[Funland] Ký ức của một Ofer về đời lính, về đồng đội, về những trận đánh ở chiến trường K, về quá khứ và về cuộc sống hiện tại.

sailing68

Đi bộ
Biển số
OF-790116
Ngày cấp bằng
11/9/21
Số km
8
Động cơ
23,970 Mã lực
Tuổi
44
ANH CÒN NỢ EM…

(Viết cho em)

Anh vẫn còn nợ em
Một lần về với biển
Những lần anh kể chuyện
Sóng biết nói thì thầm
Xa tít và mênh mông
Biển mặn mòi sâu lắng
Sóng ôm bờ cát trắng
Buồn khi cánh buồm xa
Anh kể chuyện đêm qua
Sóng ôm bờ cát khóc
Thủy triều không còn đọng
Mang thuyền về nơi đâu
Biển ngàn vạn nỗi đau
Âm thầm và lặng lẽ
Anh hôn làn tóc nhẹ
Vỗ về và dịu êm
Anh vẫn còn nợ em
Một lần về với biển!
Cảm động quá anh
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
643
Động cơ
354,632 Mã lực
Nơi ở
BÀI HỌC KHÔNG CÓ TRONG KHOA MỤC HUẤN LUYỆN VÀ NHỮNG ĐIỀU KHÔNG TƯỞNG

Đã gần 5h sáng, trời cũng tang tảng, sương mù dày đặc, tầm nhìn bị thu hẹp lại, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy bóng người ở khoảng cách gần.

Đó là 1 đêm se lạnh của tháng 3 năm 1986 tại Surin, một tỉnh ở Đông Bắc của Thái Lan sát với tỉnh Oddar Meanchey của Campuchia, nơi đóng quân của tiểu đoàn đặc công 23 của Polpot.
Tiểu đoàn này do 1 gã tên Nuol, kẻ mang 2 dòng máu Việt Miên làm tiểu đoàn trưởng.
Tên Nuol này trước năm 1975 thuộc lực lượng đặc công biệt động của quân đội nhân dân Việt Nam, sau năm 1975 thì hắn về lại Campuchia và đi theo Khmer đỏ.
Nghe nói, trước kia hắn thuộc lữ đoàn 316 đặc công biệt động dưới quyền anh hùng lực lượng vũ trang Tư Cang (Nguyễn Văn Tàu), cũng chỉ nghe đồn vậy thôi, chứ lính tráng như gã thì có biết chi mấy chuyện xa xưa đó.
Tiểu đoàn này là 1 trong những tiểu đoàn khó nhằn của Khmer đỏ. Tiểu đoàn này chuyên trà trộn vào dân chúng rồi thỉnh thoảng tổ chức phục kích bắn trộm lính Việt Nam đi đơn lẻ, hoặc chặn đường bắt cóc những người dân Campuchia có thái độ thân thiện, hợp tác với bộ đội Việt Nam để hành quyết hoặc đặt mìn chặn đánh các xe ô tô của quân đội Việt Nam.
Cái kiểu đánh quấy rối đó cực khó chịu. Cụ thiếu tướng Lê Nam Phong, tư lệnh phó, tham mưu trưởng quân đoàn 4 xuống sư 7 (trước khi về Bộ tham mưu quân đoàn cụ là nguyên sư trưởng sư đoàn 7 bộ binh thời điểm trước năm 1975).
Và sau khi họp với đảng ủy - tham mưu - tác chiến sư đoàn, đã quyết định tung tổ 1 của thằng Trượng “khỉ” và tổ của gã vào đất Thái Lan để truy tìm vị trí đóng quân của tiểu đoàn 23.
Lệnh trên yêu cầu, sau khi đã xác định được vị trí thì phải tìm hiểu kỹ về binh - hỏa lực của tiểu đoàn 23 để cấp trên tìm cách câu nhử tiểu đoàn 23 về đất Campuchia tiêu diệt.
Nhưng nghiêm lệnh, tuyệt đối không được nổ súng hay để lộ tung tích trên đất Thái Lan vì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến chính trị trên trường thế giới.
Ngoài ra, hóa trang thế nào thì tùy, nhưng không được mặc quần áo lính Pot, vì có thể bị ăn đạn nhầm. Cũng không được mặc quân phục của bộ đội Việt Nam. Tất cả các loại giấy tờ có tiếng Việt phải bỏ lại hết, không mang theo bất cứ vật dụng gì có liên quan đến Việt Nam…
Sau khi điều nghiên kỹ lưỡng quân số, địa hình, trang bị vũ khí của tiểu đoàn 23 Polpot, hai tổ cùng gặp nhau để trở lại đất Campuchia.
Lúc này cả 2 tổ đã hoàn thành nhiệm vụ và hội quân để rút về đất Campuchia.
Hai tổ đang lầm lũi đi theo hàng dọc, chợt thằng Đạo, dân Nam Định, đang đi đầu giơ tay làm hiệu và nằm lăn xuống đất. Tất cả cũng theo nó, nằm rạp xuống đất và nhìn về hướng tay thằng Đạo chỉ...
 

hd-vt

Xe container
Biển số
OF-384916
Ngày cấp bằng
30/9/15
Số km
9,039
Động cơ
324,941 Mã lực
Tuổi
57
BÀI HỌC KHÔNG CÓ TRONG KHOA MỤC HUẤN LUYỆN VÀ NHỮNG ĐIỀU KHÔNG TƯỞNG

Đã gần 5h sáng, trời cũng tang tảng, sương mù dày đặc, tầm nhìn bị thu hẹp lại, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy bóng người ở khoảng cách gần.

