Còn đây là quan điểm tình dục, mặc dù đoạn đầu tiểu thuyết có tả kỹ nữ phục vụ có kèm theo một cậu trai 15 tuổi, phòng trường hợp các cụ lại thích nam hơn nữ. Nhưng đoạn sau này thì em ngạc nhiên, không nghĩ người Nhật thời samurai đã suy nghĩ thế này. Tây không lại được thật
Em trích một đoạn thôi.
------------------------------------------
Nàng nghiêng người và cười một cách đầy âm mưu.
"Chị cả, chị nghe này, chị làm ơn nói với Anjin-san là ở đây có một số dụng cụ dùng cho việc chăn gối. Ở nước chàng có những cái đó không?"
"Chàng nói không có Kiku-san à. Xin lỗi, chàng chưa bao giờ nghe nói cả."
"Ồ! Không biết chàng có thích xem không? Chúng ở buồng bên, em có thể đi lấy chúng - chúng rất hấp dẫn."
"Chàng có thích xem chúng không, Anjin-san? Nàng nói chúng rất ngộ." Mariko cố ý đổi từ.
"Tại sao không?" Blackthorne nói, cổ họng anh thắt lại tất cả con người anh căng lên vì hương thơm và mùi đàn bà của họ.
"Nàng, nàng dùng dụng cụ để chăn gối?" Anh hỏi.
"Kiku-san nói, thỉnh thoảng, Anjin-san ạ. Nàng nói, và đó là sự thật - phong tục của chúng tôi là luôn luôn cố gắng kéo dài giây phút
"Mây Mưa" bởi vì chúng tôi tin trong giây phút ngắn ngủi ấy, con người phải chết của chúng ta là một với các vị thần linh. Vì vậy điều quan trọng là phải hết sức kéo dài nó, neh? Gần như một nhiệm vụ, neh?"
"Đúng."
"Đúng, nàng nói là một với các vị thần linh là điều chính yếu. Đó là một niềm tin tốt và rất có thể, anh cố nghĩ thế không. Cảm giác trên mây là thoát trần và thần thánh. Phải không? Vì vậy bất cứ một phương tiện nào để ở lại với các vị thần linh cho thật lâu là nhiệm vụ của chúng tôi, neh?"
"Vâng. Rất đúng."
"Chàng thích sake không, Anjin-san?"
"Cảm ơn."
Nàng phe phẩy quạt
"Chuyện trên Mây và Mây Mưa, hay Cửa và Thác như chúng tôi gọi là rất Nhật Bản, Anjin-san. Trong việc chăn gối, làm người Nhật Bản là điều rất quan trọng, neh?"
Nàng nhẹ người khi anh cười và cúi chào như một triều thần,
"Vâng. Quả như vậy. Tôi là người Nhật, Mariko-san. Honto!"
Kiku quay lại với một chiếc valy viền lụa. Nàng mở và lấy ra một cái dương vật bằng ngà kích thước giống như thật và một cái nữa làm bằng chất liệu mềm hơn, đàn hồi, Blackthorne chưa bao giờ được nhìn thấy. Nàng để chúng sang bên một cách cẩu thả.
"Những vật này tất nhiên là harigata bình thường, Anjin-san." Mariko nói bình thản mắt nàng nhìn dán vào những vật khác.
"Thật thế à?" Blackthorne nói, không biết nói gì khác,
"Mẹ ơi!"
"Nhưng đó chỉ là một cái harigata bình.thường. Anjin-san. Chắc các phụ nữ của nước chàng cũng có!"
"Chắc là không! Không, họ không có", anh nói thêm, cố gắng nhớ lại những chuyện hài hước.
Mariko không thể tin được điều đó. Nàng giải thích cho Kiku nghe, cô cũng ngạc nhiên chẳng kém. Kiku nói một thôi dài, Mariko đồng ý.
"Kiku-san nói vậy là rất lạ. Em cũng phải đồng ý.
Anjin-san. Ở đây hầu hết tất cả các cô gái để dùng một cái cho nhẹ người không cần phải một phút suy nghĩ. Làm thế nào để một cô gái được mạnh khỏe trong khi cô ta phải hạn chế còn người đàn ông thì không? Anh có chắc vậy không, Anjin-san? Anh không trêu em đấy chứ?"
"Không. Anh, ờ, anh chắc là phụ nữ nước anh không có những cái đó. Như vậy là - Jesuma là-à-họ không có những cái đó."
"Không có những cái đó, cuộc đời hẳn phải rất khó khăn. Chúng em có một câu nói là một cái harigata giống như một người đàn ông nhưng lại tốt hơn, bởi vì nó giống cái phần tốt nhất của người đàn ông mà không có những phần tồi tệ nhất của anh ta. Neh? Và nó cũng tốt hơn bởi vì tất cả đàn ông là - đều không đủ sức như cái harigata. Và chúng cũng rất tận tụy, chúng không bao giờ chán mình như một người đàn ông. Chúng có thể vừa thô nhám, vừa mịn màng. Anjin-san, anh đã hứa, anh nhớ không? Vui vẻ cơ mà?"
"Em nói đúng!" Blackthorne cười.
"Lạy Chúa, em nói đúng, xin em tha lỗi cho anh." Anh cầm cái harigata lên ngắm nghĩa, huýt gió không thành tiếng. Rồi anh giơ lên cao.
"Cô giáo, cô nói nó có thể thô nhám?"
"Đúng", nàng nói vui vẻ.
"Nó có thể thô nhám hay mịn màng theo ý thích của mình và harigata đặc biệt dai dẳng hơn bất cứ một người đàn ông nào và không bao giờ kiệt sức."
"Ồ, vấn đề là ở đó!"
"Vâng. Chớ quên là không phải người phụ nào cũng may mắn có được một người chồng khỏe mạnh. Không có một trong những cái dụng cụ này giúp giải quyết những dục vọng bình thường thì một người phụ nữ sẽ bị hủy hoại thân thể và chắc chắn chẳng bao lâu sẽ phá hủy sự hài hòa và làm tổn thương chị ta, cùng những người chung quanh. Phụ nữ không có sự tự do như nam giới- ở một chừng mực nào đó, neh?"
"Đúng? Chàng. Và cũng không."
"Xin lỗi, em thương những người phụ nữ nước anh. Họ hẳn cũng giống như chúng em. Khi anh về quê hương, anh nên dạy họ, Anjin-san. À, phải rồi, hãy nói với Nữ hoàng của anh, bà sẽ hiểu. Phụ nữ chúng em rất nhạy cảm đối với những vấn đề chăn gối."