nghề mà bình luận ngây thơ (lại vẫn) không chịu nổi.
Nguyên tắc cơ bản của hàng hóa xuất khẩu là tôi (nhà sản xuất) bán cho anh hàng giá 100 đ ra khỏi VN ( thường xuất FOB đi cho dễ tính) là xong, hàng xuống tầu tôi mang bộ hồ sơ ra bank lấy tiền (trong trường hợp cũng đơn giản cho dễ tính toán là mua bán thanh toán qua L/C). Còn việc anh mang hàng về đâu đó (ở đây là Mỹ) bán với giá bao nhiêu kệ anh, nơi anh bán ( ở đây là Mỹ) họ tính giá thuế bao nhiêu là tính với anh, và anh PHẢI TRẢ, chả liên quan gì tới tôi.
Ví dụ cụ thể về VN ta, đánh thuế ô tô nhập là 200% thì đâu phải ông bán (TOYOTA đi cho thông dụng) bán con Prado 100K rồi ông nộp cho chính phủ VN 200K nữa. Còn ông Vn mua con Prado đó chỉ phải trả có 100K để lái con Prado đi ra hàm cá mập cua hot girl:)).
Còn anh Trump đánh thuế thêm 55% với hàng nhập từ TQ, thì nhà nhập khẩu hàng từ TQ về USA họ cân đối giá nhập + các loại thuế của USA + lãi dự kiến, mà giá cao hơn giá hàng đó nhập từ nước khác về bán (với giả định 2 mặt hàng giống nhau, ví dụ giấy chùi...miệng đi:))) ở USA thì họ KHÔNG NHẬP HÀNG TỪ TRUNG QUỐC NỮA (đơn giản vì nhập về không bán được hoặc bán lỗ thì điên à), chứ làm gì có chuyện ông bán hàng TQ (hoặc chính phủ TQ) chịu cái thuế 55% thêm kia của anh bí thư xứ ủy Bắc Mỹ, Đỗ Nam Trung (như nick huyền phân cmn tích)
Để tính toán cụ thể, ta giả định như sau:
+ Giá thành tiêu thụ (sau các loại thuế nội địa và thuế xuất khẩu phải nộp) của nhà sản xuất/xuất khẩu: 10 đ, không đổi trong bất kỳ trường hợp nào.
+ Cước vận tải & bảo hiểm: 1 đ, không đổi trong bất kỳ trường hợp nào.
+ Chi phí lưu thông và phân phối tại thị trường tiêu thụ Mỹ: 40 đ, không đổi trong bất kỳ trường hợp nào.
+ Lợi nhuận của nhà xuất khẩu và nhà nhập khẩu: Đều bằng 10%.
+ Thuế nhập khẩu vào Mỹ: Cũ = 0%, Mới = 65%.

Như thế giá FOB xuất khẩu cũ = 10 đ * (1 + 10% lợi nhuận của SX/XK) = 11 đ.
Giá CIF nhập khẩu cũ: 11 đ + 1 đ vận tải/bảo hiểm = 12 đ.
Thuế nhập khẩu cũ = 12 đ * 0% = 0 đ.
Giá sau thuế nhập khẩu cũ = 12 đ + 0 đ = 12 đ.
Giá vốn lưu thông/phân phối = 12 đ + 40 đ = 52 đ.
Giá bán cũ cho người tiêu dùng = 52 đ * (1 + 10% lợi nhuận của NK/PP) = 57,2 đ.

a) Trường hợp đơn vị xuất khẩu không giảm giá, không hỗ trợ gì cho đơn vị nhập khẩu:

Thuế nhập khẩu mới = 12 đ * 65% = 7,8 đ. Thuế này nhà nhập khẩu phải nộp.
Giá sau thuế nhập khẩu mới = 12 đ + 7,8 đ = 19,8 đ.
Giá vốn lưu thông/phân phối = 19,8 đ + 40 đ = 59,8 đ.
+ Trường hợp đơn vị phân phối giữ nguyên lợi nhuận 10%:
Giá bán mới cho người tiêu dùng = 59,8 đ * (1 + 10% lợi nhuận) = 65,78 đ, tăng 15,00% (65,78 đ : 57,2 đ) so với giá bán cũ.
+ Trường hợp đơn vị phân phối giảm lợi nhuận xuống 5%:
Giá bán mới cho người tiêu dùng = 59,8 đ * (1 + 5% lợi nhuận) = 62,79 đ, tăng 9,77% (62,79 đ : 57,2 đ) so với giá bán cũ.