Đó là 1 đêm se lạnh của tháng 3 năm 1986 tại Surin, một tỉnh ở Đông Bắc của Thái Lan sát với tỉnh Oddar Meanchey của Campuchia, nơi đóng quân của tiểu đoàn đặc công 23 của Polpot.
Tiểu đoàn này do 1 gã tên Nuol, kẻ mang 2 dòng máu Việt Miên làm tiểu đoàn trưởng.
Tên Nuol này trước năm 1975 thuộc lực lượng đặc công biệt động của quân đội nhân dân Việt Nam, sau năm 1975 thì hắn về lại Campuchia và đi theo Khmer đỏ.
Nghe nói, trước kia hắn thuộc lữ đoàn 316 đặc công biệt động dưới quyền anh hùng lực lượng vũ trang Tư Cang (Nguyễn Văn Tàu), cũng chỉ nghe đồn vậy thôi, chứ lính tráng như gã thì có biết chi mấy chuyện xa xưa đó.
Tiểu đoàn này là 1 trong những tiểu đoàn khó nhằn của Khmer đỏ. Tiểu đoàn này chuyên trà trộn vào dân chúng rồi thỉnh thoảng tổ chức phục kích bắn trộm lính Việt Nam đi đơn lẻ, hoặc chặn đường bắt cóc những người dân Campuchia có thái độ thân thiện, hợp tác với bộ đội Việt Nam để hành quyết hoặc đặt mìn chặn đánh các xe ô tô của quân đội Việt Nam.
Cái kiểu đánh quấy rối đó cực khó chịu. Cụ thiếu tướng Lê Nam Phong, tư lệnh phó, tham mưu trưởng quân đoàn 4 xuống sư 7 (trước khi về Bộ tham mưu quân đoàn cụ là nguyên sư trưởng sư đoàn 7 bộ binh thời điểm trước năm 1975).
Và sau khi họp với đảng ủy - tham mưu - tác chiến sư đoàn, đã quyết định tung tổ 1 của thằng Trượng “khỉ” và tổ của gã vào đất Thái Lan để truy tìm vị trí đóng quân của tiểu đoàn 23.
Lệnh trên yêu cầu, sau khi đã xác định được vị trí thì phải tìm hiểu kỹ về binh - hỏa lực của tiểu đoàn 23 để cấp trên tìm cách câu nhử tiểu đoàn 23 về đất Campuchia tiêu diệt.
Nhưng nghiêm lệnh, tuyệt đối không được nổ súng hay để lộ tung tích trên đất Thái Lan vì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến chính trị trên trường thế giới.
Ngoài ra, hóa trang thế nào thì tùy, nhưng không được mặc quần áo lính Pot, vì có thể bị ăn đạn nhầm. Cũng không được mặc quân phục của bộ đội Việt Nam. Tất cả các loại giấy tờ có tiếng Việt phải bỏ lại hết, không mang theo bất cứ vật dụng gì có liên quan đến Việt Nam…
Sau khi điều nghiên kỹ lưỡng quân số, địa hình, trang bị vũ khí của tiểu đoàn 23 Polpot, hai tổ cùng gặp nhau để trở lại đất Campuchia.
Lúc này cả 2 tổ đã hoàn thành nhiệm vụ và hội quân để rút về đất Campuchia.
Hai tổ đang lầm lũi đi theo hàng dọc, chợt thằng Đạo, dân Nam Định, đang đi đầu giơ tay làm hiệu và nằm lăn xuống đất. Tất cả cũng theo nó, nằm rạp xuống đất và nhìn về hướng tay thằng Đạo chỉ...
Hôm rồi, em kể sơ qua câu chuyện của cụ với một cụ gần như cụ về tuổi đời và thời bên Cam, người Nam Định tên Thăng. Cụ ấy nghe xong thì nói: thế thì tay ấy là thám báo luồn sâu, tớ là trinh sát đặc công có khi cần chiến đấu luôn. Năm 79, cụ ấy theo không vận về mặt trận phía Bắc, chiến được vài trận thì TQ tuyên bố rút quân. Nhìn cụ ấy hiền lành chân chất, nhìn mặt mà bắt nạt là hỏng đời. :D
Cụ ấy vẫn hay mặc quần xanh bộ đội.
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
643
Động cơ
354,632 Mã lực
Nơi ở
Hôm rồi, em kể sơ qua câu chuyện của cụ với một cụ gần như cụ về tuổi đời và thời bên Cam, người Nam Định tên Thăng. Cụ ấy nghe xong thì nói: thế thì tay ấy là thám báo luồn sâu, tớ là trinh sát đặc công có khi cần chiến đấu luôn. Năm 79, cụ ấy theo không vận về mặt trận phía Bắc, chiến được vài trận thì TQ tuyên bố rút quân. Nhìn cụ ấy hiền lành chân chất, nhìn mặt mà bắt nạt là hỏng đời. :D
Cụ ấy vẫn hay mặc quần xanh bộ đội.
Trong thớt này em cũng kể cuộc gặp mặt và đưa ảnh đồng đội ở Nam Định đấy bác :)
 

