- Biển số
- OF-479337
- Ngày cấp bằng
- 27/12/16
- Số km
- 1,282
- Động cơ
- 204,592 Mã lực
Ơ em nhầm thật mợ à!Cái nick Tàn Đời không phải là em đâu![]()
Ơ em nhầm thật mợ à!Cái nick Tàn Đời không phải là em đâu![]()
Hỏi thế bằng thừa kkkThể nào cũng có cụ ở dưới hỏi chịch chưa
Chắc cụ đang quẫn nên văn lủng củng quá. Em đoán mãi mới hiểu là: cụ và cô ấy mua chung 1 căn nhà để mẹ cô ấy đứng tên. Sau đó thì mẹ cô ấy muốn chuyển nhà lại cho cụ (lí do vì mẹ cô ấy cũng mua 1 căn khác, và nếu có 2 căn thì đóng thuế nhiều hơn). Cụ muốn để mẹ của cụ đứng tên, nhưng bạn gái cụ không đồng ý vì lường khả năng có thể bán (vì sau này có thế chia tay?). Thế là cãi nhau.Hôm qua em nghỉ nguyên ngày ko khám bệnh hay chẩn đoán gì rồi. Hôm nay thế nhẹ đầu hơn mới làm lại. Em k sợ như bên ngoại khoa nhầm là chết người, chỉ có điều mặt mũi mình hằm hằm, ai muốn khám. Phòng khám k có bệnh nhân thì em tự giết mình rồi.
P/s: lại vừa gọi điện nói nhau 1 trận. Em cũng nói luôn ra cho mọi người được biết. Chuyênn là như này. Ngòai HN em đứng tên 1 nhà ( chuyện này em k kể với cô ấy), sài gòn cô ấy đứng tên 1 nhà. Bây giờ 2 đứa cùng mua 1 cái nhà nữa. Em cho cô ấy đứng tên, nếu chẳng may có chia tay ( em k muốn cô ấy bị thiệt vì đã ở bên em trong nhg quãng thời gian khó khăn nhất ) thì có thêm cái nhà nữa cho thuê hay bán tuỳ. Lúc mua thì k chịu đứng ( vì ở đâu ra cái luật ai có trên 2 nhà nộp thuế mà gì đắt hơn, thật sự em k quan tâm, thuế đắt thì thêm chục 2 chục triệu đáng gì ) nên em để mẹ cô ấy đứng tên. ( có 1 thớt em đi công tác ngòai HL ko kịp mua chả mực cũng có post 1 lần ). Bây giờ xảy ra 1 chuyện, mẹ cô ấy lại mua thêm 1 cái nhà nữa. Nên muốn chuyển sang tên em. Mà số em lạ cái có gì trong tay biến đi đâu mất nên em nhất quyết k đứng tên, mà muốn cho mẹ ruột em đứng tên, để gỉa sử có cưới, thì đem cái nhà 2 đứa mua chung( phần nhiều là của em) gọi là của hồi môn ( vì nhà em ngoài HN cũng cơ bản, ko giàu k nghèo, có cái nhà để 2 cụ có đi hỏi cưới con gái người ta cũng k ngại) Bây giờ vấn đề xảy ra, cô ấy muốn cô ấy nói gì em phải nghe để k có rắc rồi về sau. Vì nếu chẳng may muốn bán thì cả bố cả mẹ phải vào lại sg để ký kết giấy chuyển nhượng. Mà lúc nào cũng nói nhà mua ko phải để bán thế nọ thế chai.. em tức tối vì thay đổi liên tục. Bang!! Và chuyện gì đến cũng đến, cò cưa cả tháng trời rồi mới quyết định như hôm qua là dừng lại vì quá ko hợp nhau về mọi thứ.. chuyện nhà cửa nó chỉ là 1 cái giọt nc tràn ly.
Cái topic của cụ nhiều người ngó vì ai cũng trải rồiChả hiểu sao cái topic vớ vấn của em mà lắm người xem thế. Trong khi có cái topic tư vấn bệnh cho mọi người đếch có ai ngó![]()
, chứ giờ bắt cccm ở đây tư vấn bệnh thì bệnh nhân đi sớm 
Ai đứng tên đều ko sao đối với em hết, cái quan trọng là cứ kêu sau này rắc rối. Với em rắc rối đến đâu làm đến đấy. Vì mình k làm gì với cái nhà nó chạy đi đâu đâu. Em dửng dưng, còn cô ấy thì vội vã thúc giục. Bao nhiêu chuyện rồi, nhà cửa chỉ là sau này thôi ạ.Chắc cụ đang quẫn nên văn lủng củng quá. Em đoán mãi mới hiểu là: cụ và cô ấy mua chung 1 căn nhà để mẹ cô ấy đứng tên. Sau đó thì mẹ cô ấy muốn chuyển nhà lại cho cụ (lí do vì mẹ cô ấy cũng mua 1 căn khác, và nếu có 2 căn thì đóng thuế nhiều hơn). Cụ muốn để mẹ của cụ đứng tên, nhưng bạn gái cụ không đồng ý vì lường khả năng có thể bán (vì sau này có thế chia tay?). Thế là cãi nhau.