b) Trường hợp đơn vị xuất khẩu hỗ trợ cho đơn vị nhập khẩu bằng việc giảm lợi nhuận của mình xuống 5%:
Giá FOB xuất khẩu mới = 10 đ * (1 + 5% lợi nhuận) = 10,5 đ.
Giá CIF nhập khẩu mới: 10,5 đ + 1 đ vận tải/bảo hiểm = 11,5 đ.
Thuế nhập khẩu mới = 11,5 đ * 65% = 6,975 đ. Thuế này nhà nhập khẩu phải nộp.
Giá sau thuế nhập khẩu mới = 11,5 đ + 6,975 đ = 18,975 đ.
Giá vốn lưu thông/phân phối = 18,975 đ + 40 đ = 58,975 đ.
+ Trường hợp đơn vị phân phối giữ nguyên lợi nhuận 10%:
Giá bán mới cho người tiêu dùng = 58,975 đ * (1 + 10% lợi nhuận) = 64,8725 đ, tăng 13,41% (64,8725 đ : 57,2 đ) so với giá bán cũ.
+ Trường hợp đơn vị phân phối giảm lợi nhuận xuống 5%:
Giá bán mới cho người tiêu dùng = 58,975 đ * (1 + 5% lợi nhuận) = 61,9238 đ, tăng 8,26% (61,9238 đ : 57,2 đ) so với giá bán cũ.

Tất nhiên chúng ta có thể thay đổi các con số trong giả định trên đây, nhưng về tổng thể thì yếu tố quyết định để ít tăng giá bán cho người tiêu dùng là sự giảm lợi nhuận của nhà phân phối, chứ các nhà sản xuất với biên lợi nhuận mỏng thì việc giảm giá của họ ít tác động tới sự thay đổi của giá bán cho người tiêu dùng.
Với các nhà xuất khẩu có tỷ lệ % XK vào Mỹ cao thì cần phải cân nhắc việc làm không lãi (lãi 0% hoặc thậm chí âm) trong một khoảng thời gian nhất định để duy trì hoạt động, nhưng điều này là không bền và sớm muộn họ cũng phải tìm cách để giảm dần, tiến tới loại bỏ thị trường Mỹ.
Với các nhà xuất khẩu có tỷ lệ % XK vào Mỹ thấp thì xin mời các nhà nhập khẩu Mỹ đi chỗ khác cho nhanh nếu muốn các đơn vị xuất khẩu làm không công cho họ.
 

rachfan

Xe container
Biển số
OF-365216
Ngày cấp bằng
3/5/15
Số km
6,424
Động cơ
482,459 Mã lực
Nơi ở
Hà nội
P/s: với tư cách làm việc liên quan đến cơ quan đến nhà nước rất nhiều, có thể coi là hàng ngày, về thuế và luật, em cũng đồng quan điểm và trải nghiệm về việc than vãn điên đảo và làm đến 10h như này: Ở các Tỉnh thành bây giờ, công chức làm việc đến 10h đêm là chuyện ko hiếm. Chính họ cũng đang than vãn là họ đang thay đổi đến điên đảo, còn hơn cả doanh nghiệp start-up.
Để công chức tình nguyện làm việc đến 10h đêm thì phải có 2 điều kiện: 1 là được trả lương xứng đáng, và 2 là sức ép "không làm được thì nghỉ". Thiếu 1 trong 2 là không xong.

Hiện đang có những thay đổi khá lớn trong đãi ngộ đối với công chức làm việc. Và công chức sẵn sàng làm việc đến 10h như cụ thấy.
 

vcn77

Xe máy
Biển số
OF-879790
Ngày cấp bằng
22/4/25
Số km
82
Động cơ
1,961 Mã lực
Tuổi
33
Để công chức tình nguyện làm việc đến 10h đêm thì phải có 2 điều kiện: 1 là được trả lương xứng đáng, và 2 là sức ép "không làm được thì nghỉ". Thiếu 1 trong 2 là không xong.