UltraMod

Xe tăng
Biển số
OF-592828
Ngày cấp bằng
1/10/18
Số km
1,348
Động cơ
142,730 Mã lực
Website
trendyeyewear.vn
BÀI HỌC KHÔNG CÓ TRONG KHOA MỤC HUẤN LUYỆN VÀ NHỮNG ĐIỀU KHÔNG TƯỞNG

Đã gần 5h sáng, trời cũng tang tảng, sương mù dày đặc, tầm nhìn bị thu hẹp lại, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy bóng người ở khoảng cách gần.

Đó là 1 đêm se lạnh của tháng 3 năm 1986 tại Surin, một tỉnh ở Đông Bắc của Thái Lan sát với tỉnh Oddar Meanchey của Campuchia, nơi đóng quân của tiểu đoàn đặc công 23 của Polpot.
Tiểu đoàn này do 1 gã tên Nuol, kẻ mang 2 dòng máu Việt Miên làm tiểu đoàn trưởng.
Tên Nuol này trước năm 1975 thuộc lực lượng đặc công biệt động của quân đội nhân dân Việt Nam, sau năm 1975 thì hắn về lại Campuchia và đi theo Khmer đỏ.
Nghe nói, trước kia hắn thuộc lữ đoàn 316 đặc công biệt động dưới quyền anh hùng lực lượng vũ trang Tư Cang (Nguyễn Văn Tàu), cũng chỉ nghe đồn vậy thôi, chứ lính tráng như gã thì có biết chi mấy chuyện xa xưa đó.
Tiểu đoàn này là 1 trong những tiểu đoàn khó nhằn của Khmer đỏ. Tiểu đoàn này chuyên trà trộn vào dân chúng rồi thỉnh thoảng tổ chức phục kích bắn trộm lính Việt Nam đi đơn lẻ, hoặc chặn đường bắt cóc những người dân Campuchia có thái độ thân thiện, hợp tác với bộ đội Việt Nam để hành quyết hoặc đặt mìn chặn đánh các xe ô tô của quân đội Việt Nam.
Cái kiểu đánh quấy rối đó cực khó chịu. Cụ thiếu tướng Lê Nam Phong, tư lệnh phó, tham mưu trưởng quân đoàn 4 xuống sư 7 (trước khi về Bộ tham mưu quân đoàn cụ là nguyên sư trưởng sư đoàn 7 bộ binh thời điểm trước năm 1975).
Và sau khi họp với đảng ủy - tham mưu - tác chiến sư đoàn, đã quyết định tung tổ 1 của thằng Trượng “khỉ” và tổ của gã vào đất Thái Lan để truy tìm vị trí đóng quân của tiểu đoàn 23.
Lệnh trên yêu cầu, sau khi đã xác định được vị trí thì phải tìm hiểu kỹ về binh - hỏa lực của tiểu đoàn 23 để cấp trên tìm cách câu nhử tiểu đoàn 23 về đất Campuchia tiêu diệt.
Nhưng nghiêm lệnh, tuyệt đối không được nổ súng hay để lộ tung tích trên đất Thái Lan vì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến chính trị trên trường thế giới.
Ngoài ra, hóa trang thế nào thì tùy, nhưng không được mặc quần áo lính Pot, vì có thể bị ăn đạn nhầm. Cũng không được mặc quân phục của bộ đội Việt Nam. Tất cả các loại giấy tờ có tiếng Việt phải bỏ lại hết, không mang theo bất cứ vật dụng gì có liên quan đến Việt Nam…
Sau khi điều nghiên kỹ lưỡng quân số, địa hình, trang bị vũ khí của tiểu đoàn 23 Polpot, hai tổ cùng gặp nhau để trở lại đất Campuchia.
Lúc này cả 2 tổ đã hoàn thành nhiệm vụ và hội quân để rút về đất Campuchia.
Hai tổ đang lầm lũi đi theo hàng dọc, chợt thằng Đạo, dân Nam Định, đang đi đầu giơ tay làm hiệu và nằm lăn xuống đất. Tất cả cũng theo nó, nằm rạp xuống đất và nhìn về hướng tay thằng Đạo chỉ...
Tiếp đi cụ
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
643
Động cơ
354,632 Mã lực
Nơi ở
Cách đó không xa lắm có 1 con ngỗng đang lững thững đi kiếm ăn sớm hay lang thang vì vấn đề gì đó thì gã không biết và hướng nó đi đúng luôn về vị trí 2 tổ đang nấp.
Cách đó bên trái độ 50-60m có 1 chòi canh. Phía dưới, cách chòi canh 1 đoạn không xa lắm có mấy căn lều bạt, trên nóc lều có cắm lá cờ có các sọc đỏ, trắng, xanh da trời, gần chỗ con ngỗng thấy thấp thoáng nòng đại liên M60 trong làn sương mờ giăng giăng…thôi xong…lọt vào trại bảo vệ cơ động của biên phòng Thái rồi…
