[Funland] Ma bắt mèo - Tin hay không thì tùy Vol 3

Mimeo

Xe điện
Biển số
OF-443121
Ngày cấp bằng
6/8/16
Số km
4,668
Động cơ
208,833 Mã lực
Nơi ở
Neverland
Ơ, hôm nay không thấy Mimeo hóng nhể? Chắc bị sói oánh rồi:))
E đây ạ :D Sói e mà quát to là e xợ im re nuôn chứ dại gì chọc giận thêm để bị oánh :))

100 ông oánh vợ thì nguyên nhân là do 101 bà vợ hay cằn nhằn nhiều :))
 

Nora

Xe tăng
Biển số
OF-413722
Ngày cấp bằng
30/3/16
Số km
1,958
Động cơ
235,420 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Em hóng chuyện các cụ đã lâu. Nay em xin góp một số chuyện em và người nhà em đã gặp
Cách đây tầm hơn 10 năm. Vào mùa thu năm 2006.
Ngày đó em còn trẻ trâu khoảng 15 16 tuổi . Lang thang dạt nhà suốt.Em dạt ra Cẩm Phả chơi khoảng 1 tuần gì đó. Câu chuyện bắt đầu từ khi em bước vào nhà đứa bạn em và ám ảnh luôn cái di ảnh người phụ nữ trên bàn thờ. Đó cũng là di ảnh của mẹ đứa bạn. Tối hôm đó đứa bạn nó sắp xếp em ngủ ở đó luôn cùng 1 thằng bạn em nữa. Sau đó nó lên nhà bà ở bên trên dốc ngủ. Em nói qua đôi chút về căn nhà. Căn nhà này là nhà cấp 4 mặt đường. Có 2 gian. 1 gian ngủ rộng, bàn thờ cũng ở đó luôn và 1 gian bé. Cửa đc ghép bằng những miếng gỗ nhỏ bằng gang bàn tay. Tối hôm đó em nhớ như in từng chi tiết mà đến giờ viết lại em vẫn còn run. Sau khi đứa bạn lên ngủ ở nhà trên. Chỉ còn lại 2 thằng. Với tâm lý cũng sợ từ trước. Nên sau khi ghép lại cửa xong xuôi. Em vs thằng bạn cùng tắt điện chùm chăn kín đầu để ngủ. Nhưng sự yên lặng chỉ dừng lại ở sau khoảng 10p sau khi bọn em đã nằm xuống giường mà chưa hề ngủ. Em nghe rõ tiếng guốc đi xung quanh giường khoảng 5 6 lần gì đó. Cứ đi đi lại lại lộc cộc như vậy. Từ đầu giường chỗ em nằm đến đuôi giường chỗ thằng bạn nằm bên trong. Sau đó dừng lại ngay đầu giường chỗ em ngủ bên ngoài. Em nghe rầm 1 cái xuống giường như có bàn tay ai đó đập xuống Ngay bên cạnh em. Khỏi phải nghĩ tim em như bắn ra ngoài luôn mà ko dám mở chăn ra nhìn. Mồ hôi em vã ra như tắm. Mà ko dám mở mắt ra. Hai mắt nhắm chặt lại. Chăn thì chùm kín đầu. Sau đó em có nghe tiếng guốc đi vài vòng quanh giường nữa rồi sự im lặng đc trả lại như chưa hề xảy ra chuyện gì. Khoảng vài phút yên lặng sau đó em với thằng bạn cũng xách chăn chiếu mở cửa phi ra cửa nhà ngủ cả đêm bên ngoài luôn. Trong khoảng trước sau khi xảy ra những sự việc như thế ko hề có tiếng mở cửa nào cả. Vì là cửa gỗ ghép. Nên mở cái là bọn em biết ngay. Từ đó có ra nữa nhưng em cũng ko bao giờ dám quay lại căn nhà đó ngủ nữa. giơ Cẩm Phả mở rộng đường căn nhà đó cũng mới phá đi. Trước đó em có đi qua nhiều những nhìn qua có lẽ căn nhà cũng ko có ai ở hoặc thuê mặc dù mặt tiền. Cụ nào ở đoạn cầu 20 chắc cũng biết căn nhà đó. Em vẫn còn truyện kể nữa nhưng viết bằng điện thoại mỏi tay quá. Hẹn các cụ các mợ lần sau.
Cầu 20 chỗ nhà máy nhiệt điện Cẩm Phả đúng không cụ? Bỏ mịa 2011 em thực tập nhà máy Z199 xong được gọi về nhà máy điện Cẩm Phả xem vận hành hệ thống điều khiển, tối nào bọn em cũng lượn loanh quanh khu này. Thỉnh thoảng ngủ cùng bảo về tàu khựa ngay cổng khu vực cụ mô tả xong
 

Sondaubang

Xe điện
Biển số
OF-406839
Ngày cấp bằng
25/2/16
Số km
2,378
Động cơ
243,610 Mã lực
Ko cụ! Hồi đại học, có cậu ở cùng phòng với cậu bạn, học trường TC XD ở Phùng Khoang, sét oánh 3 lần ko chết!