Hiện đang có những thay đổi khá lớn trong đãi ngộ đối với công chức làm việc. Và công chức sẵn sàng làm việc đến 10h như cụ thấy.
Cũng tùy ạ, cháu quen đội cán bộ thuế làm 8h-10h đêm nhiều, còn gọi luôn cho cháu.
Anh/chị/em đang kêu nhiều, vì vấn đề là nhiều chỗ nói thật màu mè thì không nhiều mà làm thì rõ lắm, mấy năm nay cắt phụ cấp nên tăng lương mà thực tế không tăng mấy...
Nói chung cũng vất vả.
Tất nhiên là đãi ngộ bây giờ tương xứng hơn và đội trẻ (tầm 90 - 91 như cháu đổ ra) là được đối xử tốt hơn, đồng thời họ - tức cán bộ trẻ cũng đối xử tốt hơn với doanh nghiệp. Hi vọng công chức Việt Nam chỉ cần ngang với Trung quốc thôi (Cháu cũng làm với Doanh nghiệp Trung lớn nhiều và cũng nghe họ mô tả về đãi ngộ với công chức trung)
 
Chỉnh sửa cuối:

huyen141292

Xe điện
Biển số
OF-746730
Ngày cấp bằng
18/10/20
Số km
2,287
Động cơ
126,847 Mã lực
Tuổi
32
Nhìn thấy bài báo nói trung quốc có 16 triệu người tham gia làm hàng xuất khẩu sang mĩ mà chết cười, chả biết trung quốc hứa cho Goldman Sachs cái gì mà họ bán cả danh tiếng để phát ra tin như vậy. Trung quốc đã sửa đổi số liệu 15 năm nay rồi, mọi người đều biết cả chỉ mỗi GS liều mạng sử dụng nó làm nguồn.

Ví dụ ngành dệt may da giày hiện doanh số năm 2.000 tỉ USD, sử dụng 95 triệu lao động. Điều hay ho là theo thống kê 15 năm nay do trung quốc công bố thì tháng 12/2024 trung quốc có 2.067.000 người lao động trong ngành may mặc, tăng 18 ngàn người so với tháng 11/2024. Cả ngành may mặc da giày Việt Nam có hơn 4 triệu lao động, chiếm chưa tới 5% sản lượng thế giới. Trung quốc gánh 31-38% sản lượng thế giới gấp 6-8 lần nước ta. Vậy riêng số lượng lao động trong ngành này của trung quốc phải từ 24-32 triệu người.

Nếu bác nào nói năng suất của lao động trung quốc cao hơn thì xem dữ liệu nữa. Cả ngành may mặc da giày tây Âu cũng chỉ có hơn 2 triệu người thôi, chả lễ năng suất họ kém trung quốc. Còn nếu nói dùng robot trong mấy ngành này thì thứ nhất là vải vóc mềm quá nên robot không có đất dụng võ, thứ hai nếu quả thực có robot như vậy thì người ta tự vận hành, ứ thuê trung quốc nữa

Túm váy lại: từ cách đây 15 năm trung quốc đã chỉnh sửa dữ liệu thống kê đề phòng bị bắt bí trong thương chiến rồi. Kiểu sai số 12-16 lần nên trong thống kê của thế giới họ sao chép dữ liệu các nước, riêng của trung quốc thì chỉ có ba dấu chấm ạ
 

Hooks

Xe tăng
Biển số
OF-584554
Ngày cấp bằng
11/8/18
Số km
1,515
Động cơ
498,839 Mã lực
Tuổi
54
Em mới hỏi thằng ChatGPT mới có 9 câu mà thấy nó trả lời lọ xọ rồi. Trong đó em đặt điều kiện là EU, Ấn độ, Nhật, Hàn, ... đang ở vị trí trung lập. :D :D :D

Hiện nay thì Ấn độ hầu như đã ngã về Mỹ, còn EU, Nhật, Hàn thì cũng khó gọi là không theo Mỹ. Cho nên, có thể cuộc chiến thương mại này kéo dài được thời gian nhưng kết quả thì chắc ai cũng rõ. =))=))=))
Cụ đặt câu hỏi cũng đã có sự thiên vị rồi, nên câu trả lợi vậy cũng ko có gì lạ. DN TQ ko SX thì sẽ chết và ... nhưng lại ko đả động gì đến DN Mỹ sẽ chết khi ko có hàng bán.