Cụ tức vì lần trước sẵn lòng cho mẹ cô ấy đứng tên, nhưng lần này cụ để mẹ cụ đứng tên lại không đc.
Cái topic của cụ nhiều người ngó vì ai cũng trải rồi, chứ giờ bắt cccm ở đây tư vấn bệnh thì bệnh nhân đi sớm
![]()
cái này xảy ra với nhiều người. Có thể đối với họ là sớm thôi, với cụ thì hơi muộn/Em vốn chỉ nằm vùng, và vẫn sẽ mãi là như thế nếu ko có gì xảy ra với em ngày hôm qua và dẫn đến ngày hôm nay, em chấm dứt mối quan hệ với bạn gái ( bà xã tương lai ).
em cứ nghĩ mình sẽ viên mãn sau khi cả 2 cả 2 cưới, môn đăng hậu đối, cô ấy là luật sư, em bác sĩ.
Em cũng tin vào duyên và phận. Hết duyên hết phận đến lúc dừng lại, nên để cả 2 được giải thoát. Đến lúc này em thấy mình vô dụng thật cơ chứ..
Em chỉ muốn viết ra cho nhẹ cái đầu, tâm trí bị rối loạn em sợ ảnh hưởng đến bệnh nhân của mình. Mong cô ấy luôn được hạnh phúc vậy, em lại quay trơt về cuộc sống trước đây, 1 thân 1 mình.
Tự kỷ rồi !
*Update:
Hôm qua em nghỉ nguyên ngày ko khám bệnh hay chẩn đoán gì rồi. Hôm nay thế nhẹ đầu hơn mới làm lại. Em k sợ như bên ngoại khoa nhầm là chết người, chỉ có điều mặt mũi mình hằm hằm, ai muốn khám. Phòng khám k có bệnh nhân thì em tự giết mình rồi.
Lại vừa gọi điện nói nhau 1 trận. Em cũng nói luôn ra cho mọi người được biết. Chuyện là như này. Ngòai HN em đứng tên 1 nhà ( chuyện này em k kể với cô ấy), sài gòn cô ấy đứng tên 1 nhà. Bây giờ 2 đứa cùng mua 1 cái nhà nữa. Em cho cô ấy đứng tên, nếu chẳng may có chia tay ( em k muốn cô ấy bị thiệt vì đã ở bên em trong nhg quãng thời gian khó khăn nhất ) thì có thêm cái nhà nữa cho thuê hay bán tuỳ. Lúc mua thì k chịu đứng ( vì ở đâu ra cái luật ai có trên 2 nhà nộp thuế mà gì đắt hơn, thật sự em k quan tâm, thuế đắt thì thêm chục 2 chục triệu đáng gì ) nên em để mẹ cô ấy đứng tên. ( có 1 thớt em đi công tác ngòai HL ko kịp mua chả mực cũng có post 1 lần ). Bây giờ xảy ra 1 chuyện, mẹ cô ấy lại mua thêm 1 cái nhà nữa. Nên muốn chuyển sang tên em. Mà số em lạ cái có gì trong tay biến đi đâu mất nên em nhất quyết k đứng tên, mà muốn cho mẹ ruột em đứng tên, để gỉa sử có cưới, thì đem cái nhà 2 đứa mua chung( phần nhiều là của em) gọi là của hồi môn ( vì nhà em ngoài HN cũng cơ bản, ko giàu k nghèo, có cái nhà để 2 cụ có đi hỏi cưới con gái người ta cũng k ngại) Bây giờ vấn đề xảy ra, cô ấy muốn cô ấy nói gì em phải nghe để k có rắc rồi về sau. Vì nếu chẳng may muốn bán thì cả bố cả mẹ phải vào lại sg để ký kết giấy chuyển nhượng. Mà lúc nào cũng nói nhà mua ko phải để bán thế nọ thế chai.. em tức tối vì thay đổi liên tục. Bang!! Và chuyện gì đến cũng đến, cò cưa cả tháng trời rồi mới quyết định như hôm qua là dừng lại vì quá ko hợp nhau về mọi thứ.. chuyện nhà cửa nó chỉ là 1 cái giọt nc tràn ly.

