Đặt gạch cụ nhóeEm nợ các cụ lâu quá, hôm nay rảnh và tỉnh, để em gõ luôn giờ ạ.![]()

Đặt gạch cụ nhóeEm nợ các cụ lâu quá, hôm nay rảnh và tỉnh, để em gõ luôn giờ ạ.![]()
Em nợ các cụ lâu quá, hôm nay rảnh và tỉnh, để em gõ luôn giờ ạ.![]()
Lão cho em hỏi chút ạKhoảng vài phút sau thì viện quân đến, 3 ông với đầy đủ đồ nghề. Các lão điều tra chán chê bọn nhóc xong thì hội ý và quyết định là vẫn phải đi vào thôi, không đứng cả đêm đợi được.
Để đảm bảo an toàn thì 2 ông con được đưa ra quán ăn đêm cách nhà trăm mét ngồi uống nước, rồi đèn phòng ngoài được tắt phụt đi...và sở trường đi săn được mang ra dùng, mục tiêu là các công tắc điện ở căn nhà phía trong.
Kể thì dễ, nhưng thật sự căng thẳng các cụ ạ, nó chả khác gì phim hành động Mỹ là mấy cả. Cứ 2 thằng bò rạp phía trước được vài mét thì lại giương súng căng mắt soi, rê ngang nòng để 2 thằng sau đứng cao tiến theo. Sở dĩ phải chia 2 tầm vì toàn hoa cải, chệch tí là chú phía trước thành viên than tổ ong ngay...đùa đếch được?
Tầm 10p sau mới "chiếm" được căn nhà, mọi loại đèn được bật hết lên, mọi ngóc nhánh đều soi kỹ để tìm dấu vết, lúc sau em xác nhận với các lão ấy là trong nhà đếch thay đổi gì cả, sư 2 thằng ranh con mắt toét làm các bố mày suýt đ.ái mẹ cả ra quần!
Em đón con về kèm theo thùng bia, ít mồi. Bọn nhóc về tả lại như thật, chúng quả quyết y như nhau, và trong khi các bác tổng sỉ vả các cháu không tiếc lời còn các cháu gân cổ cãi...thì em âm thầm nghĩ đến một giả thuyết khác, nhưng chỉ nghĩ một mình.
Bọn em nhậu đến khoảng 1h sáng thì giải tán, các lão về xong em thức đến khoảng hơn 2h thì ngủ...và chắc chỉ thiếp đi chừng 15p thì em mơ thấy anh đến!
Có điều em thắc mắc là lão tuyền gặp người thân mà ko gặp người lạ , lão biện giải như nàoKhoảng vài phút sau thì viện quân đến, 3 ông với đầy đủ đồ nghề. Các lão điều tra chán chê bọn nhóc xong thì hội ý và quyết định là vẫn phải đi vào thôi, không đứng cả đêm đợi được.
Để đảm bảo an toàn thì 2 ông con được đưa ra quán ăn đêm cách nhà trăm mét ngồi uống nước, rồi đèn phòng ngoài được tắt phụt đi...và sở trường đi săn được mang ra dùng, mục tiêu là các công tắc điện ở căn nhà phía trong.
Kể thì dễ, nhưng thật sự căng thẳng các cụ ạ, nó chả khác gì phim hành động Mỹ là mấy cả. Cứ 2 thằng bò rạp phía trước được vài mét thì lại giương súng căng mắt soi, rê ngang nòng để 2 thằng sau đứng cao tiến theo. Sở dĩ phải chia 2 tầm vì toàn hoa cải, chệch tí là chú phía trước thành viên than tổ ong ngay...đùa đếch được?
Tầm 10p sau mới "chiếm" được căn nhà, mọi loại đèn được bật hết lên, mọi ngóc nhánh đều soi kỹ để tìm dấu vết, lúc sau em xác nhận với các lão ấy là trong nhà đếch thay đổi gì cả, sư 2 thằng ranh con mắt toét làm các bố mày suýt đ.ái mẹ cả ra quần!
Em đón con về kèm theo thùng bia, ít mồi. Bọn nhóc về tả lại như thật, chúng quả quyết y như nhau, và trong khi các bác tổng sỉ vả các cháu không tiếc lời còn các cháu gân cổ cãi...thì em âm thầm nghĩ đến một giả thuyết khác, nhưng chỉ nghĩ một mình.
