[Funland] (Kết bạn) Những đêm mất ngủ Cccm thường làm gì?

hoaoaihuong

Xe tăng
Biển số
OF-313492
Ngày cấp bằng
27/3/14
Số km
1,932
Động cơ
362,365 Mã lực
Thì mợ tập trung nghe TD thôi, có lẽ bạn ý chưa đc nhập tâm chăng? Em cũng k quá khó tính và nghiêng về nghe giọng nhà trai nên nhà gái phụ hoạ cũng ok mà mợ. :D
Cụ hay nghe trên youtube bằng loa Tv hay PC? Ko biết bit rate bao nhiêu cụ nhỉ?
 

Forever One Love

Xe container
Biển số
OF-834567
Ngày cấp bằng
27/5/23
Số km
8,169
Động cơ
1,069,925 Mã lực
Sáng mợ lại nghe thử Minh Chuyên và Lê Tâm với bài "Hà Nội và Em khi thu chớm đông sang" coi sao nhé? Không biết khi nào thì mợ Love thật là mợ nhỉ? Thu hay Đông hả mợ? [-(

Ah em cũng muốn xem ý kiến mợ nhận xét giọng ca Minh Chuyên nàng thơ của Phú Quang xem sao mợ ơi.


Em bị bất ngờ khi nghe Minh Chuyên hát nhạc Phú Quang đấy cụ ạ. Cảm ơn cụ đã giới thiệu!

Nếu để trái tim mình lên tiếng thì có lẽ sẽ bắt đầu bằng một lời thủ thỉ rất dịu. Âm nhạc Phú Quang vốn gắn với những khúc mùa thu Hà Nội bảng lảng sương mờ, với hồ Tây bảng lảng khói sóng, với phố cổ nồng nàn hương hoa sữa và khi nghe Minh Chuyên hát nhạc của ông, cảm giác như được thả mình vào một khoảng trời dịu nhẹ ấy.

Giọng hát của Minh Chuyên không phải quá bùng nổ, mà mềm mại, nữ tính, đôi khi có chút khàn khẽ như hơi sương. Chính cái khàn nhẹ ấy lại khiến ca từ Phú Quang thêm một tầng tình cảm, vừa tha thiết vừa mong manh. Nghe chị, ta như thấy bước chân ai chậm rãi trên phố thu, vừa nhớ thương, vừa dằn vặt, lại vừa dịu dàng vỗ về.

Giữa rất nhiều các giọng nữ hát nhạc Phú Quang thì em đặc biệt thích Ngọc Anh và Thuỳ Dung.

Giọng hát của Ngọc Anh đằm và sâu, giàu nội lực. Ngọc Anh hát Phú Quang thường gợi sự nồng nàn, thậm chí có lúc chan chứa đến mức ùung nổ như một dòng nhạc đang cuộn trào, bao trùm không gian. Trong khi đó, Minh Chuyên lại chọn cách thì thầm, nén vào từng chữ, để người nghe cảm thấy một nỗi buồn kín đáo, riêng tư.

Thùy Dung lại hát nhạc Phú Quang bằng một sự tinh khôi, trẻ trung và thánh thót, nữ tính mong manh tuyệt đối, có đôi khi nghe như một làn gió sớm mai đi qua những tán lá hồ Gươm khoeens người ta cứ muốn chở che vỗ về. So với Thùy Dung, giọng Minh Chuyên không trong veo bằng, nhưng lại ấm và có độ trầm tư nhiều hơn, hợp với những bản nhạc da diết, buồn man mác.

Nếu ví nhạc Phú Quang như một bức tranh mùa thu Hà Nội, thì Ngọc Anh là sắc đỏ rực rỡ của lá bàng, Thùy Dung là màu xanh trong trẻo của bầu trời đầu thu, còn Minh Chuyên là màu vàng nhạt dịu dàng của nắng cuối chiều, phai nhưng sâu, mơ hồ mà khiến lòng thổn thức mãi.

Em để link 3 cs cùng hát 1 bài ở đây nhé! Cụ thích bản nào nhất?


 
Chỉnh sửa cuối:

Nhimtiu

Xe lăn
Biển số
OF-210290
Ngày cấp bằng
16/9/13
Số km
12,484
Động cơ
592,142 Mã lực
Em bị bất ngờ khi nghe Minh Chuyên hát nhạc Phú Quang đấy cụ ạ. Cảm ơn cụ đã giới thiệu!