Nhưng không thể trách thằng Đạo được, vì trời mù mịt sương, đã vậy còn bị cây rừng cổ thụ che khuất.
Bảy thằng nhìn nhau mà chưa biết cách nào, vì gã cùng đồng đội đã được nghe kể về tập tính bảo vệ lãnh thổ của loài ngỗng và nó cũng rất thính, thính hơn chó Becgie nhiều.
Về mùi thì toàn đội không sợ, vì đi trong sương đêm nên hơi người bay hết, chỉ sợ tiếng động. Một tiếng động nhỏ cũng đủ để con ngỗng kêu quàng quạc ngay và chắc chắn lính biên phòng Thái sẽ lập tức nổ súng về phía con ngỗng.
Lúc đó chỉ có đường đánh trả hoặc nằm im chịu chết. Lúc đó chẳng ai nghĩ đến chuyện thể diện quốc gia, đất nước, nhưng sợ chạm súng thì cả 7 thằng sẽ “đi” luôn.
Vì lực lượng cơ động biên phòng của Thái phải 1 trung đội với 30 người là ít, đã vậy họ còn có cả đại liên M60, lại thuộc thung thổ hơn (dù sao cũng là đất nước của họ). Thằng Trượng “khỉ” đưa mắt nhìn gã rồi lấy tay vỗ vào bao dao lê 5 tác dụng ở thắt lưng.
Gã hiểu, ý thằng Trượng muốn gã phi dao để tiêu diệt con ngỗng. Gã lắc đầu để tỏ dấu hiệu không thể làm được. Mấy thằng còn lại đưa mắt nhìn gã như ngầm thúc gã cứ làm thôi, nếu để con ngỗng tiến đến gần hơn nữa thì chắc chắn nó cũng sẽ phát hiện ra người lạ và lúc đó kiểu gì nó cũng kêu.
Gã đưa mắt nhìn 1 lượt các bạn đồng đội, thằng Đực khẽ gật đầu như tỏ ý đồng tình với phương án của thằng Trượng. Từ ngày bước chân vào trường hạ sĩ quan trinh sát luồn sâu cho đến khi sang chiến trường Campuchia, gã đã tham chiến và đi “thám” đến gần trăm trận lớn nhỏ, nhưng chưa bao giờ, kể cả trong giấc mơ gã cũng không nghĩ sẽ có ngày phải phi dao giết con ngỗng.
Các khoa mục trong trường khi được huấn luyện chỉ có dạy cách làm bay hơi người để tránh chó phát hiện, cận chiến tay không, cận chiến với dao găm, leo dây tử thần, vượt tường, cắt rào, sử dụng các chất nổ như mìn và lựu đạn, sử dụng các loại vũ khí bộ binh, sử dụng các loại điện đài thông dụng như máy 2W hay PRC-25, cách sử dụng la bàn, cách tìm đường đi trong rừng khi không có la bàn, cách tránh rắn, vắt, cách thức tự sinh tồn…
Ngày còn huấn luyện ở trường, gã là thằng đỗ thủ khoa về khoa mục phi dao và cận chiến với dao găm, nhưng tuyệt nhiên chẳng có bài huấn luyện nào về cách đối phó với ngỗng cả.
Ở trong tình thế này, thật sự không có phương án nào hay hơn bằng cách phải tiêu diệt con ngỗng trước khi nó phát hiện ra toàn tổ, nhưng phi dao để giết con ngỗng thì quả thật là điều không tưởng, là điên rồ, tự sát.
Nhưng không tiêu diệt cũng không được, đành liều thôi. Gã đưa tay xuống thắt lưng rút cây dao lê 5 tác dụng của Hung, tay gã ra mồ hôi rin rít, hơi thở dồn dập, nhịp tim đập nhanh hơn. Gã cũng cảm thấy mồ hôi rịn ra ở lưng trong tiết trời se lạnh lúc sáng sớm. Gã nắm lấy lưỡi cây dao lê, chất thép lạnh buốt của cây dao lê làm cho gã thấy bình tĩnh hơn chút. Gã khẽ nhắm mắt và điều hòa hơi thở.
Xung quanh vẫn yên ắng, không 1 tiếng động, ngoài tiếng bước chân lạch bạch chậm chạp của con ngỗng như bước chân ghê rợn của tử thần.
Yên lặng đến mức gã cảm thấy như nghe được nhịp tim của chính mình vậy. Gã mở mắt và đảo nhìn các đồng đội, gã thấy thằng nào cũng lộ rõ vẻ căng thẳng trên khuôn mặt.
Thấy gã mở mắt, tất cả mấy thằng đồng loạt hạ chốt an toàn của các khẩu AKMS...
 

