- Biển số
- OF-485823
- Ngày cấp bằng
- 30/1/17
- Số km
- 1,011
- Động cơ
- 202,836 Mã lực
- Tuổi
- 45
Bé ko vin, cả gẫy cành.
Đơn giản vậy thôi.
Đơn giản vậy thôi.
Em nghĩ vài ý chính:Ngoài đời thực em chứng kiến rất nhiều trường hợp mà theo em lỗi do ông bà đấy ạ.
Rất dài và hợp lýNhiều khi không phải chỉ là chuyện tiền bạc.
Em có bà chị, khi bố mẹ mất không để lại cho chị ấy cái gì, tất cả tài sản để lại cho 2 người con trai. Chị ấy tâm sự buồn cha mẹ và có phần nào xa cách với cậu út. Vì chị ấy bảo, khi ông bà còn sống chị ấy chăm lo cho ông bà rất chu đáo. Vậy mà ông bà không để lại cho chị ấy chút tài sản nào cả, dù cả 2 cậu em đều được ông bà cưới vợ và lo nhà lo cửa cho. Như vậy ông bà không tôn trọng chị ấy và thậm chí không tôn trọng chồng, con của chị ấy, những người đã sống rất hiếu thảo với ông bà. Cha mẹ bên chồng của chỉ cũng nghĩ không được vui về ông bà thông gia bởi cách đối xử với con và cháu của họ.
Khi ông bà mất, cậu em kế có nói với chị, thôi bố mẹ để đất lại cho em, em xin chị phần đáng ra của chị. Chị cần gì thì em bù lại cho chị chút ít bằng tiền mặt. Chị ấy từ chối cậu em nhưng cũng nghĩ cậu em còn suy nghĩ tới chị. Sau cậu em cũng mua cho chị cây vàng trang sức, coi như bù cho chị chút tiền. Còn cậu út im lặng nhận và thật sự chị cũng thất vọng về cậu em này. chị không nói gì nhưng tình cảm ít nhiều cũng vơi.
Thế cho nên em phải học ông bác của em. Năm 1991 bác mất. Trước khi mất bác lập di chúc cặn kẽ, cái gì cho đứa nào, từ cái quạt tai voi cho đến cái xe Phượng hoàng. Nhà có 2 gian tập thể, bác bảo cho 2 anh trai 1 cái, còn 1 cái cho chị con gái vì chị đông con, 2 đứa đừng tị nạnh với chị. Còn góp được mấy chỉ vàng bác chia đều cho bầy cháu, cháu nào cũng được 5 phân. Sau khi bác mất, các anh chị cứ thế mà làm, không hề có lời ra tiếng vào gì, anh chị em gắn bó và san sẻ cho nhau rất tình cảm.
Trong gia đình nói riêng hay tập thể nói chung, công bằng là nguyên tắc cơ bản đảm bảo chung sống hòa bình. Gia đình thì có thể qua loa chút ít, đứa nhiều hơn chút, đứa kém hơn chút chứ nói thật, cụ nào bảo cha mẹ cho con cái ra sao cũng không không quan tâm thì em cho là không thật lòng. Thà là không có, cha mẹ nghèo, con cái tự bươn chải nó dễ. Hoặc cha mẹ có chút ít nhưng có đứa nghèo quá, thiệt thòi hơn anh chị em, cha mẹ nói trước với bầy con để bù đắp cho 1 đứa thì còn được. Chứ ông bà dư giả, trách nhiệm chăm lo thì con cái chia sẻ nhưng tài sản chia đứa này phần nhiều, đứa kia quá ít thì chính là tạo nền mống cho mâu thuẫn.
Còn cụ nào tuyên bố không cho đứa nào, tiêu hết. Cá nhân em nghĩ đấy là ý kiến rất hợp lý. Tiền chúng ta làm ra, chúng ta được quyền tiêu theo ý mình, chả cần cho đứa nào cả dù đó là con ruột. Nhưng nếu có tiền bạc để cho con cái, em cho rằng các cụ nên cố gắng công bằng nhất có thể. Nó giúp con cháu các cụ bớt này sinh mâu thuẫn ngầm do ứng xử của cha mẹ. Tự nhiên có tiền cho con mà gây mâu thuẫn, các cụ thấy có hợp lý không?