Nếu để trái tim mình lên tiếng thì có lẽ sẽ bắt đầu bằng một lời thủ thỉ rất dịu. Âm nhạc Phú Quang vốn gắn với những khúc mùa thu Hà Nội bảng lảng sương mờ, với hồ Tây bảng lảng khói sóng, với phố cổ nồng nàn hương hoa sữa và khi nghe Minh Chuyên hát nhạc của ông, cảm giác như được thả mình vào một khoảng trời dịu nhẹ ấy.

Giọng hát của Minh Chuyên không phải quá bùng nổ, mà mềm mại, nữ tính, đôi khi có chút khàn khẽ như hơi sương. Chính cái khàn nhẹ ấy lại khiến ca từ Phú Quang thêm một tầng tình cảm, vừa tha thiết vừa mong manh. Nghe chị, ta như thấy bước chân ai chậm rãi trên phố thu, vừa nhớ thương, vừa dằn vặt, lại vừa dịu dàng vỗ về.

Giữa rất nhiều các giọng nữ hát nhạc Phú Quang thì em đặc biệt thích Ngọc Anh và Thuỳ Dung.

Giọng hát của Ngọc Anh đằm và sâu, giàu nội lực. Ngọc Anh hát Phú Quang thường gợi sự nồng nàn, thậm chí có lúc chan chứa đến mức ùung nổ như một dòng nhạc đang cuộn trào, bao trùm không gian. Trong khi đó, Minh Chuyên lại chọn cách thì thầm, nén vào từng chữ, để người nghe cảm thấy một nỗi buồn kín đáo, riêng tư.

Thùy Dung lại hát nhạc Phú Quang bằng một sự tinh khôi, trẻ trung và thánh thót, nữ tính mong manh tuyệt đối, có đôi khi nghe như một làn gió sớm mai đi qua những tán lá hồ Gươm khoeens người ta cứ muốn chở che vỗ về. So với Thùy Dung, giọng Minh Chuyên không trong veo bằng, nhưng lại ấm và có độ trầm tư nhiều hơn, hợp với những bản nhạc da diết, buồn man mác.

Nếu ví nhạc Phú Quang như một bức tranh mùa thu Hà Nội, thì Ngọc Anh là sắc đỏ rực rỡ của lá bàng, Thùy Dung là màu xanh trong trẻo của bầu trời đầu thu, còn Minh Chuyên là màu vàng nhạt dịu dàng của nắng cuối chiều, phai nhưng sâu, mơ hồ mà khiến lòng thổn thức mãi.

Em để link 3 cs cùng hát 1 bài ở đây nhé! Cụ thích bản nào nhất?


Em lại thích nghe bản mợ hát nhất để xem kết hợp 3in1 xem nó thía lào? :)) Để em coi lại Ngọc Anh nhưng Minh Chuyên nàng thơ sau cùng của Phú Quang có cảm giác xiết lại hơn, da diết nồng nàn hơn mà k biết có bị coi là hơi quá đà k mợ?:D Em thấy bản Ngọc Anh hát xếp chiếu trên là chuẩn rồi nhưng Phú Quang cũng cần có cs thể hiện nhạc của ông theo một lối đi riêng mới mẻ nhưng vẫn đủ độ đằm sâu mợ nhể.

Ah k biết mợ có thích nghe Khúc Mùa Thu- Lê Dung hát không nhỉ? Em khá thích bài này, cô Lê Dung hát rất ma mị nhưng đúng chất giọng pha lê của Opera.


Còn đây là Minh Chuyên ca bài này và em thấy bạn ý thể hiện rất hay mợ ạ:


 
Chỉnh sửa cuối:

Nhimtiu

Xe lăn
Biển số
OF-210290
Ngày cấp bằng
16/9/13
Số km
12,484
Động cơ
592,142 Mã lực
Mợ Forever One Love nghe thử bản Riêng Một Góc Trời bản mộc của cs trẻ Quốc Thiên này xem sao nha?



Còn đây là Mong Manh Tình Về song ca với Uyên Linh:


Em thích Ng Đình Tuấn Dũng ca bài này, cậu ý hát đẹp quá!


