Asean không cùng dòng máu và phân biệt chủng tộc nặng nề. Thôi em chả nói nữa kẻo bị bem lích.
Nghĩ cũng tội cho anh elon Quyết cụ nhỉ? giá mà anh ấy sinh ra ở Mỹ khéo lại là quân sư cho Trump cũng nênAnh Q còi phải gọi cụ 100 là siêu tổ sư ấy chứ
Fed's Goolsbee: The bond market selloff showed that the US was not the only nation getting hit.
Khóc cho lần yêu cuốiFed's Goolsbee: The solid 10-year treasury auction reduced my worry about the market.
Có 4 đồng chí Dân chủ đá phản lưới nhà
Trump là người thích deal mà muốn deal tốt không được để đối thủ biết trước nước đi của mình ----> khó đoán.Tính như bác Trăm là kiểu "tao thích tính kiểu gì tao tính" làm gì có nguyên tắc moẹ nào.
Chẳng khác nào bắt người lương 10 triệu như cháu cũng phải đi Porche911 cả.
Đây là cơ bản đơn giản dễ hiểu nhưng nhiều người ko muốn hiểu mà cứ phải suy diễn bao biện lằng nhằng sao cho mọi hành động của Mỹ là đúng là tốt, TQ là sai là xấu.Mỹ không thể đánh gục TQ và cũng không cần đánh gục TQ, thậm chí Mỹ không thể sống mà thiếu TQ, nhưng điều Mỹ cần là một nước TQ không được quá mạnh, không được vượt mặt Mỹ, không được gây nguy hiểm khó khăn cho Mỹ và thế giới. Tóm lại TQ không được phép đảo lộn trật tự thế giới.
Bạn đã hiểu sai bản chất của Android và chính sách mã nguồn mở của Google.Thế Android không phải là của Mỹ ợ ? Google đã thông báo từ năm ngoái từ Android 14 không còn là mã nguồn mở nữa rồi nhé. Các hãng điện thoại muốn viết nhúng phần cứng vào những bản Android mới thì liên lạc với Google xì tiền nhé
Harmony OS của Huawei mà dân TQ tự hào thì vẫn lấy từ Android 12 mã nguồn mở ra mắt năm 2022![]()
Bài viết của bác có điểm đúng, nhưng cường điệu và cảm tính, mang tính tuyên truyền hơn là phân tích kinh tế - địa chính trị khoa học. Lý doCụ có thể tham khảo thêm về nông nghiệp của Mỹ.
Mỹ tự sản xuất ngũ cốc rau xanh, thịt đủ để cung cấp trong nước.
1 số hàng nông nghiệp ngách phục vụ đối tượng đặc thù hoặc sp cao cấp thì có nhập khẩu, nhưng số này k nhiều, chiếm tỷ trọng bé.
Mỹ xuất khẩu rất nhiều ngũ cốc và thịt và sản phẩm để phục vụ sx nông nghiệp cho các nước khác.
Mỹ không chết đói nếu bị cấm vận.
Thế giới sẽ đói nếu Mỹ không xuất khẩu nông sản! ( Trái ngang thế đấy) Mà công nghệ chế biến, bảo quản của Mỹ cũng đỉnh cao nên nó k thèm xuất khẩu thì cũng không đổ đi cả đâu mà phải lo cụ ạ!
TQ là một trong những nước nhập ngũ cốc về để nuôi lợn và nhập khẩu thịt khá nhiều.
Trung Quốc mới là nước sẽ chết đói nếu không nhập nông sản từ Mỹ ( Nga có thể hỗ trợ ngũ cốc, nhưng thịt thì Nga không thể cấp đủ)
Như đã nói bài phía dưới về vụ nhân hệ điều hành. Từ HarmonyOS 4 trở đi, và đặc biệt với HarmonyOS NEXT, Huawei từ bỏ hoàn toàn GMS và cả APK Android luôn. TQ cũng có nhân của mình. Ngoài ra bổ sung thêm.Đúng rồi cụ, Hồng Kỳ nhân Linux chỉ dùng hạn chế trong chính phủ với quân đội thôi, chắc sợ Win có backdoor. Còn HarmonyOS cũng từ Android nhưng 2 bên oánh nhau kỳ trc Mỹ cắt nhiều thứ rồi, GPS cũng ko có sẵn nên muốn xài phải cài Google Service.
Bạn đã hiểu sai bản chất của Android và chính sách mã nguồn mở của Google.