Hiện tại, có biết 1 ku em ở ngay HN, bị sét oánh 1 lần ko chết! Cụ nào thích gặp em bố trí cho gặp phỏng vấn trực tiếp! :)) :)) :))
Sét đánh nhiều lần không chết em chưa gặp, một lần không chết em gặp rồi.
 

chuaco4banh

Xe tăng
Biển số
OF-330981
Ngày cấp bằng
13/8/14
Số km
1,295
Động cơ
291,632 Mã lực
E đây ạ :D Sói e mà quát to là e xợ im re nuôn chứ dại gì chọc giận thêm để bị oánh :))

100 ông oánh vợ thì nguyên nhân là do 101 bà vợ hay cằn nhằn nhiều :))
Cằn nhằn oánh cho mấy phát liền mợ nhề.
 

scorpion_ica

Xe container
Biển số
OF-28564
Ngày cấp bằng
7/2/09
Số km
7,477
Động cơ
529,392 Mã lực
Chắc cụ xem film Benjamin button ạ. Có ông cụ bị sét đánh 7 lần không chết :D
Người bị sét oánh ko chết thì sao cụ? Có người còn bị sét oánh mấy lần ko chết nữa cơ! :)) :)) :))
Tay ấy mà linh thì em trốn lâu rồi, bởi tầm tháng 9 năm 2016 chính em bị sét phang lăn quay mà không bị gì.
Sáng hôm đó em đi vào công trình cách nhà có mấy km, rồi đang dở dang thì thiếu mất mấy thứ vật tư nên đành mượn a tô của thằng chủ nhà (gọi là thằng, vì nó là bạn em) chạy đi HN lấy về làm tiếp. Lúc 14h em từ HN về thì trời đã bắt đầu mưa.
Làm đến gần 18h thì em lên xe máy về nhà, mưa tầm tã. Quả tình hôm đấy em cũng dở vì trời mưa to quá, sét đánh đùng đoàng khắp nơi mà vẫn cố về.
Đấy là cái dở thứ nhất, cái dở thứ 2 là bạn em nó bảo ông đi xe tôi về đi, chở luôn mấy ông thợ về cho đỡ vất thì em lại chối. Là vì em nghĩ lấy xe nó về một mình thì dở, chở mấy ông thợ về thì vòng vèo đầu làng cuối ngõ khó đi, không lẽ dừng đầu làng rồi thả các ông ấy đi bộ...thôi đi mẹ xe máy cho lành.

Về cách nhà khoảng 3-4km, đến đoạn đường đồng thì trời mưa mù mịt, em bật đèn xe kẻo người ta đâm vào mình rồi lò dò đi, áo mưa trùm kín mít chỉ hở có 2 con mắt.
Đang đi bình thường bỗng em nghe tiếng lẹt đẹt xung quanh, chỉ lẹt đẹt nhỏ và nhoằng phát thôi...rồi một quầng sáng lóa màu xanh lá mạ ụp xuống, trùm quanh người em.
Lúc sau em mở mắt ra thì thấy mình đang nằm nghiêng co quắp giữa đường, chân tay rúm hết chui gọn vào trong cái áo mưa. chỉ có cái mặt hở ra và bị mưa quất đau rát. Một lúc sau mới định thần được và em hiểu mình vừa bị sét đánh lăn quay ra ngất.
Đến lúc tỉnh hẳn thì em thò ngay tay vaò túi rút đt ra, ấn nguồn thấy nó vẫn sáng và lúc đó là 18:25, xong phải tắt vội không nó lại phang cho phát nữa thì toi hẳn...xong xuôi đâu đấy mới bắt đầu nghĩ đến chuyện ngồi dậy.
Lúc này em mới hoảng vì không thể ngồi dậy được, một tay phải và một chân trái đã gần như bại liệt, chỉ ngọ ngoạy được mấy cái ngón chứ không thể co duỗi, không còn tí lực nào cả...cứ như gân với cơ đi đâu hết và tay chân em là của người khác vậy.
Phải tầm 10p sau em mới ngồi dậy nổi, chân tay bắt đầu có cảm giác và thấy đau nhức khắp người. Em cứ ngồi bệt xuống đường, gục đầu vào 2 cánh tay để trên đầu gối mất chừng 15p nữa mới nghĩ đến chuyện đứng dậy, lết ra chỗ cái xe đổ nghiêng, cách độ 2m.

Mưa vẫn ràn rạt, sấm sét nổ đoàng đoàng xung quanh nhưng lúc này em kệ hết, toàn bộ đầu óc trống rỗng, vài suy nghĩ đứt quãng chỉ còn tập trung vào chân với tay, cố gắng hết sức để có thể điều khiển chúng.
Sau em phải dùng đến bài học dựng xe nặng dành cho nữ, cũng may là chiếc xe đổ nghiêng sang bên phải, em bật chống phụ ra rồi kê lưng vào yên xe rồi từ từ đứng dậy. Dựng xong xe thì lại phải dựa vào nó mất một lúc lâu rồi mới đi được, cứ lảo đảo như thế rồi em cũng về được đến nhà, lúc đó khoảng 19:20.
Đêm đó nằm nhưng không ngủ được, người như đi mượn, đau rã rời và đầu óc thì trống rỗng, chập chờn. Mọi suy nghĩ đều đứt quãng, như kiểu CPU bị chập và dính lỗi màn hình xanh vậy. Nằm cho đến trưa hôm sau thì chân tay trở lại hoạt động được bình thường, chỉ còn tê bì và cả người đau nhức. 4 hốc nách (cả trên lẫn dưới :D ) bị bỏng nặng, phồng rộp đến nửa tháng sau mới khỏi.