Ngoài ra, việc DN phá sản, đóng cửa là chuyện cơm bữa, chả có gì là lạ. Anh ko thay đổi kịp với thời cuộc thì anh chết thôi.

Quan trọng là CP làm thế nào để giữ vững mục tiêu tăng trưởng. DN SX phải đóng cửa vì mất 10% XK sang thị trường Mỹ, thì CP sẽ tìm lại cái 10% XK ở các thị trường khác, bằng các sản phẩm khác phù hợp với họ. Chứ CP có thể ko cần thiết phải đi bán ắc quy, bán TV... bán sản phẩm thay cho các DN, nếu DN đó nó ko quá quan trọng đến an ninh QG.

Nói chung, CP TQ sẽ đi tìm thị trường cho các sản phẩm khác phát triển ở Châu Phi, Nam Mỹ, ĐNA... để đảm bảo mục tiêu tăng trưởng GDP, nhờ xu hướng toàn cầu hóa do Mỹ khởi xướng. Còn việc thích nghi và phát triển là việc của DN.

Mỹ khó làm được điều này vì muốn đánh thuế cả thế giới, từ chối thương mại toàn cầu, tự bắn vào chân mình với thuế khi tìm sản phẩm thay thế TQ.
 

X_axe

Xe điện
Biển số
OF-868186
Ngày cấp bằng
18/9/24
Số km
3,054
Động cơ
30,080 Mã lực
Thực ra em nghĩ khó vì muốn làm được cái đấy thì phải giàu đã, thì sau mới có thể có thời gian mà đóng góp được cái gì thay đổi về bản chất.
Em kể câu chuyện của mình thôi, năm 2018, là năm em 27 tuổi và đang là quản lý in-house về mảng thuế của 1 tập đoàn to to nhưng tư nhân và chị chủ quyết định bán 30% vốn đi để có người cùng làm, và do đó thuê một bên tư vấn, trong có gói làm định giá. Em cùng họ ngồi làm ra mô hình tầm hơn ngàn thông số (đúng nghĩa ngàn) trên excel để định giá theo 3 phương pháp FCFF, FCFE và một multiplier nữa. Lúc đó em lương cũng dư sống nhưng chưa tích lũy được nhiều (gấp 5 lần lúc mới ra trường), dù so với bây giờ thì em lại gấp 5 lần nữa, nhưng lần đầu em mới hiểu tại sao tài chính lại gọi là "rocket scientist" - tức khoa học tên lửa - tức nó giống hệt việc mô phỏng quỹ đạo tên lửa vậy.

Và em hiểu ra cái đáng buồn của Việt Nam mình lúc đó, nước mình nghèo quá, nên tổng thể có rất nhiều ngành không phát triển và không đảm bảo được cuộc sống. Đáng ra ở một nước giàu như Mỹ, nhiều người như em đã có thể chọn con đường khác là làm kinh tế (tức tài chính), ví dụ như học vật lý, rồi đi làm nhà khoa học tên lửa thật, dù không giàu khá giả nhưng cũng đủ sống phong lưu.

Còn về Việt Nam, em trích bài vừa đọc của một người trong ngành, anh Hiếu bên Vinacapital:

Thế chế vs Con người

Sân bay hỗn loạn, hàng nghìn người phẫn nộ vì máy bay liên tục hoãn/huỷ chuyến. Khách hàng chuyển từ chất vấn, chuyển sang rủa thả và buông tục với nhân viên hãng. Giữa đám đông đó, vẫn có 2 nhân viên của hãng bình tĩnh giải thích với thái độ cảm thông, thành khẩn và chuyên nghiệp. Họ là những ng duy nhất mang nước cho ng già và trẻ em đang ngồi bệt dưới đất.