Em quote lại bài này của chú Tuấn Ngọc để hôm nào mất ngủ mợ nghe lại chơi:

 
Chỉnh sửa cuối:

Forever One Love

Xe container
Biển số
OF-834567
Ngày cấp bằng
27/5/23
Số km
8,169
Động cơ
1,069,925 Mã lực
Cụ Nhimtiu gửi nhiều link quá làm em mở bằng điện thoại nó cứ quay quay đơ đơ, y như em khi ở giữa 1 rừng các giọng ca đẹp vậy 🤣

Em đã cố tình giả vờ như không thấy cụ hỏi mà cụ cứ hỏi mãi em đành phải thật thà là em không biết hát :P, tại vì không biết hát mới rảnh mà ngồi nhận xét người ta hát đó cụ :))

Để mà viết về cảm nhận của mình với âm nhạc trữ tình, đặc biệt là nhạc Phú Quang, chắc em tốn cỡ 100 trang nữa của forum mất. Nhưng cơ bản em vẫn ưu tiên nghe những giọng ca từng trải, phong trần, hát mà như không hát, chỉ như lời thì thầm tự sự. Ngay cả Thuỳ Dung với cách hát mong manh nghe qua tưởng chỉ là một dải lụa mong manh, nhẹ nhàng và nữ tính, nhưng càng lắng kỹ càng thấy phía sau có một sức mạnh thầm lặng. Nội lực trong giọng hát chị không phải là những cú ngân vang rực rỡ hay cao trào kịch tính, mà là sự dồn nén, sự chắt chiu từng chữ. Chính vì thế mà mỗi câu hát của Thùy Dung luôn mang đến cảm giác đã đi qua nhiều trải nghiệm, nhiều lắng đọng, để rồi chắt lọc lại thành một nỗi buồn tinh tế, giàu chất thơ.

Những ca sĩ thế hệ sau mang đến cho nhạc Phú Quang nhiều luồng gió mới. cách xử lý ca khúc mềm mại, bay bổng hơn, kỹ thuật tinh tế và mượt mà hơn, đôi khi còn sáng tạo cả trong nhịp điệu và nhấn nhá. Nhờ vậy mà âm nhạc trở nên gần gũi hơn với lớp khán giả trẻ, như được khoác thêm một chiếc áo mới.

Nhưng để thật sự neo được vào trái tim người nghe, để mỗi câu hát không chỉ vang trên sân khấu mà còn thành tiếng vọng trong ký ức, thì ngoài kỹ thuật còn cần thêm nhiều trải nghiệm nữa. Nhạc Phú Quang vốn dày dặn nỗi niềm, mỗi câu hát như một lớp trầm tích ký ức. Người ca sĩ chỉ khi từng đi qua mất mát, yêu thương, cả những khoảng lặng dài trong đời, mới có thể hát ra chất từng trải ấy.

Vì thế, dù những giọng ca trẻ ngày nay có mới mẻ, rực rỡ đến đâu, vẫn có khoảng cách nhất định so với cái sâu lắng, da diết mà các nghệ sĩ đi trước đã gửi vào từng nốt nhạc. Đó không phải sự hơn kém, mà là một hành trình. Ai rồi cũng cần thời gian và trải nghiệm để giọng hát của mình trở thành một tiếng thở dài đủ sức neo lại trong trái tim người nghe.

Ở bài “Hà Nội và em khi thu chớm đông sang” em đặc biệt thích bản của song ca của 2 ca sỹ Đức Long và Minh Thu.

Với Minh Chuyên và Lê Tâm, khúc hát mang nhiều sương khói, nhẹ như hơi thở, gợi một nỗi buồn bảng lảng rất riêng tư. Nhưng khi đến với Đức Long và Minh Thu, lòng lại chạm vào một cảm giác khác, ở đó có sự từng trải phong trần trong giọng Đức Long, một chất giọng như đã đi qua bao nắng gió, để rồi ngân lên đầy đằm thắm, vững chãi. Bên cạnh anh, giọng Minh Thu sáng trong và mượt mà như một dải lụa, làm mềm đi những góc thô ráp của thời gian. Nghe họ hát, thấy Hà Nội chớm đông không chỉ buồn man mác mà còn nồng nàn, thực và gần, như thể giữa làn gió se lạnh mình có một bàn tay ấm áp để nắm. Chính cái phong trần từng trải của Đức Long, hòa cùng sự dịu dàng của Minh Thu, đã khiến bản hát này trở thành một bức tranh tình ca đầy đủ sắc độ, để một cô gái nữ tính như mình thấy lòng mình vừa được vỗ về, vừa thổn thức, chẳng muốn rời.

Tương tự với các bản thu mà cụ gửi, Quốc Thiên, Nguyễn Đình Tuấn Dũng, Minh Chuyên đều là những giọng ca quá đẹp và mượt mà, xử lý ca khúc tinh tế, giàu kỹ thuật. Mỗi bản thu của họ đều khiến người nghe cảm nhận được một sự trau chuốt, sáng trong, xứng đáng để thưởng thức và ngưỡng mộ.