Chắp nối lại các mốc thời gian, tính ra thì em bị nó vụt cho phát lăn quay rồi nằm giữa đường chừng 15-20p sau mới dần dần tỉnh. Phúc tổ nhà em lúc đó không có ông a tô nào chạy mưa về qua.
 

kingcesc

Xe hơi
Biển số
OF-357801
Ngày cấp bằng
12/3/15
Số km
121
Động cơ
262,430 Mã lực
Tay ấy mà linh thì em trốn lâu rồi, bởi tầm tháng 9 năm 2016 chính em bị sét phang lăn quay mà không bị gì.
Sáng hôm đó em đi vào công trình cách nhà có mấy km, rồi đang dở dang thì thiếu mất mấy thứ vật tư nên đành mượn a tô của thằng chủ nhà (gọi là thằng, vì nó là bạn em) chạy đi HN lấy về làm tiếp. Lúc 14h em từ HN về thì trời đã bắt đầu mưa.
Làm đến gần 18h thì em lên xe máy về nhà, mưa tầm tã. Quả tình hôm đấy em cũng dở vì trời mưa to quá, sét đánh đùng đoàng khắp nơi mà vẫn cố về.
Đấy là cái dở thứ nhất, cái dở thứ 2 là bạn em nó bảo ông đi xe tôi về đi, chở luôn mấy ông thợ về cho đỡ vất thì em lại chối. Là vì em nghĩ lấy xe nó về một mình thì dở, chở mấy ông thợ về thì vòng vèo đầu làng cuối ngõ khó đi, không lẽ dừng đầu làng rồi thả các ông ấy đi bộ...thôi đi mẹ xe máy cho lành.

Về cách nhà khoảng 3-4km, đến đoạn đường đồng thì trời mưa mù mịt, em bật đèn xe kẻo người ta đâm vào mình rồi lò dò đi, áo mưa trùm kín mít chỉ hở có 2 con mắt.
Đang đi bình thường bỗng em nghe tiếng lẹt đẹt xung quanh, chỉ lẹt đẹt nhỏ và nhoằng phát thôi...rồi một quầng sáng lóa màu xanh lá mạ ụp xuống, trùm quanh người em.
Lúc sau em mở mắt ra thì thấy mình đang nằm nghiêng co quắp giữa đường, chân tay rúm hết chui gọn vào trong cái áo mưa. chỉ có cái mặt hở ra và bị mưa quất đau rát. Một lúc sau mới định thần được và em hiểu mình vừa bị sét đánh lăn quay ra ngất.
Đến lúc tỉnh hẳn thì em thò ngay tay vaò túi rút đt ra, ấn nguồn thấy nó vẫn sáng và lúc đó là 18:25, xong phải tắt vội không nó lại phang cho phát nữa thì toi hẳn...xong xuôi đâu đấy mới bắt đầu nghĩ đến chuyện ngồi dậy.
Lúc này em mới hoảng vì không thể ngồi dậy được, một tay phải và một chân trái đã gần như bại liệt, chỉ ngọ ngoạy được mấy cái ngón chứ không thể co duỗi, không còn tí lực nào cả...cứ như gân với cơ đi đâu hết và tay chân em là của người khác vậy.
Phải tầm 10p sau em mới ngồi dậy nổi, chân tay bắt đầu có cảm giác và thấy đau nhức khắp người. Em cứ ngồi bệt xuống đường, gục đầu vào 2 cánh tay để trên đầu gối mất chừng 15p nữa mới nghĩ đến chuyện đứng dậy, lết ra chỗ cái xe đổ nghiêng, cách độ 2m.

Mưa vẫn ràn rạt, sấm sét nổ đoàng đoàng xung quanh nhưng lúc này em kệ hết, toàn bộ đầu óc trống rỗng, vài suy nghĩ đứt quãng chỉ còn tập trung vào chân với tay, cố gắng hết sức để có thể điều khiển chúng.
Sau em phải dùng đến bài học dựng xe nặng dành cho nữ, cũng may là chiếc xe đổ nghiêng sang bên phải, em bật chống phụ ra rồi kê lưng vào yên xe rồi từ từ đứng dậy. Dựng xong xe thì lại phải dựa vào nó mất một lúc lâu rồi mới đi được, cứ lảo đảo như thế rồi em cũng về được đến nhà, lúc đó khoảng 19:20.
Đêm đó nằm nhưng không ngủ được, người như đi mượn, đau rã rời và đầu óc thì trống rỗng, chập chờn. Mọi suy nghĩ đều đứt quãng, như kiểu CPU bị chập và dính lỗi màn hình xanh vậy. Nằm cho đến trưa hôm sau thì chân tay trở lại hoạt động được bình thường, chỉ còn tê bì và cả người đau nhức. 4 hốc nách (cả trên lẫn dưới :D ) bị bỏng nặng, phồng rộp đến nửa tháng sau mới khỏi.

Chắp nối lại các mốc thời gian, tính ra thì em bị nó vụt cho phát lăn quay rồi nằm giữa đường chừng 15-20p sau mới dần dần tỉnh. Phúc tổ nhà em lúc đó không có ông a tô nào chạy mưa về qua.
Cụ dậy sớm thế. Mà công nhận cụ đen thât, suốt ngày gặp ma xong lại còn bị sét đánh nữa. May là cụ số cao đấy, hé hé hé
 

Tu ky

Xe điện
Biển số
OF-333632
Ngày cấp bằng
6/9/14
Số km
2,335
Động cơ
306,787 Mã lực
Kinh quá cụ ah, cụ quá cao số.
 

