Chỗ em TS như lợn con, lương cũng chỉ ba bốn chấm, bằng thì hơn nhưng ví thì mỏng thua đám kỹ sư cứng.
Suy nghĩ như cụ đi làm thuê cụ sẽ thấy nhục hơnỞ châu Âu (tây Âu), học tiến sĩ nên nghĩ là làm hơn là học, vì được trả lương nhưng thấp hơn nhiều so với đi làm ngoài công ty.
Cháu đang học lấy bằng tiến sĩ, vài tháng nữa xong mà nhăm nhe muốn bỏ lắm rồi ạ.
Nhìn xung quanh bạn bè cùng lứa mình kể cả nước ngoài (bạn đại học, cao học) lẫn trong nước (bạn cấp 2, cấp 3), đứa nào cũng nhà cửa, xe cộ vi vu đàng hoàng rồi, trong khi mình theo việc học phải ở nhà thuê, đi xe công cộng cháu thấy rất nhục nhã. Chỉ ước thời gian quay trở lại, cháu không vì một phút dại dột mà chọn theo con đường học hành. Cùng lứa cháu, ngoài đam mê, người ta chịu làm tiến sĩ chỉ có hai khả năng: 1 là cần giấy tờ để ở lại, 2 là phế quá không xin được việc, chọn đại cái chủ đề PhD mà làm. Cháu có cả 2 cái rồi: vừa có việc trong công ty, vừa có giấy tờ (quốc tịch), lại đâm đầu vào rọ.
Cháu thấy rất nhục nhã, khốn nạn và mất phương hướng các cụ ạ. Có cụ nào đã từng học ở nước ngoài có tâm lý như cháu không? Xin các cụ cho cháu ít lời khuyên với.
Em ủng hộ ý kiến của cụ! Nếu không giảng dạy thì cũng chả cần làm PhD, kỹ sư hay cử nhân là quá đủ (mặc dù là sau này có PhD thì làm chuyên gia, tư vấn dễ hơn). Nhưng nếu tự do tài chính rồi thì làm gì cũng dễ, nghiên cứu hay giảng dạy, tư vấn, phát triển hay kinh doanh, thậm chí chẳng làm gì thì đều có ý nghĩa hơn, nó không bị áp lực vô lý chứ cũng chẳng phải so tiền so bạc. Cụ sắp xong rồi thì cố nốt cho gọn rồi xoay kiếm tiền sau cũng chẳng muộn. Em thì ủng hộ cụ có nhiều tiền và có tri thức, chứ chẳng hay gì trò có tý bằng/có tý tri thức mà nghèo mạt! Nó vô dụng lắm.E nghĩ nhìn chung làm nghiên cứu và giảng dạy thì nên làm tới PhD còn đi làm bên ngoài ko academic thì chắc master là đủ. Nhưng cụ chủ đã làm gần xong rồi còn vài tháng thì làm cho xong. Nhưng có lẽ giờ sắp xong nên mới hoang mang chếch choáng tí thôi. Dần sẽ balance trở lại thôi
Chia sẻ cùng bác. Nhưng thiết kế bác có tăng khối lượng thì chỉ nhà thầu được thêm khối lượng, chứ anh em thiết kế tiền thiết kế phí có tăng lên được đâu, có ba rem rồi. Nên ngành nghề xây dựng càng ngày điểm càng thấp cũng có lý do.Em hoàn toàn chia sẻ được với bác chủ thread về hoàn cảnh này. Nhiều khi trong lứa của mình nhìn ra thấy mình tầm thường nhất, thấy bạn bè thành đạt mừng cho bạn bảy phần thì buồn bản thân ba phần vì mình an phận quá. Cái đấy có một số người gọi là "nghiệt ngã tuổi 30, hay 40" gì đó. Bác chủ còn làm được Ph.D chứ em chỉ học xong đại học, đi làm công trình, giờ đi làm kỹ sư thiết kế cho bên tư nhân. Nhìn bạn bè xe cộ, nhà riêng thấy em cũng bế tắc như bác. Nhưng thời đi làm công trường không dám ăn cắp, đi thiết kế không dám tăng khối lượng thì cũng chỉ ăn lương, thêm khoản thưởng 30/4, 2/9, Tết dương, âm lịch là hết. May là còn có nhà do bố mẹ cho ở cùng chứ đi thuê chắc khỏi lấy vợ, đẻ con luôn.