Cũng ko hiểu cụ nữa, nhà cụ cho mẹ cô ấy đứng tên còn được, vấn đề không phải tranh chấp tài sản gì cho cam, có gì mà phải tức tối... (nếu cụ muốn em đứng tên hộ ngôi nhà cho cụ cũng đượcEm vốn chỉ nằm vùng, và vẫn sẽ mãi là như thế nếu ko có gì xảy ra với em ngày hôm qua và dẫn đến ngày hôm nay, em chấm dứt mối quan hệ với bạn gái ( bà xã tương lai ).
em cứ nghĩ mình sẽ viên mãn sau khi cả 2 cả 2 cưới, môn đăng hậu đối, cô ấy là luật sư, em bác sĩ.
Em cũng tin vào duyên và phận. Hết duyên hết phận đến lúc dừng lại, nên để cả 2 được giải thoát. Đến lúc này em thấy mình vô dụng thật cơ chứ..
Em chỉ muốn viết ra cho nhẹ cái đầu, tâm trí bị rối loạn em sợ ảnh hưởng đến bệnh nhân của mình. Mong cô ấy luôn được hạnh phúc vậy, em lại quay trơt về cuộc sống trước đây, 1 thân 1 mình.
Tự kỷ rồi !
*Update:
Hôm qua em nghỉ nguyên ngày ko khám bệnh hay chẩn đoán gì rồi. Hôm nay thế nhẹ đầu hơn mới làm lại. Em k sợ như bên ngoại khoa nhầm là chết người, chỉ có điều mặt mũi mình hằm hằm, ai muốn khám. Phòng khám k có bệnh nhân thì em tự giết mình rồi.
Lại vừa gọi điện nói nhau 1 trận. Em cũng nói luôn ra cho mọi người được biết. Chuyện là như này. Ngòai HN em đứng tên 1 nhà ( chuyện này em k kể với cô ấy), sài gòn cô ấy đứng tên 1 nhà. Bây giờ 2 đứa cùng mua 1 cái nhà nữa. Em cho cô ấy đứng tên, nếu chẳng may có chia tay ( em k muốn cô ấy bị thiệt vì đã ở bên em trong nhg quãng thời gian khó khăn nhất ) thì có thêm cái nhà nữa cho thuê hay bán tuỳ. Lúc mua thì k chịu đứng ( vì ở đâu ra cái luật ai có trên 2 nhà nộp thuế mà gì đắt hơn, thật sự em k quan tâm, thuế đắt thì thêm chục 2 chục triệu đáng gì ) nên em để mẹ cô ấy đứng tên. ( có 1 thớt em đi công tác ngòai HL ko kịp mua chả mực cũng có post 1 lần ). Bây giờ xảy ra 1 chuyện, mẹ cô ấy lại mua thêm 1 cái nhà nữa. Nên muốn chuyển sang tên em. Mà số em lạ cái có gì trong tay biến đi đâu mất nên em nhất quyết k đứng tên, mà muốn cho mẹ ruột em đứng tên, để gỉa sử có cưới, thì đem cái nhà 2 đứa mua chung( phần nhiều là của em) gọi là của hồi môn ( vì nhà em ngoài HN cũng cơ bản, ko giàu k nghèo, có cái nhà để 2 cụ có đi hỏi cưới con gái người ta cũng k ngại) Bây giờ vấn đề xảy ra, cô ấy muốn cô ấy nói gì em phải nghe để k có rắc rồi về sau. Vì nếu chẳng may muốn bán thì cả bố cả mẹ phải vào lại sg để ký kết giấy chuyển nhượng. Mà lúc nào cũng nói nhà mua ko phải để bán thế nọ thế chai.. em tức tối vì thay đổi liên tục. Bang!! Và chuyện gì đến cũng đến, cò cưa cả tháng trời rồi mới quyết định như hôm qua là dừng lại vì quá ko hợp nhau về mọi thứ.. chuyện nhà cửa nó chỉ là 1 cái giọt nc tràn ly.