Xep

Xe điện
Biển số
OF-348813
Ngày cấp bằng
30/12/14
Số km
2,485
Động cơ
1,397,251 Mã lực
Tay ấy mà linh thì em trốn lâu rồi, bởi tầm tháng 9 năm 2016 chính em bị sét phang lăn quay mà không bị gì.
Sáng hôm đó em đi vào công trình cách nhà có mấy km, rồi đang dở dang thì thiếu mất mấy thứ vật tư nên đành mượn a tô của thằng chủ nhà (gọi là thằng, vì nó là bạn em) chạy đi HN lấy về làm tiếp. Lúc 14h em từ HN về thì trời đã bắt đầu mưa.
Làm đến gần 18h thì em lên xe máy về nhà, mưa tầm tã. Quả tình hôm đấy em cũng dở vì trời mưa to quá, sét đánh đùng đoàng khắp nơi mà vẫn cố về.
Đấy là cái dở thứ nhất, cái dở thứ 2 là bạn em nó bảo ông đi xe tôi về đi, chở luôn mấy ông thợ về cho đỡ vất thì em lại chối. Là vì em nghĩ lấy xe nó về một mình thì dở, chở mấy ông thợ về thì vòng vèo đầu làng cuối ngõ khó đi, không lẽ dừng đầu làng rồi thả các ông ấy đi bộ...thôi đi mẹ xe máy cho lành.

Về cách nhà khoảng 3-4km, đến đoạn đường đồng thì trời mưa mù mịt, em bật đèn xe kẻo người ta đâm vào mình rồi lò dò đi, áo mưa trùm kín mít chỉ hở có 2 con mắt.
Đang đi bình thường bỗng em nghe tiếng lẹt đẹt xung quanh, chỉ lẹt đẹt nhỏ và nhoằng phát thôi...rồi một quầng sáng lóa màu xanh lá mạ ụp xuống, trùm quanh người em.
Lúc sau em mở mắt ra thì thấy mình đang nằm nghiêng co quắp giữa đường, chân tay rúm hết chui gọn vào trong cái áo mưa. chỉ có cái mặt hở ra và bị mưa quất đau rát. Một lúc sau mới định thần được và em hiểu mình vừa bị sét đánh lăn quay ra ngất.
Đến lúc tỉnh hẳn thì em thò ngay tay vaò túi rút đt ra, ấn nguồn thấy nó vẫn sáng và lúc đó là 18:25, xong phải tắt vội không nó lại phang cho phát nữa thì toi hẳn...xong xuôi đâu đấy mới bắt đầu nghĩ đến chuyện ngồi dậy.
Lúc này em mới hoảng vì không thể ngồi dậy được, một tay phải và một chân trái đã gần như bại liệt, chỉ ngọ ngoạy được mấy cái ngón chứ không thể co duỗi, không còn tí lực nào cả...cứ như gân với cơ đi đâu hết và tay chân em là của người khác vậy.
Phải tầm 10p sau em mới ngồi dậy nổi, chân tay bắt đầu có cảm giác và thấy đau nhức khắp người. Em cứ ngồi bệt xuống đường, gục đầu vào 2 cánh tay để trên đầu gối mất chừng 15p nữa mới nghĩ đến chuyện đứng dậy, lết ra chỗ cái xe đổ nghiêng, cách độ 2m.

Mưa vẫn ràn rạt, sấm sét nổ đoàng đoàng xung quanh nhưng lúc này em kệ hết, toàn bộ đầu óc trống rỗng, vài suy nghĩ đứt quãng chỉ còn tập trung vào chân với tay, cố gắng hết sức để có thể điều khiển chúng.
Sau em phải dùng đến bài học dựng xe nặng dành cho nữ, cũng may là chiếc xe đổ nghiêng sang bên phải, em bật chống phụ ra rồi kê lưng vào yên xe rồi từ từ đứng dậy. Dựng xong xe thì lại phải dựa vào nó mất một lúc lâu rồi mới đi được, cứ lảo đảo như thế rồi em cũng về được đến nhà, lúc đó khoảng 19:20.
Đêm đó nằm nhưng không ngủ được, người như đi mượn, đau rã rời và đầu óc thì trống rỗng, chập chờn. Mọi suy nghĩ đều đứt quãng, như kiểu CPU bị chập và dính lỗi màn hình xanh vậy. Nằm cho đến trưa hôm sau thì chân tay trở lại hoạt động được bình thường, chỉ còn tê bì và cả người đau nhức. 4 hốc nách (cả trên lẫn dưới :D ) bị bỏng nặng, phồng rộp đến nửa tháng sau mới khỏi.

Chắp nối lại các mốc thời gian, tính ra thì em bị nó vụt cho phát lăn quay rồi nằm giữa đường chừng 15-20p sau mới dần dần tỉnh. Phúc tổ nhà em lúc đó không có ông a tô nào chạy mưa về qua.
Cụ cái gì cũng dính phải nhỉ. Mà đúng cụ cao số thật.
 

Rắn Lớn

Xe điện
Biển số
OF-85163
Ngày cấp bằng
14/2/11
Số km
4,978
Động cơ
446,870 Mã lực
Nơi ở
Trên ghế
Tay ấy mà linh thì em trốn lâu rồi, bởi tầm tháng 9 năm 2016 chính em bị sét phang lăn quay mà không bị gì.
Sáng hôm đó em đi vào công trình cách nhà có mấy km, rồi đang dở dang thì thiếu mất mấy thứ vật tư nên đành mượn a tô của thằng chủ nhà (gọi là thằng, vì nó là bạn em) chạy đi HN lấy về làm tiếp. Lúc 14h em từ HN về thì trời đã bắt đầu mưa.
Làm đến gần 18h thì em lên xe máy về nhà, mưa tầm tã. Quả tình hôm đấy em cũng dở vì trời mưa to quá, sét đánh đùng đoàng khắp nơi mà vẫn cố về.
Đấy là cái dở thứ nhất, cái dở thứ 2 là bạn em nó bảo ông đi xe tôi về đi, chở luôn mấy ông thợ về cho đỡ vất thì em lại chối. Là vì em nghĩ lấy xe nó về một mình thì dở, chở mấy ông thợ về thì vòng vèo đầu làng cuối ngõ khó đi, không lẽ dừng đầu làng rồi thả các ông ấy đi bộ...thôi đi mẹ xe máy cho lành.