Nhưng nhạc trữ tình nói chung, Phú Quang nói riêng, không chỉ cần đẹp và mượt, nó còn cần một lớp trầm tích cảm xúc, thứ chỉ đến khi giọng hát đã đi qua nhiều nỗi niềm. Những người đi trước thường mang theo sự từng trải, cả khói sương và nỗi buồn đã thấm vào hơi thở. Vì vậy khi họ hát, người nghe thấy lòng mình như bị chạm tới một tầng ký ức sâu xa, khó thoát ra.

Cũng có thể đó là chấp niệm của riêng em, bởi đã từng yêu cái cách một số giọng ca cũ hát, nên vô thức so sánh. Nhưng cũng có thể đó chính là chất của dòng nhạc trữ tình, càng nghe bằng trái tim từng trải, càng thấy nó neo sâu. Những giọng ca mới rồi cũng sẽ có ngày chạm tới độ chín ấy, khi mỗi nốt nhạc không chỉ là âm thanh, mà còn là tiếng vọng của đời sống trong họ.

 

Nhimtiu

Xe lăn
Biển số
OF-210290
Ngày cấp bằng
16/9/13
Số km
12,484
Động cơ
592,142 Mã lực
Cụ Nhimtiu gửi nhiều link quá làm em mở bằng điện thoại nó cứ quay quay đơ đơ, y như em khi ở giữa 1 rừng các giọng ca đẹp vậy 🤣

Em đã cố tình giả vờ như không thấy cụ hỏi mà cụ cứ hỏi mãi em đành phải thật thà là em không biết hát :P, tại vì không biết hát mới rảnh mà ngồi nhận xét người ta hát đó cụ :))

Để mà viết về cảm nhận của mình với âm nhạc trữ tình, đặc biệt là nhạc Phú Quang, chắc em tốn cỡ 100 trang nữa của forum mất. Nhưng cơ bản em vẫn ưu tiên nghe những giọng ca từng trải, phong trần, hát mà như không hát, chỉ như lời thì thầm tự sự. Ngay cả Thuỳ Dung với cách hát mong manh nghe qua tưởng chỉ là một dải lụa mong manh, nhẹ nhàng và nữ tính, nhưng càng lắng kỹ càng thấy phía sau có một sức mạnh thầm lặng. Nội lực trong giọng hát chị không phải là những cú ngân vang rực rỡ hay cao trào kịch tính, mà là sự dồn nén, sự chắt chiu từng chữ. Chính vì thế mà mỗi câu hát của Thùy Dung luôn mang đến cảm giác đã đi qua nhiều trải nghiệm, nhiều lắng đọng, để rồi chắt lọc lại thành một nỗi buồn tinh tế, giàu chất thơ.

Những ca sĩ thế hệ sau mang đến cho nhạc Phú Quang nhiều luồng gió mới. cách xử lý ca khúc mềm mại, bay bổng hơn, kỹ thuật tinh tế và mượt mà hơn, đôi khi còn sáng tạo cả trong nhịp điệu và nhấn nhá. Nhờ vậy mà âm nhạc trở nên gần gũi hơn với lớp khán giả trẻ, như được khoác thêm một chiếc áo mới.

Nhưng để thật sự neo được vào trái tim người nghe, để mỗi câu hát không chỉ vang trên sân khấu mà còn thành tiếng vọng trong ký ức, thì ngoài kỹ thuật còn cần thêm nhiều trải nghiệm nữa. Nhạc Phú Quang vốn dày dặn nỗi niềm, mỗi câu hát như một lớp trầm tích ký ức. Người ca sĩ chỉ khi từng đi qua mất mát, yêu thương, cả những khoảng lặng dài trong đời, mới có thể hát ra chất từng trải ấy.

Vì thế, dù những giọng ca trẻ ngày nay có mới mẻ, rực rỡ đến đâu, vẫn có khoảng cách nhất định so với cái sâu lắng, da diết mà các nghệ sĩ đi trước đã gửi vào từng nốt nhạc. Đó không phải sự hơn kém, mà là một hành trình. Ai rồi cũng cần thời gian và trải nghiệm để giọng hát của mình trở thành một tiếng thở dài đủ sức neo lại trong trái tim người nghe.

Ở bài “Hà Nội và em khi thu chớm đông sang” em đặc biệt thích bản của song ca của 2 ca sỹ Đức Long và Minh Thu.