)Lý do rắc rối luật thì không đủ mạnh, mẹ cô ấy cũng đã từng, giờ mẹ cụ chủ thì lại thành rắc rối.Cũng ko hiểu cụ nữa, nhà cụ cho mẹ cô ấy đứng tên còn được, vấn đề không phải tranh chấp tài sản gì cho cam, có gì mà phải tức tối... (nếu cụ muốn em đứng tên hộ ngôi nhà cho cụ cũng được)
1. Cái góc độ của cô ấy là cụ không tôn trọng cô ấy. (Luật là nghề của cô ấy, thì cô ấy tư vấn cụ nên nghe...) đơn giản thế thôi - Chứ không phải cô ấy muốn nói gì cụ cũng phải nghe.
2. Giả sử cụ đặt tình huống cụ vào cô ấy, cụ tư vấn về khám chữa bệnh nào đó mà cô ấy cứ không nghe, thực hiện theo ý khác, rồi cãi nhau thì cụ nghĩ sao??... Tự nhiên cụ sẽ tự ái vì rõ ràng mình là bác sĩ nói nó còn éo nghe, thì việc khác sẽ ntn...
3. Giải quyết: Yêu nhau đã lâu, xác định gắn bó, nhà còn không tiếc, cụ tiếc gì ít sĩ diện với người mình yêu. Cụ xuống nước đi, xin lỗi cô ấy, trân trọng cô ấy để cô ấy tha thứ, rồi sau đó đi du lịch ở đâu 1 tuần đi...

Vợ chồng cùng tạm gọi là có tri thức, thì sẽ có tư duy, quan điểm trong nhiều vấn đề độc lập và khác nhau là rất bình thường.Lý do rắc rối luật thì không đủ mạnh, mẹ cô ấy cũng đã từng, giờ mẹ cụ chủ thì lại thành rắc rối.
Trách cụ chủ thì cũng nghĩ cho cụ ấy chứ, lý do không thuyết phục mà nghe theo liệu cụ ấy có chạnh lòng khi thấy mẹ mình bị coi nhẹ không?
Còn vợ hụt của cụ ấy thì quá lý lẽ và rạch ròi, kiểu này lấy về cũng không thoải mái cho cụ chủ đâu.
Chia tay chắc là vì giọt nước tràn ly thôi, chứ không chỉ chuyện này. Em đoán là với tính cách của cô ấy thì cụ chủ nhịn là nhiều.
Quyết rồi thì buông thôi, chúc cụ chủ qua nhanh.
giờ này cụ nào hỏi câu đấy thì ngáo đá à cụThể nào cũng có cụ ở dưới hỏi chịch chưa

bây h các cháu nó gọi là XOẠCThể nào cũng có cụ ở dưới hỏi chịch chưa

Em có nói là nếu chia tay em để cái nhà đấy cho cô ấy luôn chứ e k cần đòi lại mà. Cả 2 đứa đều k chịu đứng tên thì bây giờ để phụ huynh đứng, mà đến phụ huynh còn tị nạnh nhau thì k hiểu được. Công chứng cả bố bên đấy đi, thì bố mẹ em bên này cũng đi, đâu mất nhau cái gì, có mất cũng chỉ mất đôi vé máy bay.cụ chủ chưa cưới đã cho mẹ của cô kia đứng tên nhà , giờ ko cưới nữa đòi nhà được ko nhỉ![]()
Con gái thật sự là 1 loài khó hiểu.Cũng ko hiểu cụ nữa, nhà cụ cho mẹ cô ấy đứng tên còn được, vấn đề không phải tranh chấp tài sản gì cho cam, có gì mà phải tức tối... (nếu cụ muốn em đứng tên hộ ngôi nhà cho cụ cũng được)
1. Cái góc độ của cô ấy là cụ không tôn trọng cô ấy. (Luật là nghề của cô ấy, thì cô ấy tư vấn cụ nên nghe...) đơn giản thế thôi - Chứ không phải cô ấy muốn nói gì cụ cũng phải nghe.
2. Giả sử cụ đặt tình huống cụ vào cô ấy, cụ tư vấn về khám chữa bệnh nào đó mà cô ấy cứ không nghe, thực hiện theo ý khác, rồi cãi nhau thì cụ nghĩ sao??... Tự nhiên cụ sẽ tự ái vì rõ ràng mình là bác sĩ nói nó còn éo nghe, thì việc khác sẽ ntn...
3. Giải quyết: Yêu nhau đã lâu, xác định gắn bó, nhà còn không tiếc, cụ tiếc gì ít sĩ diện với người mình yêu. Cụ xuống nước đi, xin lỗi cô ấy, trân trọng cô ấy để cô ấy tha thứ, rồi sau đó đi du lịch ở đâu 1 tuần đi...