Về cách nhà khoảng 3-4km, đến đoạn đường đồng thì trời mưa mù mịt, em bật đèn xe kẻo người ta đâm vào mình rồi lò dò đi, áo mưa trùm kín mít chỉ hở có 2 con mắt.
Đang đi bình thường bỗng em nghe tiếng lẹt đẹt xung quanh, chỉ lẹt đẹt nhỏ và nhoằng phát thôi...rồi một quầng sáng lóa màu xanh lá mạ ụp xuống, trùm quanh người em.
Lúc sau em mở mắt ra thì thấy mình đang nằm nghiêng co quắp giữa đường, chân tay rúm hết chui gọn vào trong cái áo mưa. chỉ có cái mặt hở ra và bị mưa quất đau rát. Một lúc sau mới định thần được và em hiểu mình vừa bị sét đánh lăn quay ra ngất.
Đến lúc tỉnh hẳn thì em thò ngay tay vaò túi rút đt ra, ấn nguồn thấy nó vẫn sáng và lúc đó là 18:25, xong phải tắt vội không nó lại phang cho phát nữa thì toi hẳn...xong xuôi đâu đấy mới bắt đầu nghĩ đến chuyện ngồi dậy.
Lúc này em mới hoảng vì không thể ngồi dậy được, một tay phải và một chân trái đã gần như bại liệt, chỉ ngọ ngoạy được mấy cái ngón chứ không thể co duỗi, không còn tí lực nào cả...cứ như gân với cơ đi đâu hết và tay chân em là của người khác vậy.
Phải tầm 10p sau em mới ngồi dậy nổi, chân tay bắt đầu có cảm giác và thấy đau nhức khắp người. Em cứ ngồi bệt xuống đường, gục đầu vào 2 cánh tay để trên đầu gối mất chừng 15p nữa mới nghĩ đến chuyện đứng dậy, lết ra chỗ cái xe đổ nghiêng, cách độ 2m.

Mưa vẫn ràn rạt, sấm sét nổ đoàng đoàng xung quanh nhưng lúc này em kệ hết, toàn bộ đầu óc trống rỗng, vài suy nghĩ đứt quãng chỉ còn tập trung vào chân với tay, cố gắng hết sức để có thể điều khiển chúng.
Sau em phải dùng đến bài học dựng xe nặng dành cho nữ, cũng may là chiếc xe đổ nghiêng sang bên phải, em bật chống phụ ra rồi kê lưng vào yên xe rồi từ từ đứng dậy. Dựng xong xe thì lại phải dựa vào nó mất một lúc lâu rồi mới đi được, cứ lảo đảo như thế rồi em cũng về được đến nhà, lúc đó khoảng 19:20.
Đêm đó nằm nhưng không ngủ được, người như đi mượn, đau rã rời và đầu óc thì trống rỗng, chập chờn. Mọi suy nghĩ đều đứt quãng, như kiểu CPU bị chập và dính lỗi màn hình xanh vậy. Nằm cho đến trưa hôm sau thì chân tay trở lại hoạt động được bình thường, chỉ còn tê bì và cả người đau nhức. 4 hốc nách (cả trên lẫn dưới :D ) bị bỏng nặng, phồng rộp đến nửa tháng sau mới khỏi.

Chắp nối lại các mốc thời gian, tính ra thì em bị nó vụt cho phát lăn quay rồi nằm giữa đường chừng 15-20p sau mới dần dần tỉnh. Phúc tổ nhà em lúc đó không có ông a tô nào chạy mưa về qua.
Chắc lão Lôi hắt hơi, bổ trượt chứ trúng thì ... :)) :)) :)) Mà lão có mắt trắng môi thâm ko thế? 2 tay bị sét uýnh ko chết em biết đều mắt trắng môi thâm, nước da màu chì rất đặc trưng! :)) :)) :))
 

Yellna

Xe hơi
Biển số
OF-375227
Ngày cấp bằng
26/7/15
Số km
174
Động cơ
51,773 Mã lực
Tay ấy mà linh thì em trốn lâu rồi, bởi tầm tháng 9 năm 2016 chính em bị sét phang lăn quay mà không bị gì.
Sáng hôm đó em đi vào công trình cách nhà có mấy km, rồi đang dở dang thì thiếu mất mấy thứ vật tư nên đành mượn a tô của thằng chủ nhà (gọi là thằng, vì nó là bạn em) chạy đi HN lấy về làm tiếp. Lúc 14h em từ HN về thì trời đã bắt đầu mưa.
Làm đến gần 18h thì em lên xe máy về nhà, mưa tầm tã. Quả tình hôm đấy em cũng dở vì trời mưa to quá, sét đánh đùng đoàng khắp nơi mà vẫn cố về.
Đấy là cái dở thứ nhất, cái dở thứ 2 là bạn em nó bảo ông đi xe tôi về đi, chở luôn mấy ông thợ về cho đỡ vất thì em lại chối. Là vì em nghĩ lấy xe nó về một mình thì dở, chở mấy ông thợ về thì vòng vèo đầu làng cuối ngõ khó đi, không lẽ dừng đầu làng rồi thả các ông ấy đi bộ...thôi đi mẹ xe máy cho lành.