Thực tế Android vẫn là mã nguồn mở, dự án Android Open Source Project (AOSP) vẫn tồn tại và tiếp tục được cập nhật — bao gồm cả Android 14. Bất kỳ ai cũng có thể truy cập mã nguồn Android tại
Android Open Source Project
Android unites the world! Use the open source Android operating system to power your device.source.android.com
Cộng đồng nhà phát triển ứng dụng Android (App Developers) là lực lượng rất lớn và phân tán khắp nơi, bao gồm các lập trình viên cá nhân, startup, công ty phần mềm (dù Google có đóng góp lớn).
Họ phát triển ứng dụng bằng Java/Kotlin/Flutter… cho Android, sử dụng Android SDK + API (cả từ AOSP lẫn từ GMS). Cộng đồng này đa quốc gia và cực kỳ năng động.
Một số ROM Android nổi tiếng (như LineageOS, CalyxOS, GrapheneOS…) được dẫn dắt bởi các nhóm độc lập từ Mỹ, châu Âu, và cả châu Á. Nhiều bản vá bảo mật và cải tiến hệ thống trong AOSP do cộng đồng bên ngoài Google gửi lên, mặc dù Google có quyền xét duyệt.
Các mà bác nói, đó là sự thay đổi lớn ở phần Google Mobile Services (GMS). Dù AOSP vẫn mở, các tính năng phổ biến mà người dùng hay nói như Google Play Store, Google Maps, Gmail, YouTube, Assistant, Dịch vụ đồng bộ tài khoản Google, Cơ chế cập nhật hệ thống như Project Mainline
Những cái này không nằm trong AOSP, mà thuộc GMS – phần mềm độc quyền của Google. Nếu muốn cài GMS vào điện thoại, các hãng sẽ phải liên hệ với Google, trả phí cấp phép, thông qua bài kiểm tra chứng nhận Compatibility Test Suite (CTS)
Còn chuyện để thiết bị hoạt động tốt với Android mới, đương nhiên các hãng cần cập nhật driver, HAL (hardware abstraction layer), v.v. đây là chuyện bình thường với các hệ điều hành. Nếu muốn tích hợp sâu với các tính năng GMS hoặc tận dụng các API độc quyền (như máy ảnh, AI, Play Integrity API...), họ sẽ cần hợp tác với Google.
Harmony OS của Huawei là phát triển từ Android 12 mã nguồn mở, ra mắt năm 2022, phải không? Tuy họ phát triển từ Android 12 nhưng hướng phát triển của họ là độc lập, sau này họ sẽ tự mình phát triển đi theo hướng khác, độc lập với Android.
Từ HarmonyOS 4 (2023) trở đi, Huawei giảm dần phụ thuộc vào nhân Android, thay vào đó đẩy mạnh phát triển nhân riêng gọi là "HarmonyOS NEXT". Đặc điểm của HarmonyOS NEXT, đó là không hỗ trợ APK Android nữa. Hệ điều hành này chạy trên nền tảng "pure Harmony" với hệ thống API riêng (ArkTS, tương tự TypeScript). Huawei gọi đây là "kiến trúc bản địa tự chủ" — hướng tới hệ sinh thái riêng, không phụ thuộc Android.
Vào năm 2024, HarmonyOS NEXT đã có bản beta cho nhà phát triển, và các app Android phải được viết lại hoàn toàn nếu muốn chạy trên nó.
NHững ngân hàng còn kết nối với SWIFT ở Nga là tư nhân nhỏ lẻ, còn các ngân hàng lớn lo xuất khẩu là cắt SWIFT rồi. Nga bây giờ xuất hàng phần lớn nhận về rup. Các nước EU thanh toán với Nga cũng phải thông qua các nước khác (Armenia, Ấn, etc.) để đưa rup vào tay Nga và nhận về hàng Nga. Nếu TQ thì đồng nhân dân tệ còn có sức mạnh lớn hơn rup Nga đấy. Chắc chắn các nước khác sẽ tìm cách nhập được hàng từ Trung Quốc, vì hàng hóa và nền kinh tế TQ đa dạng hơn Nga nhiều, có lẽ đa dạng năng động nhất thế giớiNga có thể mua hàng thông qua china, ấn và 1 số nước được. Và hệ thồng thanh toán swift không bị khoá 100% ở Nga vẫn có 1 vài ngân hàng thanh toán được. Nhưng tác động lớn đến xuất nhập khẩu của Nga đơn cử Việt Nam với Nga xuất nhập khẩu 2 bên giảm sâu.
Nên china hiểu muốn thực sự phát triển muốn thực sự lớn mạnh mình phải có hệ thống thương mai kể cả thanh toán mà ngay cả phương tây không phải muốn ngắt là ngắt muốn chậm là chậm như giờ.