Nguyên tắc là không sợ thiếu, chỉ sợ không công bằng. Cứ thế mà triển.
Cụ làm em nhớ lại ông Sếp cũ của em, ông rất giàu. Cách đây khoảng 20 năm rồi ông ấy khoe ông ấy đã viết di chúc chia tài sản từ ngày đó rồi. Ông ấy kể đã chứng kiến cảnh bao nhiêu gia đình tan cửa nát nhà vì các cụ không rõ ràng trước khi ra đi rồi, điều đau khổ là nhiều khi lại không phải nguyên nhân chính từ con ruột của mình mà nhiều khi do dâu rể nữa...Bây giờ ông ấy đã 76 tuổi rồi và rất khỏe.Em đọc báo thấy rất nhiều vụ việc anh chị em cãi chửi nhau, từ nhau, thâm chí giết nhau vì việc thừa kế...
Vụ việc trong link chưa rõ nguyên nhân nhưng khả năng rất cao.
Em thấy việc chia thừa kế rất tế nhị, cần công khai, công bằng, công tâm và nhường nhịn nhau trong nhà. Ngay việc ứng xử trong cuộc sống gây nên không ít bức xúc. Em biết cụ thể 1 chuyện, hai anh em ruột cùng lấy 2 chị em họ cách nhau hơn tháng. Cậu em lấy trước thì từ quà, lễ, đón rước, tiệc tùng rất búi xùi cho qua, trong khi ông anh cái gì cũng gấp 5-7 lần. Kết quả cô con dâu thứ thù ông bà, gia đình lục đục nhiều năm đang làm thủ tục ly hôn.
Vậy tại sao những người làm bố, làm mẹ lại có cách ứng xử như vậy?
![]()
Em trai dùng mác đâm anh ruột chết tại chỗ
TTO - Chiều 4-3, Cơ quan cảnh sát điều tra Công an tỉnh An Giang cho biết đang tạm giữ hình sự Nguyễn Thanh Tùng (50 tuổi, ngụ xã Hòa Bình, huyện Chợ Mới) về hành vi “giết người”.tuoitre.vn
Phải phân chia 2 loại, mặc dù về mặt pháp lý thuộc sở hữu bố mẹ:tiền là của bố mẹ, ko phải của các con
Cho bao nhiêu thì đó là lộc, ko phải lấy đó ra mà chửi lại bố mẹ
Làm bố mẹ là cả một nghệ thuật cụ ạ.Cụ làm em nhớ lại ông Sếp cũ của em, ông rất giàu. Cách đây khoảng 20 năm rồi ông ấy khoe ông ấy đã viết di chúc chia tài sản từ ngày đó rồi. Ông ấy kể đã chứng kiến cảnh bao nhiêu gia đình tan cửa nát nhà vì các cụ không rõ ràng trước khi ra đi rồi, điều đau khổ là nhiều khi lại không phải nguyên nhân chính từ con ruột của mình mà nhiều khi do dâu rể nữa...Bây giờ ông ấy đã 76 tuổi rồi và rất khỏe.
Chuẩn cụ.Làm bố mẹ là cả một nghệ thuật cụ ạ.
Chính vì vậy, việc lập di chúc sớm là rất cần thiết và nhân vănEm đọc báo thấy rất nhiều vụ việc anh chị em cãi chửi nhau, từ nhau, thâm chí giết nhau vì việc thừa kế...
Vụ việc trong link chưa rõ nguyên nhân nhưng khả năng rất cao.