Về cách nhà khoảng 3-4km, đến đoạn đường đồng thì trời mưa mù mịt, em bật đèn xe kẻo người ta đâm vào mình rồi lò dò đi, áo mưa trùm kín mít chỉ hở có 2 con mắt.
Đang đi bình thường bỗng em nghe tiếng lẹt đẹt xung quanh, chỉ lẹt đẹt nhỏ và nhoằng phát thôi...rồi một quầng sáng lóa màu xanh lá mạ ụp xuống, trùm quanh người em.
Lúc sau em mở mắt ra thì thấy mình đang nằm nghiêng co quắp giữa đường, chân tay rúm hết chui gọn vào trong cái áo mưa. chỉ có cái mặt hở ra và bị mưa quất đau rát. Một lúc sau mới định thần được và em hiểu mình vừa bị sét đánh lăn quay ra ngất.
Đến lúc tỉnh hẳn thì em thò ngay tay vaò túi rút đt ra, ấn nguồn thấy nó vẫn sáng và lúc đó là 18:25, xong phải tắt vội không nó lại phang cho phát nữa thì toi hẳn...xong xuôi đâu đấy mới bắt đầu nghĩ đến chuyện ngồi dậy.
Lúc này em mới hoảng vì không thể ngồi dậy được, một tay phải và một chân trái đã gần như bại liệt, chỉ ngọ ngoạy được mấy cái ngón chứ không thể co duỗi, không còn tí lực nào cả...cứ như gân với cơ đi đâu hết và tay chân em là của người khác vậy.
Phải tầm 10p sau em mới ngồi dậy nổi, chân tay bắt đầu có cảm giác và thấy đau nhức khắp người. Em cứ ngồi bệt xuống đường, gục đầu vào 2 cánh tay để trên đầu gối mất chừng 15p nữa mới nghĩ đến chuyện đứng dậy, lết ra chỗ cái xe đổ nghiêng, cách độ 2m.

Mưa vẫn ràn rạt, sấm sét nổ đoàng đoàng xung quanh nhưng lúc này em kệ hết, toàn bộ đầu óc trống rỗng, vài suy nghĩ đứt quãng chỉ còn tập trung vào chân với tay, cố gắng hết sức để có thể điều khiển chúng.
Sau em phải dùng đến bài học dựng xe nặng dành cho nữ, cũng may là chiếc xe đổ nghiêng sang bên phải, em bật chống phụ ra rồi kê lưng vào yên xe rồi từ từ đứng dậy. Dựng xong xe thì lại phải dựa vào nó mất một lúc lâu rồi mới đi được, cứ lảo đảo như thế rồi em cũng về được đến nhà, lúc đó khoảng 19:20.
Đêm đó nằm nhưng không ngủ được, người như đi mượn, đau rã rời và đầu óc thì trống rỗng, chập chờn. Mọi suy nghĩ đều đứt quãng, như kiểu CPU bị chập và dính lỗi màn hình xanh vậy. Nằm cho đến trưa hôm sau thì chân tay trở lại hoạt động được bình thường, chỉ còn tê bì và cả người đau nhức. 4 hốc nách (cả trên lẫn dưới :D ) bị bỏng nặng, phồng rộp đến nửa tháng sau mới khỏi.

Chắp nối lại các mốc thời gian, tính ra thì em bị nó vụt cho phát lăn quay rồi nằm giữa đường chừng 15-20p sau mới dần dần tỉnh. Phúc tổ nhà em lúc đó không có ông a tô nào chạy mưa về qua.
Chả giống. Đây là do mưa, cụ chui vào một nhà ven đường rồi bị sét trong nhà đánh trúng nên mới tả tơi thế chứ. Lạ gì .
 

scorpion_ica

Xe container
Biển số
OF-28564
Ngày cấp bằng
7/2/09
Số km
7,477
Động cơ
529,392 Mã lực
Chắc lão Lôi hắt hơi, bổ trượt chứ trúng thì ... :)) :)) :)) Mà lão có mắt trắng môi thâm ko thế? 2 tay bị sét uýnh ko chết em biết đều mắt trắng môi thâm, nước da màu chì rất đặc trưng! :)) :)) :))
Chắc nó phang trượt, nhưng thực sự hậu quả kinh lắm, chân tay thỉnh thoảng tê bì, rồi cứ như bị kim châm bao nhiêu lâu sau mới đỡ, cơ vai phải em như bị rút lại, cử động tay khó, lệch cả người...
Em thì không giống mấy lão kia, đôi mắt em đen huyền và cặp môi đỏ thắm nhé :))
 

scorpion_ica

Xe container
Biển số
OF-28564
Ngày cấp bằng
7/2/09
Số km
7,477
Động cơ
529,392 Mã lực
Chả giống. Đây là do mưa, cụ chui vào một nhà ven đường rồi bị sét trong nhà đánh trúng nên mới tả tơi thế chứ. Lạ gì .
Sét đấy mà oánh trúng thì vài hôm sau em mới về nhá :))
 

Rắn Lớn

Xe điện
Biển số
OF-85163
Ngày cấp bằng
14/2/11
Số km
4,978
Động cơ
446,870 Mã lực
Nơi ở
Trên ghế
Chắc nó phang trượt, nhưng thực sự hậu quả kinh lắm, chân tay thỉnh thoảng tê bì, rồi cứ như bị kim châm bao nhiêu lâu sau mới đỡ, cơ vai phải em như bị rút lại, cử động tay khó, lệch cả người...
Em thì không giống mấy lão kia, đôi mắt em đen huyền và cặp môi đỏ thắm nhé :))
Xời, quảng cáo dư lày ko sợ ọp ẹp bị giao thông tập thể à? :)) :)) :)) Ai chứ mụ pain là háo sắc lém! :)) :)) :))
 