Bọn em nhậu đến khoảng 1h sáng thì giải tán, các lão về xong em thức đến khoảng hơn 2h thì ngủ...và chắc chỉ thiếp đi chừng 15p thì em mơ thấy anh đến!
Vụ này em không hề biết ạ!Có điều em thắc mắc là lão tuyền gặp người thân mà ko gặp người lạ , lão biện giải như nào
Căn nhà đó nhà em đã bán, chỉ giữ lại khu vườn. Nhà này gia đình em mua năm 2004 cụ ạ.Lão cho em hỏi chút ạ
Nhà trong chuyện này của Lão có phải là căn nhà có người đàn bà ma đi lại loẹt xoẹt và có lần vén màn vào nằm cùng với Lão hồi nhỏ không ợ?
Cụ ơi, còn vương vấn là còn xuất hiện. Có lẽ bố cụ ra đi thanh thản và đã chuyển kiếp rồi cũng nên đấy.Vụ này em không hề biết ạ!
Đời em cũng không nhiều chuyện như thế và em tự nhận thấy mình cũng không duyên lắm.
Ví dụ như bố em, có lẽ đã cả trăm đêm em thầm khấn vong linh bố về cho em gặp một lần, dù chỉ chốc lát...nhưng từ khi bố em mất đã gần 7 năm, dù chỉ một giấc mơ về bố, em cũng không có!
cứ cụ kể là em hóngAnh ngồi ở sân, trên chiếc ghế mẹ em hay ngồi làm những việc lặt vặt, rồi gọi em. Chắc phải 2-3 lần em mới tỉnh và dạ được, bởi lúc đó đang là đêm khuya, em vừa nhậu 2 tăng liền và ngủ rất say.
Em dậy khỏi giường bước ra sân, với chai nước trong tủ lạnh ra ngồi cạnh anh.
Lại vẫn là giấc mơ như ngoài hồ câu: Anh vẫn sống, gầy khô và mọi cử chỉ lời nói thì chẳng có gì khác lạ hết!
Chuyện vãn một hồi, anh bảo cái D (vợ anh) hôm trước nó gọi chú nhờ xin việc cho cháu N phải không? Chú lo cho cháu đến đâu rồi?
Em bảo vâng nhanh thật anh nhỉ, mới hôm nào vào ĐH mà giờ đã sắp tốt nghiệp mẹ rồi. Em hỏi kỹ rồi, biên chế giờ hơi căng phải từ từ tính sau, còn trước mắt thì cứ cho cháu đi làm chỗ phòng khám của anh bạn em. Lương lậu tạm ổn, ông kia hứa sẽ luyện cho nó cứng nghề...mỗi tội ở hơi xa chút, tận HB, em bảo vợ anh rồi, nó cũng đồng ý giờ cứ tạm như thế đã, rồi để em tính sau.
Anh gật gù bảo xa xôi ngại gì, miễn vừa ra trường mà chú giúp cháu có công ăn việc làm đúng nghề, lại được dạy dỗ ở chỗ thân quen thì anh yên tâm và cảm ơn chú lắm...em gạt đi ôi có cái mẹ gì đâu mà anh lắm chuyện, ông anh thân của em ấy mà!
Anh trầm ngâm một lúc xong bảo nhưng thôi chú ạ, dự tính hỏng mẹ nó hết rồi. Em bảo ơ hay hỏng gì? Có chuyện gì thế?
- Thôi, anh gả chồng cho cháu, rồi công việc tính sau vậy. Nó chưa ra trường nhưng bọn nó yêu nhau mấy năm nay, giờ ông kia sắp chết nên nhà ní muốn cưới chạy tang, hôm trước có vào gặp gia đình dưới nhà anh rồi...cũng đành thôi chú ạ, chả lẽ ngăn cản chúng nó?
Em bảo ơ thế à? Thằng kia thế nào. Anh trả lời đại khái nhà nó ở chỗ nọ chỗ kia, cv cũng tạm tạm thế, nó cũng ngoan...rồi chốt, anh ngại với chú quá, chú mất công vì cháu giờ lại phải nói lại với người ta, anh ngại quá...