Với Minh Chuyên và Lê Tâm, khúc hát mang nhiều sương khói, nhẹ như hơi thở, gợi một nỗi buồn bảng lảng rất riêng tư. Nhưng khi đến với Đức Long và Minh Thu, lòng lại chạm vào một cảm giác khác, ở đó có sự từng trải phong trần trong giọng Đức Long, một chất giọng như đã đi qua bao nắng gió, để rồi ngân lên đầy đằm thắm, vững chãi. Bên cạnh anh, giọng Minh Thu sáng trong và mượt mà như một dải lụa, làm mềm đi những góc thô ráp của thời gian. Nghe họ hát, thấy Hà Nội chớm đông không chỉ buồn man mác mà còn nồng nàn, thực và gần, như thể giữa làn gió se lạnh mình có một bàn tay ấm áp để nắm. Chính cái phong trần từng trải của Đức Long, hòa cùng sự dịu dàng của Minh Thu, đã khiến bản hát này trở thành một bức tranh tình ca đầy đủ sắc độ, để một cô gái nữ tính như mình thấy lòng mình vừa được vỗ về, vừa thổn thức, chẳng muốn rời.

Tương tự với các bản thu mà cụ gửi, Quốc Thiên, Nguyễn Đình Tuấn Dũng, Minh Chuyên đều là những giọng ca quá đẹp và mượt mà, xử lý ca khúc tinh tế, giàu kỹ thuật. Mỗi bản thu của họ đều khiến người nghe cảm nhận được một sự trau chuốt, sáng trong, xứng đáng để thưởng thức và ngưỡng mộ.

Nhưng nhạc trữ tình nói chung, Phú Quang nói riêng, không chỉ cần đẹp và mượt, nó còn cần một lớp trầm tích cảm xúc, thứ chỉ đến khi giọng hát đã đi qua nhiều nỗi niềm. Những người đi trước thường mang theo sự từng trải, cả khói sương và nỗi buồn đã thấm vào hơi thở. Vì vậy khi họ hát, người nghe thấy lòng mình như bị chạm tới một tầng ký ức sâu xa, khó thoát ra.

Cũng có thể đó là chấp niệm của riêng em, bởi đã từng yêu cái cách một số giọng ca cũ hát, nên vô thức so sánh. Nhưng cũng có thể đó chính là chất của dòng nhạc trữ tình, càng nghe bằng trái tim từng trải, càng thấy nó neo sâu. Những giọng ca mới rồi cũng sẽ có ngày chạm tới độ chín ấy, khi mỗi nốt nhạc không chỉ là âm thanh, mà còn là tiếng vọng của đời sống trong họ.

Mợ phân tích hay quá! Mợ làm em nhớ lại hồi những năm 199x có hay ngồi phòng trà của chị Thanh Hoa gần khu quốc tử giám thì tối nào cũng nghe anh Đức Long hát. Mợ thích anh ý chắc cũng thích Ngọc Tân hay Quang Lý nhỉ?

Em thích nghe Quang Lý qua bài ngọn nến, bài này chạm cảm xúc nhiều người.

 

hoaoaihuong

Xe tăng
Biển số
OF-313492
Ngày cấp bằng
27/3/14
Số km
1,932
Động cơ
362,365 Mã lực
Mợ phân tích hay quá! Mợ làm em nhớ lại hồi những năm 199x có hay ngồi phòng trà của chị Thanh Hoa gần khu quốc tử giám thì tối nào cũng nghe anh Đức Long hát. Mợ thích anh ý chắc cũng thích Ngọc Tân hay Quang Lý nhỉ?

Em thích nghe Quang Lý qua bài ngọn nến, bài này chạm cảm xúc nhiều người.

Ơ, em cũng hay ghé cái bar Aladin ngõ hàng Cháo này, thời anh Đức Long còn chưa nổi.
 

Forever One Love

Xe container
Biển số
OF-834567
Ngày cấp bằng
27/5/23
Số km
8,169
Động cơ
1,069,925 Mã lực
Mợ phân tích hay quá! Mợ làm em nhớ lại hồi những năm 199x có hay ngồi phòng trà của chị Thanh Hoa gần khu quốc tử giám thì tối nào cũng nghe anh Đức Long hát. Mợ thích anh ý chắc cũng thích Ngọc Tân hay Quang Lý nhỉ?

Em thích nghe Quang Lý qua bài ngọn nến, bài này chạm cảm xúc nhiều người.

Với cs Ngọc Tân và Quang Lý thì em thích 1 vài bài chứ không phải tất cả, có lẽ là em chưa đủ trải nghiệm để cảm hết cảm xúc trong cách hát của họ.