Trải nghiệm hàng không ở Việt Nam khá khập khiễng, trong khi thái độ và phong cách trong cabin là rất tốt thì trải nghiệm mặt đất là rất lạnh lùng, quan liêu và cứng nhắc. Đó là vì họ thuộc 2-3 tổ chức khác nhau, với văn hoá và thể chế rất khác nhau. 1 hãng HK đang muốn thay đổi điều đó và phá vỡ thế độc quyền, song họ đứt gãy ngay từ khâu chuyển giao.

Quan điểm của tôi là kết quả của 1 hệ thống tuỳ thuộc vào con người (đặc biệt là lãnh đạo), ko thể đổ lỗi cho thể chế, là anh "Nhà Nước" hay "tư nhân". Tôi đã và đang mua dịch vụ rất nhiều "người Nhà Nước" như Viettel hay gần đây là EVN tôi thấy họ làm dịch vụ quá ổn, nếu ko muốn nói là rất chuyên nghiệp và rất đáng khen. Ở các Tỉnh thành bây giờ, công chức làm việc đến 10h đêm là chuyện ko hiếm. Chính họ cũng đang than vãn là họ đang thay đổi đến điên đảo, còn hơn cả doanh nghiệp start-up.

Ở bình diện quốc gia, cái nhìn của tôi cũng thế. Là con người quyết định chất lượng của hệ thống hơn là thể chế. Vì xét cho cùng, thể chế là do con người tạo ra. Nếu người lãnh đạo tài giỏi, và đc tập trung quyền lực, đất nước sẽ tiến rất nhanh và đoàn kết. Quan trong hơn hết, người có tài có đức thì sẽ tập trung được nhân tài xung quanh mình. Còn kẻ tiểu nhân gian trá thì sẽ chỉ thủ nạp đc những kẻ cơ hội mà thôi. "Ngưu tòng ngưu, mã tòng mã". Chứng kiến cảnh các nghĩ sỹ cãi vã như ngoài chợ thậm chí leo rào choảng nhau ở các nước Phương Tây, theo tôi đó chả phải là 1 hình mẫu tốt của quốc gia.

Tự hào và yêu lắm cảnh người dân chan hoà ra đường xem diễu binh dưới mưa đêm qua.\
P/s: với tư cách làm việc liên quan đến cơ quan đến nhà nước rất nhiều, có thể coi là hàng ngày, về thuế và luật, em cũng đồng quan điểm và trải nghiệm về việc than vãn điên đảo và làm đến 10h như này: Ở các Tỉnh thành bây giờ, công chức làm việc đến 10h đêm là chuyện ko hiếm. Chính họ cũng đang than vãn là họ đang thay đổi đến điên đảo, còn hơn cả doanh nghiệp start-up.
Cụ thấm nhuần học thuyết giá trị thặng dư rồi đấy :) để nhà vật lý có thể nuôi sống vợ con, thì phải làm chủ tư bản chứ ko phải chỉ tăng lương
 
Chỉnh sửa cuối:

Isu_zu

Xe container
Biển số
OF-12249
Ngày cấp bằng
24/12/07
Số km
9,782
Động cơ
590,954 Mã lực
Nước lớn thì hành động tới lời nói của người lãnh đạo cũng phải xứng tầm...kiểu như trump thì lời nói của Mỹ ai còn tôn trọng nữa. Càng ngày càng thấy bộ mặt bắt nạt của Mỹ chứ chả có gì hơn.
Làm ăn thì làm đàm thì đàm nhưng nhà nào cũng dần dần loại bỏ yếu tố Mỹ ra thì cái nước lớn của Mỹ chắc vững được.
Cụ thấy thế giới hiện có mấy nước lớn? và lãnh đạo nước lớn nào hành động lời nói xứng tầm hơn TT Mỹ? Về bắt nạt tranh giành đất đai láng giềng thì nước lớn nào tử tế hơn Mỹ? Nếu loại đc Mỹ, đã chẳng cần phải đàm. Dẹp bớt cái sĩ diện hão, mang lại lợi ích lớn nhất cho người dân mới là hay.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top