Đúng là Mỹ không chết đói nếu bị cấm vận, nhưng TQ nói riêng và thế giới nói chung cũng chả chết đói nếu Mỹ không xuất khẩu, một đống bọn khác rất vui vẻ thay thế tất cả các loại nông sản của Mỹ phút mốt nếu Mỹ không bán nông sản nữa.Cụ có thể tham khảo thêm về nông nghiệp của Mỹ.
Mỹ tự sản xuất ngũ cốc rau xanh, thịt đủ để cung cấp trong nước.
1 số hàng nông nghiệp ngách phục vụ đối tượng đặc thù hoặc sp cao cấp thì có nhập khẩu, nhưng số này k nhiều, chiếm tỷ trọng bé.
Mỹ xuất khẩu rất nhiều ngũ cốc và thịt và sản phẩm để phục vụ sx nông nghiệp cho các nước khác.
Mỹ không chết đói nếu bị cấm vận.
Thế giới sẽ đói nếu Mỹ không xuất khẩu nông sản! ( Trái ngang thế đấy) Mà công nghệ chế biến, bảo quản của Mỹ cũng đỉnh cao nên nó k thèm xuất khẩu thì cũng không đổ đi cả đâu mà phải lo cụ ạ!
TQ là một trong những nước nhập ngũ cốc về để nuôi lợn và nhập khẩu thịt khá nhiều.
Trung Quốc mới là nước sẽ chết đói nếu không nhập nông sản từ Mỹ ( Nga có thể hỗ trợ ngũ cốc, nhưng thịt thì Nga không thể cấp đủ)
Cụ là Thiểm Tây Nè ahgóc nhìn Hoa kiều canada
Ai thích đọc chơi
1 góc nhìn
Ảnh hưởng thật sự không lớn lắm, người bình thường chỉ nhìn vào “thanh máu” (sức chịu đựng) dày hay mỏng, chẳng ai quan tâm đến chiến tranh thương mại.
Một người bình thường mà có “thanh máu dày” cỡ chục triệu tệ, kiểu gì cũng sống qua ngày được; còn nếu là người lao động tay chân, “thanh máu mỏng”, hôm nay ăn mai lo, thì kiểu gì sống cũng khó. Không có chiến tranh thương mại thì ngày ngày vào xưởng làm công, nhiều lắm cũng chỉ đủ no tạm thời, cũng chẳng có gì đáng nói — đời vốn đã "toang" sẵn rồi. Đừng nói là chiến tranh thương mại, ngay cả thời kỳ chiến tranh Trung - Nhật lần thứ hai, Bắc Bình, Thượng Hải thất thủ, người Nhật đến, cả nước như rơi vào tay giặc, nhưng người có tiền vẫn cứ ăn đồ Tây trong tô giới mỗi ngày, còn người kéo xe như Tường Tử vẫn cứ phải kéo xe mà thôi.
Đại sự quốc gia, xu thế lịch sử không phải điều người bình thường có thể nắm bắt. Đừng nói là thuế quan 100%, ba năm trước còn cắt đứt đường bay đấy, ai còn nhớ? Năm mươi năm trước còn "thoát câu" nữa kìa. Cuộc sống vẫn cứ trôi đi như thường. Người có thể “nghịch thiên cải mệnh” chỉ có những vĩ nhân (đừng nghe người ta hô hào kiểu “mệnh ta do ta không do trời”), thậm chí, người biết trốn chạy sớm cũng không còn là người bình thường nữa, mà là người có tầm nhìn rồi — ví dụ như thời Đức quốc xã bức hại người Do Thái, tống vào trại tập trung cả triệu người, nhưng Einstein đã bỏ đi trước khi chuyện đó xảy ra 5 năm. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, mấy nhà khoa học như Einstein liệu có còn là người bình thường không? Người Do Thái mà thấy được vấn đề của Đức quốc xã cũng đã là có mắt nhìn rồi.
Sai lầm lớn nhất trong tư duy của người bình thường, là khi không kiếm được tiền, sống không nổi, lại cứ nghĩ mình có thể tránh được những thảm họa mà ai cũng không tránh khỏi. Trên Zhihu có không ít người nghĩ mình giỏi kinh doanh hơn cả Lý Gia Thành, Trương Nhất Minh, có đầu óc chính trị hơn cả Hoàng Nhân Tân, Triệu Trường Bằng, hiểu sâu sắc hơn cả về sự phân biệt chủng tộc ở Mỹ.