Canon_s3is

Xe điện
Biển số
OF-30009
Ngày cấp bằng
25/2/09
Số km
2,675
Động cơ
501,659 Mã lực
Chả có nhẽ đây là vùng quê cụ

http://www.vtc.vn/di-tim-rua-khong-lo-nuot-nguoi-dan-ba-xinh-dep-o-bac-giang-d257940.html

Kỳ 2: (kỳ cuối):
Tóm giải khổng lồ

Như đã nói ở kỳ trước, ông Nguyễn Phúc Phong (An Sinh, Đông Triều, Quảng Ninh), là thợ săn rùa chuyên nghiệp lấy xương nấu cao, kể rằng, hàng đêm, con giải khổng lồ trú ngụ trong vụng nước sông An Châu, thuộc làng Sầy (bên kia dãy Yên Tử, thuộc đất Bắc Giang), rống như bò, khiến người dân sợ hãi, không dám ra khỏi nhà. Chẳng ai dám bén mảng đến gần cái vụng nước đó cả.

Tuy nhiên, một ngày, không rõ năm nào, chỉ biết rằng, cách nay gần 100 năm, thời Pháp thuộc, một người phụ nữ, không biết chuyện con giải, nên đến cái vụng nước kinh hãi đó và đã gặp kết cục bi thảm.

Ngày đó, ở phía Đông Bắc dãy Yên Tử, có một đơn vị lính tráng đóng chốt. Những người lính kháng Pháp này thoắt ẩn, thoắt hiện trong rừng Yên Tử. Làng Sầy khi đó nằm giáp ranh rừng già, nên họ thường xuyên qua lại, giao lưu với nhân dân.
Một hôm, người phụ nữ xinh đẹp, là vợ của anh lính đất cảng, lên thăm chồng, đã ở lại làng Sầy. Vì mới lên Sơn Động, chưa biết câu chuyện liên quan đến con giải, mà người dân hay gọi là con thuồng luồng, nên đã xuống vụng nước ngay ngôi miếu để tắm. Người phụ nữ này vừa lội xuống vụng nước, thì con giải nổi lên đớp, lôi tuột xuống đáy nước, mất tăm mất tích luôn.

Đêm xuống, người chồng từ rừng ra, khốc rống thảm thiết. Anh chạy ra chỗ vụng nước, nhưng chẳng thấy dấu tích gì ngoài đôi dép của vợ ở trên bờ. Mặt vụng nước tĩnh lặng. Phía ngoài, dòng nước chảy lờ đờ. Người dân làng Sầy bảo rằng, con giải đã ăn thịt người phụ nữ kia và ít nhất phải 1 tuần đến 10 ngày sau, khi đói, nó mới lại nổi lên. Mỗi lần bắt lợn, bò, ăn no, nó đều lặn mất tăm mất tích luôn.

Hận thù con giải, anh lính này đã về Hải Phòng, nhờ một thợ rèn tài ba, đánh cho 1 chiếc lưỡi câu thép rất lớn, to bằng cổ tay, lưỡi sắc bén, có cả ngạnh. Chiếc lưỡi được cột vào dây thừng làm bằng tơ tằm, cực bền, cũng to bằng cổ tay người lớn.
Anh lính đập chết một con chó to, rồi móc con chó vào lưỡi câu, ném xuống vụng nước. Đúng 1 tuần sau, như dự báo của người dân, khi đã đói bụng, con giải khổng lồ đã ngoi lên mặt nước. Thấy con chó lập lờ ven bờ, nó táp một cái rất mạnh, rồi nuốt gọn cả xác chó lẫn lưỡi.

Cụ Hờn và những người già làng Sầy chứng kiến tường tận câu chuyện ấy, nên kể rành rọt. Thời điểm câu con giải đó, cụ Hờn - người được mệnh danh là Võ Tòng diệt hổ của làng Sầy, mới khoảng 30 tuổi, cũng tham gia bắt con giải. Cụ Hờn kể rành rọt với ông Phong: Hôm đó là chiều tối, mọi người chuẩn bị sắp bữa, thì nghe thấy tiếng con giải rống lên như bò, nhưng vang hơn, to hơn nhiều lần. Rồi lại nghe tiếng anh lính kêu đã tóm được con giải, nên ông và mọi người chạy ra xem. Đoạn dây thừng buộc vào thân cây to 1 người ôm, mà thân cây cứ rung lên bần bật. Đúng là con giải đã dính lưỡi.

Con giải rống lên, lồng lộn dưới nước. Có lúc, nó bò lên bờ, nhìn đen sì, lù lù, to đúng bằng gian nhà khiến ai cũng hãi, không dám lại gần. Nó háu ăn quá, nuốt trọn cả con chó và lưỡi câu vào trong bụng, nên giãy mãi không ra được.
Con giải mắc câu cứ giãy đạp, quằn quại 1 tuần thì yếu sức, và nổi lều phều lên mặt nước. Cả làng ra kéo con giải lên bờ, nhưng không kéo nổi. Phải trưng dụng thêm 3 con trâu mộng nữa, cột thêm dây thừng mới kéo được nó lên bờ. Con giải sắp chết, không lết nổi thân nữa, cứ quào quào một buổi rồi chết hẳn. Theo lời các cụ kể lại, thì con giải đó phải nặng bằng 3 con trâu mộng, tức là cả tấn.