Ở châu Âu (tây Âu), học tiến sĩ nên nghĩ là làm hơn là học, vì được trả lương nhưng thấp hơn nhiều so với đi làm ngoài công ty.
Cháu đang học lấy bằng tiến sĩ, vài tháng nữa xong mà nhăm nhe muốn bỏ lắm rồi ạ.
Nhìn xung quanh bạn bè cùng lứa mình kể cả nước ngoài (bạn đại học, cao học) lẫn trong nước (bạn cấp 2, cấp 3), đứa nào cũng nhà cửa, xe cộ vi vu đàng hoàng rồi, trong khi mình theo việc học phải ở nhà thuê, đi xe công cộng cháu thấy rất nhục nhã. Chỉ ước thời gian quay trở lại, cháu không vì một phút dại dột mà chọn theo con đường học hành. Cùng lứa cháu, ngoài đam mê, người ta chịu làm tiến sĩ chỉ có hai khả năng: 1 là cần giấy tờ để ở lại, 2 là phế quá không xin được việc, chọn đại cái chủ đề PhD mà làm. Cháu có cả 2 cái rồi: vừa có việc trong công ty, vừa có giấy tờ (quốc tịch), lại đâm đầu vào rọ.
Cháu thấy rất nhục nhã, khốn nạn và mất phương hướng các cụ ạ. Có cụ nào đã từng học ở nước ngoài có tâm lý như cháu không? Xin các cụ cho cháu ít lời khuyên với.
Mấy tháng thì làm nốt đi, rồi hết nhục sau. Giờ tiến sĩ như lợn con, theo con đường này ko ăn thua lắmỞ châu Âu (tây Âu), học tiến sĩ nên nghĩ là làm hơn là học, vì được trả lương nhưng thấp hơn nhiều so với đi làm ngoài công ty.
Cháu đang học lấy bằng tiến sĩ, vài tháng nữa xong mà nhăm nhe muốn bỏ lắm rồi ạ.
Nhìn xung quanh bạn bè cùng lứa mình kể cả nước ngoài (bạn đại học, cao học) lẫn trong nước (bạn cấp 2, cấp 3), đứa nào cũng nhà cửa, xe cộ vi vu đàng hoàng rồi, trong khi mình theo việc học phải ở nhà thuê, đi xe công cộng cháu thấy rất nhục nhã. Chỉ ước thời gian quay trở lại, cháu không vì một phút dại dột mà chọn theo con đường học hành. Cùng lứa cháu, ngoài đam mê, người ta chịu làm tiến sĩ chỉ có hai khả năng: 1 là cần giấy tờ để ở lại, 2 là phế quá không xin được việc, chọn đại cái chủ đề PhD mà làm. Cháu có cả 2 cái rồi: vừa có việc trong công ty, vừa có giấy tờ (quốc tịch), lại đâm đầu vào rọ.
Cháu thấy rất nhục nhã, khốn nạn và mất phương hướng các cụ ạ. Có cụ nào đã từng học ở nước ngoài có tâm lý như cháu không? Xin các cụ cho cháu ít lời khuyên với.
Chuyện tiến sỹ bỏ sang làm thợ mộc có thể thật có thể bịa nhưng rất hay, đầy triết lý để phấn đấu dù phải làm lại từ đầu.Có lần ra nước ngoài e có gặp 1 anh làm PhD theo chương trình 322 về Hóa học, ông ấy tâm sự là ở trong nước nhìn có vẻ sướng, chứ khổ bỏ cha. Suốt ngày từ sáng tới tối trong thư viện và phòng Lab, chẳng tiếp xúc với ai. Gặp nhau thì "Hello, how are you" là hết, ở 2-3 năm mà ngoại ngữ chẳng lên gì, thậm chí còn kém đi. Sau này học xong ông ấy về làm quản lý, không academia hay research.
Còn 1 ông nữa GV giỏi ở ĐH QG, đi làm xong PhD ở lại định cư, làm postdoc. Mỗi cái postdoc 2 năm, được 2 cái thì ông ấy chán quá bỏ ra ngoài làm thợ mộc. Được cái là có đầu óc nên ông ấy đọc bản vẽ và hình dung rất nhanh, sử dụng máy cũng tốt. Được vài năm ông ấy làm tốt hơn hẳn các thợ khác. Ông ý bảo bây giờ chỉ lo cho bọn trẻ con thôi, còn bằng cấp hay chuyên môn kệ nó đi.