Tôi không phê phán suy nghĩ đó — ngược lại, đến tuổi này rồi, tôi lại hiểu và đồng tình với nó. Giống như người thời 50 năm trước, nếu biết cuộc sống thật ở Mỹ (hoặc châu Âu) là như nào, có khi họ đã phát điên rồi. Những năm 80, nhiều người liều mình di cư cũng là vì bị sự chênh lệch ấy kích thích. Đôi khi không thấy được tương lai cũng là một kiểu hạnh phúc. Người thường rồi cũng sẽ chết thôi.
Vậy nên người bình thường nên có tâm thái của người bình thường: tôi là NPC (nhân vật phụ), tôi không vùng vẫy, không gồng mình, chỉ đứng nhìn. Không có tiền thì sống tiết kiệm, có tiền thì tiêu cho sướng. Cái giếng tôi nhìn thấy chính là toàn bộ thế giới. Tôi không có tiền và quyền như Trump, nhưng tôi cũng không phải lo âu gì cả. Nếu đại họa xảy đến, tôi chỉ biết “ồ” một tiếng.
Có người nói 10 triệu tệ thì không tính là người bình thường. Không biết tra số liệu thống kê à? Dù tỷ lệ người có 10 triệu không cao, nhưng con số tuyệt đối là rất lớn. Ở Bắc Kinh, Thượng Hải, Quảng Châu mà có hai căn nhà thì nhiều người chỉ là công nhân làm thuê, tài sản vượt 10 triệu là chuyện thường.
Bạn nghĩ những công nhân ở Bắc Thượng Quảng dù có nhiều tiền nhưng thật sự tránh được tác động của chiến tranh thương mại sao? Rất thực tế mà nói: họ cũng bó tay thôi, cũng không nhìn rõ cục diện — điểm khác biệt duy nhất có lẽ là họ có tài sản. Người bình thường bị bệnh nặng hay thất nghiệp một lần là gục luôn, còn họ chỉ cần bán nhà, chuyển về thành phố cấp thấp là có thể "nằm im", trong tay vẫn cầm vài triệu (dù bất động sản có giảm giá).
Tôi có hơn 10 triệu tệ, xa hơn thế nữa. Nhưng bạn nghĩ trước chiến tranh thương mại, tôi có khác gì con kiến không? Nếu tôi nhìn rõ được ảnh hưởng của chiến tranh thương mại, tôi đã kiếm bộn tiền trên thị trường chứng khoán rồi. Nhưng đúng là máu tôi dày thật, chiến tranh thương mại có kéo dài vài năm, khiên tôi còn chưa vỡ, đừng nói là máu.
Có người lại nói, vậy bị tống vào trại tập trung thì sao, lúc đó là hết đường luôn. Đúng thế, nên tôi mới nói, đại đa số người trước thế cục lớn, chiến tranh lớn, đều chỉ là người thường thôi. Có người nói, thời đó cũng có người Do Thái giàu mà không chạy được, điều đó là sự thật, đến giờ trong ngân hàng Thụy Sĩ còn đầy tài sản không có chủ, giờ toàn là của Thụy Sĩ rồi.
Nhưng người thường khi phán đoán lịch sử, không thể làm "Gia Cát Lượng sau trận" được. Lúc đó ai mà nhìn ra? Sau Thế chiến II, nước Mỹ còn phân biệt người Hoa nặng hơn bây giờ, Dương Chấn Ninh còn không thuê được nhà kia mà. Nhiều người Hoa về nước là hợp lý thôi, kết quả lại “gulu gulu gulu” (tụt dốc không phanh). Sau này chính ở nơi từng “phân biệt” người Hoa, họ lại trở nên giàu có.
Tôi nói có thể hơi lộn xộn, nhưng tư tưởng cốt lõi chỉ có hai điểm:
Thứ nhất: Người bình thường không cần thiết phải phán đoán đại thế lịch sử. Đôi khi tin vào trực giác là đủ rồi. Trở thành “gulu” của lịch sử cũng không hẳn là kết cục xấu. Kình ngư của Lakers chết khi 67 tuổi, "ông vua chống chịu" cũng qua đời ở tuổi ngoài 40. Người bình thường à, trân trọng mạng sống hữu hạn của mình, sống vui vẻ là được rồi. Chuyện thắng thua giữa các quốc gia, thật sự chẳng ảnh hưởng gì mấy đâu.
Thứ hai: Dù không thể nhìn ra đại thế lịch sử, cũng đừng buông xuôi hay chán nản. Cố gắng làm dày “thanh máu” và “khiên” của mình, tức là nâng cao năng lực chống đỡ rủi ro. Tiết kiệm nhiều hơn, tiêu ít lại, chăm tập thể thao, cố gắng làm việc và tránh rước họa — những điều nghe rất thường, nhưng nếu người bình thường làm được, thì cơ hội sống sót chắc chắn sẽ cao hơn một chút.