UltraMod

Xe tăng
Biển số
OF-592828
Ngày cấp bằng
1/10/18
Số km
1,348
Động cơ
142,730 Mã lực
Website
trendyeyewear.vn
Cách đó không xa lắm có 1 con ngỗng đang lững thững đi kiếm ăn sớm hay lang thang vì vấn đề gì đó thì gã không biết và hướng nó đi đúng luôn về vị trí 2 tổ đang nấp.
Cách đó bên trái độ 50-60m có 1 chòi canh. Phía dưới, cách chòi canh 1 đoạn không xa lắm có mấy căn lều bạt, trên nóc lều có cắm lá cờ có các sọc đỏ, trắng, xanh da trời, gần chỗ con ngỗng thấy thấp thoáng nòng đại liên M60 trong làn sương mờ giăng giăng…thôi xong…lọt vào trại bảo vệ cơ động của biên phòng Thái rồi…
Nhưng không thể trách thằng Đạo được, vì trời mù mịt sương, đã vậy còn bị cây rừng cổ thụ che khuất.
Bảy thằng nhìn nhau mà chưa biết cách nào, vì gã cùng đồng đội đã được nghe kể về tập tính bảo vệ lãnh thổ của loài ngỗng và nó cũng rất thính, thính hơn chó Becgie nhiều.
Về mùi thì toàn đội không sợ, vì đi trong sương đêm nên hơi người bay hết, chỉ sợ tiếng động. Một tiếng động nhỏ cũng đủ để con ngỗng kêu quàng quạc ngay và chắc chắn lính biên phòng Thái sẽ lập tức nổ súng về phía con ngỗng.
Lúc đó chỉ có đường đánh trả hoặc nằm im chịu chết. Lúc đó chẳng ai nghĩ đến chuyện thể diện quốc gia, đất nước, nhưng sợ chạm súng thì cả 7 thằng sẽ “đi” luôn.
Vì lực lượng cơ động biên phòng của Thái phải 1 trung đội với 30 người là ít, đã vậy họ còn có cả đại liên M60, lại thuộc thung thổ hơn (dù sao cũng là đất nước của họ). Thằng Trượng “khỉ” đưa mắt nhìn gã rồi lấy tay vỗ vào bao dao lê 5 tác dụng ở thắt lưng.
Gã hiểu, ý thằng Trượng muốn gã phi dao để tiêu diệt con ngỗng. Gã lắc đầu để tỏ dấu hiệu không thể làm được. Mấy thằng còn lại đưa mắt nhìn gã như ngầm thúc gã cứ làm thôi, nếu để con ngỗng tiến đến gần hơn nữa thì chắc chắn nó cũng sẽ phát hiện ra người lạ và lúc đó kiểu gì nó cũng kêu.
Gã đưa mắt nhìn 1 lượt các bạn đồng đội, thằng Đực khẽ gật đầu như tỏ ý đồng tình với phương án của thằng Trượng. Từ ngày bước chân vào trường hạ sĩ quan trinh sát luồn sâu cho đến khi sang chiến trường Campuchia, gã đã tham chiến và đi “thám” đến gần trăm trận lớn nhỏ, nhưng chưa bao giờ, kể cả trong giấc mơ gã cũng không nghĩ sẽ có ngày phải phi dao giết con ngỗng.
Các khoa mục trong trường khi được huấn luyện chỉ có dạy cách làm bay hơi người để tránh chó phát hiện, cận chiến tay không, cận chiến với dao găm, leo dây tử thần, vượt tường, cắt rào, sử dụng các chất nổ như mìn và lựu đạn, sử dụng các loại vũ khí bộ binh, sử dụng các loại điện đài thông dụng như máy 2W hay PRC-25, cách sử dụng la bàn, cách tìm đường đi trong rừng khi không có la bàn, cách tránh rắn, vắt, cách thức tự sinh tồn…
Ngày còn huấn luyện ở trường, gã là thằng đỗ thủ khoa về khoa mục phi dao và cận chiến với dao găm, nhưng tuyệt nhiên chẳng có bài huấn luyện nào về cách đối phó với ngỗng cả.
Ở trong tình thế này, thật sự không có phương án nào hay hơn bằng cách phải tiêu diệt con ngỗng trước khi nó phát hiện ra toàn tổ, nhưng phi dao để giết con ngỗng thì quả thật là điều không tưởng, là điên rồ, tự sát.
Nhưng không tiêu diệt cũng không được, đành liều thôi. Gã đưa tay xuống thắt lưng rút cây dao lê 5 tác dụng của Hung, tay gã ra mồ hôi rin rít, hơi thở dồn dập, nhịp tim đập nhanh hơn. Gã cũng cảm thấy mồ hôi rịn ra ở lưng trong tiết trời se lạnh lúc sáng sớm. Gã nắm lấy lưỡi cây dao lê, chất thép lạnh buốt của cây dao lê làm cho gã thấy bình tĩnh hơn chút. Gã khẽ nhắm mắt và điều hòa hơi thở.
Xung quanh vẫn yên ắng, không 1 tiếng động, ngoài tiếng bước chân lạch bạch chậm chạp của con ngỗng như bước chân ghê rợn của tử thần.
Yên lặng đến mức gã cảm thấy như nghe được nhịp tim của chính mình vậy. Gã mở mắt và đảo nhìn các đồng đội, gã thấy thằng nào cũng lộ rõ vẻ căng thẳng trên khuôn mặt.