Ngoài postdoc thì có cái chức Adjunct Prof. mới là khổ nữa. Mang tiếng là được giữ lại trong trường, nhưng mà ký hợp đồng lương thấp, chỉ đủ sống 1 mình, công việc thì nhiều, lơ mơ là dừng. Bên nước ngoài trước có vụ có Adjunct Prof. không được làm tiếp đã bắn các thành viên trong committee gì đó.
Bịa chứ sao mà thật đc.Chuyện tiến sỹ bỏ sang làm thợ mộc có thể thật có thể bịa nhưng rất hay, đầy triết lý để phấn đấu dù phải làm lại từ đầu.
Hầu hết phải đối mặt với những thách thức nghiêm trọng khi chuyển đổi sang các nghề nghiệp bên ngoài thế giới học thuật. Các kỹ năng chuyên môn và mạng lưới của họ chưa phát triển, và các nhà tuyển dụng thường miễn cưỡng thuê họ. Kết quả là, phần lớn các tiến sĩ cuối cùng đã được tuyển dụng hoặc - nói chính xác hơn - thiếu việc làm trong các vị trí không học tập.
Nhiều tiến sĩ gặp phải các vấn đề sức khỏe tâm thần quan trọng bao gồm trầm cảm và căng thẳng, trong một số trường hợp dẫn đến tự tử.
Sao ko cụ, nhiều người làm PhD với mục đích chỉ là định cư. Định cư xong rồi thì chọn việc chân tay cho nó nhàn. Hơn nữa ở Úc việc chân tay tiền kiếm chẳng thua kỹ sư là mấy mà lại đỡ nhọc đầu thì cứ làm thôiBịa chứ sao mà thật đc.
Ít nhất trong giới, những ngưoif tôi biết, chưa thấy ai lf thế cả. Có nhảy sang lĩnh vực khác, hoặc ra làm tự thân thì nhiều, nhưng là kiểu làm chủ.Sao ko cụ, nhiều người làm PhD với mục đích chỉ là định cư. Định cư xong rồi thì chọn việc chân tay cho nó nhàn. Hơn nữa ở Úc việc chân tay tiền kiếm chẳng thua kỹ sư là mấy mà lại đỡ nhọc đầu thì cứ làm thôi
Theo em hiểu cụ đang cảm thấy bất lực vì so sánh với bạn bè áp dụng việc học vào thực tế công việc....So sánh vô cùng Cụ nhé.Ở châu Âu (tây Âu), học tiến sĩ nên nghĩ là làm hơn là học, vì được trả lương nhưng thấp hơn nhiều so với đi làm ngoài công ty.
Cháu đang học lấy bằng tiến sĩ, vài tháng nữa xong mà nhăm nhe muốn bỏ lắm rồi ạ.
Nhìn xung quanh bạn bè cùng lứa mình kể cả nước ngoài (bạn đại học, cao học) lẫn trong nước (bạn cấp 2, cấp 3), đứa nào cũng nhà cửa, xe cộ vi vu đàng hoàng rồi, trong khi mình theo việc học phải ở nhà thuê, đi xe công cộng cháu thấy rất nhục nhã. Chỉ ước thời gian quay trở lại, cháu không vì một phút dại dột mà chọn theo con đường học hành. Cùng lứa cháu, ngoài đam mê, người ta chịu làm tiến sĩ chỉ có hai khả năng: 1 là cần giấy tờ để ở lại, 2 là phế quá không xin được việc, chọn đại cái chủ đề PhD mà làm. Cháu có cả 2 cái rồi: vừa có việc trong công ty, vừa có giấy tờ (quốc tịch), lại đâm đầu vào rọ.
Cháu thấy rất nhục nhã, khốn nạn và mất phương hướng các cụ ạ. Có cụ nào đã từng học ở nước ngoài có tâm lý như cháu không? Xin các cụ cho cháu ít lời khuyên với.
Cụ ko gặp thôi chứ có đầy mà cụ.Ít nhất trong giới, những ngưoif tôi biết, chưa thấy ai lf thế cả. Có nhảy sang lĩnh vực khác, hoặc ra làm tự thân thì nhiều, nhưng là kiểu làm chủ.