Cbi bầu bì cho năm sauBREAKING: A federal judge has approved the Trump administration’s plan to require all individuals living in the U.S. illegally to register with the federal government.
AI phân tích hả cụBài viết của bác có điểm đúng, nhưng cường điệu và cảm tính, mang tính tuyên truyền hơn là phân tích kinh tế - địa chính trị khoa học. Lý do
Đúng là Mỹ tự sản xuất đủ ngũ cốc, rau xanh, thịt cho nhu cầu trong nước, sản xuất khá dồi dào các loại ngũ cốc như bắp, lúa mì, đậu nành, cùng với thịt bò, thịt heo, gà… tự cung tự cấp phần nhiều nhu cầu nội địa.
Mỹ cũng xuất khẩu rất nhiều nông sản. Họ là một trong số những nước nước xuất khẩu nông sản hàng đầu thế giới, đặc biệt là ngô, đậu nành, thịt bò, thịt gà. Các thị trường chính là Trung Quốc, Mexico, Canada, Nhật, Hàn...
Mỹ cũng đảm bảo công nghệ sau thu hoạch, bảo quản lạnh, đóng gói chân không, xử lý khí quyển có kiểm soát (CA), logistics nông sản, etc.
Dù xuất khẩu và là nhà sản xuất nông sản lớn, nhưng thực tế Mỹ vẫn nhập khẩu nông sản, nhất là rau quả trái mùa (từ Mexico, Chile, Peru), hàng đặc sản nhiệt đới (chuối, dứa, cà phê…), thủy sản (Mỹ là nước nhập khẩu thủy sản hàng đầu), một số sản phẩm nông nghiệp chế biến (phô mai châu Âu, rượu vang, gia vị…).
Như vậy đúng là Mỹ có thể tự túc lương thực cơ bản, nhưng để đảm bảo thực phẩm đa dạng, họ vẫn là nước nhập khẩu lớn. Không có nhập khẩu lương thực, Mỹ không chết đói nhưng chất lượng đi xuống. Mỹ tự túc được về lương thực, nhưng nếu bị cấm vận công nghệ, phân bón, linh kiện nông nghiệp (giả sử nếu thế giới dám làm việc đó), thì Mỹ vẫn chịu ảnh hưởng về hiệu suất và chi phí sản xuất.
Bác bảo thế giới sẽ đói nếu Mỹ không xuất khẩu nông sản, tuy có phần đúng nhưng bác cường điệu quá. Mỹ là nguồn cung quan trọng, nhưng không phải duy nhất:
Brazil, Argentina, Ukraine (trước chiến tranh), EU, Australia, Nga,… cũng là các nhà xuất khẩu lớn.
Việc mất nguồn cung Mỹ sẽ gây ảnh hưởng không nhỏ, có thể xáo trộn thị trường lương thực toàn cầu, nhưng không đến mức "thế giới chết đói" như bác nói.
Bác nói Trung Quốc sẽ chết đói nếu không nhập nông sản từ Mỹ. Cái này là quá đáng rồi. Trung Quốc đúng là nhập khẩu rất nhiều đậu nành (chủ yếu để nuôi lợn), ngô, thịt từ Mỹ. Nhưng Trung Quốc cũng đa dạng hóa nguồn nhập khẩu, như Brazil, Argentina, Nga…Ngoài ra, Trung Quốc có chiến lược an ninh lương thực lâu dài, với kho dự trữ lớn, và có thể tự cung phần lớn gạo, lúa mì.
Tóm lại, Trung Quốc có thể gặp khó khăn, giá lương thực tăng, nhưng không “chết đói” nếu Mỹ dừng xuất khẩu.
Ai phân tích cũng ko sao cả miễn là biết dùng AI, ngay cả bác Tổng, Bác Thủ dùng Ai hàng ngày có khi nhiều hơn các cụ trên nàyAI phân tích hả cụ![]()
Chó sủa thì không cắn, cắn thì không sủaTQ cũng ko vội mà trả đũa 1 phát. Cứ dần dần nay cấm cái này, mai nâng thuế cái kia, từ từ dần dần ép chứng sĩ Mẽo là có kết quả ngay thôi mà. Cụ 100 thích chơi shock óc nhưng kiểu của Tàu là quân tử trả thù, 10 năm chưa muộn. Cứ dần dần gặm nhấm thôi