Thấy gã mở mắt, tất cả mấy thằng đồng loạt hạ chốt an toàn của các khẩu AKMS...
Ngỗng sợ rắn phải không ạ?
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
643
Động cơ
354,632 Mã lực
Nơi ở
Với súng của các sắc lính khác thì khi bật chốt an toàn luôn phát ra tiếng “cách”, cho dù nhẹ đến mấy vẫn vang ra tiếng động.
Nhưng riêng súng của lính trinh sát luồn sâu sư đoàn 7 thì không bao giờ phát ra tiếng, dù tiếng động nhỏ nhất.
Đó là do anh Khánh ở ban thông tin sư bộ, 1 người lính truyền tin của lực lượng Biệt động quân - Việt Nam cộng hòa, được động viên nhập ngũ sang chiến trường Campuchia chỉ cho cách mài chốt an toàn của binh chủng Biệt động quân và Liên đoàn Biệt cách dù 81 của quân lực Việt Nam cộng hòa.
Đầu tiên dùng dũa nhám, dũa khe an toàn trên thân súng thấp xuống, sau đó dũa tiếp chốt an toàn cho mỏng đi, do vậy mà khi bật chốt an toàn không bao giờ có tiếng động phát ra, dù nhỏ nhất…
Con ngỗng chỉ còn cách chỗ 2 tổ đang nấp độ 6-8m. Gã ước lượng hướng gió, tốc độ gió và cách gật gù đầu của con ngỗng để tính toán góc ném.
Phải ném làm sao để đập được chuôi dao lê vào đầu nó mới là quan trọng, nếu ném dao cắm vào bất kể chỗ nào trên cơ thể nó cũng không thể gây sát thương chết ngay, ngược lại sẽ khiến nó kêu toáng lên, lúc đó sẽ nguy hiểm vô cùng.
Thần kinh gã căng như dây đàn, điều kiện tiên quyết là chỉ được ném 1 lần và bắt buộc phải trúng, nếu trượt sẽ không bao giờ có cơ hội cho lần thứ 2…
Con ngỗng cúi đầu xuống đám cỏ mò gì đó, đợi khi nó vừa ngửng đầu lên, gã hít 1 hơi dài rồi vung mạnh tay…cây dao lê 5 tác dụng rời tay gã bay vút về phía con ngỗng…chuôi dao đập mạnh vào đầu con ngỗng và 1 tiếng bộp nhẹ như quả dừa khô rơi xuống cỏ.
Con ngỗng nằm quay ra đất như nằm xuống ngủ vậy…Ơn trời, cú phi dao đó của gã đã trúng đích và có hiệu quả.
Gã thở ra 1 hơi nhẹ và cảm thấy các cơ bắp như giãn hẳn ra…Tất cả nằm im không cử động đến vài phút, chỉ vài phút chờ đợi mà gã cảm thấy như cả tiếng đồng hồ đã trôi qua.
Đợi 1 hồi vẫn không thấy con ngỗng cử động hay dấu hiệu bất an nào từ phía lính biên phòng Thái Lan. Thằng Hải “trố” dân Gia Viễn ở tổ thằng Trượng “khỉ” nằm gần chỗ con ngỗng nhất, nó ngóc đầu lên quan sát rồi trườn như rắn đến chỗ con ngỗng, 2 tay cầm cổ con ngỗng vặn ngược 1 vòng cho chắc ăn, tiện tay nhặt con dao lê rồi bò trở lui nhanh như cơn lốc…
Khi về đến sư bộ với chiến lợi phẩm là 1 con ngỗng béo, cả doanh trại xôn xao về chuyện gã phi dao giết con ngỗng.
Thằng Đạo khoa chân, múa tay mô tả đoạn gã phi dao. Tất nhiên là nó có thêm mắm dặm muối vào câu chuyện cho sinh động, gã nghe thấy chỉ lắc đầu cười.
Thằng Thông bên tiểu đoàn quân y: “Nam ơi! Mày thử ném con gà đang chạy kia cho bọn tao xem đi”. Gã: “Mày đùa à, ném sao trúng được, chẳng may chó đớp phải ruồi thôi”.
Mấy thằng xung quanh cũng nhao nhao cho rằng gã khiêm tốn và thúc gã phi dao cho chúng nó xem…Đang loạn như cái chợ thì bố Hưng đại tá, tham mưu trưởng, sư đoàn phó cùng anh Kỷ tham mưu phó đi qua, bố Hưng nói:
“Thôi đừng ép nó nữa, trong chiến tranh người ta có thể làm được những chuyện xảy ra ngoài sức tưởng tượng mà bình thường không thể làm được. Thời chiến tranh chống máy bay Mỹ đánh bom cầu Hàm Rồng, có 1 chị dân quân ở Thanh Hóa đã vác hòm đạn pháo cao xạ nặng gấp đôi cân nặng cơ thể cơ mà (sau này gã mới được biết, người nữ dân quân năm đó là anh hùng lực lượng vũ trang Ngô Thị Tuyển).
Mà nói đâu xa, mấy đứa còn nhớ vụ thằng Nam bật tường trong vụ trường học ở Anlong Veng không? Đó…sau này có cho kẹo nó cũng chẳng bay qua được bức tường thấp hơn thế…”
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
643
Động cơ
354,632 Mã lực
Nơi ở
ĐÃ LÂU RỒI...