Nghe QL hát “Ngọn nến” thật sự là một trải nghiệm đặc biệt, bởi giọng ông vốn có một độ dày, trầm và vang như gió từ sông Hồng thổi qua phố cổ. Ở ông, không có sự cầu kỳ hay phô trương kỹ thuật, mà là một giọng hát mộc mạc, gần như kể chuyện, nhưng lại thấm sâu từng chữ.

“Ngọn nến” vốn dĩ là một ca khúc chan chứa nỗi buồn, như ánh sáng nhỏ nhoi lập lòe giữa đêm tối. Khi QL cất giọng, ngọn nến ấy không chỉ là biểu tượng mong manh, mà còn mang cả sức chịu đựng, cả sự bền bỉ của một trái tim từng trải. Có thể nói, ông hát bằng hơi thở đã nhuốm đầy gió bụi thời gian, để người nghe không chỉ thấy một nỗi buồn thoáng qua, mà là một nỗi đau neo lại rất lâu.

Điều đặc biệt là cách QL hát tạo cảm giác ấm âp trong nỗi buồn, như ánh nến chập chờn nhưng vẫn kiên nhẫn cháy, soi sáng khoảng tối của tâm hồn khiến người nghe xong không khóc, nhưng lại day dứt mãi.
 

Nhimtiu

Xe lăn
Biển số
OF-210290
Ngày cấp bằng
16/9/13
Số km
12,484
Động cơ
592,142 Mã lực
Ơ, em cũng hay ghé cái bar Aladin ngõ hàng Cháo này, thời anh Đức Long còn chưa nổi.
Thế khéo em mí mợ có khi Var nhau ở Aladin mà k biết nhể. Mợ Love này khiêm tốn đới chứ văn hay này thì hát hay phải biết mợ ạ. :))
 

Forever One Love

Xe container
Biển số
OF-834567
Ngày cấp bằng
27/5/23
Số km
8,169
Động cơ
1,069,925 Mã lực
Ơ, em cũng hay ghé cái bar Aladin ngõ hàng Cháo này, thời anh Đức Long còn chưa nổi.
Em là dân tỉnh lẻ, không có những trải nghiệm như mợ với cụ Nhimtiu. Em yêu Hà Nội từ sách vở và âm nhạc, từ những “Thương nhớ mười hai” (Vũ Bằng), “Đường vào Hà Nội” (Băng Sơn), và những tình khúc Phú Quang với nỗi nhớ tha thiết và tình yêu Hà Nội vô điêid kiện của người nhạc sỹ có ánh nhìn như uống mắt người đối diện :D
 

Nhimtiu

Xe lăn
Biển số
OF-210290
Ngày cấp bằng
16/9/13
Số km
12,484
Động cơ
592,142 Mã lực
Với cs Ngọc Tân và Quang Lý thì em thích 1 vài bài chứ không phải tất cả, có lẽ là em chưa đủ trải nghiệm để cảm hết cảm xúc trong cách hát của họ.

Nghe QL hát “Ngọn nến” thật sự là một trải nghiệm đặc biệt, bởi giọng ông vốn có một độ dày, trầm và vang như gió từ sông Hồng thổi qua phố cổ. Ở ông, không có sự cầu kỳ hay phô trương kỹ thuật, mà là một giọng hát mộc mạc, gần như kể chuyện, nhưng lại thấm sâu từng chữ.

“Ngọn nến” vốn dĩ là một ca khúc chan chứa nỗi buồn, như ánh sáng nhỏ nhoi lập lòe giữa đêm tối. Khi QL cất giọng, ngọn nến ấy không chỉ là biểu tượng mong manh, mà còn mang cả sức chịu đựng, cả sự bền bỉ của một trái tim từng trải. Có thể nói, ông hát bằng hơi thở đã nhuốm đầy gió bụi thời gian, để người nghe không chỉ thấy một nỗi buồn thoáng qua, mà là một nỗi đau neo lại rất lâu.

Điều đặc biệt là cách QL hát tạo cảm giác ấm âp trong nỗi buồn, như ánh nến chập chờn nhưng vẫn kiên nhẫn cháy, soi sáng khoảng tối của tâm hồn khiến người nghe xong không khóc, nhưng lại day dứt mãi.
Em lại rất thích nghe mợ viết và nhận xét về các ca sỹ mà nhiều người nay đã là thiên cổ nhưng giọng hát như vẫn còn đọng lại mãi với thời gian.
 

Nhimtiu

Xe lăn
Biển số
OF-210290
Ngày cấp bằng
16/9/13
Số km
12,484
Động cơ
592,142 Mã lực
Với cs Ngọc Tân và Quang Lý thì em thích 1 vài bài chứ không phải tất cả, có lẽ là em chưa đủ trải nghiệm để cảm hết cảm xúc trong cách hát của họ.