Em bảo ôi ngại đếch gì, em gọi phát xong ngay. Giờ chúng nó cuới nhau cũng tốt, thằng kia ngoan là ok rồi. Cv sau này tính cũng được, lo gì anh?
Anh quay sang cầm tay em, anh cảm ơn chuschus nói thế anh cũng đỡ ngại, thông cảm cho anh và cháu nhé...ôi anh lắm chuyện quá, có đếch gì mà ngại?
Anh chào ra về, em vâng dạ rồi vào ngủ tiếp. Em ngủ một mạch đến sáng và khi tỉnh dậy, vừa bước chân xuống giường thì giật mình...
Cạnh giường em là chiếc bàn máy tính, cạnh chiếc laptop là cốc nước hôm qua em rót trước khi ngủ vẫn còn một nửa...và dưới chân giường em là chai nước lạnh, nó được lấy ra khỏi tủ lạnh lúc giữa đêm, và cả 3 bố con em không ai lấy nó ra khỏi tủ!
Hoặc là em đã lấy ra, nhưng không nhớ nổi mình dậy lúc nào, lấy ra làm gì khi cốc nước rót trước khi ngủ vẫn còn một nửa...và em không say!
Rồi em cũng gạt chuyện đó ra khỏi đầu, chỉ nghĩ rằng đó là một cơn mộng mị lúc trà dư tửu hậu mà mình quên đi mất...cho đến 2 ngày sau.
2 ngày sau lúc chiều muộn, em vừa đi làm về thì vợ anh lên tìm. Chưa kịp liên tưởng gì thì nó đã rồng tộc phun ra một câu chuyện.
Một câu chuyện mà chỉ qua mấy câu đầu em đã hiểu ra tất cả, và nó không sai lệch với câu chuyện 2 đêm trước đó anh đã kể cho em chút nào, không sai dù chỉ một ly!
Em thêm: Con gái anh cưới ngày 26 âm lịch tháng trước. Ngày cưới có anh trai ruột của mẹ nó về dự, và đây chính là người sống ở căn nhà ngay sát "chợ cây Đa" mà em đã kể trong các phần trước.
Vâng ạ, câu trả lời tương đồng với suy nghĩ của em, và là cách giải thích không thể tốt đẹp hơn nữa.Cụ ơi, còn vương vấn là còn xuất hiện. Có lẽ bố cụ ra đi thanh thản và đã chuyển kiếp rồi cũng nên đấy.
Công nhận đang đi mà bị nhập thì quá nguy hiểm. Vong có bằng lái thì không sao vong không có bằng thì đoàn tụ luôn ấy chứ.chuyện nghiêm túc đấy cụ
cho nên vì sao người ta phảilàm lễ cầu siêu để các vong hồn dc siêu thoát k quấy quả người trần
tưởng là chuyện đâu đâu nhưg nkiến thức đó rất thiết thực: thứ nhất đi đường phải tập trung để vongkhông chiếm quyền kiểm soát do mình lơ đãng, thứ 2 nhận biết chỗ có dớp có nhiều oan hồn để chủ động tránh bị vong nhập, thứ 3 hạn chế tối đa đi gọi hồn nhập vong vì đã nhập một lần rất dễ bị vong nhập, ngồi nhà k sao chứ đang đi đường mà bọ nhập thì hậu quả khôn lường.
Những nguwì để vong nhập thường xuyên thường có sức khỏe thể xác và tinh thần k dc tốt.
chuyện rất đời thường và kiến thức cơ bản cần biết, cái gì chưa biết nên tìm hiểu k nên bài sích ngay
Khác mà cụ.Rõ rành dồi còn gì nữa![]()
Thôi tay cu ấy chưa dùng được chờ lần sau cụ ạ.Ko cụ! Hồi đại học, có cậu ở cùng phòng với cậu bạn, học trường TC XD ở Phùng Khoang, sét oánh 3 lần ko chết!
Hiện tại, có biết 1 ku em ở ngay HN, bị sét oánh 1 lần ko chết! Cụ nào thích gặp em bố trí cho gặp phỏng vấn trực tiếp!![]()
![]()
![]()
Cụ comment kinh quáThôi tay cu ấy chưa dùng được chờ lần sau cụ ạ.