Em thấy việc chia thừa kế rất tế nhị, cần công khai, công bằng, công tâm và nhường nhịn nhau trong nhà. Ngay việc ứng xử trong cuộc sống gây nên không ít bức xúc. Em biết cụ thể 1 chuyện, hai anh em ruột cùng lấy 2 chị em họ cách nhau hơn tháng. Cậu em lấy trước thì từ quà, lễ, đón rước, tiệc tùng rất búi xùi cho qua, trong khi ông anh cái gì cũng gấp 5-7 lần. Kết quả cô con dâu thứ thù ông bà, gia đình lục đục nhiều năm đang làm thủ tục ly hôn.
Vậy tại sao những người làm bố, làm mẹ lại có cách ứng xử như vậy?
![]()
Em trai dùng mác đâm anh ruột chết tại chỗ
TTO - Chiều 4-3, Cơ quan cảnh sát điều tra Công an tỉnh An Giang cho biết đang tạm giữ hình sự Nguyễn Thanh Tùng (50 tuổi, ngụ xã Hòa Bình, huyện Chợ Mới) về hành vi “giết người”.tuoitre.vn
Em thì cày còm, còn Cụ thì cài còmChính vì vậy, việc lập di chúc sớm là rất cần thiết và nhân văn
Khụ
Em nhận lập Di chúc, đảm bảo chặt chẽ, đúng pháp luật và tuyệt đối bảo mật ạ

Nếu vậy nhà họ kém quá, nên có một cô con gái như vậy. Thường các nhà gái gả con đi chỉ mong con hạnh phúc, đc sống yên ổn bên gd ck, vùng sâu vùng xa mới hay đòi hỏi thách cưới. Đây thì chấp quá đi.2 đám cách nhau chỉ 1-2 tháng. Cậu em cưới trước nên lý do đk không thuyết phục cụ ạ. Dù sao về mặt lễ nghi tiền và quy mô thể hiện sự tôn trọng giữa các bên. Cậu bạn em nó cũng biết nên có gắng lo toan, chăm sóc gđ nhà vợ. Nhưng không thành công... thi thoảng nhà họ lại lôi ra nói. Bảo nhục nhã với họ tộc.
Ở ngoài cách nhìn rộng rãi và nhân văn hơn nhiều cụ ạ. Nhưng trong cuộc nó như vết thương ứa máu không lành đấy cụ.Nếu vậy nhà họ kém quá, nên có một cô con gái như vậy. Thường các nhà gái gả con đi chỉ mong con hạnh phúc, đc sống yên ổn bên gd ck, vùng sâu vùng xa mới hay đòi hỏi thách cưới. Đây thì chấp quá đi.
Ban đầu nhà trai tổ chức sơ sài chắc hẳn kg ưa cô dâu, thôi thì kg ưa mà họ vẫn ok cưới cô gái về cho con trai họ còn gì ? Mục đích của cô là lấy đc anh kia hay hay đc đám cưới to ? Theo tôi nếu anh kia quyết tâm và hai người yêu nhau thì việc dc ở bên nhau quan trọng hơn tất cả.
Giờ cô kia đòi ly hôn khác nào tự cắt vào tay mình, có uất ức thì cuỗm cục vàng của họ mang đi rồi xây dựng một gia đình hạnh phúc chứ ai lại làm tanh bành vậy, tự làm khổ người mình yêu, khổ con cái, rồi bố mẹ mình. Khg hiểu bỏ ck rồi thì có hết nhục nhã kg hay nhục thêm ... bỏ ck chỉ vì lý do rất chuối nải. Tôi thật.
Chưa kể người mà cứ giữ mãi sự thù hận thì hết năng lượng để dành cho việc khác.
Nhưng nếu cứ giữ vậy thì khổ tâm lắm, chưa kể nếu để tan nát gia đình thì những người nhà ck kg ưng mình có thể thỏa mãn đấy bạn ?Ở ngoài cách nhìn rộng rãi và nhân văn hơn nhiều cụ ạ. Nhưng trong cuộc nó như vết thương ứa máu không lành đấy cụ.
Theo em hie6trong họ tộc bị mất mặt rất nhục nhã đấy.
Hãy đấy.Do j bố mẹ?
Do lũ con ko tiến hóa hết thôi.