Nghe QL hát “Ngọn nến” thật sự là một trải nghiệm đặc biệt, bởi giọng ông vốn có một độ dày, trầm và vang như gió từ sông Hồng thổi qua phố cổ. Ở ông, không có sự cầu kỳ hay phô trương kỹ thuật, mà là một giọng hát mộc mạc, gần như kể chuyện, nhưng lại thấm sâu từng chữ.

“Ngọn nến” vốn dĩ là một ca khúc chan chứa nỗi buồn, như ánh sáng nhỏ nhoi lập lòe giữa đêm tối. Khi QL cất giọng, ngọn nến ấy không chỉ là biểu tượng mong manh, mà còn mang cả sức chịu đựng, cả sự bền bỉ của một trái tim từng trải. Có thể nói, ông hát bằng hơi thở đã nhuốm đầy gió bụi thời gian, để người nghe không chỉ thấy một nỗi buồn thoáng qua, mà là một nỗi đau neo lại rất lâu.

Điều đặc biệt là cách QL hát tạo cảm giác ấm âp trong nỗi buồn, như ánh nến chập chờn nhưng vẫn kiên nhẫn cháy, soi sáng khoảng tối của tâm hồn khiến người nghe xong không khóc, nhưng lại day dứt mãi.
Em hết quota để vodka mợ roài.
 

Forever One Love

Xe container
Biển số
OF-834567
Ngày cấp bằng
27/5/23
Số km
8,169
Động cơ
1,069,925 Mã lực
Thế khéo em mí mợ có khi Var nhau ở Aladin mà k biết nhể. Mợ Love này khiêm tốn đới chứ văn hay này thì hát hay phải biết mợ ạ. :))
Ở phía trên em paste link bài “Có một ngày” là hơi bất công với Ngọc Anh và Minh Chuyên, bởi đây không phải là ca khúc mà 2 chị thể hiện tốt nhất :D. Nhưng với em, đó là một kỷ niệm của thanh xuân rực rỡ :P. Hồi học năm 2, em từng giành giải Nhì đơn ca cấp khoa với ca khúc này, chắc không phải do hat hay mà do là bạn sv nữ duy nhất giữa vô vàn các giọng ca nam khác nên được ưu ái. Em học ngành kỹ thuật, nữ nhân trong khoa hơi hiếm, dù có xấu, có hát dở vẫn cứ được ưu tiên :P
 

Nhimtiu

Xe lăn
Biển số
OF-210290
Ngày cấp bằng
16/9/13
Số km
12,484
Động cơ
592,142 Mã lực
Ở phía trên em paste link bài “Có một ngày” là hơi bất công với Ngọc Anh và Minh Chuyên, bởi đây không phải là ca khúc mà 2 chị thể hiện tốt nhất :D. Nhưng với em, đó là một kỷ niệm của thanh xuân rực rỡ :P. Hồi học năm 2, em từng giành giải Nhì đơn ca cấp khoa với ca khúc này, chắc không phải do hat hay mà do là bạn sv nữ duy nhất giữa vô vàn các giọng ca nam khác nên được ưu ái. Em học ngành kỹ thuật, nữ nhân trong khoa hơi hiếm, dù có xấu, có hát dở vẫn cứ được ưu tiên :P
Đấy giờ mợ mí khai có 01 chú trong bụi chuối em tin là có một chú nữa trong đống rơm mợ chưa khai hết. Mợ lục lại trong miền kí ức xem còn giải đơn ca hay song ca nào nữa hem ta? :))

Em nghi lém- Xấu hay hát đẹp và hát dở thì thường lại cinh cơ mợ ạ. Em fun tí.
 
Chỉnh sửa cuối:

hoaoaihuong

Xe tăng
Biển số
OF-313492
Ngày cấp bằng
27/3/14
Số km
1,932
Động cơ
362,365 Mã lực
Thế khéo em mí mợ có khi Var nhau ở Aladin mà k biết nhể. Mợ Love này khiêm tốn đới chứ văn hay này thì hát hay phải biết mợ ạ. :))
Trước đó hay lê la bên cái bar gì ở quanh quanh Tuệ Tĩnh thì phải, anh đạo diễn Trọng Trinh hay ghé, bên đấy ca sĩ có đẳng hơn tý nhưng hát nhạc không có style. Qua bên này thấy có trọng tâm hơn, mới lại mợ Thanh Hoa hay đưa các cháu bên Hào Nam về hát, biết đâu mình lại được nghe diva từ thủa học việc :P . Mà thấy hát cũng ổn, khán giả cũng vui, có anh còn yêu cầu hát bài "Chào em cô gái Lam ...Trường" làm các cháu đứng hình =)) . Em nhớ là chỗ đấy nợ em bài "Ru đời đi nhé" của TCS vào một đêm mùa đông; chả cháu nào chịu hát. 😢
 