Đã lâu rồi...mình không gặp lại nhau
Để năm tháng vương sầu lên màu lá
Để con sóng cứ xô hoài biển cả
Bờ cát dài lã chã lá vàng rơi

Đã lâu rồi...con nước vẫn đầy vơi
Mây giăng tím cuối chân trời xa thẳm
Dù hai ta có cách xa vạn dặm
Nụ hôn đầu nhớ lắm chẳng nhạt phai

Đã lâu rồi...nỗi nhớ cháy lòng ai
Để hằng đêm năm canh dài không ngủ
Vần thơ tình nét mực xưa đã cũ
Mối tình đầu vẫn ấp ủ trong tim

Đã lâu rồi...còn tím biếc hoa sim
Thuyền lưu lạc có biết tìm bến đỗ
Để đôi chim vỗ cánh bay về tổ
Bến chờ thuyền con sóng vỗ ngày đêm....
 

Cosaodau

Xe hơi
Biển số
OF-817966
Ngày cấp bằng
23/8/22
Số km
148
Động cơ
4,628 Mã lực
Tư bản là gì ạ? Những nước trung lập vô tư xa xôi giúp VN lúc khó khăn nhất, vd Thụy Điển, dân Mỹ phản đối chiến tranh góp phần chấm dứt, Mỹ rút khỏi VN, họ là tư bản khi trong trứng phải không nhỉ hehe.
Hôm qua em xem phim dạng tài liệu Bước Ngoặt, nói về vụ 11/9, đoạn nói về Mỹ nó oánh Apga, rồi có mặt ở Apga, rồi khi giết được Bin Lađen, họ rút.
Nhiều người Apga trách họ rút vô trách nhiệm gây bất ổn, muốn họ ở lại.
Em không ủng hộ ai, bên nào. Chỉ thấy tội cho dân Apga, ngu thì chết, trách gì thằng Mỹ. Đấy là góc nhìn của em.
Còn nếu em là Taliban thì cũng máu lửa đấy, các mợ ra đường để em nhìn thấy mặt là em thịt hehe. Còn cụ thế nào?
Bác này có chút nhầm lẫn giữa chính phủ và xã hội rồi. Xã hội tư bản có giới tinh hoa, trùm tài phiệt , nó có đạo đức (tất cả vì lợi nhuận) khác với giới công nhân, cần lao chứ.
Vì lợi ích kiếm lợi mà các tay trùm tư bản Mỹ đã bắt tay, trợ giúp, dung dưỡng, kich động chính phủ tư sản Đức, Hitller gây 2 cuộc chiến tranh thế giới làm cả trăm triệu người thiệt mạng đó thôi.
Giờ cũng vẫn vì lợi ích mà tay cầm gậy, tay cầm cà rốt, khống chế o ép các nước đó - chủ thớt thơ ngây mơ mộng quá, nên đọc thêm tài liệu về cuộc chiến đã xảy ra Nam tư, Irac, Libia ... thì sẽ biết thêm thực dân, đế quốc là gì
 

hd-vt

Xe container
Biển số
OF-384916
Ngày cấp bằng
30/9/15
Số km
9,039
Động cơ
324,941 Mã lực
Tuổi
57
Bác này có chút nhầm lẫn giữa chính phủ và xã hội rồi. Xã hội tư bản có giới tinh hoa, trùm tài phiệt , nó có đạo đức (tất cả vì lợi nhuận) khác với giới công nhân, cần lao chứ.
Vì lợi ích kiếm lợi mà các tay trùm tư bản Mỹ đã bắt tay, trợ giúp, dung dưỡng, kich động chính phủ tư sản Đức, Hitller gây 2 cuộc chiến tranh thế giới làm cả trăm triệu người thiệt mạng đó thôi.
Giờ cũng vẫn vì lợi ích mà tay cầm gậy, tay cầm cà rốt, khống chế o ép các nước đó - chủ thớt thơ ngây mơ mộng quá, nên đọc thêm tài liệu về cuộc chiến đã xảy ra Nam tư, Irac, Libia ... thì sẽ biết thêm thực dân, đế quốc là gì
Hiểu nhầm bt mà cụ, chân đất mắt toét mờ. Toàn đúng mới không bt hehe.
Cụ rành đấy ạ. :D
 

TimeBreak

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-70206
Ngày cấp bằng
8/8/10
Số km
2,080
Động cơ
460,642 Mã lực
Em vẫn hóng các câu chuyện chiến trường của Cụ Nam "Chẫu"

Kính chúc Cụ khỏe
 

Thành Thị 1

Xe điện
Biển số
OF-811147
Ngày cấp bằng
19/4/22
Số km
2,154
Động cơ
48,247 Mã lực
ĐÃ LÂU RỒI...