Đã từ lâu em chọn cho bản thân một cách sống, hoặc là bước qua, ấn phím delete, hoặc nếu ở lại thì suy nghĩ một cách tích cực, tránh bức xúc dằn vặt đau đớn, chỉ tổ tích tụ lại toàn năng lượng tiêu cực, tự huỷ hoại bản thân mình,Mình hiểu chứ. Nhưng nếu cứ giữ vậy thì khổ tâm lắm, chưa kể nếu để tan nát gia đình thì những người nhà ck kg ưng mình có thể thỏa mãn đấy bạn ?
Giữa việc vượt qua bản thân để tìm đến điều tốt đẹp hơn khiến họ thất vọng hay để họ thỏa mãn bạn nghĩ xem nên chọn cách nào ?
Dù bất kỳ điều gì xảy ra mình thấy việc giữ vững bản thân vẫn là nên làm nhất, chưa kể đến việc anh ck khổ tâm đứng giữa mà giờ là người thân của mình rồi, thì cũng là thiệt thòi cho bản thân đầu tiên.
Gì thì gì mình cứ phải tươi đẹp đã cụ
Bỏ rấp đi cho xong chuyện, có gì đâu.2 đám cách nhau chỉ 1-2 tháng. Cậu em cưới trước nên lý do đk không thuyết phục cụ ạ. Dù sao về mặt lễ nghi tiền và quy mô thể hiện sự tôn trọng giữa các bên. Cậu bạn em nó cũng biết nên có gắng lo toan, chăm sóc gđ nhà vợ. Nhưng không thành công... thi thoảng nhà họ lại lôi ra nói. Bảo nhục nhã với họ tộc.
Phân tích lý thì như vậy. Nhưng trong cuộc người thân cũng muốn phá. Coi như giải thoát cho con, chị em mình. Diễn biến tâm lý con người rất phức tạp. Đôi khi rất mâu thuẫn cụ ạ.Mình hiểu chứ. Nhưng nếu cứ giữ vậy thì khổ tâm lắm, chưa kể nếu để tan nát gia đình thì những người nhà ck kg ưng mình có thể thỏa mãn đấy bạn ?
Giữa việc vượt qua bản thân để tìm đến điều tốt đẹp hơn khiến họ thất vọng hay để họ thỏa mãn bạn nghĩ xem nên chọn cách nào ?
Dù bất kỳ điều gì xảy ra mình thấy việc giữ vững bản thân vẫn là nên làm nhất, chưa kể đến việc anh ck khổ tâm đứng giữa mà giờ là người thân của mình rồi, thì cũng là thiệt thòi cho bản thân đầu tiên.
Gì thì gì mình cứ phải tươi đẹp đã cụ
Tổn thương tâm lý rất khó khăn. Dù mình không mục đích "tài sản ". Chênh lệch cũng được nhưng đừng quá và có giải thích hợp lý cho các con hiểu.Chuyện này rất đúng cho những gia đình khá giả.
Nhà em ông bà ngoại có cái nhà ở quê bán đi được độ 3 -4 tỷ, nhà chỉ có 1 con trai 4-5 con gái, và các con của ông bà đều có tài sản trên 30t, mà tranh cãi mâu thuẫn không biết bao nhiêu lần về việc thừa kế.
Mà đấy là quê em còn có truyền thống thừa kế chỉ tính con trai. Đến bây giờ ông bà đã viết di chúc chia đều cho các con rồi
Năm em 25-26t mẹ em cũng nói với em là sau này sẽ cho em.. 1/20 tài sản của ông bàcòn lại cho con trai. Em đi làm ăn xa mới về, nghe nói xong thấy chẳng hiểu mình là gì ở nơi lẽ ra là nơi trú ẩn, an toàn, yêu thương nhất của mình
Một đòn sâu sắc vào tim
Con em được ăn học tử tế, không có thừa kế vẫn sống khoẻ. Nhưng chắc chắn em sẽ không làm chúng nó cảm thấy bị bỏ rơi khi chia ts thừa kế.
Chia hợp lý là trách nhiệm của người làm cha mẹ![]()