Ngủ nghỉ tại Lý Sơn:
Ở Lý Sơn, do điều kiện xa đất liền, khó khăn và đến 99% mọi vật dụng sinh hoạt từ lớn đến bé, đều phải chuyển từ đất liền ra, nên việc ăn nghỉ cũng rất khó khăn. Trên đảo chỉ có vài cái nhà nghỉ, dịp đông khách, phải ở nhà dân là chuyện thường.
Do nhà chúng cháu có "cơ sở", nên phòng phèo đã được đặt trước.
Nhà nghỉ tên là Bình Yên, cổng bé tý và kẹp giữa 2 cửa hàng
Bên trong cổng là sân và dãy nhà trọ, đi thẳng ra bờ đảo (nhìn xuống dưởi biển, toàn rác là rác)
Nhà cháu nghỉ ở phòng 104, gồm 2 giường, 1 xí bệt, nhà tắm có vòi sen, giá 160k/ ngày đêm
Lý Sơn vẫn chưa có điện lưới nên các gia đình đều dùng máy nổ chạy dầu. Ở Nhà nghì cháu ở (các gia đình, hộ kinh doanh khác có lẽ cũng vậy), chỉ chạy máy nổ phát điện 2 lần/ ngày: Buổi trưa từ 10-12h; tối từ 18h đến 22h. Trong phòng, chỉ có 2 chiếc quạt điện dư này, cả đảo không có máy lạnh.
Cả nhà nghỉ, gồm nhà chủ và 20 phòng khách ở, chỉ có 1 chiếc ti vi, đặt ngoài sân (đồng thời là chỗ để xe máy) cho mọi người cùng xem, lúc có điện.
Ngoài đảo, được như thế này là... đổi đời rồi. Gian khổ, thiếu thốn tý, nhưng thế mới đáng đi và đáng đến!..
Thế nhưng chỉ nhà nghỉ của cháu, cũng là giáo viên trên đảo lại rất sành điệu, sắm riêng 1 tủ lạnh để phục vụ gia đình. Với chúng cháu, có lẽ cũng cảm tình, nên xông xênh lấy bia lon vào ướp lạnh, bán cho nhà cháu. Ở Lý Sơn mà uống bia ướp lạnh thì...
Lý Sơn là đất tỏi, nên đi đến đâu cũng thấy tỏi. Ngay cái bàn nước ngoài sân, nhà cháu vừa cắm điện laptop, vừa lướt net, vừa xem tivi cũng có đặt 1 bát tỏi và chủ nhà, những người hàng xóm Lý Sơn, thi thoảng lại bóc tỏi, ăn không, rau ráu như... kẹo cao su.