Chỉnh sửa cuối:

minhna

Xe tải
Biển số
OF-627
Ngày cấp bằng
4/7/06
Số km
446
Động cơ
585,595 Mã lực
Lạc vào thớt này mặc dù không mất ngủ vì vốn đã ngủ ít , sáng 4h dậy đều như vắt tranh 😂. Phát hiện ra một số cụ mợ cũng mới phát hiện ra giọng ca NĐT Dũng giống mình 😀. Cậu em Dũng này được thêm cái là biết ăn mặc, rất có gu mà không bị sến súa giống nhiều bạn khác. Tôi đánh giá cậu em Dũng này có một phông văn hoá ổn, nó thể hiện qua cách hát, cách mặc đồ và thể hiện sự tôn trọng mình lẫn khán thính giả
 

Forever One Love

Xe container
Biển số
OF-834567
Ngày cấp bằng
27/5/23
Số km
8,169
Động cơ
1,069,925 Mã lực
Đấy giờ mợ mí khai có 01 chú trong bụi chuối em tin là có một chú nữa trong đống rơm mợ chưa khai hết. Mợ lục lại trong miền kí ức xem còn giải đơn ca hay song ca nào nữa hem ta? :))

Em nghi lém- Xấu hay hát đẹp và hát dở thì thường lại cinh cơ mợ ạ. Em fun tí.
Thế cụ cho em xin suất hát dở mà cinh cho ló oách cụ ạ =)). Chả biết hát hò thế nào chứ nhìn người xinh là em thích rồi.

Ah, mà cũng không đúng lắm, lỡ mà có yêu 1 ông xấu như ma nhưng hát hay, mỗi khi giận, ông í ca cho vài đường ngọt như mía là lại đâu vào đấy ngay.

Theo cụ em nên chọn kèo nào giờ :P
 

Forever One Love

Xe container
Biển số
OF-834567
Ngày cấp bằng
27/5/23
Số km
8,169
Động cơ
1,069,925 Mã lực
Lạc vào thớt này mặc dù không mất ngủ vì vốn đã ngủ ít , sáng 4h dậy đều như vắt tranh 😂. Phát hiện ra một số cụ mợ cũng mới phát hiện ra giọng ca NĐT Dũng giống mình 😀. Cậu em Dũng này được thêm cái là biết ăn mặc, rất có gu mà không bị sến súa giống nhiều bạn khác. Tôi đánh giá cậu em Dũng này có một phông văn hoá ổn, nó thể hiện qua cách hát, cách mặc đồ và thể hiện sự tôn trọng mình lẫn khán thính giả
Dạ, em lập thớt mất ngủ từ 2 năm trước, giờ thì chỉ có cụ Nhimtiu (ngủ sớm dậy sớm chuẩn khoa học) và em (thức ngủ bất kể ngày hay đêm) còn trực ở đây và buôn dưa lê về những câu chuyện trên trời dưới bể :D. Mợ dậy sớm vào đây buôn với tụi em cho vui ạ :P

Em cũng thấy như mợ, càng ngày càng có nhiều nghệ sĩ trẻ ý thức rõ rệt hơn về việc chỉn chu hình ảnh và xây dựng phong cách văn hoá riêng. Không chỉ hát hay, họ còn coi trọng cách xuất hiện trước công chúng, ứng xử với khán giả, và giữ gìn phong thái riêng. NĐTD là một ví dụ đẹp. Ở Dũng có sự lịch lãm từ cách chọn trang phục, lối trình diễn cho tới cách nói năng ngoài đời. Dũng không phô trương, mà chọn cho mình phong cách trưởng thành, điềm tĩnh như một quý ông trẻ tuổi. Cái lịch lãm ấy khiến giọng hát của thêm phần thuyết phục, bởi người ta không chỉ nghe bằng tai mà còn tin bằng cảm nhận về con người đứng trên sân khấu.

Họ làm cho âm nhạc không chỉ là giai điệu để nghe, mà còn là cảm xúc để giữ lại trong lòng, khiến người yêu nhạc cảm thấy được đồng hành và nâng niu qua từng khúc hát.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top