Người dân cùng anh lính nọ dùng dao, mổ bụng con giải, nhưng chỉ tìm thấy một phần thi thể cùng bộ quần áo của người phụ nữ xấu số nọ. Phần lớn thi thể đã bị nó tiêu hóa. Căm thù con giải, mọi người lột lấy cái mai. Hàng năm, trong những ngày lễ lạt, tưởng nhớ người phụ nữ đó, dân làng lôi cái mai ra, đóng 4 cái cọc, dùng cái mai che mưa nắng chỗ nấu ăn. Dùng xong, lại cất vào trong ngôi miếu.

Đi khoảng 120 cây số, sang phía Sơn Động, vùng đất xa xôi tận cùng của Bắc Giang, giáp với Lạng Sơn, theo mô tả hành trình của ông Phong, tôi tìm kiếm ngôi làng Sầy, bên sông An Châu, có câu chuyện rùng rợn về con giải khổng lồ. Được sự giúp đỡ của ông Lẹm, tôi đã nhanh chóng lần tìm ra câu chuyện hấp dẫn này.

Làng Sầy vẫn tên như vậy, thuộc xã Tuấn Đạo, huyện Sơn Động. Ông Trần Minh Tạ, 70 tuổi, Hội trưởng Người cao tuổi làng Sầy, người trông nom đình Sầy khẳng định rằng, câu chuyện con giải khổng lồ sống lâu năm ở vụng nước, và ăn thịt người là chuyện có thật. Tuy nhiên, chuyện xảy ra đã quá lâu, phải trên dưới 100 năm rồi, nên chỉ những người lớn tuổi là còn biết đến. Câu chuyện ấy cũng dần bị lãng quên, bởi vì ngôi miếu bên vụng nước đã bị phá dỡ từ 50 năm trước, không còn để lại dấu tích gì.

Theo lời ông Tạ, theo các cụ kể lại, thì người phụ nữ bị giải ăn thịt là một ả đào, rất xinh đẹp. Ngày đó, ả đào, hoặc đào hát, gọi là tơ trò, hoặc nhà tơ. Cô này lên thăm chồng, hát hay, nên dân làng mời cô hát trong đình.

Buổi chiều, cô ra chỗ vụng nước cạnh ngôi miếu, thấy “hòn đá” to, nhẵn nhụi nhô lên khỏi mặt nước, nên nhảy lên. Không ngờ, hòn đá đó là mai con giải khổng lồ. Con giải đã ăn thịt cô.

Người chồng tức giận, tóm con chó vào lưỡi câu, thả xuống vụng nước. Phải 2 ngày sau con giải mới mắc câu. Dân làng dùng nhiều trâu kéo lên bờ làng Sầy không được, vì dốc, đã sang phía bên kia sông để kéo lên. Lúc mổ bụng, thì vẫn còn quần áo, một phần thi thể người phụ nữ, nên dân làng chôn luôn lại bên kia sông, phía đối diện ngôi miếu cổ. Bây giờ, người dân vẫn gọi bãi đất bên kia sông là Bãi Tơ Trò, hoặc Bãi Trò, nơi có ngôi mộ của cô đào hát (đào hát còn gọi là tơ trò).

Ông Nguyễn Văn Bồi, năm nay ngoài 70 tuổi, từng là Bí thư xã Tuấn Đạo, cũng rành rẽ câu chuyện giải ăn thịt người, nhưng cũng chỉ là nghe các cụ kể lại. Chuyện giải ăn thịt người là có thật và đời bố ông là những người chứng kiến.

Thời ông Bồi còn nhỏ, cái vụng nước, tên là Vực Ram, giải nhiều vô số kể. Dân làng thường xuyên tóm được những con giải to bằng cái nong, cái nia, tặng cả tạ. Thời các cụ, thì vẫn có nhiều con giải to bằng cái chiếu đôi, kéo chìm cả trâu mộng bơi qua sông. Con giải ăn thịt cô gái ở Vực Ram, là con khổng lồ nhất, sống ngàn năm ở cái vực đó rồi. Nó thực sự là quái vật, ăn sâu vào tiềm thức người dân trong vùng.

Vực Ram rất sâu và lạnh. Chưa ai đo được độ sâu của nó. Phía trong Vực Ram có nhiều hang hốc ăn sâu vào lòng núi. Các cụ xưa kia đã thả cả chục quả bưởi ở chỗ Vực Ram vào mùa nước lũ. Những quả bưởi mất tích, rồi bỗng nổi lên ở đoạn sông cách Vực Ram hơn 1km, nên gọi là Bến Bưởi.

Cách nay mấy chục năm, dân làng gỡ ngôi miếu, gỡ cả đình lấy gỗ làm cầu bắc qua sông An Châu, nên giờ ngôi miếu cũng đã mất. Điều đáng tiếc là chiếc mai rùa cũng biến mất không rõ từ khi nào. Cây cầu cổ cũng đã thay bằng cầu dây văng. Bãi Tơ Trò giờ biến thành vườn cây và ngôi mộ người phụ nữ xấu sổ bị giải ăn thịt cũng đã bị san phẳng.

Câu chuyện con giải khổng lồ ăn thịt người, đã diễn ra cách nay cả trăm năm và dần biến thành huyền thoại đầy hấp dẫn, mộng mị.

Một con baba cỡ 2-3 ký chết thì cả xóm quanh ao váng đầu hàng tuần liền vì mùi nó khủng khiếp, con Giải cả tạ nó chết thì ôi thôi xong, cả vùng khốn nạn với nó.
Mà cái giống này nó chết lại cứ ỳ ra dưới đáy nước mà phân hủy mới khổ.
Chuyện về săn giải, bắt giải đây, mời cccm ngâm cứu:
 
Chỉnh sửa cuối:
Thông tin thớt
Đang tải
Top