Đã lâu rồi...mình không gặp lại nhau
Để năm tháng vương sầu lên màu lá
Để con sóng cứ xô hoài biển cả
Bờ cát dài lã chã lá vàng rơi

Đã lâu rồi...con nước vẫn đầy vơi
Mây giăng tím cuối chân trời xa thẳm
Dù hai ta có cách xa vạn dặm
Nụ hôn đầu nhớ lắm chẳng nhạt phai

Đã lâu rồi...nỗi nhớ cháy lòng ai
Để hằng đêm năm canh dài không ngủ
Vần thơ tình nét mực xưa đã cũ
Mối tình đầu vẫn ấp ủ trong tim

Đã lâu rồi...còn tím biếc hoa sim
Thuyền lưu lạc có biết tìm bến đỗ
Để đôi chim vỗ cánh bay về tổ
Bến chờ thuyền con sóng vỗ ngày đêm....
cụ làm thơ thôi, đừng cố gặp nhé!!!!
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
643
Động cơ
354,632 Mã lực
Nơi ở
Bố Hưng nhắc lại vụ gã bay vọt qua bờ tường cao hơn 3m trong vụ bắt sống thằng cố vấn của NƯỚC LẠ.
Chuyện đó cũng mới xảy ra cách đó mấy tháng. Đó là 1 ngày đầu tháng 6 năm 1985. Lần đó, tin tức quân báo của quân đoàn đưa xuống cho sư 7. Sau khi khai thác thằng tiểu đoàn trưởng của sư đoàn 616 Khmer đỏ (thằng bị thằng Long “Polpot” bắt sống đã được kể trong bài viết THẰNG LONG “POLPOT”).
Hiện nay ở khu vực Anlong Veng có 1 nhóm người nước ngoài đang làm cố vấn quân sự cho sư đoàn 616 Khmer đỏ.
Phòng quân báo của quân đoàn yêu cầu sư 7 cử 1 tốp đi trinh sát, nếu bắt được “lưỡi” để công bố cho thế giới biết về sự hậu thuẫn, can dự của NƯỚC LẠ vào cuộc chiến ở Campuchia là tốt nhất (Cái nước lạ đó nằm ở biên giới phía Bắc của Việt Nam và có tên là NƯỚC LẠ NHÂN DÂN CỘNG HÒA CUỐC).
Sư đoàn có 2 tổ thiện chiến nhất, thì lúc đó tổ thằng Trượng “khỉ” đang đi “thám” ở Samraon chưa về, mà tổ đó lại là tổ thông thuộc địa bàn Anlong Veng nhất.
Cân nhắc kỹ, tham mưu - tác chiến sư đoàn quyết định tung tổ gã vào chuyến “thám” này mà không đợi tổ thằng Trượng “khỉ” về nữa. Thay mặt tổ, trước khi lên đường, thằng Phú “nhái” hứa sẽ bắt được “lưỡi”, bằng mọi giá.
Bố Ngữ sư trưởng và bố Hưng sư phó yêu cầu, nếu có cơ hội bắt được “lưỡi” thì bắt, không bắt được thì thôi, cần bảo toàn bằng được lực lượng, không nên vì ham lập chiến công, bệnh thành tích mà trả giá đắt…
Sau 5 ngày đeo bám, tổ gã đã nắm được vị trí bọn chuyên gia - cố vấn nước ngoài hiện đang ở.
Đó là nơi trước khi Khmer đỏ cướp chính quyền là 1 ngôi trường với các bức tường bao quanh cao hơn 3m. Bảo vệ cho tốp chuyên gia - cố vấn nước lạ là khoảng 1 trung đội lính Khmer đỏ được trang bị khá mạnh, có cả 12,7 ly, B41.
Đường vào chỉ có duy nhất con đường độc đạo bị chắn bởi 1 công sự quây bằng bao cát có hỏa lực đại liên 12,7 ly trấn giữ, trên tầng 2 chếch bên trái cũng thấy 1 ổ đại liên nữa.
Qua 1 khoảng sân trường rộng, bên tay phải có 1 dãy nhà ngang 2 tầng, lúc nào cũng có 2 thằng lính Pot mặc bộ quần áo Tô châu của Tầu cộng có màu giống như quân phục K82 của lính Việt Nam, cổ quấn khăn Cà-ma (Krama) đứng gác.
Lúc 24h đêm hôm đó cả tổ công kênh nhau đu dây, vượt tường bên phía Tây Nam để “đột” vào trong trường học…Mất khá nhiều thời gian mà cả tổ vẫn không biết được bọn cố vấn ngủ ở phòng nào, thời gian cứ vùn vụt trôi. Đã gần 3h sáng, bọn lính Pot cũng đã đổi ca gác đến 2 lần mà tổ vẫn loay hoay....
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top